Sự thật trong dối trá
Bởi vì đối với tôi, New York từng là một câu chuyện tình thực sự, nên những tình tiết trong các tiểu thuyết của tôi trước hết đều bắt nguồn ở Bắc Mỹ. Rồi, dần dần, một phần trong số chúng di cư về phía nước Pháp. Từ nhiều năm nay, tôi vẫn muốn kể một câu chuyện xảy ra ở Côte d’Azur, miền quê thời thơ ấu của tôi. Và đặc biệt là xung quanh thành phố Antibes, nơi tôi đã có biết bao kỷ niệm.
Nhưng không chỉ cần có mong muốn, viết tiểu thuyết là một quá trình mong manh, phức tạp và không chắc chắn. Khi bắt đầu viết về khu học xá bị tê liệt dưới tuyết, về những người lớn bị tê liệt bởi những thanh niên vốn là họ trước kia, tôi biết rằng đã đến lúc làm việc ấy. Và thế là Cô gái và Màn đêm có khung cảnh là miền Nam nước Pháp. Tôi cảm thấy rất vui sướng khi được nhắc đến những địa điểm này vào hai thời kỳ khác nhau.
Tuy nhiên, tiểu thuyết không phải là thực tế, người kể chuyện không hòa làm một với người sáng tác ra câu chuyện: tất cả những gì Thomas đã trải qua trong những trang sách này chỉ thuộc về mình anh ta. Con đường Suquette, tờ Nice Buổi sáng, quán cà phê Arcades, bệnh viện Fontonne đúng là có tồn tại, nhưng chúng đã bị biến đổi trong quá trình sáng tác văn học. Trường cấp hai của Thomas, trường trung học, các thầy cô giáo, những người thân và bạn bè của anh hoàn toàn là những yếu tố được sáng tác ra, hoặc hoàn toàn khác với những kỷ niệm thời tuổi trẻ của tôi. Cuối cùng, tôi đảm bảo với bạn, tôi chưa từng nhét bất cứ người nào vào tường tòa nhà thể chất cả…