Học cách làm quen với lý trí và thực tế
Khi bạn để cho tình yêu có cơ hội trưởng thành, chắc chắn,
hạnh phúc sẽ tự thu dọn hành trang chuyển về với cuộc
sống của cả hai bạn thật ngọt, thật êm, mà đến chính bạn
cũng chẳng còn nhớ nó đã xuất hiện tự khi nào.
Học cách làm quen với lý trí và thực tế
Cuộc sống hiện đại đôi khi làm ta quên mất những thứ bình dị hay lãng mạn. Càng trưởng thành, càng va vấp, người ta càng nhìn đời với con mắt thận trọng hơn và chẳng còn mấy mảng hồng. Giấc mơ của cô gái nhỏ về một tình yêu lãng mạn như trong cổ tích cũng dần chỉ còn là những ước mong mãi nằm gọn trong vài trang nhật ký. Bởi, tình yêu thì vẫn là tình yêu, nhưng để có được hạnh phúc, ta nào chỉ cần biết yêu?
Con tim mách bảo bạn rằng đây quả là người thấu hiểu bạn đến từng chân tơ kẽ tóc, đây quả là người có thể sẻ chia với bạn biết bao suy nghĩ từ tận sâu thẳm đáy lòng mà chẳng bao giờ cảm thấy hụt hẫng hay nguy hiểm. Nhưng rồi lý trí sẽ cảnh tỉnh bạn rằng người ta chẳng có lấy một công việc ổn định hay thậm chí luôn trong trạng thái quá lười để nỗ lực xây dựng một tương lai vững chắc cho hai người; và dĩ nhiên, bạn cũng chẳng thể nào gánh nổi những lo toan đó một mình suốt cả đời.
Con tim mách bảo bạn rằng cảm xúc người ta dành cho bạn là thật, yêu thương người ta đặt nơi bạn là thật, và nếu bầu trời có sụp xuống thì người ta chắc chắn sẽ là người đầu tiên lao đến chở che cho bạn bằng mọi giá. Nhưng rồi lý trí sẽ kể cho bạn nghe câu chuyện về một người con trai của gia đình, của dòng họ, của sự nghiệp, và biết rõ mình cần một người vợ bình lặng, ổn định, chu toàn, hiền hậu, chứ chẳng thể là một trái tim hoang dại, ngông và bất tuân như cuộc sống bạn đang thuộc về.
Con tim mách bảo bạn rằng hãy cứ chọn lấy người mình yêu nhất. Nhưng rồi lý trí sẽ giúp bạn hiểu ra bạn sẽ luôn cần chọn người phù hợp nhất.
Đó là người mà khi gác lại mọi suy nghĩ về yêu thương lãng mạn sang một bên, khi chỉ nhìn người ta dưới hình ảnh một người bạn đơn thuần, bạn có thể thoải mái chấp nhận ở trọ chung với người đó trong một căn phòng suốt quãng đời còn lại.
Đó là người có thể mang tới cho bạn một cuộc sống ổn định, an toàn, thoải mái, không gò bó, không áp lực, không gây cho nhau những tổn thương, dằn vặt, không khiến bạn phải gồng mình để sống, gượng miệng để cười hay có khi phải nuốt cả nước mắt vào trong… dù nỗi đau ấy là do người đó hay bất kỳ ai khác liên đới xung quanh mang lại.
Đó là người sẽ luôn đủ trách nhiệm, luôn coi trọng nghĩa vụ của chính mình, để hết lòng quan tâm chăm sóc bạn như một người thân thật sự, để có thể thay ba mẹ bạn lo lắng, sẻ chia mọi thứ dù cuộc sống có khó khăn, bộn bề đến thế nào.
Tình yêu đơn giản chỉ là một trong những chất xúc tác để người ta làm được những điều tương tự. Đâu đó, ta vẫn bắt gặp những tình yêu đủ lớn, đủ đậm sâu để người ta có thể đến bên nhau hoàn toàn dựa trên tình cảm và chẳng phải lắng lo gì. Nhưng bạn của tôi ơi, thế gian nào được mấy cuộc tình vẹn tròn như vậy?
Để hạnh phúc đến được với tình yêu, đôi khi ta cần một góc nhìn thực dụng hơn rất nhiều, trước khi đắm chìm vào dòng lãng mạn.
Nếu một cuộc tình không đáp ứng được tối thiểu những nhu cầu thiết yếu cho bạn, cho người kia, cho cả hai, đẩy hai bạn vào một cuộc sống lay lắt sống nay biết nay, thì dù tình yêu có lớn đến mấy, liệu bạn chịu được cảnh đó bao lâu? Hay giả như bạn có cắn răng chịu được, thì những đứa con sau này, liệu bạn có đành lòng để chúng sống một cuộc đời như thế.
