← Quay lại trang sách

Phần Thứ Hai (tt)

Erika nóng như lửa đốt vì khi nói về những thứ không chạm tới được chỉ có thể là tình yêu của cậu dành cho nàng. Ánh sáng, rực rỡ và ấm áp trong lòng nàng. Mặt trời của cảm xúc yêu đương, điều tiếc rằng nàng không còn nhận thấy hầu hết thời gian, lúc này lại chiếu sáng. Cậu vẫn cảm thấy những cảm xúc vẹn nguyên dành cho riêng nàng như ngày hôm qua và hôm kia cậu đã dành cho nàng! Hiển nhiên, tình yêu và lòng kính trọng Klemmer dành cho nàng là không thể tả xiết như cậu vừa dịu dàng nói. Erika cụp mắt liếc xuống thoáng chốc rồi thầm thì đầy ý nghĩ rằng nàng chỉ có ý Schubert thích thể hiện những hiệu ứng hòa nhạc chỉ bằng dương cầm. Người ta phải nhận ra và biểu diễn được những hiệu ứng và nhạc cụ hiện thân cho chúng. Nhưng như đã nói, không làm nên phong cách riêng. Erika an ủi thật nữ tính và thân mật: Cậu sẽ làm được thôi!

Cô giáo và cậu học sinh đứng trước mặt nhau như một người đàn ông và một người đàn bà. Giữa họ là lửa nóng, bức tường không thể vượt qua. Bức tường ngăn họ vượt qua và hút lấy máu nhau. Cô giáo và cậu học sinh sôi sục vì tình yêu và một khao khát dễ hiểu với những thứ hơn cả tình yêu.

Cháo đặc văn hóa đang sôi sục dưới chân họ, thứ cháo không bao giờ nấu xong, loại cháo mỗi ngày họ phải đồng hóa một chút, thức ăn hàng ngày của họ, thiếu nó họ không thể tồn tại được và vẫn đang lục bục thổi lên những bong bóng khí ngũ sắc.

Erika Kohut chìm trong lớp da sừng buồn thảm của tuổi mình. Không ai có thể và muốn bỏ nó đi. Hiện tại đã có quá nhiều thứ bị bỏ lỡ, và tuổi thanh xuân của Erika đã hoàn toàn bị bỏ lỡ, ví dụ như tuổi mười tám, người ta vẫn gọi tuổi mười tám ngọt ngào. Chỉ một vài năm thôi và rồi nó trôi qua. Lúc này đây, những kẻ khác đang thế chỗ nàng hưởng thụ tuổi mười tám tuyệt diệu. Hôm nay Erika đã già gấp đôi đứa con gái mười tám! Nàng tính toán không ngừng nghỉ, nhưng khoảng cách giữa Erika và một cô bé mười tám tuổi không bao giờ giảm bớt, nhưng cũng không lớn thêm. Đêm đêm, nàng mướt mồ hôi quay xiên nướng tức giận trên ngọn lửa bập bùng của tình mẫu tử. Nàng đều đặn được tưới dầu nướng thơm lừng của nghệ thuật âm nhạc lên người. Không gì thay đổi sự khác biệt không thể sửa chữa nàng: Già/trẻ. Và ngay cả những ký tự của một bản nhạc đã viết ra bởi bậc thầy đã chết. Nó thế nào, nó ra làm vậy. Ngay từ những năm đầu thơ ấu Erika đã bị đóng yên vào hệ thống những ký tự. Năm dòng kẻ đã chiếm lĩnh nàng ngay từ khi biết nghĩ. Nàng không được nghĩ gì ngoài năm dòng kẻ. Hệ thống đường kẻ này cùng mẹ trói chặt nàng vào tấm mạng không thể xé rách những luật lệ, quy tắc, những điều cấm ngặt như một cái đùi lợn sấy hồng treo trên móc ở cửa hàng thịt. Những thứ này mang lại an toàn, và an toàn khiến người ta sợ hãi tất cả những gì không chắc chắn. Erika sợ hãi tất cả những gì cứ chỉ mãi mãi như nó vốn có, và nàng sợ hãi những gì có thể đổi thay. Nàng cố hít lấy không khí như một kiểu bị hen suyễn và không biết nàng có thể làm gì với tất cả số không khí này. Nàng nấc và không nên tiếng, Klemmer kinh hãi đến tận nền tảng sức khỏe không thể bị tàn phá của mình và hỏi, người yêu có chuyện gì vậy. Tôi lấy nước cho cô nhé, cậu hỏi đầy cẩn trọng và yêu thương chăm sóc - cậu đại diện của tập đoàn hiệp sĩ hào hiệp. Cô giáo ho dữ. Nàng giải thoát mình với tiếng ho khỏi những thứ tồi tệ hơn những thứ đang mắc trong họng. Cảm nhận của nàng không thể nói ra miệng, chỉ có thể nhờ cây dương cầm.

Erika kéo một bì thư dán kín vì lý do bảo mật khỏi cặp tài liệu và đưa nó cho Klemmer, như cách nàng khi ở nhà đã tưởng tượng ra đến hàng nghìn lần trong óc. Trong bức thư ghi lại diễn biến một tình yêu đích thực nên đi theo. Erika đã ghi ra tất cả những gì nàng muốn nói. Klemmer nghĩ, trong thư ghi lại những điều tuyệt vời không nói được nên lời mà chỉ có thể ghi ra, và tỏa rạng như trăng trên đỉnh núi. Cậu đã nhung nhớ những điều như vậy biết bao! Cậu, Klemmer, nhờ những cố gắng kiên định trong cảm xúc và khả năng biểu đạt những cảm xúc ấy, cuối cùng ngày hôm nay cũng đã may mắn có thể nói to mọi điều mình nghĩ mọi lúc. Phải!Cậu đã phát hiện ra rằng cậu sẽ gây ấn tượng tươi mới đẹp đẽ cho tất cả mọi người nếu cậu chen lên trước và trở thành người đầu tiên nó rõ một điều gì đó. Chỉ cần đừng xấu hổ, xấu hổ không mang lại thứ gì. Nếu là việc của mình và cần thiết, cậu sẵn sàng hét thật to về tình yêu của mình. May mắn thay, cũng không cần thiết như vậy, vì không một ai nên nghe thấy điều đó. Klemmer ngả lưng vào ghế ngồi ở rạp, nhóp nhép bỏng ngô và chiêm ngưỡng thấy thỏa mãn hình ảnh chính mình trên màn ảnh, nơi còn rộng lớn hơn cả cuộc đời, đang trình chiếu một chủ đề vụn vặt giữa một chàng trai và một người đàn bà lớn tuổi. Vai phụ là một người đàn bà tức cười luôn ao ước cháy bỏng quyến rũ cả châu Âu, Anh Quốc, Hoa Kỳ bằng những âm thanh nàng con gái tạo ra từ bao nhiêu năm. Bà mẹ chỉ mong nàng con gái buộc trong tấm băng mẫu tử hơn bị ninh nhừ trong nồi xúc cảm yêu đương đầy khoái lạc. Dưới áp suất hơi, cảm xúc sẽ nhanh chín hơn và vitamin sẽ không bị mất, Klemmer trả lời bà mẹ bằng một lời khuyên khôn ngoan. Muộn nhất trong vòng nửa năm nữa, Klemmer tham lam đã nghiến ngấu xong Erika và chuyển sang thức ngon khác.

Klemmer hôn như mưa lên bàn tay Erika đưa cho cậu bức thư. Cảm ơn Erika, cậu nói. Cuối tuần này cậu sẽ dâng hiến toàn bộ cho người đàn bà này. E sợ Klemmer sẽ phá vỡ cuối tuần thiêng liêng bất khả xâm phạm của mình, nàng từ chối dè dặt. Nàng chuẩn bị sẵn một lý do mà vì nó mà tuần này và có lẽ tuần tới và tuần tới nữa cũng không được. Chúng ta lúc nào cũng có thể nói chuyện điện thoại, người đàn bà nói dối trâng tráo. Dòng chảy chảy theo hai hướng bên trong nàng. Klemmer búng lách tách đầy ngụ ý vào lá thư bí mật và để lại luận điểm rằng, Erika không hề có thâm ý như nàng vô tình nói ra. Lời cảnh báo trong giờ, đừng dối lừa đàn ông khi không cần thiết.

