← Quay lại trang sách

Mối liên kết không thể cắt đứt và những cảm xúc tréo ngoe

Suy cho cùng, nhà là nơi duy nhất đón bạn về vô điều kiện.

*

Mối liên kết không thể cắt đứt và những cảm xúc tréo ngoe

Có những ngày ta chỉ muốn ngoảnh đầu đi thật xa và chẳng bao giờ trở lại.

Có những khi ta muốn hét lên thật lớn rằng: “Con cũng nào có cầu xin được chào đời!”

Có những lúc ta lẫn lộn giữa bực bội, ấm ức và tủi thân, chẳng thể hiểu nổi tại sao ba mẹ sinh ta ra rồi chỉ để mắng mỏ mỗi sáng và phàn nàn mỗi tối.

Ta muốn chạy trốn thật nhanh, muốn lớn lên thật nhanh, muốn có cuộc sống riêng thật nhanh mà chẳng vướng bận bất kỳ ai. Chỉ ta với một con thú cưng là đủ. Ta khát khao vậy, ước ao vậy, nhiều nhiều lắm.

Nhưng rồi đột nhiên, ta khựng lại.

Rõ là ta vẫn chưa quên những ngày ốm liệt giường, mẹ vừa mắng vừa đưa cho bát cháo tía tô ăn cho giải cảm rồi thấp thỏm thức trông ta cả đêm, chỉ lo ta ho hay sốt lại.

Rõ là ta vẫn chưa quên những lần ngơ ngẩn làm mất điện thoại, máy tính hay thậm chí là xe máy, ba vẫn lặng lẽ đưa ta đi mua lại ngần ấy thứ đồ một tuần sau đó.

Rõ là ta vẫn chưa quên những ngày giá rét, ta chạy về nhà, run cầm cập, ba mẹ đã đợi sẵn với một nồi canh nóng hổi và giục ta vào ăn cho hồi sức.

Rõ là ta vẫn chưa quên căn nhà ba xây ở quê vẫn để dành cho ta đúng một góc trồng hoa ta đặt hàng.

Rõ là ta vẫn chưa quên góc tủ lạnh vẫn luôn có sẵn những món ăn vặt ta thích, đúng vị ta cần để thỏa cơn thèm ăn lúc nửa đêm mẹ vẫn để dành cho ta.

Ta vẫn biết gia đình sẽ luôn là nơi cuối cùng đón ta về vô điều kiện, luôn là nơi ẩn chứa thứ hạnh phúc an toàn nhất trong cuộc sống mà chẳng cuộc tình nào có thể sánh bằng.

Và khi ta ghép những điểm trừ và điểm cộng lại, đâu đó, ta vẫn thấy, điểm cộng luôn nhỉnh hơn.

Ta chẳng thể cắt đứt sợi dây gắn kết kỳ diệu ấy, dù cảm xúc có mâu thuẫn và lẫn lộn đến nhường nào.

Thôi thì, cứ yêu thương vậy đi, cứ nóng nảy vậy đi, rồi lại hàn gắn, rồi lại thương yêu trở lại. Bởi sâu thẳm trong thâm tâm, ta vẫn hiểu rằng, ba mẹ luôn là người vị tha nhất, phải không?

Nút thắt trong tâm

Tình cảm gia đình đôi khi cũng đơn giản như tình bạn. Mọi hiểu lầm đều đến từ những ngại ngần lắng nghe hay những âm thầm im lặng, để rồi cứ thế ta nghĩ về nhau với vô vàn những điều ta tự vẽ trong đầu pha thêm chút ích kỷ của bản thân.

Bạn của tôi, mọi thứ đều sẽ chỉ là suy diễn nếu bạn chẳng chịu nói ra, chẳng chịu lắng nghe và chia sẻ. Thà là để câu chuyện được đẩy lên đến cao trào rồi vỡ òa cùng cảm xúc còn hơn là cố gắng chôn giấu, chịu đựng cùng những định kiến của bản thân.

Mọi nút thắt trong các mối quan hệ đều nằm ở tâm, nằm ở suy nghĩ của chính bạn, hay đôi khi chỉ nằm trong những suy diễn vô cớ của bạn mà thôi. Tình cảm gia đình cũng vậy.

Đã vậy thì, thời hãy đi ngược vào tâm để gỡ rối, để tiếng nói của đứa trẻ trong bạn được trải ra hết với những người thân gần gũi. Để rồi, dù ít hay nhiều, bạn cũng sẽ chẳng còn cảm thấy nặng lòng hay hối hận vì đã chẳng sẻ chia.

Đơn giản như khi ba mắng bạn, phản xạ đầu tiên bạn có luôn là suy nghĩ ba không thương mình. Vậy đã bao giờ bạn đủ dũng cảm để hỏi: “Ba có thương con không?” hay chỉ cố hữu là lưu giữ suy nghĩ về việc ba không thương mình ẩn sâu trong tiềm thức.

Mẹ nói một thứ đồ này đắt lắm rồi không đồng ý cho bạn mua nó, bạn sẽ hỏi mẹ còn lý do gì khác chứ hay sẽ mặc định luôn trong mình một tâm niệm rằng mẹ chẳng bao giờ biết tiêu xài gì? Liệu rằng bạn có vô tình chẳng bao giờ biết được mẹ đang cố gắng dành dụm tiền tặng cho bạn một căn nhà, một mái ấm khang trang sau khi kết hôn hay đơn giản là dành tiền lo chữa bệnh cho một người thân nào đó.

Khi em bạn quên làm việc nhà, bạn sẽ gắt gỏng hay sẽ bình tĩnh nhắc nhở nó, hỏi han nó xem có đang mệt mỏi gì không? Liệu rồi bạn có vô tình không biết rằng đơn giản là nó đang rất mệt sau khi kết thúc một mối tình, rồi thêm chuyện công việc áp lực khiến nó chỉ muốn ngã xuống mà chẳng thiết tha gì.

Đừng để những định kiến khóa lại mọi mối quan hệ gia đình mà vốn dĩ đều có thể giải quyết nếu bạn chịu nhìn ngược lại vào trong tâm và tự hỏi liệu có còn cách xử lý nào êm thấm và nhẹ nhàng hơn việc gắt gỏng lẫn nhau. Dĩ nhiên mọi chuyện chẳng thể thay đổi trong một sớm một chiều. Việc bạn nỗ lực cho đi không đồng nghĩa với việc người thân của bạn sẽ nhiệt tình trao lại. Nhưng nếu không có sự khởi đầu ấy, chẳng phải mọi chuyện đều đi vào ngõ cụt hay sao?

Hành trình khám phá hạnh phúc luôn cần sự kiên trì và chân thành. Vậy, bạn của tôi, bạn đã sẵn sàng gỡ bỏ nút thắt trong tâm và mở lòng ra với gia đình mình rồi chứ?