← Quay lại trang sách

NGOẠI TRUYỆN 3 Vụ án côn trùng đặc biệt-“Sóng gió trong lần mua xe”

Người cung cấp: Thẩm Kiến Quốc

Giới tính: Nam

Tuổi: 38

Đơn vị công tác: Từng giữ chức chuyên gia côn trùng học pháp y tại cơ quan bí mật của công an tỉnh, hiện là giảng viên côn trùng học pháp y tại trường đại học Nam Minh.

Đây là vụ án sư phụ phá mấy năm trước, tôi cảm thấy đây là vụ án rất đặc biệt, vì thế nên kể lại.

Vụ án xảy ra tại khu vực tiếp giáp giữa thành thị và nông thôn ở phía đông bắc thành phố Nam Minh, ở đó có một nông trại bị một thôn xóm nào đó bỏ hoang đã nhiều năm, vốn được quy hoạch xây dựng một chợ nông sản quy mô lớn, nhưng do nguồn vốn chưa về nên phải đến tháng 9 đơn vị thi công mới tới. Sáng 17 tháng 9, hơn chục công nhân đi xe tải đến bên ngoài bức tường phía bắc, chuẩn bị chuyển những ống cống lớn bằng xi măng bỏ đi.

Thế rồi mọi người phát hiện trong một ống cống có một đống đồ vật linh tinh, sau khi bỏ những vật linh tinh này đi lại thấy ở đó có một xác chết đã thối rữa!

Lúc đó cảnh tượng vô cùng hỗn loạn, đồn cảnh sát nghe tin lập tức cử người đến hiện trường, thấy trên cổ người bị hại có vết dây thừng, lập tức báo cáo chi cục công an.

Buổi chiều, chuyên gia pháp y Thẩm Kiến Quốc của chi cục công an thành phố cùng đội trưởng đội cảnh sát hình sự Cao Kiện đến hiện trường. Trước tiên, Thẩm Kiến Quốc tiến hành khám nghiệm tử thi, rút ra kết luận sơ bộ: nạn nhân tử vong là nam giới, hiện chưa rõ tên, cao 1,78m, mặc áo phông và quần dài nhạt màu, đi giầy da đen, tất dài cũng màu đen. Về cơ bản, xác chết đã thối rữa đến mức độ lộ xương trắng nhưng vẫn có thể nhìn rõ ở vùng cổ có vết dây quấn hai vòng rồi buộc lại ở sau gáy. Lại là một vụ cố sát.

Ngoài tiến hành thủ tục kiểm tra thông thường, Thẩm Kiến Quốc còn đặc biệt chú ý lấy mẫu côn trùng trên xác chết để phân tích. Ông mở túi lấy dụng cụ và chiếc bình thủy tinh rộng miệng chứa lưng bình rượu, tìm kiếm trên xác chết và khu vực xung quanh để bắt các loại côn trùng giáp xác và ruồi nhặng. Thẩm Kiến Quốc bắt côn trùng rất nhanh, chỉ một lúc đã được hơn nửa lọ.

Việc đầu tiên ông làm là mang tiêu bản đến phòng thí nghiệm côn trùng ở trung tâm pháp y, chuẩn bị tiến hành giám định lần lượt từng thứ một. Nhìn bề ngoài, những con côn trùng đều giống hệt nhau, nhưng thực ra lại không hẳn đã cùng một loại. Cùng một loại còn dễ phân biệt, đằng này đã không cùng loại lại còn phải phân biệt cụ thể là loại nào, vì thế vô cùng khó khăn.

Tất nhiên, có trường hợp còn cần phải mời chuyên gia côn trùng học nước ngoài cùng thảo luận, mà ngay cả như vậy cũng chưa chắc đã gọi tên ra được, vì thế không thể sốt ruột mà phải từ từ tiến hành. Thẩm Kiến Quốc nhìn những con côn trùng đủ loại khiến người ta phát đau đầu kia, chau mày suy nghĩ, chắc là phải nghiên cứu đến tận ngày mai mới có được kết quả. Cứ như vậy, ông vùi đầu vào công việc cho đến tận lúc trời sắp sáng.