Erika không nên quên rằng, mỗi năm tuổi của Klemmer ít nhất bằng ba năm tuổi của nàng. Erika nên nhanh chóng chộp lấy cơ hội, Klemmer ân cần khuyên nhủ nàng. Một tay đẫm mồ hôi vò bức thư, tay còn lại do dự chạm vào cô giáo như một con gà cậu muốn mua nhưng còn phải xem trước giá tiền xem có tương xứng với tuổi con gà. Klemmer không biết, làm thế nào để nói món súp hay món nướng làm từ gà non hay gà già. Nhưng cậu thấy rất rõ điều đó ở cô giáo. Cậu cũng có mắt trên đầu, và nàng không còn là gà giò nữa, mặc dầu được bảo quản tương đối tốt. Người ta có thể nói là nàng ròn, nếu không nói đến ánh mắt ủy mị trong mắt nàng.Và cả sức hút không bao giờ phai nhạt vì nàng là cô giáo cậu! Sức hút biến nàng thành học sinh, ít nhất là một lần trong tuần. Erika tránh cậu học sinh. Nàng né người khỏi cậu và ngượng nghịu lau mũi thật lâu. Klemmer đem đến cho nàng một bức họa thiên nhiên. Cậu miêu tả thiên nhiên như cách cậu biết và yêu nó. Cậu và Erika chẳng mấy chốc sẽ hưởng thụ và say đắm thiên nhiên. Cả hai sẽ cùng nằm trên nệm rêu, nơi rậm nhất khu rừng, và thưởng thức đồ ăn mang theo. Ở đó sẽ không ai thấy vận động viên và nam nghệ sĩ trẻ trung - đã tham dự một vài cuộc đọ sức - đang lăn lộn quanh một mụ già hom hem, phải tránh né mọi cuộc đọ sức với các cô gái trẻ. Klemmer linh cảm rằng, sự thú vị nhất trong mối quan hệ đang đến này chính là sự kín đáo.

Erika trở nên câm lặng, mắt đờ đẫn, tim trống rỗng. Klemmer cảm thấy đã đến lúc sửa chữa lại tất cả những gì cô giáo đã phát biểu trước đó về Franz Schubert. Cậu sẽ chen vào cuộc thảo luận theo cách của mình. Cậu sửa lại hình ảnh của Erika về Schubert và đặt lại nói dưới ánh sáng tươi đẹp nhất. Những cuộc cãi cọ mà cậu là người chiến thắng sẽ còn trở nên thường xuyên hơn, cậu báo trước cho người yêu. Lý do đầu tiên khiến cậu yêu người đàn bà này là kho kinh nghiệm dồi dào và các tác phẩm âm nhạc nhưng điều đó về lâu dài không thể đánh đổi được rằng cậu biết tất cả mọi thứ hơn nàng. Và sự thật ấy mang lại cho cậu nhiều vui thú nhất. Câu giơ một ngón tay để nhấn mạnh chủ kiến, khi Erika cố thử phản đối. Cậu là kẻ chiến thắng láo xược và người đàn bà lẩn sau cây dương cầm để tránh những nụ hôn của cậu. Cuối cùng, ngôn từ cũng dừng bước và cảm xúc chiến thắng bằng sự bền bỉ và sức mạnh tuyệt đối.

Erika khoác lác rằng nàng không biết đến những cảm xúc. Và nếu một ngày nào đó nàng phải nhìn nhận cảm xúc thì nàng cũng sẽ không để cho chúng lấn át trí thông minh của mình. Nàng đặt nốt cây dương cầm thứ hai giữa nàng và Klemmer. Cậu nói rằng người yêu thật quá hèn nhát. Để được một người như Klemmer yêu, phải dám đứng trước toàn thế giới và tuyên bố dõng dạc điều đó. Klemmer cũng không đòi hỏi người đó sẽ đi khắp nhạc viện để nói vì cậu cũng thường thích thả ở những đồng cỏ non hơn. Và tình yêu chỉ thú vị khi người ta bị ghen tị nhờ người tình. Trong trường hợp này thì một đám cưới trong tương lai sẽ không được nêu ra vì may mắn thay nàng có một bà mẹ không cho phép chuyện ấy xảy ra.

Klemmer trôi dưới trần nhà trong nước thượng nguồn của riêng mình. Cậu là người hiểu biết và có khả năng trong nước. Cậu xé nhỏ ý nghĩ cuối cùng Erika nói về những bản Sonate của Schubert. Erika ho và ngượng ngập đu đưa khớp xương mà Klemmer, một người lanh lẹ dẻo dai cũng chưa từng bao giờ thấy ở bất kỳ ai khác. Nàng gập người ở một vị trí bất khả, khiến Klemmer bất chợt cảm thấy một cơn buồn nôn dâng cao, ngay lập tức để lọt vào vòng cảm xúc. Nếu muốn, người ta cũng có thể nói nó vừa với cái vòng. Chỉ có điều không được trải ra quá rộng. Erika bẻ khớp xương ngón tay lục khục như vậy chẳng những không ích lợi cho biểu diễn cũng như cho sức khỏe của nàng. Nàng bướng bỉnh nhìn ra những góc xa, mặc dù Klemmer yêu cầu nàng nhìn cậu thoải mái và cởi mở, không cẳng thẳng cũng không dấu diếm. Suy cho cùng cũng không có ai theo dõi ở đây.

Được khích lệ bởi cảnh tượng ghê sợ, Klemmer nghiên cứu: "Liệu anh có được phép, yêu cầu em một việc chưa từng nghe và chưa từng làm không?" Và cậu ngay lập tức yêu cầu nàng thử nghiệm tình yêu ấy. Nàng phải đi bước đầu tiên vào cuộc sống yêu đương mới mẻ bằng một việc không thể hiểu nổi. Nàng nên đi cùng cậu ngay lập tức và bỏ buổi dậy đứa học sinh cuối cùng tối nay. Dĩ nhiên, Erika nên cẩn thận viện cớ buồn nôn hay nhức đầu để đứa học sinh không nghi ngờ mà kể lể gì. Erika thất bại với nhiệm vụ đơn giản: nàng là con ngựa hoang cuối cùng cũng quyết định dùng móng đạp cửa chuồng nhưng lại ở trong chuồng sau khi cân nhắc. Klemmer kể cho người đàn bà cậu yêu những người khác đã giũ bỏ cái ách của những cam kết và luật lệ chung như thế nào. Cậu dẫn "Ring" của Wagner 11 làm một trong vô số thí dụ. Cậu đưa ra cho Erika nghệ thuật làm thí dụ cho tất cả và cho "không gì cả". Người ta chỉ cần đi săn cẩn thận qua nghệ thuật một lần - hầm bẫy bao quanh bằng những mũi liềm hái đóng bê tông - là đủ các thí dụ cho những hành vi vô chính phủ. Mozart - thí dụ này dùng được cho TẨT CẲ - thí dụ đã hất bỏ cái ách bá tước giám mục. Nếu như Mozart, kẻ được yêu thích mọi mặt trong khi cả hai chúng ta không đánh giá đặc biệt, có thể làm được những điều gì đó, thì chúng ta có thể làm được, Erika. Đã không biết bao nhiêu lần chúng ta đồng ý rằng cả những nhà sáng tạo và biểu diễn nghệ thuật đều không chịu đựng được sự cứng nhắc. Người nghệ sĩ muốn tránh áp lực cay đắng của sự thật và quy tắc. Ngay cả chính anh cũng ngạc nhiên, xin đừng giận, làm sao em có thể chịu đựng được mẹ mình trong chừng ấy năm. Hoặc em không phải là một nữ nghệ sĩ, hoặc em cảm nhận cái ách ấy không phải là một cái ách, mặc dầu em đang chết ngạt trong đó. Klemmer chuyển sang xưng anh em, vui mừng vì bà mẹ nhà Kohut may mắn thay cứ lon ton chen vào giữa họ. Bà mẹ lo liệu sao cho cậu không bị chết ngạt dưới ả gà mái già này! Bà mẹ không ngừng tán chuyện gẫu như bụi cây, lá chắn đáp ứng đủ mọi thể loại. Mặt khác, bà ta giữ chặt con gái ở một nơi để nàng không theo cậu Klemmer khắp mọi nơi. Chúng ta có thể gặp nhau đều đặn ở đâu mà không ai có thể phát hiện ra hả Erika? Klemmer làm nóng ý tưởng về một phòng chung bí mật, ở bất kỳ đâu, có máy quay đĩa và các đĩa nhạc mỗi đĩa cậu đều có hai bản. Cuối cùng, cậu cũng biết sở thích âm nhạc của Erika, vì đằng nào họ cũng có mỗi đĩa hai bản vì Klemmer cũng có đúng những đĩa nhạc ấy! Klemmer có vài đĩa Chopin, mỗi đĩa hai bản, và một album tuyển tập một vài tác phẩm đáng chú ý của Paderewsky, nhạc sĩ bị chìm khuất dưới cái bóng vĩ đại của Chopin - theo cậu và Erika, điều này hoàn toàn bất công. Erika đã tặng cậu đĩa này và cậu cũng tự mua từ trước cho mình chính cái đĩa ấy. Klemmer cuối cùng cũng gần như không thể dừng được việc đọc thư. Những gi không thể nói ra, người ta phải viết. Những gì không thể đừng được, người ta phải làm. Anh rất mong đợi đọc và hiểu bức thư em viết ngày 24 tháng 4 rồi, Erika thân yêu. Và nếu như không phải anh đã cố tình hiểu sai - cũng là điều anh mong đợi - thì tức là chúng ta đã lại làm hòa sau lần cãi nhau. Ngay lập tức, Klemmer lại bắt đầu nói về bản thân, về bản thân và về bản thân. Nàng đã viết cho cậu một bức thư rất dài, vậy thì cậu cũng được quyền cởi mở lòng mình. Cậu sẽ phải bỏ thời gian ra để đọc thư, vậy bao giờ cũng có thể tận dụng thời gian để nói, như vậy Erika không trở thành kẻ trên tay trong quan hệ giữa họ. Klemmer giải thích cho Erika hiểu, rằng hai thái cực đang tranh đấu bên trong người cậu, thể thao (cạnh tranh) và nghệ thuật (cân bằng).

