← Quay lại trang sách

- 16 -

Con của ba,

Những ngày khi còn trẻ, con hãy cho phép bản thân yêu thật cuồng dại, sống hết mình cho tình yêu.

Một trong những đặc quyền của tuổi trẻ đó là khi con hiểu được quỹ thời gian của con cho phép bản thân sai lầm, trải nghiệm và bắt đầu làm lại tất cả mọi thứ khi con muốn. Yêu cũng như vậy.

Khi còn trẻ, con có thể nói rất nhiều về nỗi cô đơn của bản thân, đăng lên mạng rồi ngồi mộng mơ sẽ có một người nào đó đọc được chúng, hiểu được nỗi lòng con và vào làm quen. Điều này có thể rất buồn cười khi con lớn lên và nhìn lại, nhưng vì con còn trẻ, nên thoải mái đi con ạ. Buồn cứ khóc, vui hãy cười, chán thì gọi cho đám bạn thân tụ tập, nói xấu thiên hạ hay toan tính coi sẽ đi du lịch ở đâu mà tốn thật ít tiền. Con không cần phải cố thể hiện rằng bản thân vững vàng trước bao nhiêu sóng gió cuộc đời, vì hiện tại con chưa phải làm điểm tựa cho bất kỳ ai, nên nếu mệt mỏi hãy cứ nói ra, chưa cần người nào hiểu hay cảm thông thì con cũng đã thấy nhẹ lòng hơn vì ít ra mình đã trút được nó thành lời, thành chữ.

Khi con còn trẻ, nhận được tin nhắn muốn làm quen của một người xinh đẹp mà “nhìn là chết ngay”, con cứ việc cười như một đứa tâm thần bất chấp rằng đó là hai giờ sáng. Chẳng có lý do gì để không vui khi một người xinh đẹp chú ý đến mình. Con cứ nói chuyện với họ, chat cũng được, gọi điện cũng được, làm cách nào để giữ liên lạc với nhau là được. Nhưng con nhớ là dù thứ gì hay ho đến mấy mà nhiều quá thì người ta cũng mau chán. Đúng là thích thiệt đó, nhưng nói chuyện cũng trong chừng mực vừa vừa thôi, đừng hấp tấp tấn công hay lạm dụng việc nhắn tin để người ta thấy con bắt đầu trở thành nỗi phiền hà trong đời họ, mà ngược lại, con thử hỏi bản thân coi nếu mình bị làm phiền nhiều như vậy, có chắc còn trọn vẹn cảm xúc với người kia?

Khi con còn trẻ, thích ai, cứ mạnh dạn làm quen. Bất kể con là trai hay gái thì nhắn tin chủ động cũng chưa bao giờ là điều đáng xấu hổ. Con có thể chọn, nói ra để họ biết và có 50% thành công, hoặc là ôm khư khư giữ kín trong lòng để cầm chắc 100% thất bại. Nhưng cũng nên cân nhắc rằng sẽ có nhiều người giữ liên lạc chỉ như một thói quen lịch sự của bản thân. Nếu trong một cuộc nói chuyện, con là người hỏi, họ chỉ trả lời, mười câu hỏi con đã hỏi đến chín câu, thì dừng trò nói chuyện này lại đi, con đang phí thời gian cho một người không đoái hoài đến mình. Thời gian là thứ quý giá, nên dành nó cho những người xứng đáng hơn thay vì chuyện đem nước ngọt đổ xuống đại dương để nó không còn mặn, người ta đã không để tâm, tức là mình vô hình trong mắt họ, cố gắng làm chi?