Sau một đêm vất vả nghiên cứu, đã bước đầu có kết quả giám định: có 3 loại bọ cánh cứng sinh sống trên xác chết, quá nửa là sau khi xác chết được một tuần mới bắt đầu xâm nhập, còn thời gian ở lại đó có thể kéo dài đến hai tháng trở lên; còn mấy loại bọ cánh cứng khác thời gian xâm nhập rất muộn và không bao lâu sẽ tự động biến mất.

Thẩm Kiến Quốc có lẽ đã suy đoán ra thời gian tử vong, chắc chắn nạn nhân phải chết từ nửa tháng trở về trước, cũng tức là phải hoàn toàn quay ngược lại để điều tra vụ án. Thẩm Kiến Quốc dẫn theo một đội nhằm vào một người khả nghi trong số những người bị mất tích. Sau khi phân tích kỹ thuật trùng lặp thông tin đại não, xác định người mất tích này và xác chết kia là một. Người này tên là Hồ Bát Quân, biệt hiệu Bát Gia.

Bát Gia là phó giám đốc một phòng giao dịch ô tô, năm nay 38 tuổi,, từng bị cảnh sát bắt giữ vì tội đánh nhau, từ trước đến nay nổi tiếng là kẻ liều lĩnh, làm việc tội lỗi. Trong xã hội, đối tượng này thuộc loại người lừa đảo dối trá, chiếm đoạt thị trường. Theo bạn thân của người này cho biết, Hồ Bát Quân có một phe cánh thề cùng sống chết, là chủ của một quán rượu.

Hôm Hồ Bát Quân mất tích, vừa đúng vào một ngày cuối tuần cuối tháng 7, anh ta lái ô tô, mang theo một trăm nghìn nhân dân tệ đến nơi khác mua xe.

Hình như là bà chủ đã liên hệ. Họ từng đến quán rượu tìm Hồ Bát Quân nhưng không thấy, có lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi.

Quán rượu nằm ở khu vực khá sầm uất, chủ quán tên là Ngụy Chinh, khoảng 30 tuổi. Cao Sơn, quản lý đại sảnh của quán rượu cho biết đã 2 tháng nay ông chủ Ngụy không đến quán rượu, chỉ thi thoảng gọi điện hỏi han tình hình.

Kết hợp phân tích các tình hình nói trên, Ngụy Chinh có dấu hiệu tình nghi rất lớn, ít nhất cũng là người biết rõ đã xảy ra chuyện gì, do đó tổ chuyên án quyết định phải tìm bằng được người này, bắt đầu mở rộng đầu mối! Tiếc rằng quan hệ giao tiếp của Ngụy Chinh hết sức phức tạp, hiện tại vẫn độc thân, sống không có địa chỉ cố định, vì thế rất khó tìm.

Ngày 26 tháng 9, tổ chuyên án điều tra nhận thấy Ngụy Chinh quan hệ rất thân thiết với Viên Nghị, giám đốc công ty bất động sản Kỳ Duyên, thế là tìm gặp người này, nhờ ông ta giúp đỡ đã bắt giữ được Ngụy Chinh.

Sau vài hồi đấu tranh, Ngụy Chinh biết sự việc đã bại lộ nên đành khai nhận toàn bộ.

Theo lời khai của Ngụy Chinh: anh ta biết rằng chắc chắn cảnh sát đã phát hiện ra thi thể của Hồ Bát Quân và đang tiến hành điều tra. Anh ta thấy chột dạ, lo lắng sợ hãi, đang định gom tiền bỏ trốn thì không ngờ bị cơ quan công an bắt giữ. Anh ta cũng thừa nhận chính mình xúi giục Văn Phi và Phương Bình giết người, sau đó cho mỗi người bốn mươi nghìn nhân dân tệ coi như tiền công.

Ngụy Chinh với Văn Phi là bạn thời trung học, thuộc loại bạn bè nối khố cùng chung sống chết. Về sau Văn Phi thi trượt cao đẳng, Ngụy Trinh vào đại học xong, hai người liền mất liên lạc. Sau khi tốt nghiệp đại học, Ngụy Chinh đến làm việc trong một công ty quảng cáo, do lương thấp, công việc bận rộn nên không chịu nổi. Sau đó anh ta làm quen với một nữ thương nhân, dựa vào bộ dạng đẹp trai và khiếu hài hước của bản thân, khiến nữ thương nhân kia bỏ tiền đầu tư cho anh ta làm ăn.