Erika nghiêm cấm cậu học sinh bàn tay đang tiến đến bức thư dù chỉ sờ vào nó. Klemmer, anh nên kìm lại mình mà nghiên cứu về Schubert thì hơn, Erika nhạo báng đặt cái tên sáng giá Klemmer cạnh cái tên sáng giá Schubert.

Klemmer giận dữ. Cậu giỡn cả giây với ý nghĩ sẽ hét vào mặt thế giới điều bí mật cùng cô giáo. Đã xảy ra ở nhà xí! Nhưng cậu thấy đó không phải là một việc làm lẫy lừng nên cậu im lặng. Sau này cậu có thể bẻ cong sự thật cho hậu thế biết rằng chính cậu đã chiến thắng trận đấu. Cậu nghi ngờ, mình sẽ chọn nghệ thuật và thể thao, khi bị buộc đứng trước lựa chọn giữa đàn bà với nghệ thuật và thể thao. Cậu vẫn dấu diếm người đàn bà những điều ngớ ngẩn này. Cậu dần cảm nhận được ý nghĩa của hành động đưa yếu tố dễ thay đổi của chính mình vào trò chơi rối beng của mình. Suy cho cùng, ngay trong thể thao cũng có những rủi ro, thí dụ như sức khỏe mỗi ngày có thể biến đổi một cách đáng kể. Người đàn bà này đã già mà vẫn không biết mình muốn gì. Ta còn trẻ vậy, nhưng đã luôn biết rõ những gì mình muốn.

Bức thư nhầu nhĩ trong túi áo ngực Klemmer. Ngón tay Klemmer co giật, cậu gần như không còn kìm nén được, và cậu - người chiến sĩ kiên định của chủ nghĩa khoái lạc - quyết định tìm một chốn yên tĩnh giữa thiên nhiên để đọc qua bức thư và đồng thời ghi chú luôn cho thư trả lời - sẽ phải dài hơn hẳn bức thư này. Trong khu vườn lâu đài chăng? Cậu sẽ ngồi trong quán cà phê lâu đài với một tách cà phê và một lát bánh táo. Hai thành tố hoàn toàn trái ngược Erika và nghệ thuật sẽ đẩy sức hấp dẫn của bức thư lên tới vô bờ bến. Ở giữa là trọng tài Klemmer, người sẽ gõ cồng quyết định ai là người thắng cuộc, thiên nhiên bên ngoài hay Erika bên trong cậu. Klemmer hết nóng, lại chuyển sang lạnh.

Không lâu sau khi Klemmer rời lớp học nhạc, không lâu sau khi đứa học sinh nữ tiếp theo bắt đầu bản nhạc bằng những chuyển động gồ ghề, tương phản thì cô giáo nói với nó rằng, buổi học hôm nay phải dừng ở đây thôi vì cô bỗng nhiên đau đầu kinh khủng khiếp. Đứa học sinh phóng vút lên trời như một con chiền chiện.

Erika quằn quại trong cơn sợ hãi, lo âu bị xúc phạm không được đáp lại. Lúc này, nàng lơ lửng treo vào đường dẫn những đặc ân của Klemmer. Liệu cậu sẽ thực sự vượt qua được những rào chắn và dòng nước xiết chứ? Liệu cậu có sẵn sàng đánh cuộc mọi thứ vì tình yêu? Erika không biết, liệu có thể tin tưởng vào sự phản kháng kiên định của cậu, rằng cậu chưa từng sợ hãi bất kỳ một rủi ro nào, rủi ro càng lớn thì tình yêu càng lớn. Đây là lần đầu tiên trong suốt bao nhiêu năm, nàng cho học sinh nghỉ học về. Bà mẹ đã cảnh báo trước về những đường dốc dựng ngược. Khi bà không vẫy gọi với những nấc thang danh vọng hướng lên, thì lại vẽ lên tường bóng ma kinh hãi khi trượt dốc trên con đường truy hoan hưởng thụ. Trên đỉnh nghệ thuật hơn là vũng bùn tình dục. Trái ngược với ý niệm mơ hồ của đám đông về sự tùy tiện bà mẹ tin rằng người nghệ sĩ phải quên đi tình dục, nếu không thể làm được như vậy, anh ta chỉ là một con người tầm thường, điều đó không được phép xảy ra. Khi đó anh ta không còn phi thường nữa! Tiếc rằng, tiểu sử các nghệ sĩ - gần như là thứ quan trọng nhất về người nghệ sĩ - lại tràn ngập những thủ đoạn và lạm dụng tình dục của các nhân vật chính. Họ đánh thức, định hướng cho độc giả sai lầm rằng từ đống phân trộn bản năng tình dục sẽ mọc lên luống dưa chuột hòa hợp tinh khiết.

Đứa con đã một lần vấp ngã trên con đường nghệ thuật, bà mẹ chì chiết mỗi lần cãi nhau. Nhưng một lần vấp chưa là gì cả, rồi Erika sẽ thấy.

Erika đi bộ từ nhạc viện về nhà.

Mục thối giữa hai đùi nàng, một khối mềm không cảm giác. Một cục vật chất hữu cơ thối rữa, mục nát. Không một làn gió xuân thức tỉnh điều gì. Nó là một đám tẻ ngắt những ước muốn nhỏ nhoi, những khao khát tầm thường sợ hãi trở thành hiện thực. Đôi càng cua như một gọng kìm, mẹ và cậu Klemmer, hai người bạn đời được lựa chọn đang bủa vây nàng. Nàng không thể có cả hai người cùng một lúc, nhưng cũng không thể có một mình ai, vì sẽ quá kinh khủng với nàng khi thiếu phần còn lại. Nàng có thể nói mẹ không mở cửa cho Klemmer vào khi cậu bấm chuông. Và bà mẹ sẽ vui vẻ tuân mệnh. Phải chăng Erika đã sống cuộc đời tĩnh lặng vì cảm giác bất an khủng khiếp này suốt thời gian qua? Hy vọng cậu ta đừng tới hôm nay. Ngày mai cậu ấy có thể đến, nhưng không phải hôm nay, vì hôm nay Erika còn muốn xem phim Lubitsch cũ. Tập này, mẹ và đứa con đã chờ từ sáng thứ 6 trước, vì cuối mỗi tập luôn xuất hiện phần giới thiệu tập tiếp theo. Nó được gia đình Kohut khát khao mong đợi hơn cả tình yêu lớn trong đời, vì với tình yêu người ta không chỉ cần mỗi dán mắt vào.

Erika tiến một bước bằng cách viết thư. Bước đi đầu tiên này với mẹ sẽ không thành vấn đề, nhưng bà không được phép biết bất kỳ điều gì từ bước này trở đi, đến với máng ăn những điều cấm đoán. Tất cả những điều cấm đoán Erika đều thú nhận, phơi bày dưới con mắt bà mẹ, con mắt luật lệ đằng nào cũng đã biết tất cả không chờ được thú nhận.

Sải từng bước dài, Erika nhét quả thối, thủng lỗ chỗ đánh dấu nơi tận cùng bụng dưới. Chỉ duy có nghệ thuật hứa hẹn những điều ngọt ngào bất tận. Erika bước tới. Phần thối rữa phát triển, lan rộng hơn ra những phần thân thể khác. Sau đó, người ta chết trong quằn quại. Hoang mang, Erika hình dung mình như một cái lỗ vô cảm sâu một mét bảy lăm nằm trong quan tài, tan vào mặt đất. Cái lỗ nàng bỏ mặc, coi thường lúc này đang nắm giữ sở hữu toàn bộ nàng. Nàng không là gì cả. Và không còn gì hơn cho nàng.

