Niềm hạnh phúc trở về
Ôi chao! Đẹp quá các bạn ơi!
Thỏ Trắng thốt lên. Ếch Xanh không nói nên lời.
Phía trước các bạn bây giờ là khung cảnh một cánh đồng thoai thoải bát ngát cỏ xanh. Đồng Cỏ Xanh cũng chính là tên gọi của nơi này. Thỏ Trắng nói rằng nơi đây đẹp như một Thiên Đường vậy, những bông hoa nở rộ đủ sắc màu. Phía xa, Cầu Vồng rực rỡ hiện ra, những tia nắng mùa xuân óng ánh trên mặt cỏ. Làn gió khẽ quyện vào những luống hoa đang khoe sắc, cư dân của Đồng Cỏ Xanh đang rất phấn khởi đón mùa xuân.
Cả ba người bạn nhỏ của chúng ta nhìn nhau đầy vui sướng, rồi họ sánh vai tiến về phía trước, bước vào Đồng Cỏ Xanh.
Thấy Nhái Bè trở về an toàn, những người bạn của chú ở Đồng Cỏ Xanh đều hân hoan vui mừng. Trong niềm vui đoàn tụ, Nhái Bè không quên giới thiệu Ếch Xanh và Thỏ Trắng với cư dân Đồng Cỏ Xanh. Khi Nhái Bè kể cho mọi người nghe về tấm lòng của Thỏ Trắng và Ếch Xanh đối với bạn ấy, nhất là đoạn về cơn mưa đá, thì ai nấy đều vô cùng cảm kích Thỏ Trắng và Ếch Xanh.
Sau khi trò chuyện với hai người bạn mới và nghe Nhái Bè thuật xong câu chuyện vượt ải Mưa Đá, một số tự giác trở về công việc thường ngày của mình, dù trong lòng rất phấn khích với câu chuyện phiêu lưu. Một số khác thì đi theo Nhái Bè và hai người bạn mới. Nhờ Nhái Bè, Ếch Xanh và Thỏ Trắng biết được rằng mọi người đang làm đẹp cho Đồng Cỏ Xanh. Vì năm nào cũng vậy, cứ đến mùa xuân là họ muốn Đồng Cỏ Xanh phải thật đẹp, mọi thứ phải được chăm sóc và trang hoàng rực rỡ. “Bởi vì mùa xuân luôn là mùa đẹp nhất trong năm mà”, Nhái Bè tự hào nói trước khi cùng những người còn lại bắt tay vào việc.
Thỏ Trắng và Ếch Xanh dạo bước giữa Đồng Cỏ Xanh. Khi Ếch Xanh đưa mắt nhìn quanh, chú lập tức để ý đến một bạn Bọ Hung Chăm Chỉ trong lúc bạn ấy đang cặm cụi làm công việc của mình. Vì sao Ếch Xanh lại chú ý đến bạn Bọ Hung nhỉ? Vì việc bạn ấy làm trông có vẻ thật khác người. Sau một hồi quan sát, Ếch Xanh nhảy lại chỗ bạn ấy, Thỏ Trắng thấy vậy cũng nhảy theo sau. Đến nơi, Ếch Xanh tò mò hỏi:
– Bạn Bọ Hung Chăm Chỉ ơi! Bạn đang làm gì thế?
– A! Chào bạn Ếch Xanh và bạn Thỏ Trắng, tớ đang làm việc, tớ dọn vệ sinh cho Đồng Cỏ Xanh.
– Nhưng bạn đang vo cái hòn gì đó? – Ếch ta lại hỏi Bọ Hung Chăm Chỉ vẫn ung dung làm việc, nhưng bạn ấy không quên trả lời hai người bạn mới:
– À, đây là phân của bạn Lừa và các bạn Dê đấy hai bạn ạ.
Thỏ Trắng và Ếch Xanh tròn xoe mắt.
Một lúc sau, vẫn giữ vẻ đầy ngạc nhiên, Ếch Xanh và Thỏ Trắng hỏi:
– Là phân ư? Vậy bạn làm gì với đống phân?
Bọ Hung Chăm Chỉ không ngạc nhiên trước sự phản ứng của Ếch Xanh và Thỏ Trắng, từ từ đáp lời:
– Phân cũng là thức ăn của loài Bọ Hung chúng mình đấy, Ếch Xanh ạ.
