← Quay lại trang sách

Sự kết thúc

Tháng 1/1989, Giuliani từ bỏ công việc của mình tại Văn phòng luật sư Mỹ để trở thành thị trưởng thành phố New York. Hai tháng sau đó, vụ án đầu tiên có liên quan đến Princeton - Newport bị đưa ra xét xử với bị cáo là Lisa Ann Jones. Nhân chứng duy nhất của vụ án này là William Hale với những lời kể chi tiết và đáng tin cậy về những gì ông đã chứng kiến. Ông ta kể rằng, cho đến giữa năm 1985, Princeton - Newport đã mua lại những chứng khoán đã được đậu với giá đã được trả cộng thêm chi phí. Sau đó, Berkman chỉ thị cho Hale "thêm hoặc bớt một khoản chi phí 5$ từ gói giá mua lại" để làm cho việc đậu chứng khoán ít rõ ràng. Điều này có nghĩa là Princeton -Newport đang nợ tiền Drexel hoặc ngược lại. Hale nói rằng danh sách "bãi đậu xe" được phân phát cho Regan, Berkman, Zarzecki và Smotrich và tất cả văn phòng Princeton. Hale đánh dấu một danh sách các công ty mà cổ phiếu đã được đậu bao gồm: Sony, American Express, Transco Energy và Pulte Home Corporation.

Hale kể lại: "Regan bảo tôi rằng việc đó là phạm pháp." Berkman thì bảo ông "đừng nên lo lắng mà hãy thoải mái."

Lisa Jones đã rời khỏi gia đình mình ở New Jersey vào năm 14 tuổi. Giả vờ rằng mình là một cô gái 18 tuổi, cô tìm được một công việc ở Drexel và một căn hộ. Và trong những cuộc tranh luận khép kín, ủy viên công tố Mark Hanson vẫn cho rằng Jones đã nói dối về nơi sinh, học vấn, tuổi tác cũng như tình trạng hôn nhân của mình: "một chuỗi dài những lời nói dối đã dựng nên một câu chuyện phức tạp về cuộc đời cô ấy".

Và mọi chuyện sau cùng được phơi bày ra ánh sáng rằng Jones đã nói dối khi cô phủ nhận việc đậu chứng khoán vẫn tiếp diễn. Jones bị buộc là có tội. Benito Roman, người kế nhiệm Giuliani, đã chứng minh rằng chính phủ đã chấp nhận các lời khai man của cô “một cách rất nghiêm túc".

Jones đã được trả tự do với mức phạt 100.000 đó la và phải tham gia quá trình trị liệu tâm thần dưới sự cố vấn của luật sư riêng.

Các bị cáo của Princeton - Newport tiếp tục được đưa ra xét xử vào tháng 6/1989. Vụ án được xét xử một cách công khai, rộng rãi vì đây được xem là vụ xét xử Milken, tên đầu sỏ trong toàn bộ vụ án. Một cựu ủy viên hội đồng IRS đã sẵn sàng thay mặt cho Princeton -Newport làm chứng. Đây quả là một vấn đề tế nhị, vì những thay đổi gần đây về luật thuế của Quốc hội Hoa Kỳ đã làm cho cả hai phía của thương mại bảo hộ được xem là ngắn hạn. Thẩm phán cho rằng quan điểm của cựu ủy viên IRS sẽ làm ảnh hưởng đến phán quyết của bồi thẩm đoàn nên đã không cho phép ủy viên này được làm chứng.

"Tôi không có tội," Regan nói với hội thẩm đoàn. "Tôi hoàn toàn không gian lận trong việc đóng thuế. Tôi hoàn toàn vô tội".

Công tố viên đã vạch trần những mưu kế gian lận trong thương mại của bọn chúng. Thay vì mua lại toàn bộ chứng khoán cùng một lúc, với cùng một giá, đám Princeton - Newport đã phá vỡ giao dịch và thay đổi giá. Họ đã đưa một cuộn băng làm chứng cho bồi thẩm đoàn, trong đó có đoạn: "Chào mừng các bạn đến với thế giới ngầm của tội ác", với một giọng không có vẻ gì là tự hào về những gì mình làm.

Vào ngày 31/07, bồi thẩm đoàn đã kết án các bị cáo với 63 trong số 64 tội đưa ra xét xử, bao gồm cả tội lừa đảo trong kinh doanh. Regan bị tuyên án 6 tháng tù và một khoản tiền phạt 325.000 đô la Mỹ. Các hình phạt này đều nhẹ hơn nhiều so với mức khởi tố ban đầu. Về phần mình, vị thẩm phán nói ông định tuyên phạt Regan 3 tháng tù nhưng cuối cùng lại tăng gấp đôi thời hạn vì ông cho rằng Regan đã nói dối trong phiên tòa.

Thorp dựng một tấm bia với hình Rudy Giuliani ở văn phòng Newport Beach của mình. Và ông phát biểu trên tờ Business Week rằng: "Khi một nửa lãnh đạo của công ty bạn bị kết án, điều này chẳng giúp ích được gì cả".

Vào tháng 03/1989, Michael Milken bị truy tố về tội buôn bán lừa đảo và gian lận trong giá chứng khoán. Một năm sau, ông bị kết án 6 tội liên quan đến lừa đảo chi phí với món tiền phạt 600 triệu đô la và 10 năm tù. Cùng thời gian đó, Drexel Burnham đang trên bờ vực phá sản và sụp đổ vào những năm 1980. Vào tháng 06/1990, Martin Siegel cũng bị phạt hai tháng tù vì tội đồng lõa. Boesky được trả tự do vào tháng 12/1989. Sau hai trong ba năm bóc lịch trong tù, hắn giống như một mô tả tai hại về Chúa với bộ râu quai nón rậm và mái tóc xám dài chấm vai.

Regan và các bị đơn khác của Princeton - Newport đã tìm cách kháng án. Và chúng đã thành công. Sáu tội danh được gỡ bỏ. Không có tên nào ở Princeton - Newport phải vào tù. tất cả chỉ phải mất việc làm, riêng Regan phải chi thêm khoảng 5 triệu đô la chi phí theo luật định, phí kháng án và cả tiền phạt nữa.

Kẻ duy nhất có thể thoát tội mà không chịu bất cứ tổn thất nào là Thorp. Tuy nhiên, khối tài sản của hắn đã bị kìm hãm bởi một lý do ngẫu nhiên rằng sự đánh giá rủi ro một cách cẩn thận của hắn đã không thể ngăn chặn trước. Thorp nhận ra rằng: "Nguy cơ tài sản bị tàn phá là rất lớn". Công ty có khoảng 80 nhân viên, quản lý 272 triệu đô la. Cả Thorp lẫn Regan đem về lợi nhuận 16 triệu đô la/ năm cho công ty. Sự hợp tác đầu tư của họ đạt được một tốc độ tăng trưởng đáng kể.

Thorp nói rằng: "Chúng tôi đang điều hành một quỹ chống rủi ro trị giá 5 hay 10 tỉ một cách dễ dàng". Thorp đăm chiêu: "Chúng tôi sẽ là những tỉ phú".