← Quay lại trang sách

Con trâu bay Và-Con ong và con tu hú- &- Con dơi-

Có anh nông phu nọ mua được con trâu tơ giá mười hai đồng bạc, đem về cày ruộng. Trâu mạnh khỏe, dai sức lắm.

Đêm ngủ, anh ta nằm chiêm bao thấy trâu nọ mọc hai cái cánh bên hông, bay bổng đi mất. Lúc thức dậy anh ta nghĩ rằng: “Đó là điềm không lành. Mình phải bán con trâu này. Không thì nó cũng mất”.

Hôm sau anh dắt con trâu ra chợ, bán lại được sáu đồng bạc, bèn lấy dây thắt lưng buộc số tiền ấy lại.

Đến nửa đường: anh thấy một con chim lớn đang đứng mổ xác con chuột chết. Lại gần xem thử, thì con chim nọ dạn dĩ, không bay. Anh vồ con chim nọ, dùng dây thắt lưng buộc vào chân chim.

Đi được một lát, chim nọ vùng vẫy, mổ vào tay anh đau điếng. Vô ý, anh buông con chim ra. Chim bay bổng, mang theo cái thắt lưng buộc bạc.

Về tới nhà, vợ hỏi:

- Con trâu đâu?

Anh thở dài:

- Nó bay mất rồi?...

- Con ong và con tu hú

Con Ong nọ đậu trong ổ lo gầy mật. Bỗng đâu có con Tu hú bay tới kêu lên: “Tu hú! Tu hú!”

Con Ong bèn quở trách:

- Mày kỳ quá! Tối ngày kêu tu hú, tu hú hoài? Không kêu tiếng gì lạ hơn. Nhàm tai tao quá!

Con Tu hú đậu mà trả lời:

- Mày trách tao kêu nghe nhàm tai. Vậy chớ mày suốt đời cứ hút nhụy làm mật, công chuyện đó cũng nhàm vậy.

Con Ong nói:

- Làm việc ích lợi mà làm một thứ hoài thì không sao. Còn mấy kêu cho vui mà kêu một giọng hoài, riết rồi không vui. Vô ích quá!

Con dơi

Phụng Hoàng là chúa tất cả các loài chim.

Hôm đó có lễ lớn, các loài chim đều đến chầu chực, chỉ có Dơi vắng mặt. Phụng Hoàng hỏi tội, Dơi bèn trả lời:

- Tôi không phải thuộc loài chim. Tôi là thú bốn chân. Hai cánh của tôi là hai chân trước có móng hẳn hoi.

Vài hôm sau, Kỳ Lân ra lịnh cho các loài thú đến chầu.

Con Dơi cũng vắng mặt.

Hỏi tội, Dơi bèn trả lời:

- Tôi không phải là loài thú. Tôi có hai cánh bay được, rõ ràng tôi là loài chim đây nè...