← Quay lại trang sách

Lời Cảm Ơn

Tác giả trân trọng cảm ơn sự giúp đỡ và ủng hộ nhiệt thành của những người sau đây:

Heather Schroder tại International Creative Management. Người viết sách nào cũng mơ có người đại diện như Heather. Chị vừa là người hậu thuẫn nhiệt thành không mệt mỏi, một người yêu các câu chuyện hay, một độc giả nhiệt tình và sắc sảo, cũng là một người dễ mến. Tôi không thể hình dung hành trình của mình sẽ ra sao nếu vắng chị. Đồng thời cảm ơn Chrissy Rikkers từ ICM đã đọc bản thảo của tôi, cảm ơn chị đã vui vẻ kiên nhẫn với tôi và cảm ơn Margot Meyers từ ICM vì sự động viên cùng những đánh giá tinh tường và sự tin tưởng của chị.

Jonathan Karp – biên tập viên của tôi ở Random House. Trên nhiều phương diện, Jon hiểu cuốn sách này trước cả tôi. Anh đã cô đọng được câu chuyện và khuyến khích tôi đặt cược vào nó và vì thế tôi mãi chịu ơn anh. Đến hôm nay, tôi vẫn may mắn được hưởng lợi nhờ năng khiếu kể chuyện của anh và không ngừng ngưỡng mộ cách làm việc hòa nhã, từ tốn cùng phong thái lịch lãm của anh. Khi nghiên cứu phục vụ viết cuốn sách này ở Toronto, tôi từng trò chuyện vắn tắt qua điện thoại với Jon, trong đó anh khái quát quan điểm của mình về tác phẩm phi hư cấu sáng tạo thế nào là hay. Tư duy của tôi về viết lách nhờ đó mà thay đổi. Đồng thời cảm ơn tới các anh chị sau ở Random House: Jonathan Jao và Jillian Quint – hai trợ lý của Jonathan Karp, vì đã đọc và góp ý cho tác phẩm; Dennis Ambrose – biên tập viên sản xuất rất chu đáo của tôi (và hơn nữa còn là thợ lặn scuba); Bonnie Thompson, một biên tập viên ngôn ngữ xuất chúng và là một nghệ sĩ chân chính trong nghề; Amelia Zalcman, vì đã rà soát thật thấu đáo bản thảo của tôi; và cảm ơn Gina Centrello, Elizabeth McGuire, Anthony Ziccardi, Carol Schneider, Thomas Perry, Sally Marvin, Ivan Held, Ann Godoff, Gene Mydlowski, Kate Kim-Centra, Claire Tisne, Nicole Bond, Rachel Bernstein, Susanne Gutermuth, Erich Schoeneweiss, Stacey Ornstein, Bridget Piekarz, Tom Nevins, Jaci Updike, Don Weisburg, Martin McGrath, Allyson Pearl, Sandy Pollack, Liz Willner, David Thompson, John Groton, Andrew Weber, David Underwood, Janet Cooke, Peter Olson và Kelle Ruden.

John Chatterton và Richie Kohler. Một người viết sách, nếu may mắn, cả đời có lẽ sẽ được cộng tác với một người tiên phong đích thực. Với Chatterton và Kohler, tôi được làm việc với hẳn hai người. Người nào cũng cực kỳ thông minh, hiểu bản thân mình và có khả năng mô tả tốt – một món quà trời ban đối với tác giả. Và người nào cũng vô cùng hào phóng với thời gian của mình, cho tôi hàng trăm giờ đồng hồ phỏng vấn trực tiếp, qua điện thoại, khi ở trên thuyền lặn Seeker, trên xa lộ Đức, thậm chí khi luồn lách qua những khoang của U-505 – con tàu ngầm Đức bị bắt giữ, hiện trưng bày ở Chicago. Tôi có thể gọi điện cho bất kỳ ai trong hai người lúc nửa đêm và không cần giải thích, họ sẽ hiểu vì sao tôi phải biết ngay lập tức mà không phải sáng hôm sau. Biết họ, tôi hiểu rõ hơn làm một người kiếm tìm đích thực có nghĩa là gì. Tôi cũng cảm ơn Carla Madrigal (vợ của Chatterton) và Carrie Bassetti (vợ của Kohler) – hai người phụ nữ tuyệt vời đã cho phép tôi chiếm dụng thời gian của các ông chồng mình với sự tử tế và hiếu khách.

Ron Bernstein từ ICM – người hiểu sâu sắc cuốn sách và đã giới thiệu về nó hết sức thuyết phục. Elizabeth Gabler và Rodney Ferrell ở Fox 2000 Pictures ngay từ đầu đã có lòng tin vào cuốn sách và kết nối với nó theo đúng như cách mà tôi mong ước ở độc giả của mình.

Annette Kurson là một trong những cây bút xuất sắc nhất mà tôi biết. Bà đã đọc và biên tập bản thảo của tôi không mệt mỏi và là người nhiều năm trước đã dạy tôi rằng muốn viết tốt thì phải có tư duy tốt.

Ken Kurson – em trai tôi, bạn thân của tôi, người ủng hộ tuyệt vời mà ai cũng mong có được trong đời và cũng xin cảm ơn các thành viên gia đình của Ken: Becky, Steve và Karen. Cảm ơn gia đình Glover: Jane, Larry, Mike và Sam, vì đã luôn động viên, nhiệt tình và tin tưởng vào tôi. Xin tưởng nhớ Jack D. Kurson – người kể chuyện xuất sắc nhất tôi từng biết.