Erika không nhận ra Klemmer đang vội vã bám theo nàng. Cậu đa vượt qua ham muốn ban đầu mạnh mẽ. Cậu quyết định không mở bức thư ra xem lúc này vội. Cậu muốn nói chuyện nghiêm túc với một Erika ấm áp, sống động trước khi đọc những lá thư vô tri của nàng. Người đàn bà sống động Erika thích hợp hơn một mảnh giấy vô hồn mà vì chúng bao nhiêu cây cối phải chết. Bức thư này ta có thể đọc qua khi ở nhà, hoàn toàn yên tĩnh, Klemmer nghĩ, đôi mắt muốn dừng nơi trái bóng. Trái bóng lăn, nảy tưng tưng, nhảy đến trước mặt cậu dừng bên cột đèn, soi bóng vào cửa kính quầy hàng. Cậu không được người đàn bà này cho biết khi nào đọc thư và khi nào có thể tự tiến lên. Người đàn bà có vẻ không hợp vai một kẻ bị rượt đuổi và không quan sát xung quanh. Và nàng còn phải học rằng nàng là con mồi và người đàn ông là kẻ đi săn. Hôm nay bắt đầu sẽ tốt hơn ngày mai. Khả năng một ngày nào đó ý chí khôn khéo của Erika không chỉ huy được mọi việc chưa từng xảy ra trong đầu nàng, mặc dầu nàng luôn bị ý chí khôn khéo của bà mẹ chỉ huy. Nhưng điều đó đã trở thành máu thịt của nàng đến mức không còn nhận thấy. Tin tưởng là tốt, nhưng kiểm soát còn tốt hơn.

Ngôi nhà vẫy gọi hồ hởi với cánh cửa và cổng. Những luồng sáng ấm áp vây bọc cô giáo. Erika đã xuất hiện trong tầm mắt của bà mẹ như một điểm sáng nhấp nháy và vỗ cánh, con bươm bướm, con côn trùng trên cái ghim của một sinh vật mạnh hơn. Erika không muốn tìm hiểu Klemmer sẽ phản ứng như thế nào với bức thư vì nàng sẽ không nhấc điện thoại. Nàng sẽ ngay lập tức nói mẹ trả lời nói nàng không có nhà. Nàng tin mình có thể ra lệnh cho mẹ những gì trước đó, chính nàng không bị ra lệnh. Bà mẹ mong muốn Erika hạnh phúc đến độ khép kín với bên ngoài và chỉ tin tưởng một mình mẹ. Bà mẹ nói dối như bị bỏ bùa với một ngọn lửa bên trong không hợp với tuổi bà. Tiếc rằng con gái tôi lúc này không có nhà. Tôi không biết lúc nào nó sẽ về. Làm ơn gọi lại sau. Trong những lúc như thế này, đứa con gái thuộc về mẹ hơn bao giờ hết. Chỉ duy nhất mẹ và không một ai khác. Với cả thế giới còn lại đứa con đang đi vắng.

Người đàn ông bị chôn vùi hoàn toàn dưới đống rác rưởi những ý nghĩ của Erika theo sát đối tượng tình cảm của cậu vào phố Josefstädter. Trước đây nơi này là một rạp chiếu phim lớn và hiện đại nhất Vienna, bây giờ là nơi đóng đô của một ngân hàng. Erika và mẹ từng thỉnh thoảng tới đây chào mừng vào ngày lễ. Nhưng chủ yếu các quý bà đến rạp Albert nhỏ và rẻ hơn để tiết kiệm tiền. Ông bố ở nhà để tiết kiệm hơn nữa, và trong trường hợp ông bố, còn tiết kiệm thêm được chút ít lý trí còn sót lại mà ông không muốn phung phí cho một rạp chiếu phim. Erika không quay lại dù chỉ một lần. Nàng không linh cảm thấy bất kỳ điều gì, cả người tình đang ở rất gần, các giác quan cũng không nhận thấy. Lúc này mọi suy nghĩ của nàng đều hướng về tâm điểm, về người tình, đang trở thành khổng lồ: Walter Klemmer.

Cứ như vậy, họ dũng cảm đuổi theo nhau.

Cô giáo dương cầm Erika Kohut bị thúc ép bởi thứ gì sau lưng. Đó chính là người đàn ông, người sẽ biến nàng thành thiên thần hoặc ác quỷ. Người đàn bà nắm giữ tất cả những quan tâm dịu dàng nàng mang đến cho người đàn ông trong lòng bàn tay. Erika bắt đầu được thổi bốc lên bởi một sức mạnh xác thịt và tất cả những gì sức mạnh này hàm ý, nhưng cậu học sinh Klemmer ngập tràn những cảm giác mạnh mẽ ở phía sau thì nàng lại không nhận thấy. Trên đường về nhà, nàng không mua một tạp chí mẫu mốt nước ngoài mới, cũng như một món quần áo được minh họa hay làm theo minh họa trong đó. Nàng không liếc mắt đến một lần vào những cửa hàng mốt đầu xuân mới cứng. Rồi bởi vì ngọn lửa nam tính vẫn còn bừng cháy, nàng vô thức, tình cờ nàng đưa mắt một lần duy nhất nhìn vào trang đầu tờ báo ngày hôm tới - bức ảnh một tên cướp nhà băng áo quần nhếch nhác từ ngày hôm nay và thật ra là bộ tủ trong ngày cưới của tên tội phạm mới ra lò. Rõ ràng hắn đã nhân lễ thành hôn chụp lấy một kiểu ảnh cuối cùng. Bây giờ ai ai cũng nhận ra hắn, chỉ vì hắn vừa mới đám cưới. Erika tưởng tượng Klemmer trong vai chú rể, nàng trong vai cô dâu và mẹ nàng là mẹ cô dâu sẽ ở cùng với đôi bạn trẻ, và nàng không nhìn thấy cậu học sinh người nàng không ngừng nghĩ tới và đang theo sát nàng.

Bà mẹ biết, sớm nhất nửa tiếng nữa con gái bà mới xuất hiện, nếu mọi việc thuận lợi, vậy nhưng bà đã đợi chờ sẵn đầy tha thiết. Bà mẹ không biết gì về vụ nghỉ dạy, và bà trông ngóng nàng con gái đúng giờ luôn ở bên bà. Ý chí Erika sẽ là con cừu nép dưới con sư tử ý chí của bà mẹ. Thiện chí nhún nhường ngăn cản ý chí mẫu tử không xé nát ý chí mềm yếu, chưa thành hình của nàng con gái và trệu trạo bộ xương máu me trong mõm. Công nhà đột nhiên hé mở, bóng tối phóng ra. Cầu thang gác, con đường dẫn đến thiên đàng quãn thời gian chìm trong các hình ảnh và chương trình truyền hình, vươn cao. Ánh sáng dìu dịu, nhè nhẹ đã chiếu từ tầng gác một xuống, sau khi Erika bấm công tắc đèn. Cửa nhà sẽ không mở, ngày hôm nay không cuộc viếng thăm, gặp gỡ nào được mong đợi, nàng con gái sớm nhất nửa tiếng nữa mới về. Bà mẹ đang cống hiến miệt mài cho công việc chuẩn bị cuối cùng, thứ sẽ tìm thấy kết cục vương giả của mình trên món thịt trộn hành rán.

