← Quay lại trang sách

Khám phá hạnh phúc chứ đừng tìm kiếm

Hạnh phúc vốn đa chiều,

mọi thước đo chỉ là tương đối.

Khám phá hạnh phúc chứ đừng tìm kiếm

Cuộc sống vốn luôn tồn tại những hạt mầm hạnh phúc len lỏi xung quanh từng góc phố, từng tán cây, từng mảnh đời ta vô tình đi qua dù nhanh hay chậm. Ta lớn lên trong những bài học đạo đức đầy tươi sáng, qua những thước phim đầy lãng mạn, hé mở cho ta những manh mối về hạnh phúc ở đây, ở kia, ở quanh ta. Và, từ những ngày rất xưa, ta luôn nhắc mình cố gắng tự đi tìm hạnh phúc, đừng chờ đợi, bởi nó sẽ luôn ở ngay trước mắt, chỉ cần ta mạnh dạn tiến bước, đưa bàn tay ra, sẵn sàng đào bới và kiếm tìm nó. Ta coi đó là nhiệm vụ thực quan trọng suốt cả đời.

Đến một ngày, đột nhiên, đôi tay ta cũng mỏi, gối ta cũng chùn và tinh thần ta cũng chẳng còn đủ mạnh mẽ để nuôi cái ngọn lửa kiếm tìm hạnh phúc đầy nhiệt huyết ấy. Ta bước chậm lại, hờ hững vuốt nhẹ vài tán cây ta đi qua, mặc cho con gió vờn tóc ta những phút cuối chiều, để yên cho mưa chấm ướt nơi bờ má. Và, đột nhiên, ta vui lạ.

Ta nhận ra mình vừa khám phá được một điểm chạm rất nhỏ, thật gần với hạnh phúc mà chẳng tốn chút sức lực nào. Ta hiểu ra, việc cố chấp đặt nhiệm vụ tìm kiếm hạnh phúc vào đầu bấy lâu nay thật chẳng hề nghĩa lý. Ta cố gắng đạt được những điểm mốc hạnh phúc như đang làm bài tập mà quên mất rằng với hạnh phúc, ta vốn phải giữ tâm thế của một đứa trẻ háo hức với đời, với người, háo hức khám phá, lục lọi thế giới xung quanh, háo hức tận hưởng mọi điểm chạm hạnh phúc như lần đầu tiên.

Bạn thân mến, hạnh phúc đôi khi cũng giống như tình yêu, bạn càng tìm kiếm, càng chạy theo thì nó sẽ càng trốn biệt tăm và chẳng bao giờ xuất hiện. Nhưng, nếu cứ mạnh dạn đặt lên chặng đường hạnh phúc một chút bí ẩn, một chút hiếu kỳ, chấp nhận một vài điểm lửng lơ, chẳng rõ ràng; mạnh dạn để bản thân bước vào tâm thế đang khám phá thế giới hạnh phúc với tất cả sự đợi mong, hồ hởi; bạn sẽ nhìn thấy trước mắt một chân trời thực hoàn toàn khác, một chân trời ngập tràn những hy vọng và những hạt mầm hạnh phúc đang lấp lánh dưới nắng mai, sương sớm hay cả ánh chiều tà.

Hãy cứ để con đường hạnh phúc của bạn trở thành một cuộc hành trình khám phá, thay vì cố gắng nhào nặn, định hình nó theo những gì “người ta nói”, cố gắng kiếm tìm bằng được những thứ ta tự cho là sẽ mang tới hạnh phúc cho mình. Bạn vẫn cần tự vẽ ra những điểm mốc hạnh phúc để biết mình cần đi về đâu, nhưng đừng để bản thân cố chấp lạc trong mê cung của chính mình. Bởi trên chặng đường đến từng điểm mốc nhỏ đó, bạn chẳng sai khi vô tình rẽ ngang hay tự cho mình tận hưởng những hạnh phúc chợt đến trong giây phút. Cuộc sống cứ như vậy chẳng phải sẽ nhẹ nhàng hơn sao?

Bức tranh hạnh phúc sẽ trải dài nếu bạn không ngừng tin tưởng

Thế gian có một thứ năng lượng mang tên “niềm tin”. Có thể bạn sẽ thấy tôi bắt đầu “xàm” khi nói ra những dòng này, nhưng quả thực, sau rất nhiều lần muốn chối bỏ ý niệm tưởng như sáo rỗng đó, tôi vẫn phải thừa nhận rằng cuộc sống có “niềm tin” dễ thở hơn rất nhiều những mảng đời vô tình quên đi nó.