Anh ta kiếm được rất nhiều tiền từ nữ thương nhân kia, một hôm lại thấy trên báo đăng tin: một quán rượu cần chuyển nhượng với giá thấp, thế là bỏ tiền ra mua, tự mình kinh doanh. Trong quá trình kinh doanh quán rượu, anh ta nhận thấy vô vàn khó khăn, muốn đứng vững được để tiếp tục làm ăn thì phải quan hệ với cả chính quyền và xã hội đen, quan hệ với tất cả mọi loại người.

Cứ như vậy, số lượng bạn bè của anh ta ngày càng nhiều, khó tránh khỏi móc nối làm một số việc phi pháp. Ví dụ như mua đi bán lại xe hơi, tiêu thụ đồ ăn cắp…, chỉ cần kiếm được tiền là không việc gì không làm. Có lần, anh ta giao cho một người bạn tên là Trần Xuân Vũ bán xe ăn cắp và kiếm được gần tám mươi nghìn nhân dân tệ.

Không lâu sau, anh ta trở thành một thành viên trong hội của Trần Xuân Vũ, một lần Trần Xuân Vũ say rượu bảo rằng mình đã là tội phạm giết người cướp của. Chiếc xe Audi A6 hắn đang sử dụng chính là xe cướp được sau khi giết chết chủ xe! Hắn bắt Ngụy Chinh phải thật lòng hợp tác, nếu không sẽ giết chết!

Ngụy Chinh bỗng chốc cảm thấy mối nguy hiểm rình rập khắp nơi, phải tìm cách thoát khỏi nơi này. Kẻ ra tay trước là kẻ thắng, phải trừ bỏ ngay Trần Xuân Vũ, sau đó rời khỏi chốn thị phi này, ra nước ngoài phát triển sự nghiệp. Nhưng anh ta biết rõ một mình mình chắc chắn không làm được, vì thế liên hệ với Văn Phi và Phương Bình.

Một hôm, ba người tụ tập bàn bạc kế giết người. Ngụy Chinh biết Trần Xuân Vũ thích chơi xe, yêu xe hơn cả mạng sống, là một kẻ mê xe đích thực bèn lấy cớ mua giúp xe, hẹn anh ta ra ngoài. Bọn Ngụy Chinh chọn địa địa điểm thích hợp, nhân lúc anh ta không đề phòng liền giết chết ở nơi hoang vu hẻo lánh!

Ngày 29 tháng 7, tất cả sắp xếp xong xuôi. Ngụy Chinh gọi điện thoại cho Trần Xuân Vũ bảo rằng có một người có thể mua được xe giá rẻ, buổi tối lái xe đến đón để mọi người cùng đi xem thế nào, ngoài ra còn yêu cầu Trần Xuân Vũ mang theo đủ tiền.

Tám giờ tối, hai người đúng hẹn đến trước cửa một khách sạn, nhưng trên xe lại có thêm một người nữa chính là Hồ Bát Quân. Không có cách nào khác, họ đành cứ phải tiến hành theo kế hoạch đã sắp sẵn, đến thẳng hiện trường là nông trang bỏ hoang kia.

Vào đến cửa, Văn Phi nói: “Mọi người xuống xe cả đi, xe đang để trong căn phòng bỏ không ở trong sân.”

Trần Xuân Vũ và Hồ Bát Quân không chút đề phòng, háo hức xuống xe đi thẳng vào trong sân. Vừa vào đến cửa, Văn Phi bất ngờ rút con dao nhọn đã chuẩn bị sẵn đâm liên tiếp mấy nhát vào sau lưng Trần Xuân Vũ khiến đối phương không kịp kêu lên một tiếng, đổ vật xuống đất. Ở phía bên kia, Ngụy Chinh và Phương Bình kết hợp giải quyết Hồ Bát Quân, Ngụy Chinh móc từ túi quần ra một chiếc túi nilon mầu trắng thít cổ từ phía sau. Hai người kéo xác chết bỏ vào trong ống cống bằng xi măng ở bên ngoài tường, lấy cỏ tạp phủ lên rồi lái xe rời khỏi hiện trường.

Xác Trần Xuân Vũ bị họ vứt bừa xuống dưới đường cao tốc, hiện tại vẫn chưa tìm thấy. Như vây, ba người kiếm được một khoản tiền lớn, định chạy ra nước ngoài sinh sống, nhưng kết quả vẫn không tránh khỏi bị pháp luật trừng trị.