Từ nửa giờ sau, Walter Klemmer luôn nhìn thấy cô giáo chỉ từ phía sau lưng. Cậu sẽ tìm thấy nàng từ hàng nghìn người từ phía này, phía vừa vặn không phải phía yêu thích của Erika. Cậu biết về đàn bà, từ mọi phía. Cậu nhìn cái gối nhẽo sệ không được nhồi căng phía sau nghễu nghện trên hai cột đùi chắc mập. Cậu nghĩ, sẽ xử lý thân thể này như thế nào, người chuyên gia, không dễ rối loạn bởi những trục trặc vận hành. Một háo hức trộn lẫn kin sợ đang độc chiếm Klemmer. Erika đang sải bước thanh thản, nhưng nàng sẽ nhanh chóng hét to vì lạc thú! Lạc thú hoàn toàn do cậu, Klemmer, đơn độc tạo ra. Thân thể này còn đang bận bụi chuyển các số một cách vô hại, nhưng cậu sẽ vào số và tăng tốc. Klemmer không thực sự thèm muốn người đàn bà này, nàng cũng không thực sự cuốn hút cậu, và cậu cùng không biết có phải cậu không ham muốn nàng chỉ vì tuổi nàng, vì nàng thiếu sự trẻ trung cần có. Nhưng Klemmer chú tâm lột trần xác thịt nàng. Đến lúc này, cậu chỉ biết đến nàng với chức năng giáo viên. Bây giờ cậu muốn vắt thêm chức năng khác ở nàng và xem liệu có thể bắt đầu được gì vói no, nàng sẽ là người tình. Nếu không thì đằng nào cũng không. Cậu quan tâm muốn xé nát những tầng lớp cảm thức tội lỗi hợp thời hoặc đã lỗi thời, chồng xếp cẩn thận được bao bọc bởi những ý chí hình thức yếu ớt cũng những lớp che, vỏ bọc dính vào nhau, những lớp da, giẻ rách ngụy trang sặc sỡ bám lấy nàng. Nàng không hề có khái niệm - nhưng sẽ nhanh chóng có được - là một người phụ nữ trong thực tế phải tô điểm như thế nào. Xinh đẹp, nhưng đầu tiên là tiện dụng để chính mình không bị hạn chế trong dịch chuyển, đi lại. Cậu, Klemmer, không tha thiết chiếm hữu Erika đến mức sẽ mở bưu kiện gồm da và xương được bọc lại bởi những màu sắc, vải vóc chắp vá. Cậu sẽ vo tờ giấy lại và nem đi. Klemmer muốn tiếp cận người đàn bà trong suốt một thời gian dài không thể tiếp cận trong những chiếc váy và khăn quàng sặc sỡ, trước khi nàng thối rữa.Tại sao nàng không mua những thứ này? Có biết bao áo váy đẹp, tiện lợi và không hề đắt, cậu sẽ nói với nàng về những điều đó. Trong khi nàng sẽ giảng cho cậu làm thế nào để biểu diễn sự huyền phù trong Bach. Cậu muốn có xác thịt ấy trước mặt mình, không cần biết khó khăn ra sao. Cậu chỉ muốn sở hữu PHẦN DƯỚI. Cậu sẽ gọt bỏ vỏ ngoài của người đàn bà này, lúc ấy phần người của Erika sẽ phải hiện diện với tất cả những khiếm khuyết - đó chính là những gì lâu nay ta hứng thú, Klemmer nghĩ. Mỗi lớp vải dệt lại cứng và phai màu hơn lớp kia. Và Klemmer chỉ muốn điều tốt nhất của Erika, hạt nhân nhỏ và trong cùng thứ có thể sẽ ngon miệng, cậu muốn sử dụng thân thể này. Dùng cho bản thân mình. Và nếu cần có thể cưỡng bức. Lúc này cậu hiểu tâm hồn nàng đủ rõ. Vâng, thật ra trong trường hợp còn hồ nghi, Klemmer luôn chỉ lắng nghe cơ thể mình. Nó không bao giờ sai lầm và nói bằng ngôn ngữ cơ thể với cậu, cả với những người khác. Khi nghiện hoặc tàn tật, cơ thể thường nói sai sự thật vì yếu đuối và lạm dụng, nhưng cơ thể Klemmer ơn chúa lại khỏe mạnh. Phỉ phui! May mắn, may mắn, may mắn. Trong thể thao, cơ thể luôn nói với cậu khi nào nó có đủ và khi nào nó chỉ còn chút ít trong thùng dự trữ cho đến khi cậu tiêu đến cạn kiệt. Sau đó, Klemmer chỉ cảm thấy đơn giản là tuyệt vời! Không thể tả xiết, đó là cách Klemmer vui vẻ miêu tả trạng thái của mình. Cậu muốn hiện thực hóa xác thịt của riêng mình ít nhất dưới ánh nhìn nhún nhường của cô giáo. Cậu đã chờ đợi quá lâu. Hàng tháng trôi qua và cậu có quyền nhờ lòng kiên tâm sắt đá của mình. Những dấu hiệu được diển giải chính xác, rằng Erika trong thời gian cuối đã trang điểm nổi bật như mong muốn của Klemmer với vòng cổ, gấu váy ao, thắt lưng, dây buộc, giầy cao gót, khăn, hương thơm, cổ lông thú rời, một dây đeo tay nhựa tránh bàn phím mới. Người đàn bà này làm đẹp vì một người đàn ông. Nhưng người đàn ông này còn mong muốn đập tan mọi tô điểm yếu mềm, không lành mạnh, vì cậu muốn lắc bỏ khỏi vỏ bọc phần cuối cùng căn nguyên nhất người đàn bà còn giữ lại cho mình. Cậu muốn có tất cả nhưng ngoại trừ thực sự khao khát chính nàng. Những thứ điểm tô này đã bỏ bùa Klemmer, người thẳng như kẻ chỉ, vào một cơn giận phi lý. Tự nhiên cũng không trang bị khi chúng cặp đôi. Chỉ một vài con chim - chủ yếu chim trống - có bộ lông quyến rũ, nhưng chúng luôn có vẻ như vậy.

Klemmer vẫn còn tin, cũng như chàng vẫn tiếp tục chạy theo người tình tương lai của mình, rằng cơn giận trần trụi của cậu chỉ hướng đến cách chăm sóc tỉ mỉ, mặc dầu hiệu quả không trang nhã. Những đồ trang điểm lòe loẹt, rẻ tiền - Klemmer cho rằng chỉ khiến nàng trở nên xấu xí, thô thiển - phải bỏ ra ngay lập tức. Như cậu muốn! Cậu sẽ giải thích cho Erika hiểu, rằng với cậu vừa vặn lại không phải là một gương mặt hấp dẫn, sạch sẽ nghiêm ngặt mới là thứ điểm trang duy nhất cậu có thể hài lòng chấp nhận. Erika biến mình trở nên lố bịch, và điều đó không cần thiết. Với Klemmer chăm sóc thân thể có nghĩa tắm hai lần mỗi ngày, như vậy là đủ. Klemmer yêu cầu tóc tai sạch sẽ, vì đầu tóc bẩn là thứ Klemmer ghét cay ghét đắng. Erika mới đây vừa đặt hàm thiếc hệt như một con ngựa xiếc. Gần đây, người đàn bà ngấu nghiến những trang phục từ lâu không sử dụng để khiến cậu học sinh hài lòng hơn nữa. Cái này phải khiến cậu ta sửng sốt, cái này nữa. Mọi người, mọi nơi kinh ngạc, trân trối nhìn nàng như thể nàng quá vẽ vời hay đã trang điểm quá đậm. Nàng đang hóa thân. Nàng không chỉ dùng váy áo cũ trong kho khổng lồ sẵn có mà còn mua thêm hàng cân những đồ trang điểm đeo kèm như thắt lưng, túi xách, giây, găng, đồ trang sức. Nàng muốn quyến rũ người đàn ông và cố gắng đánh thức những khát khao ma quỷ bằng cách đó. Nàng lẽ ra nên để con hổ đang ngủ này yên, nó sẽ không xé xác nàng, Klemmer khuyên nhủ nàng về chính con người cao quý của mình. Erika bước vào như một người say, đi ủng và có cựa, yên cương và áo giáp, điểm tô và bảnh chọe. Tại sao nàng không phá vỡ cái tủ sớm nữa hơn để đẩy nhanh quan hệ tình cảm rắc rối này? Mỗi ngày, mỗi thêm huy hoàng rực rỡ mới. Cuối cùng nàng cũng dám phá bỏ vốn gốc mịn mượt, sặc sỡ và mong chờ một ánh nhìn tán tỉnh lộ liễu nàng không được nhận. Nàng không nhìn thấy những lời chế nhạo không che dấu của những người đã biết Erika từ lâu và có những suy nghĩ nghiêm túc về sự thay đổi trong ngoại hình của nàng. Erika thật lố bịch nhưng nàng đang biến đổi theo chiều hướng tốt đẹp. Mọi người bán hàng đều biết, kiện này đủ tất cả! Mười lớp chồng lên nhau để bảo vệ và quyến rũ. Và tất cả hòa hợp với nhau, nếu có thể. Không có thành tựu nào là nhỏ bé. Bà mẹ trách mắng Erika vì mua thêm một cái mũ phớt kiểu cao bồi cho bộ quần áo. Cái mũ có dây và môt cái thắt cùng làm từ loại da như cái mũ để thắt chặt dưới cằm nhờ đó cái mũ không bị bay mất khi gió to. Bà mẹ than phiền ầm ĩ vì tội tiêu xài hoang phí vì nghi ngò cơn nghiện lòe loẹt của con gái. Những hành động này được hướng đến chống đối ai đó, mà đích thị là chống lại chính bà, và vì một ai đó, mà đích thì là vì một gã đàn ông. Nếu đó là vì một gã đàn ông nhất định nào đó, thì thậm chí chắc chắn bà còn quen biết gã rồi! Và chính từ phía khó chịu nhất. Bà mẹ chế giễu sự kết hợp đầy thẩm mỹ. Bà đầu độc vỏ bọc, da phủ mà nàng con gái mặc vào sau nhiều công suy nghĩ bằng nước vắt nhợt nhạt từ cơn giận. Bà giễu cợt theo cách này để nàng con gái không thể tiếp tục đội mũ mà không thấy bà mẹ tức giận vì ghen tuông.

