CHƯƠNG 2 XƯỞNG IN
Giovanni vừa tới cổng trường thì thấy bảy, tám bạn học đang tụ tập dưới gốc cây anh đào trong sân trường, chúng nán lại vây quanh Campanella chứ chưa chịu về nhà. Cả bọn đang cùng bàn bạc về lễ hội Ngân Hà tối nay, về việc lấy những quả bí ngô, thắp nến bên trong rồi thả trên sông phát ra ánh sáng xanh xanh.
Nhưng Giovanni vung tay rảo bước ra khỏi cổng trường. Ngoài đường, nhà nào nhà nấy đều bận rộn sửa soạn cho lễ hội Ngân Hà đêm nay, họ treo những quả cầu đan bằng lá thủy tùng hoặc những ngọn đèn lồng lên những tán cây bách.
Giovanni không về thẳng nhà, cậu rẽ qua ba góc phố, tới một xưởng in khá lớn. Cậu cúi chào một người mặc chiếc áo trắng rộng thùng thình ngồi ở quầy kế toán, rồi cởi giày, mở toang cánh cửa và bước vào phòng trong. Mặc dù đang là ban ngày, nhưng đèn đóm được bật sáng choang, hàng tá các máy in đang chạy ầm ầm. Một đám người quấn khăn trên đầu, đeo kính bảo hộ vừa làm việc vừa lẩm nhẩm đếm hoặc hát bài gì đó.
Giovanni đi thẳng tới cái bàn thứ ba từ ngoài vào, cúi chào người đàn ông đang ngồi đó. Ông bèn tìm kiếm trên kệ hồi lâu rồi đưa một tờ giấy cho cậu, nói: “Hôm nay chừng này là đủ nhỉ?”
Giovanni rút từ dưới chân bàn ra một cái hộp nhỏ, đi đến một góc phòng nơi có ánh đèn điện chiếu sáng. Bằng một cái nhíp, cậu lần lượt nhặt ra từng con chữ bằng chì nhỏ tí. Một người đàn ông đeo tạp dề xanh ngang qua sau lưng Giovanni và nói: “Chào cậu kính lúp ”. Bốn, năm người gần đó chẳng quay sang, cũng không nói gì mà chỉ nhếch miệng cười. Giovanni dụi dụi mắt và tiếp tục nhặt từng con chữ.
Hơn sáu giờ một chút, Giovanni cầm chiếc hộp đầy những con chữ chì, kiểm tra lại với tờ giấy trên tay, rồi đem tới chỗ người đàn ông ngồi ở bàn lúc trước. Ông ta chẳng nói chẳng rằng, cầm lấy chiếc hộp, chỉ liếc mắt qua và thoáng gật đầu. Giovanni lại lễ phép cúi chào, mở cửa và đi tới quầy kế toán. Ông mặc áo trắng ở đó cũng im lặng và đưa cho cậu một đồng bạc. Giovanni lập tức mặt mày rạng rỡ, cung kính cúi chào, cậu nhảy một bước tới lấy chiếc cặp dưới gầm bàn và phóng ra đường.
Khuôn mặt cậu bé thật tươi tỉnh, miệng huýt sáo vang. Khi đi ngang qua tiệm bánh mì, cậu ghé vào mua một túi bánh nhỏ cùng một túi đường viên, rồi chạy như bay.