Ếch Xanh của chúng ta lại thêm một phen trợn tròn mắt. Thỏ Trắng nghe vậy cũng không giấu được vẻ ngơ ngác. Ếch Xanh lắp bắp hỏi:
– Nhưng… nhưng… nhưng phân ẹ lắm cơ mà.
Bọ Hung Chăm Chỉ cười với Ếch Xanh và Thỏ Trắng, rồi giải thích cho hai người bạn hiểu:
– Nó chỉ bẩn với một số loài, nhưng với loài Bọ Hung chúng tớ thì phân là thứ giúp bọn tớ sống đấy.
Bọ Hung Chăm Chỉ nói đến đó rồi tiếp tục công việc của mình.
Về phần Ếch Xanh, lời giải thích đó của Bọ Hung Chăm Chỉ khiến chú ngầm hiểu ra lời nói trước đây của mẹ bạn Cá Tràu nói với bạn ấy, rằng: “Có những thứ không tốt cho người này lại rất tốt cho người kia”. Ếch ta thầm nghĩ: “Đúng rồi, phân của Dê và Lừa có thể làm thức ăn cho các bạn Bọ Hung, tại sao lại không nhỉ?”, và cảm thấy rất dễ chịu.
Thấy Ếch Xanh và Thỏ Trắng cứ lẩn tha lẩn thẩn đi theo mình, Bọ Hung Chăm Chỉ bèn hỏi:
– Thế cậu không làm việc sao, Ếch Xanh? Cả cậu nữa, Thỏ Trắng?
Đó là câu hỏi khiến Ếch Xanh bối rối vô cùng. Từ trước đến nay chú chưa biết lao động là gì. Từ khi trở thành Ếch Xanh, chú chỉ biết rong ruổi từ nơi này đến nơi khác, hay nhảy từ chỗ này sang chỗ khác; ở nơi này hay nơi khác, chú chỉ quan tâm đến việc kết bạn với những ai mà chú thích. Thỏ Trắng cũng vậy.
– Mình không biết làm việc, Bọ Hung Chăm Chỉ ạ. – Ếch Xanh thành thật thú nhận. Bọ Hung Chăm Chỉ ngạc nhiên. Đột nhiên bạn ấy ngừng công việc lại, ngoe ngoe hai cái càng nơi miệng, xem chừng để nghỉ ngơi một chút, rồi nhìn Ếch Xanh và Thỏ Trắng bằng ánh mắt chân thành.
– Thế hai bạn có thích lao động không? – Bọ Hung hỏi.
Ếch Xanh lim dim đôi mắt to của mình, còn Thỏ Trắng có vẻ hơi mơ màng với câu hỏi của Bọ Hung Chăm Chỉ, phải một lúc sau cả hai mới hỏi lại:
– Thế lao động có mệt không, bạn Bọ Hung Chăm Chỉ?
Bọ Hung Chăm Chỉ giải thích:
– Cũng hơi mệt. Nhưng cũng thú vị lắm đấy, Ếch Xanh thử lao động xem sao, cả Thỏ Trắng nữa.
Ếch Xanh ngẫm nghĩ một lúc rồi đồng ý:
– Mình sẽ thử.
– Còn Thỏ Trắng, bạn có phiền không? – Bọ Hung Chăm Chỉ hỏi Thỏ Trắng.
– Không đâu, mình thấy rất vui đấy chứ. – Thỏ Trắng hào hứng đáp.
– Vậy thì mình sẽ rủ thêm các bạn nữa đến hướng dẫn hai bạn cách làm sạch Đồng Cỏ Xanh nhé!
Nói xong, Bọ Hung Chăm Chỉ tập hợp một số bạn đang rảnh rỗi lại. Trong số ấy có những bạn rất hiền lành, chăm chỉ như bạn Cào Cào, bạn Chuồn Chuồn, và nhiều bạn khác nữa có tính cách vô tư, nghịch ngợm, nhưng không có ai tỏ ra cao ngạo hay ra vẻ ta đây cả. Tất cả các bạn đều tận tình hướng dẫn Ếch Xanh và Thỏ Trắng làm việc. Nào là việc gom rác, việc nhổ cỏ và các việc liên quan đến dọn dẹp vệ sinh cho Đồng Cỏ Xanh, hai người bạn của chúng ta nhanh chóng trở nên thành thục. Sau đó cả hai còn được học cách đào đất trồng hoa nữa.