Chí ít thì một khi tin vào điều gì đó, bạn sẽ lạc quan hơn rất nhiều trên con đường chinh phục nó. Và nếu bạn bước ra đường với một tinh thần phấn chấn, tin tưởng rằng một ngày sẽ gặp nhiều niềm vui và may mắn, tự dưng bạn cũng sẽ cảm thấy có thật nhiều cơ duyên đến với mình trong ngày hôm đó và bạn sẽ có những phút cuối ngày đầy mãn nguyện.

Dĩ nhiên, hạnh phúc cũng không ngoại lệ. Những háo hức trên hành trình khám phá hạnh phúc không phải lúc nào cũng được đáp trả bằng những gam màu bạn luôn kỳ vọng. Đôi khi, cũng phải vấp ngã đến chục lần rồi bạn mới tìm được những điểm chạm hạnh phúc cho riêng mình. Vậy nên, dù hiếu kỳ và hứng khởi đến mấy, con đường khám phá hạnh phúc vẫn luôn cần có thêm đôi chút niềm tin. Chỉ có như vậy, bức tranh hạnh phúc mới có thể mãi trải dài trước mắt.

Hãy cứ bắt đầu ngày mới bằng một nụ cười thật tươi, tin rằng bạn có thể thực hiện được hết những việc định làm trong danh sách công việc dài dằng dặc; để đến cuối ngày, khi nhận ra mình đã thực hiện được 80% lượng việc, bạn sẽ có thể thở phào và cảm thấy mình có ích.

Hãy cứ mạnh dạn bước vào bếp với những hình dung về một mâm cơm nóng hổi, cả nhà cùng quây quần trò chuyện và tán dương sự khéo léo của bạn; bạn sẽ thấy việc nấu nướng dường như giản đơn đến lạ, cảm thấy mình giống như một cô vợ/anh chồng đảm đang của thì tương lai, và bữa cơm hôm đó dù có còn đôi chút sơ sót, bạn vẫn sẽ còn giữ lại được chút cảm giác hạnh phúc lạ kỳ xuất hiện ngay khi hình ảnh về gia đình tương lai chợt thoáng qua trong tiềm thức.

Hãy cứ đi, đi thật xa, đi những chuyến đi dài kể cả chẳng có hồi kết và tin rằng mình sẽ tìm được một nơi ưng ý để dừng chân, gặp được những người bạn mới đầy thân thiện; để ở mỗi trạm dừng chân, bạn lại nhận ra được những điều trân quý bạn đã trải qua trong suốt những giờ phút bôn ba vừa dứt và thấy mình trưởng thành hơn thật nhiều.

Hãy cứ yêu thương và tin tưởng rằng mình sẽ được yêu thương, bạn sẽ mạnh dạn hơn để cho đi, để sống khác, để là một người tốt hơn cho tương lai bạn hằng ao ước; để rồi, dù yêu thương có quay lưng lại với bạn, lạnh lùng, vô tình như chưa từng tồn tại, thì bạn cũng cảm thấy thật an yên bởi đã từng cố gắng hết mình cho những điều đẹp đẽ.

Hãy cứ sống và tin hạnh phúc luôn ở đó mọi lúc mọi nơi, bạn sẽ thật ngạc nhiên với những gì mình tìm thấy. Cái bạn cần là một chút niềm tin thôi, rồi cuộc sống sẽ trả lại cho bạn một bức tranh hạnh phúc trải dài vô tận.

Có thể, bạn sẽ có những nhịp sống khác, những niềm tin khác với những thứ tôi hằng tin. Nhưng công thức chung thì sẽ vẫn luôn là vậy. Đặt những điểm mốc hạnh phúc cho riêng bạn, khám phá chặng đường đi đến đó như một đứa trẻ hiếu kỳ, nuôi dưỡng thêm chút niềm tin lạc quan vào tương lai đẹp đẽ trên chặng đường đó, hạnh phúc sẽ tự tìm đến với bạn thật tự nhiên hoặc đôi khi còn theo cách bạn không ngờ đến nhất.