Yêu thương đến mấy mà nếp sống và nếp sinh hoạt chẳng phù hợp, người muốn thế này, người cần thế nọ, liệu rằng bạn có đủ sức để nhẫn nại, để dung hòa, để cân đối những mong muốn chẳng bao giờ có điểm giao thoa đó? Rồi cãi vã cũng từ đó, gây gổ cũng từ đó, dỗi hờn cũng từ đó. Cuộc sống áp lực như thế, bạn có chắc đó là thứ mình muốn có sau tình yêu và hôn nhân?
Thôi thì ta hãy cứ lắng nghe lý trí một đôi phần, yêu thương thực tế một đôi phần, để tìm được cái an yên ta hằng ao ước.
Hạnh phúc hai mình cũng cần những quy chuẩn “SMART” cho riêng nó
Người ta nói, nếu sống mà không có mục tiêu, bạn sẽ chẳng biết cuộc đời mình trôi về đâu hay mình đang tồn tại vì điều gì. Mà kể có đặt ra mục tiêu mà mục tiêu đó lại nằm trong phân vùng “không tưởng” thì kiếp đời đó âu cũng chẳng còn được mấy phần ý nghĩa. Vậy nên, dần dà, người ta đặt ra thứ gọi là tiêu chuẩn “SMART” cho mọi mục tiêu, để con người có thể chắc chắn rằng mục đích tồn tại của họ là hoàn toàn có thể vươn tới được.
Tình yêu cũng vậy, cũng cần những quy chuẩn “SMART” cho riêng mình, để người đang yêu biết chắc rằng con đường họ đi sẽ dẫn cả hai đến với hạnh phúc.
Cụ thể hóa bức tranh hạnh phúc cho hai mình (Specific).
Hạnh phúc vốn là thứ không thể định nghĩa nên thực chất cũng khá khó để cụ thể hóa nó chính xác thành bất cứ điều gì. Tuy nhiên, chí ít, ta vẫn có thể vẽ ra trong đầu một cuộc sống có thể khiến một nửa của mình cảm thấy thoải mái, dễ chịu nhất và mình cũng vậy.
Những món ăn hai bạn cùng yêu thích.
Những nơi hai bạn cùng muốn đến.
Những điều hai bạn muốn làm với nhau.
Thời gian và không gian riêng hai bạn sẽ dành cho nhau.
Những điều bạn và người ấy sẽ cùng nhau thay đổi để cuộc sống chung của cả hai được tốt lên.
…
Cứ đơn giản và nhỏ nhắn thế thôi. Việc dọn đường đón hạnh phúc về với tình yêu vốn chẳng phức tạp như bạn nghĩ.
Tự tin đặt vào lịch trình hạnh phúc hai mình những con số cụ thể (Measurable).
Đừng ngại ngần đặt ra những con số để làm bức tranh bạn vừa vẽ ở trên thêm rõ ràng. Dĩ nhiên bạn sẽ chẳng thể lúc nào cũng nhất nhất tuân theo những điều đã đề ra. Những con số rồi sẽ dao động trong một mức có thể chấp nhận nào đó. Nhưng việc có một vài điểm mốc để vin vào chắc chắn sẽ tốt hơn nhiều so với khi bạn chẳng có lấy một thước đo nào cụ thể.
Số lần đi ăn ngoài trong tuần.
Số lần đi du lịch trong năm.
Số lần hai bạn làm điều gì đó cùng nhau.
Tổng thời gian riêng tư hai bạn dành cho nhau trong tuần.
Hai bạn sẽ cùng thay đổi bao nhiêu điều vì nhau trong một tháng?
…
Còn nhiều hơn thế nữa những con số hai bạn có thể cùng nhau đặt ra để mang hạnh phúc đến với tình yêu gần hơn, dễ dàng hơn. Cho tình yêu cơ hội chạm vào hạnh phúc từ những hành động nhỏ nhất, sẽ chẳng quá khó, phải không?
Hãy đảm bảo kế hoạch của bạn có thể giúp bạn hoàn thành được bức tranh hạnh phúc hai mình đó (Achievable).
Mỗi cô gái hay thậm chí mỗi chàng trai đều có những hình mẫu cuộc tình trong mơ cho riêng mình. Ảo mộng màu hồng đó rất có thể sẽ khiến bạn tham lam, vẽ ra những tương lai viển vông rồi bắt ép đối phương phải chạy theo những hão huyền đó.
Bạn đòi hỏi người chồng thực tế nói những lời ngọt ngào, sến súa mỗi tối như trong phim.
Bạn muốn được tặng hoa mỗi cuối tuần dù người bạn yêu có khi cực kỳ ghét những điều phù phiếm đó.