Khi con còn trẻ, con hãy làm những trò khùng điên trong tình yêu. Có thể dẫn nhau lê la khắp các quán lề đường ở thành phố, đố nhau coi ăn hết được bao nhiêu món trước lúc no cành. Có thể cùng đặt vé bay đến một vùng đất xa lạ, nắm chặt tay nhau, tận hưởng cảm giác cùng nhau khám phá một vùng đất mới tinh. Có thể lén lút hôn nhau trong rạp phim, bất chấp những đứa ế xung quanh kêu gào rằng anh chị làm ơn vào coi phim chứ không phải đóng phim. Có thể mua tặng nhau những món quà thật buồn cười mà chỉ có hai đứa mới nghĩ ra được, để rồi lúc giận hờn nhau thì ném chúng vào mặt nhau thay cho lời oán trách. Khi con còn trẻ, hãy sến hết mức có thể khi yêu. Hãy dắt tay nhau về vùng biển vắng, cầm đồng xu lên quăng về phía biển, thề hứa rằng khi nào tìm lại được đồng xu này hai đứa mới chia tay. Hãy chỉ tay lên trời, nói rằng ngày nào còn đứng cùng nhau dưới một vòm trời thì tình yêu này không bao giờ chia cắt. Hãy mua cho nhau chín trăm chín mươi chín đóa hồng, rồi đứng trước cửa nhà hét lên rằng yêu nhau dữ lắm, bất chấp việc bà con hàng xóm chung quanh chửi đồ điên. Hãy xếp cho nhau ngàn con hạc giấy, nói rằng mỗi ngày yêu sẽ gấp một con làm kỷ niệm dù rằng đứa kia chỉ muốn một việc rằng ngàn con hạc giấy đó được gấp bằng tờ tiền mệnh giá cao nhất. Sến đi con ạ, vì khi không còn trẻ, chỉ cần suy nghĩ đến những thứ đó thôi con đã thấy rùng mình chứ đừng nói đến việc bắt tay thực hiện.

Khi con còn trẻ, nếu cảm thấy yêu đủ, tin tưởng đủ, có thể cho đi cái quý giá nhất của cuộc đời, đó là lần đầu xác thịt của con. Nhưng con nhớ, ngủ với một người không có nghĩa rằng chỉ ngủ với họ ở hiện tại và tương lai, mà còn là ngủ với cả những năm dài quá khứ, mà nói về quá khứ, con có chắc rằng hiểu hết được người đó hay chỉ là nghe những câu thề thốt rằng họ rất chân thành trong tình yêu. Cho đi không xấu, nhưng vẫn phải biết tự bảo vệ bản thân vì cuộc đời con sau này, là do chính con chịu trách nhiệm. Nếu yêu thật lòng, con sẽ hiểu bảo vệ chính mình cũng là bảo vệ họ để rồi nhiều năm sau khi đã không còn trẻ, con sẽ biết rằng câu nói dối kinh điển nhất của cuộc đời chính là “Không sao đâu, đừng lo.” Bởi vì nếu có sao, thì rất ít khi người ta dám “có sao” cùng nhau.

Khi con còn trẻ, lúc giận hờn, ghen tuông, cứ hét vào mặt nhau. Thấy ai nhắn tin cho người mình yêu, lời lẽ đáng nghi ngờ thì cứ việc chất vấn xem kẻ đó là ai, nhắn tin vậy với mục đích gì. Không cần tỏ ra rằng ta đây không biết ghen, để tối thì nằm trằn trọc không thể ngủ vì câu hỏi đứa đó là ai. Nếu đã không thích, cứ việc nói thẳng mình không thích bạn nhắn tin với người đó, dừng lại được không, nếu người ta chửi mình rằng ghen tuông vớ vẩn thì vẫn cứ tiếp tục ghen, không cần phải nhượng bộ, vì đa phần những thứ tưởng chừng như vớ vẩn đó sẽ là nguyên nhân chính của rất nhiều cuộc chia tay. Khi con còn trẻ, nếu hết yêu thương cứ mạnh dạn nói ra cùng họ. Sự im lặng chịu đựng khi không còn yêu là việc làm vô cùng tàn nhẫn, không chỉ cho họ mà cho chính bản thân con. Và con biết không, ngay khi con đang còn lúng túng để tìm cách rời khỏi đời nhau sao cho êm đẹp, thì biết đâu con đã để vài người thật sự tốt bước ngang đời mình, một cách vô hình. Mạnh mẽ lên con, dù rằng sẽ làm người ta đau, cũng sẽ làm mình đau. Nhưng thà đau đến tận cùng xong rồi bỏ, còn hơn kéo dài cơn đau đến vô tận vô chừng.

