← Quay lại trang sách

Biểu dương lực lượng

Biểu dương lực lượng

hiều hôm sau, quân Mông Cổ kéo sang ngõ D. lần thứ hai. Vẫn năm thằng cũ. Những thằng con nít thấy Mông Cổ đeo súng “ni-lông” đội mũ vải, hùng hổ “hành quân” lấy làm lạ lắm. Bọn nhô theo sau cười nói, chỉ trỏ khiến Mông Cổ có một lực lượng hùng hậu.

Quân Mông Cổ càn quét ngõ D. năm bảy bận. Chúng đi từ đầu ngõ D. vòng qua ngõ B. để lại vào ngõ D. Hoặc chúng rẽ bên trái, xuống dốc, ngược lên ngõ F. qua giếng nước rồi lộn vô ngõ D.

Mông Cổ đi tới đâu, chó sủa ăng ẳng tới đó. Chúng dùng súng “ni-lông” làm “Đả Cẩu bổng” dọa chó và vụt ổi, vụt hoa. Lá ổi, lá me, lá thông, hoa giấy rơi lả tả xuống con ngõ. Mông Cổ xịt lốp xe, bấm chuông điện nhà nhóc tì Hải, lấy phấn ra vẽ hình đầu lâu khắp tường.

Khoảng 4 giờ chiều, ngõ D. vắng vẻ lắm. Người lớn đi khỏi hết. Chỉ còn nhóc con thôi. Vì thế quân Mông Cổ mới tự do biểu dương lực lượng. Theo chân quân Mông Cổ mãi cũng chán, bọn con nít giải tán hết. Còn trơ trọi năm tên Mông Cổ của cư xá Chu Mạnh Trinh. Lần chót, chúng phô trương thanh thế trước cửa nhà Hưng mập. Thiện Mông Cổ lấy phấn màu vẽ Hưng mập mặt heo trên cánh cổng và ghi chú “Tô Tô Hưng mập”. Hội lé mở màn trận đấu võ miệng:

- Có thằng còm trong đó không?

Phong lùn đóng kịch:

- Dạ, dạ... có cháu đây ạ!

Bọn Mông Cổ cười ồ. Hội lé và Phong lùn cao hứng tiếp tục giở trò Mông Cổ:

- Chương còm!

- Dạ.

- Mầy sợ tao không?

- Dạ, cháu sẵn sàng giặt quần xà-lỏn cho ông. Cháu sợ ông lắm, ông ơi.

Thiện Mông Cổ bắt chước Hội lé hét inh tai:

- Tô Tô mập!

Bình sún sủa ầm:

- Gâu... gâu... gâu.

- Câm mõm lại, ông cho mầy vài roi “Đả Cẩu bổng” bây giờ!

Hưng mập đang nằm coi truyện “Lucky Luke” với nhóc tì Hải. Hai đứa biết quân Mông Cổ càn quét ngõ D., biết quân Mông Cổ đang sỉ nhục mình. Nhưng vẫn phớt tỉnh. Hưng mập gấp đoạn Lucky Luke lại, “đớp” cục kẹo Billy the Kid. Nó bảo nhóc tì Hải:

- Tối coi tiếp.

Nhóc tì Hải lo lắng:

- Sao mãi anh Chương còm không trở lại nhỉ?

Hưng mập đáp:

- Chắc nó mắc kẹt.

- Mắc kẹt gì?

- Thì nó chưa kiếm ra thằng Bồn lừa, Ba sứt môi.

- Em sợ quá.

- Sợ gì?

- Mình gây với tụi nó, anh Chương còm không hạ nổi tụi nó, bọn mình phải dọn nhà mất.

Hưng mập bĩu môi:

- Còn lâu.

Bên ngoài Thiện Mông Cổ réo:

- Hưng mập đâu?

Hội lé trả lời:

- Tôi đây, anh ơi!

Tâm mặt mụn ôm mặt khóc vờ:

- Em lạy anh, anh đừng đấm vỡ cái thùng nước lèo ở bụng em.

Phong lùn run rẩy:

- Em bầu anh làm sư phụ em.

