← Quay lại trang sách

Chương 35

Lúc đó tại nhà thằng Long mập.

Thông thường, giờ này nó đã đi theo anh ra hồ bơi An Đông để tập bơi cho bớt mỡ nhưng chiều nay nó ở nhà, vào phòng khách, mở cái máy chữ và lấy xấp giấy pơ-luya, lót giấy than chen giữa những tờ giấy rồi vặn ru-lô nghe rồn rột như người tùy phái của ba nó hay làm.

Vì ngón tay của thằng Long mập còn nhỏ, hơi yếu, không thể nhấn xuống từng phím chữ nên nó dùng cây viết chì để nhấn. Nó phải dò từng phím chữ. Không biết muốn đánh chữ hoa phải nhấn phím nào. Thôi đành đánh toàn bộ lá đơn bằng chữ không hoa vậy.

Nó nhận đánh máy lá đơn vì tưởng chiều nay bác tùy phái [1] có ở nhà như mọi khi. Không ngờ chiều nay bác nghỉ phép vì chuyện gia đình. Theo lời dặn của thằng Minh, chiều nay nó phải có lá đơn đưa má thằng Chim điền tên, số căn cước và ký để ngày mai còn kịp đưa cho ba thằng Cảnh hù. Vậy mà bây giờ nó phải đánh cà-cọc cà-cạch, rị mọ từng chữ trong một loạt dãy phím đủ các dấu hiệu làm rối cả mắt. Chim ơi là Chim ơi, chữ ơi là chữ ơi...!

Thằng Long mập đánh vật với cái máy chữ. Gần một tiếng đồng hồ mà nó chỉ mới đánh được ba dòng vì phải mò mẫm tìm từng phím chữ trên bàn máy. Mồ hôi nó chảy xuống đầy mặt. Nó muốn bật khóc vì sự thất bại của mình. Nó muốn bỏ ngang, không đánh lá đơn này nữa nhưng vì lỡ hứa với tụi thằng Minh nên không muốn làm tụi nó thất vọng. Nếu không có lá đơn này thì thằng Chim sẽ ở tù. Nó không thân với thằng Chim và cũng chẳng thích thằng này nhưng vì lời hứa với tụi thằng Minh thì phải thực hiện. Ba nó nói trong làm ăn phải nhớ giữ lời hứa người ta mới tin mình. Nó không muốn bị tụi thằng Minh chê là thằng mập hứa lèo. Đã mập mà còn hứa lèo nữa thì quê chết.

Bực mình quá, thằng Long mập lấy cả bàn tay của nó ấn lên các phím chữ. Nghe tiếng động mạnh, con Nhạn chạy ra:

- Anh Ba, cái gì vậy anh?

Đang bực mình, thằng Long mập gắt:

- Vô nhà chơi đi mầy, biết cái gì mà hỏi.

Má con Nhạn - má Hai của thằng Long mập từ nhà sau chạy lên, hỏi con Nhạn:

- Gì vậy Nhạn?

- Anh Ba đập bàn máy chữ. - Con Nhạn méc.

- Có chuyện gì vậy Long? Ủa, con đang đánh máy chữ hả?

- Dạ... dạ...

- Con đánh đơn gì vậy? - Má Hai nó bước lại, nhìn vào cái đơn nó đang đánh rồi cười to - Trời ơi, con đánh trật hết trơn rồi, đưa dì đánh cho...

- Dì biết đánh máy chữ hả? - Nó thường gọi má Hai nó là dì. Không trả lời, dì nó ngồi vào bàn, thay giấy và bắt đầu gõ.

Dì không đánh bằng bút chì hoặc hai ngón tay mà dùng cả mười ngón nhấn các phím chữ chạy rào rào trên mặt giấy. Thằng Long mập tròn mắt thán phục, nó hỏi:

- Dì biết đánh máy hồi nào, sao hay quá vậy?

Dì nó vẫn không ngừng tay đánh máy, trả lời:

- Trước kia dì là thơ ký của ba. Lâu ngày không đánh máy cũng nhơ nhớ...

Lần đầu tiên, thằng Long mập nhìn má Hai nó với cặp mắt đầy thiện cảm.

Dì Hai vừa đánh máy chữ vừa nói chuyện:

- Chủ nhật này là sinh nhật con rồi...

- Sinh nhật là cái gì hả dì?

- Là ngày con được sinh ra đời, ba định tổ chức cho con một cái tiệc nho nhỏ vì năm nay là năm con thi vào đệ thất. Con sẽ được ba tặng một món quà đặc biệt.

- Quà? - Thằng Long nói như reo lên - Quà gì hả dì?

- Con muốn có quà gì cũng được? Ba không ngại tốn kém tiền bạc ngày sinh nhật con đâu.

Đồ chơi gì nó cũng có rồi. Hiện nay, nó chỉ thiếu có một thứ. Một thứ vô cùng cần thiết.

- Thay vì mua quà, con chỉ muốn xin ba... tiền.

- Tiền?!

Chú thích:

[1] Người lo văn thư, giấy tờ.