Khi con còn trẻ, nếu có thất tình thì cứ khóc thật to, chẳng ai cười con đâu vì có đứa nào thất tình mà không từng khóc. Con có thể làm những trò khờ dại lúc này, nhưng tuyệt đối không được làm hại bản thân, bởi con nên nhớ, thân thể con là do ba mẹ sinh ra, không thể nào vì một người dưng mà tự huỷ hoại. Nếu cần khóc, có thể ôm ba mẹ mà khóc, còn nếu không tiện, hẹn đứa bạn thân ra mà khóc cho đã, bởi ba mẹ biết có nhiều thứ con dễ dàng chia sẻ với bạn bè hơn ba mẹ. Đi cắt tóc, đi uống chút bia rượu, đi du lịch, làm tất cả những gì bản thân con thấy thoải mái hơn là được. Con hãy trân trọng những giây phút còn có thể buồn đau vì thất tình, vì người mình yêu quay lưng đi, bởi khi đã không còn trẻ, thất tình với con là một điều xa xỉ, khi chia tay người yêu, con cũng chỉ mỉm cười, rồi vẫn đi làm, đi du lịch, như chưa từng có bất cứ cuộc chia ly nào, bởi con biết duyên còn người ở, duyên cạn người đi, chung quy cũng là chữ duyên, cản không được, giữ càng không nên.

Khi con còn trẻ, hãy cứ thử tìm tình yêu lần nữa. Con có thể ăn mặc thật đẹp, đến quán bar cùng đám bạn. Có thể kêu ly rượu, đứng cảm nhận âm nhạc xung quanh mình, nhảy nhót điên cuồng cho mồ hôi ướt đẫm người. Có thể mỉm cười, làm quen những người mới, nhưng nếu được, đừng đặt niềm tin hay tình yêu vào những con người nơi đây. Với quan điểm của ba, quán bar là nơi để vui chơi chứ không nên là nơi bắt đầu một mối quan hệ nghiêm túc. Và nhớ, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng tự biết giữ thân, bởi ba mẹ không thể kèm cặp bên cạnh để bảo vệ con khỏi những cám dỗ cuộc đời. Để rồi khi không còn trẻ, con cũng chẳng còn ham thích đến những chốn này, bởi con trân trọng sự yên bình quanh mình, thấy nơi đó người ta đến dễ, đi dễ, càng không có chuyện tìm được một người gọi là “tử tế” ở những nơi như vậy.

Khi con còn trẻ, sau cuộc tình qua, nếu có hận thù cũng được nhưng hãy trả thù bằng cách thông minh hơn. Hạn chế than phiền, trách móc người yêu cũ, hạn chế bôi xấu họ trên mạng xã hội, bởi điều đó chưa bao giờ khiến họ xấu đi thêm chút nào, chỉ có hình ảnh con trong mắt những người qua đường càng thêm méo mó, chưa kể nói xấu họ khác nào con cho cả thế gian biết mình đã có một lựa chọn sai lầm, mù quáng và ngu ngốc. Cách trả thù tốt nhất là làm bản thân mình tốt hơn, đẹp hơn ở một mặt nào đó. Đi học một môn học mới, thành công trong công việc hay đơn giản hơn như chăm sóc bản thân là cách để người ta tiếc rằng đã không biết trân trọng con. Và khi không còn trẻ, con sẽ hiểu rằng sau khi chia tay, còn hận thù là lòng còn cảm giác, chỉ khi nào thấy họ như vô hình trong đời mình, mới là thật sự hết yêu.

Vì con còn trẻ, con có thể cho bản thân sống hết mình với tình yêu, hoang dại và điên cuồng, để rồi khi tất cả những bồng bột, nóng vội đi qua, con có thể bình tâm để nhận ra rằng cảm giác đã từng yêu một người đến điên cuồng thật sự là một điều rất thú vị, tuyệt vời, bất chấp kết thúc của tình yêu đó là vỡ tan hay nước mắt.

Nhưng rồi đến khi tuổi trẻ qua đi, con nhận ra những tháng ngày tình yêu sống đúng bằng cảm xúc mãnh liệt của chính nó là những ngày đáng nhớ nhất. Càng lớn hơn, con càng khó có thể bất chấp tất cả, toàn tâm toàn ý yêu thương một ai. Và rồi con sẽ hiểu ra, đớn đau nhất của tình yêu không phải chia tay, mà là cả một đời chưa từng bao giờ được đau đớn vì tình yêu, con ạ.

Con ngủ đi con, đớn đau ngoài kia mình ba chịu được rồi…