Bình sún nhảy cỡn:

- Gâu gâu gâu...

Thiện Mông Cổ mắng:

- Tô Tô Hưng mập, mầy đừng ăn vụng nghe chưa?

Hưng mập và nhóc tì Hải ức không chịu nổi. Chương còm đã dặn dò, nhất định chúng nghiến răng và nằm trong nhà. Quân Mông Cổ không thấy bọn Chương còm trả võ miệng như trưa hôm qua, đập phá cây ổi nhà Hưng mập một lát rồi bỏ về. Chúng nó dọa:

- Mỗi ngày càn quét ngõ D. một lần.

Thiện Mông Cổ nghĩ ra một mưu:

- Đón tụi nó đi học về “dần” mềm xương nghe.

Hưng mập cười khì:

- Các con ơi, ông nghỉ hè rồi.

Quân Mông Cổ rút lui. Để lại chiến trường rất nhiều hoa lá. Mông Cổ chỉ cần hạ Chương còm thôi. Thằng còm không biết ở nhà nào? Thiện Mông Cổ nghĩ ngợi mãi. Cuối cùng nó cho thằng Bình sún lai vãng ngõ D. do thám chỗ nương náu của Chương còm.

Trong khi đó, tại nhà Bồn lừa. Chương còm buồn rầu nói:

- Mầy không giúp tao thì tao đánh một mình vậy. Tao sẽ dùng mưu hạ từng thằng một.

Bồn lừa gật đầu:

- Mầy thử dùng mưu xem sao!

Chương còm chia tay. Bồn lừa nắm lấy tay bạn:

- Mầy xuống Phú Nhuận bây giờ hả?

- Chiều mai. Tao đi kiếm Tiến gầy và Bảo méo mồm.

- Chiều mai, mấy giờ?

- Dù có Tiến gầy hay không, bốn giờ mai tao phải có mặt ở Phú Nhuận. Tao không sợ Thiện Mông Cổ đánh đau mà sợ bọn Hưng mập ghét tao.

- Mầy có vẻ quý Hưng mập lắm nhỉ?

Chương còm rầu rĩ:

- Tại tao nên bọn Hưng mập bị Thiện Mông Cổ bắt nạt.

Bồn lừa không hỏi nhưng Chương còm cũng cứ kể cuộc gặp gỡ ly kỳ trên bước đường phiêu lưu xuống Phú Nhuận của nó. Bồn lừa lắng tai nghe lấy làm thích thú lắm. Nó toan nói phăng cho Chương còm biết nó sẽ theo Chương còm xuống Phú Nhuận “nện” bọn Thiện Mông Cổ “giúp dân trừ bạo”. Nhưng Ba sứt môi đã bàn với nó chuyện thú vị dành cho Chương còm, nên nó mím môi, cố nén xúc động.

Chương còm thở dài:

- Thế đấy... Giá tao mặc kệ chúng nó “bắt địa” ổi nhóc tì Hải thì chả có việc gì xảy ra. Tại tao, tao phải lo lấy vậy.

Nó chán nản:

- Thôi tao đi kiếm Tiến gầy và Bảo méo mồm đây.

Nó chìa tay bắt Bồn lừa. Vua đá bóng vỉa hè chớp mắt lia lịa:

- Yên chí. Phật sẽ phù hộ mầy.

Chương còm toét miệng cười gượng:

- Dạo này mầy ăn nói khá nhẻ?

Bồn lừa sáng mắt lên:

- Mới vô gia đình Phật tử mà. Tao đến chùa hoài... Chương còm này...

- Gì?

- Nghĩ hồi tụi mình úynh nhau ở sân Hoa Lư kỳ cục.

- Kỳ cục quái gì!

- Vui hé?

- Ừ.

Im lặng giây lát, Chương còm giã từ bạn:

- Tao đi nhé!

Bồn lừa đứng nhìn Chương còm thoăn thoắt bước khỏi ngõ. Ba sứt môi nấp trong bếp bước ra. Nó vỗ vai Bồn lừa:

- Nó mắc mưu tụi mình hở, mầy? Nó bảo mấy giờ mai nó xuống Phú Nhuận?