Walter Klemmer - kẻ thù tự nhiên của con vật - đang lao theo con vật được phủ tấm che lưng tráng lệ - loài không thể tìm được trong tự nhiên giống tương tự. Mục đích của cậu là buộc cô giáo phải từ bỏ những thói quen không tự nhiên càng nhanh càng tốt. Quần bò và áo phông là hoàn toàn thỏa mãn những đòi hỏi - cũng rất cao - của Klemmer. Cánh cổng dẫn vào phía trong tăm tối, nơi ấy vẫn mọc một loại cây kỳ lạ từ lâu không được để tâm. Mọi sắc màu nảy nở bên ngoài đều chết rục ở đây. Erika và Klemmer đối mặt nhau ở giữa cầu thang lên lầu một, không chỗ tránh. Không gara, không nhà kho, không chỗ đậu xe.

Người đàn ông và đàn bà giáp mặt nhau, nhưng không tình cờ. Và một bên thứ ba vô hình trong vai trò giám sát bên ngoại, đang chờ sẵn đoạn thoại của mình phía trên lầu. Erika nghiêm túc và thiện chí khuyên Klemmer phải rời khỏi đây ngay tức khắc. Nàng cao ngạo quá. Cậu học sinh nghiêm túc kháng cự, mặc dầu cậu cũng không muốn giáp mặt bà mẹ. Cậu yêu cầu, hai người đi đâu đó để cuối cùng chúng ta cũng có thể nói chuyện riêng được. Cậu muốn nói chuyện! Hốt hoảng, Erika loạng choạng, người đàn ông này muốn tiến vào chốn riêng tư của nàng. Bà mẹ bị cuốn hút mạnh mẽ vào bữa tối cho hai người, lúc này sẽ nói gì? Bữa ăn chỉ được chuẩn bị sẵn cho mẹ và nàng con gái.

Klemmer chộp lấy Erika đang kiểm tra liệu cậu đã đọc bức thư chưa. Cậu đã đọc bức thư của tôi chưa, cậu Klemmer? Giữa chúng ta có điều gì mà cần phải thư từ chứ, Klemmer căn vặn người tình đang thở phào khi biết cậu còn chưa đọc thư. Mặt khác, nàng sợ cậu sẽ không chịu diễn cùng, như những gì nàng đòi hỏi Klemmer trong bức thư. Cặp đôi gắn bó với nhau bởi tình yêu đã lẫn lộn những gì họ muốn cho nhau và nhận lại ngay từ trước khi biện pháp tranh đấu bắt đầu. Mối lầm lẫn két chặt lại như đá. Nhưng họ không nhầm về bà mẹ. Bà sẽ áp dụng biện pháp mạnh để tống cổ phần thừa - Klemmer - và giữ lại phần tài sản riêng,tất cả nguồn vui của bà - Erika. Người đàn bà do dự hướng này rồi lại hướng kia. Và cùng đó lộ rõ sự do dự. Klemmer cảm thông với nàng điều đó và tự hào là nguyên nhân gây ra sự lượng lự này. Bây giờ cậu sẽ giúp đỡ chút đỉnh để Erika đưa ra quyết định. Cậu nhẹ nhàng lấy cái mũ cao bồi khỏi đầu con mồi. Sự vô ơn nào chống lại chiếc mũ này? Cái mũ hiện lên giữa đám lộn xộn như một biển dẫn đường thân thiện, một ngôi sao sáng cho ba vua linh thiêng, cái mũ không một ai đi qua không phải đóng góp một câu giễu cợt. Người ta để ý cái mũ và khó chịu ngay, ngay cả khi không phải lúc nào cũng đổ cho cái mũ, vì sao người ta khó chịu.

Trên cầu thang chỉ có hai người và chúng ta đang chơi với lửa, Klemmer trách móc. Cậu cảnh báo Erika không nên tiếp tục dứ cho cậu khát khao sau đó đẩy thành không thể chạm đến. Erika liếc nhìn người đàn ông lúc này đã nên ra đi, vì phải ở lại. Người đàn bà khai hoa ảm đạm dưới tờ giấy bọc quà. Đóa hoa này không hợp với khí hậu thô lậu của lạc thú, chúng cũng không phải để thật lâu trong cầu thang, vì câu cối cần ánh sáng và mặt trời. Nó thích hợp nhất khi ở bên mẹ trước cái vô tuyến. Erika vươn lên dâm dục dưới cái mũ mới lúc này đã bị nhấc ra, khuôn mặt đỏ ửng bệnh tật của một kẻ vừa tim được ông chủ.

Klemmer cảm thấy không đủ khả năng thèm muốn người đàn bà này, nhưng cậu ao ước thâm nhập nàng từ lâu. Phải trả giá, ít nhất là những lời yêu thương. Erika yêu cậu thanh niên này, và chờ đợi cậu giải thoát. Nàng không đưa ra dấu hiệu tình cảm nào để không phải chịu đựng thất bại. Erika muốn tỏ ra yếu mềm, nhưng tự định sẵn dạng thức quy thuận. Nàng đã ghi ra tất cả. Nàng muốn người đàn ông đều đặn hút sạch cho đến cạn kiệt. Tất cả mọi đụng chạm cảm xúc cũng như không thể chạm tới đều phải được đậy dưới chiếc mũ cao bồi. Người đàn bà muốn tránh bị hóa thạch theo tháng năm, vì nếu người đàn ông có ngốn ngấu nàng thì điều đó cũng hợp lý. Nàng muốn hoàn toàn biến mất vào người đàn ông mà cậu không hề nhận thấy. Anh không nhận thấy rằng chúng ta hoàn toàn cô đơn trong thế giới này sao, nàng thầm thì hỏi người đàn ông. Bà mẹ đợi sẵn trên nhà. Bà sắp mở cửa đến nơi. Cửa còn chưa mở vì bà mẹ còn chưa chờ nàng con gái.

