← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 34

Hai người im lặng. Ngay chính Asaki cũng tỏ ra xúc động, dù không nói ra nhưng chỉ một thời gian ngắn xa cô mà anh nhớ quay quắt, ban ngày bận rộn thì không nói, nhưng mỗi khi đêm về thì anh không tài nào ngủ được. bởi vậy mới nói, chỉ có những lúc xa nhau mới hiểu rõ nhất tình cảm của mình. Phải một lúc đâu thì anh mới lên tiếng, nhưng giọng nói cũng đã lạc đi: - Anh nhớ em lắm Vy ơi… Cố gắng kìm nén để không bật ra tiếng khóc, Asaki thì thầm vào tai cô những lời yêu thương nhớ nhung trong những ngày anh về nước. khi ở bên nhau thì thấy bình thường, nhưng khi cách xa rồi thì anh biết rằng cô chính là cuộc sống của anh... Đầu dây bên này khi nghe những lời anh nói thì Thanh Vy chỉ biết khóc, chợt cô nức nở: - Anh sang Việt nam rồi đúng không? Tại sao lại không gặp em chứ? Em không chịu đâu… - Bình tĩnh nghe anh nói, đợt này về nước anh phải giải quyết nhiều việc, còn chờ cấp visa nữa. Anh cũng sốt ruột và nhớ em rất nhiều…- Anh nói dối, rõ ràng anh đánh cảnh cáo anh Kiên, chỉ có anh chứ không phải ai khác…Asaki cười: - Thiếu gì người giỏi võ, đó là võ sư Arata, hiện nay anh ấy đang công tác ở Việt nam. Anh có nhờ anh ấy bảo vệ em trong thời gian anh về nước… - Vậy mà em cứ tưởng… - Tưởng là anh đúng không? Nếu anh sang Việt nam thì anh phải gặp em chứ? - Vậy khi nào anh sang? - Anh sẽ đến Việt nam trước khi em đi làm, nếu sớm thì tuần sau. - Em chờ anh… Buông máy rồi mà Thanh Vy vẫn thẫn thờ ngồi suy nghĩ, chỉ còn hơn một tuần nữa thôi là cô chính thức nhận bàn giao của công ty. Chợt nhớ đến lời của cô Sáu về Phó giám đốc Chương, nếu ông ấy chỉ ngoại tình với chị Hằng phòng kế toán thì cô không tham gia, bởi đó là việc riêng của họ. Trừ phi hai người làm một việc gì đó ảnh hưởng đến công ty thì cô mới quan tâm. Chợt cô nảy ra ý nghĩ hay thu xếp cho Trần Kiên vào làm ở một vị trí nào đó. Biết đâu anh ta lại giúp đỡ cho cô. Nghĩ vậy nên Thanh Vy lại điện cho Asaki để hỏi ý kiến. Thấy Thanh Vy lại gọi cho mình, Asaki cũng hơi bất ngờ bởi anh vừa nói chuyện với cô. Giờ không biết lại gọi cho anh có việc gì? Anh chủ động lên tiếng: - Anh nghe… Thanh Vy kể cho anh nghe về Trần Kiên và tình hình vợ chồng anh ấy khi đọc xong tờ giấy xét nghiệm ADN với con trai. Nghe xong anh nói: - Anh đã biết trước chuyện này nhất định xảy ra. Với Trần Kiên là một người không có lập trường, bản lĩnh của anh ta để đâu mà cho gia đình vợ kéo đến đây làm những chuyện không ra gì? Cho dù anh ta ngồi im không lên tiếng chăng nữa thì cũng thật đáng trách. Với cô vợ chỉ cần nhìn qua ánh mắt thì anh biết rằng cô ta cũng chẳng yêu thương gì Trần Kiên. Chẳng qua cô ta nhân tiện đây để may ra kiếm một mớ của, Nhưng đâu phải dễ như thế... - Chính vì vậy mà anh nhờ Võ sư Arata bạn anh bảo vệ em? - Đúng rồi, nếu như hôm đó võ sư Arata không ra tay cảnh cáo Trần Kiên, thì có khi vì nghe lời vợ mà anh ta trở thành đối thủ của em... - Với ai chứ Trần Kiên thì em cũng không sợ... - Em đừng chủ quan, vì em là phái nữ nên cũng có nhiều hạn chế...Thanh Vy nói tiếp: - Em cũng không ngờ cô ta trắng trợn tuyên bố đứa con trai không phải là con ruột của anh ta rồi lên xe đi luôn. Chuyện dài lắm em sẽ kể anh sau... - Vậy em gọi cho anh có chuyện gì? Anh đang ở văn phòng luật sư... - Em chỉ muốn hỏi ý kiến của anh về việc em định bố trí cho anh Kiên một công việc gì đó ở công ty... - Anh ta là một người không giữ vững lập trường nên rất dễ gây ra họa nếu gặp kẻ xấu... - Kể cũng tội anh ạ, chính vì chưa nghĩ ra công việc gì cho phù hợp với anh ấy nên em mới hỏi ý kiến anh... Nghe xong Asaki nói: - Em nói anh ta gọi điện cho anh, anh cũng cần phải cân nhắc chuyện này… - Hay anh gọi đi, anh ấy lại sài số cũ rồi… - Anh không gọi, anh ta đang cần việc làm thì phải đi gõ cửa mà xin, không ai mang việc đến tận miệng anh ta cả…Thôi nhé anh đang bận một chút. Gọi lại cho em sau... Nói xong anh tắt máy, Thanh Vy cũng ngồi suy nghĩ đến chặng đường sắp tới không hề đơn giản…nghe Asaki nói như vậy thì cô không gọi điện mà nhắn tin cho Trần Kiên: - Anh gọi điện cho Asaki, anh ấy sẽ giúp anh... - Gọi bây giờ phải không? - Asaki bận rồi, anh gọi vào một lúc khác... - OK, anh hiểu rồi, cảm ơn em... Trong thời gian chờ Asaki bay sang Việt nam, hơn nữa cô cũng chuẩn bị phải đi làm, nên thời gian rảnh là cô nghiên cứu tài liệu của Ba. Chính vì vậy cô cũng không có thời gian để quan tâm đến chuyện của ông Hòa. Trong những ngày này việc chăm sóc ông ở bệnh viện vẫn là ông bà Ngoại. Cô Sáu vẫn lặng lẽ làm việc và rất ít nói, chỉ khi nào lên nhà với Thanh Vy thì hai cô cháu lại nói chuyện. Hôm nay ông Hòa ra viện nên ngay từ sáng cô đã dọn dẹp nhà cửa, rồi nấu nướng các món ăn mà trước đây ông Hòa thích ăn. Chỉ cần vậy thôi thì Thanh Vy cũng hiểu rằng tuy giận nhưng cô Sáu vẫn còn yêu chồng. Chẳng qua do người đàn ông bội bạc chứ với người phụ nữ hiền lành, chịu khó như cô thì không ở ác với ai được chứ nói gì là người chồng. Dù sao hai người cũng đã từng có hai mặt con. Khi chỉ có hai cô cháu, Thanh Vy hỏi: - Cậu Hai ra viện, cô Sáu có tha thứ cho ổng không? Im lặng một hồi, cô Sáu trả lời bằng giọng buồn: - Sáu cũng không biết, tùy má làm thế nào cũng được, hơn nữa bây giờ Sáu già rồi, việc có tha thứ hay không với Sáu không còn ý nghĩa gì nữa… Ngập ngừng một lúc, cô Sáu nói tiếp: - Có điều Sáu không còn tình cảm gì với ông ấy, tình nghĩa vợ chồng có lẽ cũng đã nguội lạnh rồi. Tha thứ hay không thì Sáu cũng chỉ vì cha mẹ già và hai đứa con mà phải chấp nhận thôi... Thanh Vy nhìn người phụ nữ trước mặt mà thương vô cùng, nhưng bây giờ ngoài tha thứ thì thật sự cô Sáu cũng không còn cách nào khác. Cô đắn đo có nên nói cho cô Sáu biết chuyện của ông Hòa với cô nhân tình tên Duyên hay không? Nhưng cô kịp dừng lại, bởi cô nghĩ hãy để cho cô ấy được bình yên, với những ký ức và kỷ niệm của một thời vợ chồng khi ông Hòa chưa mắc sai lầm, còn hơn biết rồi lại thêm dằn vặt đau khổ… Ngày Asaki trở lại Việt nam cũng là lúc Thanh Vy phải đi làm. Vừa bước chân vào công ty, cô nhìn thấy Trần Kiên trong bộ quần áo bảo vệ mà buồn cười. Cứ tưởng hai người nói chuyện với nhau thì anh sẽ bố trí cho anh ấy làm một việc gì đó, ai ngờ lại là bảo vệ. Kéo tay Asaki cô nói: - Mình giao cho anh ấy làm bảo vệ có hơi quá không? Asaki cười: - Bảo vệ thì sao chứ? Trước mắt thì cứ như thế, chỉ có nhân viên bảo vệ mới có quyền đi xung quanh công ty, ngoài chức năng bảo vệ còn là mật thám cho anh nữa chứ… - Em hiểu rồi, còn anh thì sao? Vẫn làm trợ lý cho em đúng không? - Anh tự nguyện làm trợ lý cho em cả đời. Nhưng cuộc họp ngày hôm nay anh sẽ có món quà tặng em… - Là quà gì? Bật mí một chút được không? - Bí mật đến hồi chót… Cả hai người cùng cười rồi đi vào phòng họp. Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm nên cuộc họp hội đồng quản trị nội dung rất quan trọng. Thấy Asaki vẫn đi bên cạnh Thanh Vy thì ai cũng tươi cười chào hỏi, không còn bất ngờ như lần trước. Asaki liếc ánh mắt về phía ông Chương thấy ông ta cúi mặt xuống, không có trạng thái tiếp đón như lần trước, nhưng anh cũng không lấy làm ngạc nhiên. Khi Thanh Vy đứng lên định giới thiệu trợ lý Asaki thì anh ngăn lại xin được phát biểu trước, anh nói: - Tôi là Asaki, tôi đến từ đất nước Nhật bản. Tôi đã tìm hiểu và nghiên cứu về hoạt động của công ty trong thời gian vừa qua. Kể từ giờ phút này tôi xin đóng góp 51% cổ phần của công ty và trở thành cổ đông lớn nhất vào thời điểm này…Mọi người ồ lên ngạc nhiên, Asaki nói tiếp: - Sở dĩ tôi đầu tư vào công ty này là vì vợ sắp cưới của tôi, cô Thanh Vy. Sau khi làm xong thủ tục kết hôn, tôi sẽ tặng vợ 20% cổ phần của tôi. Như vậy người đứng đầu công ty vẫn là cô Hoàng Thanh Vy…rất mong được sự giúp đỡ của tất cả các cô chú, anh chị có kinh nghiệm cùng hỗ trợ. Tiếng xì xào bên dưới: - Ui trời, vừa đẹp trai lại giàu có, nghe nói còn là võ sư nữa đấy. Con gái ông Vũ Hoàng may mắn gặp được cậu ta…Thanh Vy cũng vô cùng bất ngờ, lúc đầu cô chỉ muốn giới thiệu anh là trợ lý giám đốc để hỗ trợ cô trong công việc. Ai ngờ bây giờ anh lại làm Sếp của cô thì lại càng vui mừng. Kéo tay anh cô hỏi nhỏ: - Sao không nói trước với em? Tiền ở đâu mà anh có? - Anh bán công ty ở Nhật rồi...trước mắt mình phải thật mạnh về đồng vốn thì quyền sinh quyền sát đều trong tay mình... - Vậy anh làm Tổng giám đốc, còn em là phó... - Em làm giám đốc để cho Ba Hoàng được vui, cố lên... Rồi anh kể cho cô nghe những ngày anh trở về Nhật, anh xin ý kiến cha mẹ được chuyển công tác lâu dài ở Việt nam, vì anh yêu Thanh Vy và quyết định cưới cô ấy. Lúc đầu ông bà Yasu cũng suy nghĩ rất nhiều, vì dù sao Asaki cũng là con trai trưởng. Nhưng nghĩ vì cô gái Thanh Vy cũng chỉ có một mình, hoàn cảnh thật éo le, không thể rời bỏ Việt nam để đi theo chồng. Thôi thì vì hạnh phúc của con mà ông bà đồng ý cho phép con chuyển nhượng công ty, mang vốn sang Việt nam đầu tư...Những ngày sau đó, không chỉ mình Thanh Vy, mà ngay cả Asaki cũng phải tìm tòi nghiên cứu. Cũng may được chị Hà và Duy Hùng hỗ trợ nên dần dần mọi hoạt động cũng đi vào quỹ đạo. Ngay từ đầu Asaki nhắc nhở Thanh Vy về chuyện ông Chương ngoại tình. Nhưng đó là chuyện riêng của ông ấy, còn anh kiểm tra mọi việc đều không có gì xảy ra.Sáng nay vừa đến công ty thì chị Hà đã đứng đón từ ngoài cổng, với nụ cười đã nở trên môi làm Asaki ngạc nhiên, quay sang nhìn Thanh Vy thì anh thấy cô đang cười rồi nháy mắt với chị Hà liền hỏi: - Có chuyện gì đây? Thanh Vy cười:- Chị Hà muốn mời mình đi ăn sáng chứ có gì đâu mà anh căng thẳng thế? Đúng lúc đó thì Trần Kiên cũng đang dắt xe ra về, Thanh Vy gọi làm anh quay lại: - Anh Kiên... Trần Kiên ngạc nhiên khi nhìn thấy cô Hà phòng kế toán và hai người thì không hiểu chuyện gì: - Em gọi anh? - Đúng rồi, anh đi ăn sáng với tụi em... - Để nguyên quần áo như vậy á?- Ui da, đi ăn sáng chứ có phải đi nhà hàng đâu mà phải ăn mặc sang trọng chứ?Lúc này thì Asaki đã hiểu chuyện gì xảy ra, anh ghé tai Thanh Vy nói nhỏ: -Em chuyển sang làm nghề bà mối từ khi nào mà anh không biết?Thanh Vy cười: - Anh thấy hai người có đẹp đôi không? Tội nghiệp chị Hà, từ ngày chồng bị tai nạn qua đời đến giờ mà cứ sống một mình, trong khi anh Kiên... - Ok. Ông mối này đồng ý...Cả hai người cùng cười. Bầu trời buổi sáng thật đẹp, những làn gió mơn man thổi làm cho con người ta thêm sảng khoái, để chuẩn bị bước vào một ngày mới...

HẾT