- Bốn giờ.

- Vậy tụi mình tới từ ba giờ. Tao với mầy la cà xuống đầu ngõ. Hễ bọn Mông Cổ vây Chương còm, tụi mình ra tay liền nghe mầy.

- Ừ.

- Để Chương còm nó thấy tụi mình mưu mô đâu có kém gì nó.

Hai thằng nhãi tính toán một hồi rồi co cẳng chạy tới sân dượt bóng tròn của học sinh trường Văn Hiến.

Một mình Chương còm lủi thủi trên đường chiêu mộ... anh hùng. Nó đến nhà Tiến gầy trước. Bộ xương cách trí của môn phái Đakao, lúc ấy đang cởi trần tập tạ nhỏ. Gần chỗ tập của nó có cái ghế. Trên ghế đặt một ly cối tàu hủ. Gớm, ông nhãi tẩm bổ dữ! Chương còm suýt phì cười. Nó len lén tới sau lưng Tiến gầy quát lớn:

- Tiến!

Bộ xương cách trí chính hiệu giật mình rơi cả hai quả tạ. Nó quay lại. Thấy Chương còm, bèn cười hì hì, nói dóc:

- Ông biết thừa là mầy, ông giả đò đó Chương còm ơi!

Chương còm kê nhẹ:

- Mầy hay giả đò nhẻ!

Tiến gầy gật đầu:

- Chứ sao. Tao giả đò một cây mầy quên rồi à?

Chương còm quên sao được. Nó nhớ lại một “pha” giả vờ của Tiến gầy. Hôm ấy mải đi xem tuồng cao-bồi, Tiến gầy quên học bài. Vào lớp thầy gọi nó lên bảng. Tiến gầy nhăn nhó đứng dậy. Thầy bảo nó đọc bài. Nó ôm bụng ra chiều đau đớn lắm khiến thầy phải hỏi:

- Tiến, con làm sao thế?

Tiến gầy lấy hai tay dạt các bạn, bước khỏi ghế. Nó vẫn nhăn nhó và ôm bụng. Khi đến gần tới bàn thầy, nó tả oán:

- Thưa thầy, sáng này con trót dại ăn bắp luộc và cà lem cục.

Thầy lắc đầu:

- Con đau bụng hở, Tiến?

- Dạ.

- Thôi con về đi. Lần sau đừng ăn quà nhảm ở trường nhé!

- Dạ.

Tiến gầy lững thững bước ra. Nó ngoái lại dặn Chương còm:

- Mang cặp về hộ tao nhé!

Nó bước khuất. Thầy nhân chuyện đau bụng bất thình lình của Tiến giảng giải một bài vệ sinh thật dài trong mùa viêm nhiệt, nặng lời “sỉ vả” bọn bán quà vặt ở các cổng trường và hứa sẽ trình bầy với ông hiệu trưởng để ông cấm không cho bọn bán quà mất vệ sinh ở cổng trường nữa. Thầy cũng khuyên học sinh nên dành dụm tiền mua sách nhi đồng giáo dục, bổ ích mà đọc. Đừng ăn đồ nhảm và mua sách loại truyện láo lếu.

Tiến gầy thoát dịp ăn trứng vịt lấy làm thích thú lắm. Nó khoe ầm lên. Cả lớp biết nó giả đò để gạt thầy. Có đứa mách thầy. Hôm sau thầy gọi Tiến gầy đọc bài nữa. Thầy chặn họng nó trước:

- Hôm nay con có đau bụng không?

- Dạ không!

- Vậy đọc bài đi.

- Dạ.

Tiến gầy thao thao đọc bài địa lý. Nó làm cả thầy lẫn bạn ngạc nhiên. Nó đọc cừ quá đến nỗi thầy phải cho nó 9 điểm. Thầy khen nó nhưng khuyên nó:

- Bận sau đừng nói dối nghe con. Lừa gạt thầy là lỗi nặng lắm. Ở trường lừa thầy, về nhà dám lừa cha mẹ, rồi lớn lên lừa gạt mọi người. Không thuộc bài cứ nói thật thầy sẽ tha cho. Thầy cấm không được nói dối. Nói dối tội nặng hơn lười nghe, các con!