Bà mẹ không cảm thấy, nàng con gái đang kéo dây xích vì còn nửa tiếng nữa cho đến khi bà thấy và cảm nhận con gái mình kéo xích. Erika và Klemmer đang thăm dò xem ai yêu ai nhiều hơn do vậy là kẻ yếu hơn. Erika lấy cớ tuổi tác để bao biện rằng, nàng yêu ít hơn vì nàng yêu quá nhiều rồi. Do vậy, Klemmer chính là kẻ yêu nhiều hơn. Erika lại là người được yêu nhiều hơn. Klemmer dồn Erika vào góc, nàng chỉ còn lại có một lỗ châu mai dẫn vào tổ ong bắp cầy trên lầu một với cánh cửa dễ dàng nhận ra. Con ông già đang vè vè với những nồi chảo, người ta nghe và thấy nó như một cái bóng qua cửa sổ sáng đèn đổ ra hành lang. Klemmer ra lệnh. Erika nghe lời. Nàng dường như vội vã tiến đến thất bại của riêng mình như thể đó là bến cuối và thân thương nhấ. Erika từ bỏ ý chí của mình. Nàng trao lại ý chí ấy - thứ trước này bà mẹ vẫn chiếm hữu - cho Klemmer như cây gậy tiếp sức trên đường đua. Nàng ngả về phía sau và chờ đợi quyết định của người đàn ông. Nàng từ bỏ tự do của mình nhưng đưa ra một điều kiện. Erika Kohut tận dụng tình yêu của mình để biến chàng trai thành ông chủ nàng. Càng nhận nhiều quyền hành với nàng, cậu càng biến thành một tay sai dễ bảo của Erika. Klemmer sẽ hoàn toàn trở thành nô lệ của nàng, chẳng hạn khi họ đến Ramsau để đi dạo núi. Khi ấy, cậu sẽ cho mình là người chủ của nàng, Erika. Nàng sẽ dùng tình yêu của mình vào đó. Đó là cách duy nhất, để tình yêu không cạn kiệt trước hạn định. Cậu ta phải bị thuyết phục hoàn toàn rằng người đàn bà này đã trao hết vào tay ta, và khi ấy cậu sẽ trở thành sở hữu nàng. Nàng đã tưởng tượng ra như vậy. Mọi chuyện chỉ có thể chệch hướng khi Klemmer đọc bức thư và phản đối. Do buồn nôn, xấu hổ hay sợ hãi, tùy theo cảm xúc của kẻ bề trên. Tất cả chúng ta đều chỉ là con người và do vậy không hoàn thiện, Erika an ủi khuôn mặt đàn ông phía trước nàng muốn hôn vào. Khuôn mặt mềm mại và gần như tan chảy trước ánh mắt cô giáo. Đôi khi chúng ta thất bại trong hành động, và tôi tin rằng, thất bại không thể tránh khỏi này là đích cuối cùng của chúng ta, Erika kết thúc, không hôn cậu mà bấm chuông. Gần như trong nháy mắt, khuôn mặt bà mẹ - lẫn lộn mong chờ và tức giận tự hỏi ai còn dám quấy rầy vào giờ này - bừng sáng rồi lại tối sậm khi nhận thấy nàng con gái còn mang theo đồ đi kèm. Món đồ lập tức nhận ngay bến đỗ của mình: ở đây, căn hộ nhà Kohut, bà mẹ và nàng con gái. Chúng ta vừa đến nơi. Bà mẹ cứng đờ. Bà vừa bị kéo mạnh khỏi tấm chăn mộng vô cùng tàn bạo và lúc này mặc váy ngủ đứng trước đám đông khổng lồ đang gào thét. Bà mẹ ra hiệu bằng ánh mắt với nàng con gái - ngôn ngữ giao tiếp được luyện tập từ lâu - xem cậu trai lạ lẫm này muốn gì ở đây. Cũng bằng ánh mắt ấy, bà mẹ cũng yêu cầu cậu trai rời khỏi đây. Cậu ta không phải thợ nước cũng như đọc số nước, người ta có thể trừ thẳng trong tài khoản. Nàng con gái trả lời rằng nàng có chuyện phải nói với cậu học sinh, và tiện nhất là nàng với cậu sẽ vào phòng riêng. Bà mẹ chỉ ra, nàng chẳng có phòng riêng nào cả, vì cái phòng nàng nhắc đến trong chứng hoang tưởng của nàng thực chất cũng thuộc về bà mẹ. Trong căn hộ này chừng nào nó còn là của tôi, chúng ta sẽ cùng quyết định mọi việc, và sau đó bà mẹ đưa ra quyết định bằng lời. Erika Kohut khuyên mẹ không nên đi theo nàng và cậu học sinh vào phòng, nếu không sẽ có chuyện phiền phức! Hai quý bà trở nên thù địch và hét vào mặt nhau. Klemmer hớn hở, bà mẹ cản trở. Bà mẹ dịu lại và chỉ ra mất gần hẳn tiếng rằng đồ ăn có rất ít, chỉ đủ cho hai người nữ ăn yếu chứ không đủ cho hai người nữ ăn yếu và một người nam ăn khỏe. Klemmer cảm ơn rành mạch: Không, cảm ơn. Tôi đã ăn rồi. Bà mẹ mất bình tĩnh; bà chỉ đứng trên nền sự thật khó ưa và nhìn. Bất kỳ ai lúc này cũng có thể khuân bà đi. Bất kỳ trận gió nào cũng có thể quật ngã quý bà cau có. Người chỉ luôn giơ nắm đấm lên đe dọa mỗi trận bão lớn và chống lại những trận mưa như trút nước bằng bộ áo quần hợp cách. Bà mẹ đứng đó vì bộ da của bà bơi đi mất.

Đám giễu gồm nàng con gái và cậu trai lạ - bà mẹ đã quen thật tình cờ nhưng lại lâu dài - kéo qua mặt bà và tiến vào phòng nàng con gái. Erika nói khe khẽ gì đó về chia tay, điều không làm thay đổi lời chia tay với bà mẹ. Cậu học sinh - đứa xâm nhập căn nhà một cách bất công - sẽ không phải là người bị đuổi. Đây rõ ràng là một âm mưu nhằm làm suy yếu tên Mẹ thiêng liêng. Do vậy bà mẹ lẩm bẩm cầu nguyện đấng Jesus. Chẳng ai nghe thấy, ngay cả người nhận. Cánh cửa sập vào không thương xót. Bà mẹ không đoán được chuyện gì đang xảy ra trong phòng Erika, nhưng dễ dàng tìm ra vì căn phòng - nhờ sự đề phòng khôn ngoan của bà mẹ - không khóa được. Bà mẹ trượn nhẹ không một tiếng động đến phòng nàng con gái để tìm ra, người ta đang chơi nhạc cụ gì trong đó. Không phải đàn dương cầm vì đàn dương cầm tỏa sáng trong phòng khách. Bà mẹ tin rằng nàng con gái là hiện thân của sự trong trắng vô tội, bỗng nhiên có người trả tiền để thuê nàng con gái theo kỳ. Bà mẹ căm phẫn muốn trả lại tiền thuê bằng mọi giá. Bà có thể từ chối những khoản thu nhập như thế này. Cậu trai này chắc chắn trả tiền thuê bằng những thú phù du, mập mờ như tình yêu chẳng hạn, thứ không lâu dài.

Khi bà mẹ với tay đến nắm đấm cửa, bà nghe rõ phía bên kia cánh cửa, một đồ nặng, có lẽ là cái tủ của bà ngoại chật cứng những quần áo mới mua thế chỗ và phụ tùng đi kèm chúng, cả những váy áo không dùng đến của nàng con gái, bị đẩy khỏi chỗ cũ. Cái tủ rời khỏi vị trí bao năm nay của nó và đẩy mạnh đi. Một bà mẹ thất vọng đang đứng trước cửa phòng nàng con gái bị cố ý chặn lại trước mắt. Bà tìm thấy đâu đó chút sức lực cuối cùng và loay hoay vô nghĩa bên cánh cửa. Bà thử dùng mũi giầy phải - thuộc về một chiếc giày làm từ lông lạc đà để đi trong nhà do đó quá mềm cho một cú đá. Bà cảm giác được cơn đau ở ngón chân nhưng vẫn chưa thực sự cảm thấy vì vẫn còn kích động. Trong bếp, thức ăn đã bắt đầu có mùi. Không một bàn tay cảm thông nào đảo thức ăn cho khỏi cháy. Bà mẹ không được nhận được tôn trọng nào trong nghi lễ thưa gửi. Người ta không giải thích chút gì mặc dầu bà mẹ cũng ở đây - trong nhà - và thậm chí còn chuẩn bị sẵn ngôi nhà xinh đẹp cho nàng con gái. Thực ra căn nhà là của bà mẹ hơn là của Erika, vì bà hiếm khi ra ngoài. Căn nhà suy cho cùng cũng không thuộc về một mình nàng con gái, vì bà vẫn còn sống đây và cũng vẫn tiếp tục định như vậy. Tối hôm nay, khi chuyến viếng thăm khó chịu này qua, bà sẽ nói với con gái - tỏ vẻ mát mẻ - rằng bà sẽ dọn đi. Vào trại dưỡng lão. Nếu nàng con gái chịu thăm dò quyết định này, nàng sẽ thấy bà mẹ không có ý như vậy, vì bà sẽ đi đâu kia chứ? Dưới chiêu bài chuyển giao quyền lực và đổi gác, những ý nghĩ không yêu thích gì ngập tràn đầu óc không yêu thích của bà mẹ. Bà đổ quanh những đồ ăn chín dở trong bếp. Bà làm vậy vì tức giận nhiều phần hơn vì thất vọng. Sẽ đến lúc tuổi già chạm tiếp vào cây gậy. Bà mẹ nhìn thấy trong nàng con gái hạt giống độc của xung đột thế hệ nhưng rồi nó sẽ qua đi cho đến khi nàng con gái biết nàng nợ mẹ mình nhiều như thế nào. Bà mẹ đã từng ở độ tuổi của Erika lúc này và từ lâu không còn tính đến chuyện thoái vị. Bà tưởng tượng mình sẽ qua các hiệp đấu như vậy cho đến cuối đời. Cho đến khi tiếng cồng lớn vang lên. Có lẽ bà không sống lâu hơn con gái, nhưng chừng nào còn sống, bà sẽ còn chăm sóc nó. Nàng con gái đã quá lứa tuổi để còn có thể mang lại những chuyện phiền phức không ngờ trước. Nhưng bây giờ cậu ta ở đây, người đàn ông người ta vẫn tưởng rằng nàng con gái đã tống ra khỏi đầu. Người ta đã can ngăn về gã với nàng con gái, và bây giờ cậu ta lại nổi lên vô sự như thường và còn xuất hiện trong chính nhà mình!

