← Quay lại trang sách

LỜI CẢM ƠN

Phần lớn những trải nghiệm của Jack trong câu chuyện này có một phần sự thật; chúng được thu thập thông qua các cuộc phỏng vấn trải dài gần một thập kỷ.

Tôi đặc biệt cảm ơn những người đã giúp tôi thu thập các câu chuyện lịch sử, chuyện kể và hương vị cho cuốn sách, cũng như trao cho tôi tình bạn: đó là Grace Postelle và Doris Abernathy, không có họ thì tôi không thể viết được cuốn sách này, Howard Slaighter, John Quinn, Leland Rymer, Mathew Maloof (ông cùng bạn bè từng nhảy khỏi cầu cạn khi tàu đi qua), Greg Barker (cha của ông, cụ Gene Barker cùng với Danny “Red” Dilbeck và Eugene Trammell, là ba người cuối cùng rời khỏi mỏ đồng khi họ đóng cửa trước khi các hầm bị cho ngập nước để ngăn sụp hầm xảy ra trong tương lai), Toni và Walter Bahn, Lynne và Jim Jones, Lisa và Brad Waggoner, Debbie và J. Hammock, John Thomas, Dick và Judy Spencer, Kay Kendall, Ba Kẻ Thông Thái (đây là nguồn cảm hứng cho nhân vật Coote), Richard McCay Wagner, và cuối cùng là bà Helen McCay Wagner (sinh năm 1912, mất năm 1996), chính là người trong thực tế đã thấy chú chim trên Phố Chính năm 1924.

Tôi muốn cảm ơn những người đã giúp tôi về tính chính xác và cung cấp thông tín trong khi viết cuốn sách này, họ là Ken Rush - Giám đốc Bảo tàng Lòng chảo Ducktown, Dawna Standridge, Shelby Standridge Sisson và Joyce Allen - đều là nhân viên bảo tàng, Nick Wimberley - cựu Thư Ký kiêm Thủ Quỹ và là nhà Đàm Phán của tổ chức International Brotherhood of Boilermaker (Nghiệp đoàn Các nhà sản xuất Nồi hơi Quốc tể), Alan Gratz người đã giúp cung cấp các chi tiết về môn bóng chày, Mia Meneklísky vì đã hướng dẫn thể loại văn học, Rod Walton, Lisa Ganser và Fred Ming - những người đã cung cấp thông tin về loài ếch, Lou Laux và Tom Striker với dữ liệu về chim, và cựu Cảnh sát trưởng Hạt Fannin George Ensley vì đã nghiên cứu về việc trồng cần sa trên rặng núi Appalachian. Mô tả tiếng hót của loài chim sẻ được lấy từ cuốn American Birds in Color (Sắc màu các loài chim ở Mỹ) tác giả Hai. H. Harrison (Nhà xuất bản Wm. H. Wise & Co., xuất bản tại New York năm 1948).

Bất kỳ lỗi nào trong cuốn sách này hoàn toàn là do tôi, trong nỗ lực mang tới cảm giác về không gian, thời gian và sự kiện hơn là đưa ra các sự việc chính xác. Như người ta nói, “Đừng bao giờ để sự thật xen vào một câu chuyện hay.”

Tôi muốn cảm ơn những người bạn viết văn của mình, họ là những người đã góp ý cho những bản thảo đầu tiên hoặc cho những lời khuyên về viết lách đúng lý: Vicky Alvear Shecter, Karin Slaughter, Jen Weiss Handler, Jessica Handler, Courtney Miller Callihan, Lisa Jacobi, Kirby Larson, Jennifer Jabaley và Liz Conrad.

Tôi cũng muốn cảm ơn những nhân viên của nhà xuất bản Little Pickle Press (Dưa Chua Nhỏ), họ là đồng đội “dưa chua” của tôi. Dani Greer là người đầu tiên bình duyệt câu chuyện của tôi và tôi lấy làm mừng vì chị đã nhận ra tiềm năng của nó. Rana DiOrio đã tạo ra một nhà xuất bản có trách nhiệm với môi trường, một công ty được Chứng chỉ B*, đây là mái nhà hoàn hảo cho một câu chuyện về chủ đề môi trường. Tôi đã có được hỗ trợ lớn nhất từ cô ấy và con gái cô (độc giả trẻ đầu tiên của tôi). Tanya Egan Gibson là một món quà thực sự. Tôi quả là may mắn khi có được cô ấy trong vai trò biên tập viên đầy tài năng của mình. Cô ấy đã khiến cuốn Chuyện Chú Chim, Con Ếch Và Khu Vườn Màu Xanh tỏa sáng. Molly Glover là vị chúa ngữ pháp của tôi và Julie Romeis Sanders là người đọc cuối cùng trước khi sách được in. Leslie lorillo đã thiết kế bìa sách đẹp đẽ này. Cameron Crane và Kelly Wickham đã giúp đề cập đến cuốn sách tới những chân trời xa xôi mà nếu không có họ thì cuốn sách của tôi sẽ chẳng bao giờ tới được. Quả thực là cần phải có cả làng để nuôi dạy một đứa trẻ, và cần phải có cả một thùng “dưa chua” để tạo nên một cuốn sách thành công. Tôi mãi mãi biết ơn tất cả các bạn.

B Corporation là một chứng chỉ tư nhân được cấp bởi B Lab, một tổ chứng phi lợi nhuận toàn cầu. Để nhận được và duy trì chứng chỉ này, các công ty phải nhận được mức điểm tối thiểu trên công cụ đánh giá trực tuyến về “nghĩa vụ xã hội và môi trường” - ND.

Và cuối cùng, nhưng chắc chắn không phải là ít nhất, tôi muốn cảm ơn Stan. Tôi may mắn có được người chồng tin tưởng tôi, tin tưởng kỹ năng và những ý tưởng điên rồ của tôi. Không có sự hỗ trợ của anh ấy (cùng với sự truyền ý tưởng và khả năng biên tập của anh) thì tôi sẽ không phải là một người sáng tạo như hiện tại. Em yêu anh, anh yêu.