Tiến gầy rơm rớm nước mắt. Từ hôm đó nó chăm học lắm. Hôm nào không thuộc bài nó thú tội liền. Thầy cho nó nợ kỳ sau đọc. Chương còm còn nhớ mãi chuyện giả đò của Tiến gầy. Nó xỏ ngọt:

- Tao đâu có quên. Mầy giả đò một cây... khóc... mà.

- Mầy nhớ dai thật.

Nó lảng sang chuyện khác.

- Lâu quá không gặp mầy, tới rủ tao đi coi chớp bóng hả?

- Không.

- Thế tới có việc gì?

- Mầy thích choảng nhau không?

- Tao đang ngứa tay đây...

Chương còm khích khéo:

- Tập tạ có khác. Lên được mấy kí rồi?

Tiến gầy khoan khoái:

- Chưa thấy lên kí nào.

- Sao vậy?

- Ngày nào tao cũng đi cân nên chẳng thấy nước non gì. Chỉ bị chủ nhà thuốc tây đuổi thôi.

- Chắc mầy ăn khỏe?

- Đâu có. Tập tạ tay nó rời rã gắp thức ăn không được, mầy ơi!

Chương còm phá ra cười. Tiến gầy nói tiếp:

- Tao chuyên ăn tàu hủ. Tàu hủ bổ thật mầy ạ! Giá giờ úynh nhau với con nhà Ba sứt môi tao uýnh bằng một ngón tay thôi. À, mầy tính “mở” chiến tranh với bọn nào đây?

- Mông Cổ!

Tiến gầy lè lưỡi:

- Rỡn hoài.

- Thật mà.

- Tụi Tàu à?

- Tụi Việt Nam ta.

- Nó nhận nó là Mông Cổ hả?

- Ừ.

Tiến gầy gật gù suy nghĩ. Giây lát nó giơ cao tay:

- Tao sẽ là Trần Quốc Toản.

Chương còm ôm chặt lấy Tiến gầy:

- Mầy giúp tao, tao mừng quá, tao mừng lắm, Tiến!

Tiến gầy cao hứng:

- Tụi Mông Cổ ở đâu?

- Ở Phú Nhuận.

Lần thứ ba, Chương còm kể bước đường phiêu lưu gặp tai nạn của nó. Nhưng nó không thèm nói nó đã nhờ Ba sứt môi và Bồn lừa. Tiến gầy nghe tới đâu giận quân Mông Cổ tới đó. Nó muốn xuống ngay Phú Nhuận để ca vang bài “Đây Bạch Đằng Giang sông hùng dũng của nòi giống Tiên Rồng giống Lạc Hồng, Nam Bắc Trung”.

Chương còm nói:

- Bọn Mông Cổ có năm đứa: Thiện Mông Cổ, Hội lé, Bình sún, Phong lùn, Tâm mặt mụn.

Tiến gầy hỏi:

- Bọn mình có mấy đứa?

Chương còm đáp:

- Tao, mầy, Hưng mập và nhóc tì Hải. Thêm Bảo méo mồm nữa là tụi mình dẹp tan quân Mông Cổ.

Tiến gầy nhảy cỡn lên:

- Dẹp tan quân Mông Cổ! Ôi cha, sướng quá ta. Tao chúa ghét tụi Mông Cổ. Thiện Mông Cổ hay bằng Quyên Tân Định không mầy?

- Hay hơn ở cái nước đầu nó cóc có sợi tóc nào.

Tiến gầy phá ra cười. Nó ba hoa:

- Tao sẽ mua một lọ thuốc mọc tóc tặng nó. Rồi tụi mình đè nó ra bôi lên đầu nó là nó biến thành thằng Mông Cổ có tóc ngay.

Chương còm để mặc Tiến gầy nói. Chừng thấy Tiến gầy có vẻ mỏi mồm, nó mới hỏi:

- Mầy xuống Phú Nhuận vài hôm được không?