Bà mẹ nín thở lút trong cái ghế nhà bếp vây quanh bởi đồ ăn hỏng nát. Không một ai khác chính bà sẽ phải dọn dẹp tất cả. Điều đó khiến bà tạm thời nguôi ngoai. Khi vô tuyến tối nay, bà sẽ không nói một lời nào với Erika. Và nếu có thì bà sẽ giải thích cho Erika hiểu, rằng tất cả những gì mẹ làm đều xuất phát từ động cơ yêu thương. Bà mẹ sẽ thú nhận tình yêu của mình với Erika và biện hộ cho mọi sai lầm bằng tình yêu ấy. Bà sẽ trích dẫn chúa trời và những người cao quý khác, những người cũng đề cao tình thương nhưng không phải thứ tình yêu ích kỷ đang nảy nở nơi chàng trai kia. Để trừng phạt nàng, hôm nay bà sẽ không hao phí một lời nào cho bộ phim, ngay cả để chê bai nó. Hôm nay sẽ không có trao đổi ý kiến như thường lệ, vì bà mẹ quyết định lờ nàng đi. Nàng con gái sẽ phải chiều theo mong muốn của bà vì nàng không thể nói một mình. Không bàn tán gì hết, tự mày phải biết vì sao.

Bà mẹ không ăn mà vào thẳng phòng khách, mở thật to tiếng vô tuyến, miếng mồi quyến rũ muôn đời, để đứa con gái trong hờn dỗi phải hối tiếc vì đã chọn thứ tẻ nhạt hơn giữa hai thú vui. Bà mẹ liều lĩnh kiếm tìm và cuối cùng tìm thấy một niềm an ủi, nàng con gái và cậu con trai đã về đây thay vì đi đâu khác. Bà mẹ sợ rằng sau cánh cửa đóng kín, xác thịt đang lên tiếng. Bà mẹ sợ, cậu trai trẻ còn theo đuổi tiền bạc. Bà mẹ chỉ có thể tưởng tượng ra người ta muốn tiền, ngay cả khi cậu giỏi ngụy trang mục đích của mình rằng cậu muốn nàng con gái. Cậu ta có thể có mọi thứ, nhưng tiền thì không, bộ trưởng bộ tài chínhcủa gia đình quyết định. Ngay ngày mai bà sẽ đổi mã số tiết kiệm. Bây giờ sẽ không cho Erika biết mã số nữa. Nàng con gái sẽ thật đẹp mặt khi đến nhà băng chuyển cho cậu trai trẻ tiền tiết kiệm của mình.

Bà mẹ còn sợ rằng, nàng con gái sau cánh cửa chỉ còn nghe theo tiếng gọi xác thịt, thứ có lẽ bây giờ đang bừng nở do những cái sờ chạm của ai đó. Bà mẹ vặn tiếng vô tuyến to đến mức chắc chắn nước người hàng xóm sẽ đến than phiền. Căn hộ rung chuyển dưới mỗi hồi kèn của buổi phán xét cuối cùng báo hiệu "Bản tin tối". Bất kỳ lúc nào bây giờ, hàng xóm cũng có thể nện bằng cán chổi hoặc gõ cửa đế than phiền. Erika đáng bị như vậy, vì nàng sẽ được nêu danh là nguyên nhân của tiếng ồn quá mức và sẽ không còn dám nhìn thẳng vào mắt ai trong khu nhà.

Không một tiếng động từ phòng của nàng con gái, nơi những tế bào đang thả cửa hoành hành không lành mạnh. Không một tiếng chim kêu, không một tiếng cóc nhía à uôm, không tiếng sấm gầm. Bất kể mong muốn thế nào, bà mẹ cũng không nghe thấy, cả khi nàng con gái hét to. Bà mẹ chỉnh vô tuyến - lúc này đang ầm ầm về những tin xấu - trở lại âm thanh phòng, để nghe xem cái gì đang xảy ra trong phòng con gái. Bà vẫn không nghe được gì vì cái tủ không chỉ chặn lại bước chân và hành động mà cả âm thânh. Bà tắt tiếng hoàn toàn, nhưng vẫn không có gì lay động sau cánh cửa. Bà mẹ lại vặn to tiếng để trườn đến cánh cửa trên đầu ngón chân nghe ngóng. Bà mẹ sẽ thấy tiếng gì, do khoái lạc, đau đớn hay cả hai? Bà mẹ áp tai vào cánh cửa, tiếc rằng bà không có cái ống nghe nào. May thay chúng chỉ nói chuyện, nhưng chúng nói về điều gì? Chúng nói chuyện về bà mẹ sao? Lúc này, cả bà mẹ cũng mất hết hứng thú với chương trình truyền hình, mặc dầu bà vẫn thường nói với nàng con gái rằng, không gì có thể so sánh được với việc xem vô tuyến sau mỗi ngày làm việc. Nàng con gái làm việc, nhưng bà mẹ luôn được phép xem vô tuyến cùng nàng. Xem vô tuyến cùng nàng con gái với bà mẹ chính là gia vị cho buổi xem phim. Bây giờ, gia vị bị nấu mất, và xem vô tuyến không còn hợp khẩu vị bà mẹ nữa. Nó trở nên nhạt nhẽo và trống rỗng. Bà mẹ tiến đến tủ thuốc độc trong phòng khách. Bà uống rượu mùi và lại thêm nữa. Sau đó, bà uống mệt mỏi và nặng nhọc. Và nằm trên ghế sôpha và uống thêm rượu mùi. Sau cánh cửa phòng của nàng con gái, thứ gì đó đang nảy nở như căn bệnh ung thư, nó sẽ tiếp tục phát triển cho đến khi bệnh nhân chết. Bà mẹ tiếp tục uống rượu.

Walter Klemmer dễ dàng từ bỏ mong muốn chồm lấy Erika Kohut, khi bây giờ mọi việc chuẩn bị đã xong, mọi cánh cửa đã đóng. Không ai có thể vào, nhưng cũng không ai có thể ra ngoài mà không cần đến giúp đỡ chân tay đáng kể của cậu. Cái tủ nhờ sức cậu chặn trước cửa, người đàn bà ở bên cậu và cái tủ bảo vệ cả hai khỏi thế giới bên ngoài. Klemmer vẽ ra viễn cảnh thiên đường lứa đôi được gia vị thêm những cảm giác yêu đương. Tình yêu mới đẹp làm sao, khi ta có thể hưởng thụ với đúng đối tượng. Erika ngỏ ý rằng, nàng chỉ muốn được yêu sau những thử thách, khổ đau. Nàng quay cuồng địa vị của mình và khóa cứng những cảm xúc bên ngoài. Nàng giữ khư khư trước mặt cái tủ những nhục nhã, cái thùng những khó chịu và Klemmer dùng sức đẩy nó đi để chiếm đoạt Erika. Nàng chỉ muốn là một nhạc cụ, nàng sẽ dạy cậu chơi. Cậu tự do và nàng bị xích. Nhưng Erika tự chọn cho mình cái xích. Nàng quyết định tự biến mình thành một đồ vật, một dụng cụ. Klemmer chỉ phải quyết định để sử dụng đồng vật ấy. Erika buộc Klemmer đọc bức thư và thầm cầu mong cậu se vượt qua những nội dung trong bức thư, một khi câu đọc thấy. Và đó chỉ có thể vì một lý do rằng những gì cậu cảm nhận là một tình yêu đích thực, chứ không phải là một ảo ảnh mong manh chiếu trên đồng cỏ. Erika sẽ hoàn toàn rút khỏi Klemmer nếu cậu không muốn mong đợi vũ lực của nàng. Nhưng nàng luôn hạnh phúc với sự trìu mến của cậu, và nó sẽ ngăn chặn vũ lực chống lại người nô lệ cậu đã chọn. Cậu chỉ có được Erika khi dùng vũ lực. Cậu sẽ yêu Erika đến độ tự đầu hàng, khi ấy nàng sẽ yêu cậu đến độ tự phủ nhận. Họ sẽ không ngừng trao nhau những bằng chứng được công nhận của những yêu mến, hy sinh. Erika chờ đợi, Klemmer vì tình yêu thề sẽ từ bỏ vũ lực. Erika sẽ vì tình yêu từ chối và yêu cầu mọi chuyện nên diễn ra như những gì nàng đã yêu cầu chi tiết trong bức thư, và nàng hy vọng nhiệt thành rằng sẽ tiết kiệm được những gì đã đòi hỏi trong thư.

Klemmer nhìn Erika đầy yêu thương và sùng kính như thể một ai đó đang nhìn cậu như cách cậu nhìn Erika đầy sùng kính và hy sinh. Người khán giả vô hình nhìn Klemmer qua vai. Đó chính là những gì nàng hy vọng, chuộc lỗi đang nhìn qua vai. Nàng đặt chính bản thân mình vào tay Klemmer và hy vọng chuộc lỗi bằng lòng tin tưởng tuyệt đối. Nàng thèm muốn được tuân lệnh và những mệnh lệnh của K