Axel Niestlé – học giả và nhà tư tưởng đột phá, một quý ông đích thực. BS. Niestlé luôn hào phóng và chính xác khi tôi cậy nhờ chuyên môn về U-boat của anh. Được biết một người như vậy là niềm vinh hạnh của tôi.

John Yurga – thợ lặn tàu đắm sâu xuất chúng đã có những đóng góp vô giá trong công cuộc xác định danh tính chiếc U-boat bí ẩn. Sự tinh thông, chi tiết, tận tụy và trí tuệ của anh (tất cả trong dáng hình nhỏ nhẹ, khiêm nhường) là nguồn cảm hứng cho tôi.

Werner Hirschmann – kỹ sư trưởng của U-190. Không ai mô tả về cuộc sống trong U-boat một cách sâu sắc và thi vị như Hirschmann. Ông đón tiếp tôi tại nhà riêng ở Toronto, lái xe đưa tôi đi trong chiếc Karmann Ghia màu cam cổ điển và kể tôi nghe những câu chuyện đẹp đẽ, sâu sắc về cuộc sống của một sĩ quan U-boat. Câu chuyện ông kể về những thủy thủ nhớ nhà nhận nuôi một con ruồi trên tàu ngầm, rồi chăm bẵm và yêu quý nó, tiếp tục để lại dư âm trong tôi.

Ở Hoa Kỳ, thuyền trưởng Dan Crowell, Barbara Bowling và Tim Requarth đã hết sức hào phóng dành thời gian chia sẻ chuyên môn và suy nghĩ của họ cùng tôi.

Ở Đức, những người sau đã mở cửa đón tiếp và chia sẻ ký ức với tôi: Hans-Georg Brandt và gia đình Brandt, Gisela Engelmann, Michael Foedrowitz, Friedhelm Neuerburg và Jürgen Neuerburg. Xin đặc biệt cảm ơn Herbert Guschewski – người đã dành những ngày dài để kể lại những kỷ niệm vừa thiêng liêng vừa đau buồn suốt nhiều thập kỷ qua.

Những người sau đã cho tôi phỏng vấn họ và nhờ thế cuốn sách này được hoàn thiện hơn:

Dean Allard, Bernard Cavalcante, William Dudley, R.W. “Bill” Hamilton, Hank Keatts, Kathleen Lloyd, Timothy Mulligan, Gordon Vaeth và trung tá Gregory Weidenfeld.

Thuyền trưởng Sal Arena, Steve Bielenda, BS. Fred Bove, Kevin Brennan, Kip Cochran, Harry Cooper, thuyền trưởng Skeets Frink, Lloyd Garrick, Steve Gatto, Pete Guglieri, John Hildemann, Jon Hulburt, thuyền trưởng Howard Klein, BS. Lewis Kohl, John Lachenmeyer, Mark McMahon, John Moyer, Ed Murphy, Andrew Nagle, Tom Packer, thuyền trưởng Billy Palmer, George Place, thuyền trưởng Paul Regula, Doug Roberts, Pat Rooney, Susan Rouse, Dick Shoe, Brian Skerry và Paul Skibinski.

Patricia Arison, Felicia Becker, Lisa Biggins, Clemens Borkert, Kathy Chatterton, Bernie Chowdhury, Tommy Cross, Don Davidson, Bill Delmonico, Marty Dick, thuyền trưởng Paul Hepler, Hank Hoke, John Hopkins, Charles Kinney, Fran Kohler, Frank Kohler, Frankie Kohler, John Kohler, Richard Kohler Sr., John Lacko, Ruby Miller, Paul Murphy, Inge Oberschelp, Andrew Ross, BS. Norman Sakai, Heinz Schley cùng hai nhà làm phim xuất sắc Rush DeNooyer và Kirk Wolfinger của Lone Wolf Pictures.

Những người sau đây đã tin vào tôi và giúp tôi cải thiện khả năng viết: David Granger, Peter Griffin và Mark Warren từ Esquire; Joseph Epstein từ Đại học Northwestern; và Richard Babcock từ tạp chí Chicago. Nếu không có Babcock hào hiệp và nhẫn nại, tôi sẽ không thể hoàn thành cuốn sách này.

Tôi nói sao cũng không hết lòng biết ơn với gia đình Wisniewski: Kazimiera, Eugeniusz và Paula, vì đã quan tâm chăm sóc gia đình tôi, giúp tôi có thời gian và tâm trí để hoàn thiện tác phẩm.

Và cuối cùng, cảm ơn con trai Nate là niềm vui và tạo cảm hứng cho tôi mỗi ngày và cảm ơn vợ tôi, Amy Kurson – người thông minh nhất, nhân hậu nhất mà tôi biết. Trong khi vừa bận nuôi con nhỏ, vừa theo đuổi sự nghiệp nhiều thách thức, Amy vẫn thảo luận với tôi nhiều giờ đồng hồ về câu chuyện, cho tôi thật nhiều không gian và hỗ trợ tối đa, luôn luôn mỉm cười. Nhờ nàng mà tôi mới nhận ra được biết bao vẻ đẹp của cuộc sống.