- Được. Ở nhà bác mầy thì bố tao bằng lòng gấp.

- Vậy mầy vào xin phép bố mầy đi. Xong xuôi tụi mình đi gặp Bảo méo mồm.

Tiến gầy chỉ cái ly tàu hủ:

- Uống đi, tao vừa nốc một ly rồi. Ngồi đợi tao tí ti ông cụ thôi.

Chương còm ngồi chờ Tiến gầy tắm táp thay quần áo và xin phép bố mẹ nó.Tiến gầy đã sửa soạn xong. Bộ xương cách trí chính hiệu con nai vàng giục Chương còm:

- Rồi mầy ơi, tụi mình tới con nhà Bảo méo mồm đi.

Hai thằng bé khoác vai nhau trên con đường chiêu mộ... dũng sĩ. Gần tới nhà Bảo méo mồm, Chương còm vỗ vai Tiến gầy:

- Tao quên chưa nói cho mầy biết, tụi tao còn có một dũng sĩ tên là Tô Tô.

- Con chó, hả?

- Ừ, nó đuổi bọn Mông Cổ chạy de. Nó đáng được phong làm dũng sĩ quá nhẻ, mầy nhé?

- Ừ, với lại cho nó ngôi sao chì nữa mầy ạ!

- Dũng sĩ Tô Tô đâu có khoái ngôi sao chì. Hà hà... nó khoái thứ khác cưa... Nó thích thịt bò. Tao đã hứa mua cho nó hai trăm thịt bò bíp-tếch rồi.

Hai đứa vừa đi vừa nói chuyện huyên thuyên. Lát sau, chúng đến nhà Bảo méo mồm. Nhưng Bảo méo mồm tới trường chơi mất rồi. Hai thằng nhóc đảo qua trường. Từ cổng, chúng nó ngó vào thấy Bảo méo mồm đang gặm một bắp ngô luộc đứng coi bọn nhóc chơi cướp cờ.

Chương còm bảo Tiến gầy:

- Thằng méo mồm cướp nghề của tao rồi!

Tiến gầy không hiểu gì, ngớ ngẩn:

- Nghề mầy là nghề gì mà nó cướp?

Chương còm rút chiếc ác-mô-ni-ca trong túi ra:

- Nghề thổi kèn...

Tiến gầy mới biết Chương còm xỏ Bảo méo mồm. Nó chạy vù vào sân hét lớn:

- Bảo!

Bảo ngừng gậm ngô, hất hàm:

- Sao nghe nói mầy xuống Phú Nhuận cơ mà, Chương?

Chương còm chưa kịp đáp, Tiến gầy đã giục Bảo méo mồm:

- Thổi bài “Bạch Đằng Giang” đi mầy.

Khiến Bảo méo mồm ngơ ngác:

- Tao đâu biết thổi kèn.

Tiến gầy vênh mặt:

- Mầy vừa thổi mà.

Bảo méo mồm cãi:

- Đâu nào!

Tiến gầy chỉ tay vào bắp ngô:

- Thế vừa rồi mầy làm gì bằng cái này?

Bảo méo mồm thành thực:

- Tao gặm ngô!

Tiến gầy trợn mắt:

- Vậy mà tưởng mầy thổi ác-mô-ni-ca mới chết chứ!

Nó nói dứt ôm bụng cười phò. Bảo méo mồm cũng cười. Chương còm kéo Bảo méo mồm và Tiến gầy tới gốc cây điệp. Nó lại kể chuyện phiêu lưu cho Bảo méo mồm nghe. Và mời Bảo méo mồm giúp nó một tay. Bảo méo mồm liệng chiếc “ác-mô-ni-ca” lên trời, hét om sòm:

- Đả đảo quân Mông Cổ!

Nó nghiến răng:

- Ông sẽ cho thằng Thiện Mông Cổ chui vào ống đồng trốn về nước là cái chắc. A-lê, tụi mình xuống Phú Nhuận đi!

Đánh máy: Lê Thy
Nguồn: VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 15 tháng 6 năm 2016