Bạn vẽ ra một bữa tối lãng mạn, có hoa, có nến, có âm nhạc để cùng người ấy khiêu vũ mà quên rằng anh chẳng thể cảm nhận nổi nhịp phách hay âm hưởng.
Bạn náo nhiệt như một đứa trẻ để giúp anh thoát khỏi nỗi buồn mà quên mất anh lúc đó chỉ cần được nghỉ ngơi hay một mình.
Và rồi, bạn hậm hực, giận dỗi khi người ta chẳng thể hòa vào cuộc vui bạn đã tạo ra giống như những khung cảnh bạn hình dung.
Bạn của tôi, người ta không yêu bạn theo cách bạn muốn, không có nghĩa là người ta không yêu bạn bằng cả con tim. Mọi kế hoạch bạn đặt ra, dù lãng mạn đến đâu, tối thiểu cũng cần nằm trong tầm với, cần dung hòa được mong muốn của cả hai bên. Học cách yêu lấy những gì bạn đang có để có được những gì bạn đang yêu vốn không phải một lời khuyên sáo rỗng. Niềm vui đến từ cả hai phía sẽ mang hạnh phúc lại gần với tình yêu hơn so với niềm vui đơn lẻ mình bạn, phải không nào? Cứ đặt chân xuống đất đi thôi, mối quan hệ của bạn sẽ đứng vững hơn rất nhiều.
Đó sẽ cần là một bức tranh rất đời, rất thực (Realistic).
Cuộc tình đi càng lâu, điểm chạm của nó vào những trần trụi của thực tế càng gần. Bức tranh một túp lều tranh hai trái tim vàng dù có cũng chỉ tồn tại từ sáu tháng đến hai năm đầu yêu nhau. Những lời có cánh nói mãi rồi cũng hết. Những chuyện điên rồ có thể làm cùng nhau lúc hưng phấn cũng chỉ có giới hạn. Những cuộc trò chuyện tìm hiểu nhau rồi cũng đến lúc chẳng còn gì để nói. Những mộng mơ, bay bổng với cảm giác yêu đương bỗng chốc tan dần, trả hai bạn về với thực tế cùng những lo toan chân thật hơn trong cuộc sống.
Khi ấy, bạn thân mến, bức tranh hạnh phúc bạn vẽ ra cho tương lai tiếp theo của hai người cần những điều rất đời, rất thực để có thể nuôi dưỡng cuộc tình được dài lâu, bền vững. Chỉ đơn giản là bữa cơm nhà, những buổi ghé thăm gia đình, cà phê cùng bè bạn, vào những quán xá lạ hay quen để đổi món, những sở thích, những thói quen đơn giản nhưng khiến cả hai chẳng bao giờ cảm thấy nhàm chán, và thi thoảng, một vài chuyến đi sẽ giúp tạo ra những làn gió mới. Dù là gì, đừng quá kỳ vọng về bước ngoặt, điểm đột phá hay những nồng nàn, rạo rực như thuở ban đầu. Hãy cứ yêu thật an yên, thật đời thường. Hạnh phúc lúc đó mới đọng lại bền lâu.
Bức tranh cần được giao đúng thời gian, nơi chốn (Timely bound).
Câu chuyện về đúng người sai thời điểm hay đúng thời điểm sai người vẫn luôn là điều khiến biết bao con tim yêu suốt hàng ngàn năm day dứt. Duy một điều có thể chắc chắn, đó là một khi rơi vào một trong hai trạng thái trên, mọi quyết định bước vào đều luôn là sai lầm. Còn bạn, bạn cần phải mạnh dạn đặt cho mình một “deadline” để bước ra khỏi mối tơ vò đó, mạnh mẽ bước tiếp, nuôi niềm tin cho các cuộc tình về sau – cho một tương lai đúng người đúng thời điểm.
Sự chờ đợi và những mong mỏi trong tình yêu thời cũng vậy. Bạn sẽ chẳng thể mãi đợi mối quan hệ không tên được danh chính ngôn thuận cũng như chẳng thể mãi chờ một lời hứa vốn chẳng được ghi trên văn bản, giấy tờ và công chứng. Mọi điểm mốc trong tình yêu đều cần một kỳ hạn cho riêng nó, dù chỉ dành cho một trong hai bên hay dành cho cả hai. Để dù, “deadline” hạnh phúc đó có vỡ hay thành, bạn và người ấy vẫn luôn có một mục tiêu rõ ràng để vươn tới, để tự vấn con tim mang tới câu trả lời, hay tự thúc đẩy bản thân thật nỗ lực để đạt được.
Là vậy đó, bạn của tôi. Bức tranh hạnh phúc cho hai mình sẽ luôn cần hoạt động theo quy chuẩn SMART. Nhớ nhé! SMART!