Dù đây là lần đầu lao động và cơ thể đã mệt nhừ, nhưng Ếch Xanh vẫn rất vui và hứng khởi. Ếch Xanh nhận thấy, mỗi loài vật nơi đây có một hình dáng khác nhau, có tiếng kêu khác nhau, nhưng ai ai cũng rất vui vẻ làm việc bên nhau. Mọi người vừa làm việc, vừa chuyện trò, vừa hát hò thích thú.
Khi mặt trời lên cao, Đồng Cỏ Xanh càng trở nên tươi đẹp đến lạ kỳ, trên mặt cỏ không còn những mẩu rác, không còn chiếc lá khô nào, tất cả trở nên xanh rờn và tươi mát. Cỏ cây rực rỡ cả một cánh đồng bát ngát. Các loài bắt đầu nô đùa nhảy múa mà không có sự phân biệt giữa bạn mới và bạn cũ, giữa đẹp và xấu. Tất cả đều nắm tay nhau hát chung Bài Ca Muôn Loài.
Ếch Xanh và Thỏ Trắng của chúng ta cũng hòa vào dàn đồng ca tuyệt vời ấy.
Khi cuộc vui đến hồi kết thúc, Ếch Xanh thấy một bóng hình quen quen đang chầm chậm tiến về hướng Đồng Cỏ Xanh. Ếch ra hiệu, nhờ tất cả im lặng một chút và cùng chú hướng về nơi đó. Trong khoảnh khắc, Ếch Xanh nhận ra bước chân đó, cái đầu đó, cái cổ đó, dĩ nhiên là cả cái mai đó nữa. Trong niềm xúc động khôn xiết, Ếch Xanh reo lên:
– Thỏ Trắng ơi! Bạn Rùa Cạn kìa!
Rồi Ếch Xanh chạy nhanh về phía bạn Rùa Cạn. Thỏ Trắng cũng thế, và các bạn khác ở Đồng Cỏ Xanh cũng vậy. Người thì bay, người thì chạy, người thì nhảy, hết thảy đều theo sau Ếch Xanh. Gặp lại bạn Rùa Cạn, Ếch Xanh và Thỏ Trắng mừng vui khôn xiết. Họ ôm chầm lấy nhau trước sự chứng kiến của tất cả các bạn. Và trong niềm vui sướng đó, những giọt nước mắt của Ếch Xanh bắt đầu rơi.
Gặp lại bạn Rùa Cạn, Ếch Xanh và Thỏ Trắng mừng vui khôn xiết.
– Ếch Xanh có lỗi với Rùa Cạn lắm, mình đã bỏ rơi bạn.
– Mình đã về đây rồi, Ếch Xanh.
Ếch Xanh nghẹn ngào nói lời xin lỗi:
– Rùa Cạn tha lỗi cho mình nhé!
Cả Thỏ Trắng cũng vậy, Thỏ Trắng cũng xin lỗi Rùa Cạn, nhưng Rùa Cạn chỉ cười nheo đôi mắt rồi nói:
– Không sao đâu, gặp lại Ếch Xanh và Thỏ Trắng là Rùa Cạn mừng lắm. Vậy Ếch Xanh có biết đây là đâu không?
– Đây là Đồng Cỏ Xanh – Ếch Xanh nói sau khi nhìn các bạn.
– Vậy cậu có muốn về Ao Êm Đềm thăm các bạn không?
– Tất nhiên là có rồi, cậu ấy đang tìm về đó mà.
Một bạn Cào Cào Xanh xen vào. Các bạn khác cùng nói trong tiếng cười.
– Ao Êm Đềm ở ngay đây thôi, Ếch Xanh ạ.
Nghe vậy Ếch ta vỡ òa niềm vui:
– Thật sao Rùa Cạn?
Rùa Cạn mỉm cười và gật đầu xác nhận. Ếch Xanh reo lên sung sướng.
– Ôi! Ếch Xanh vui quá. Các bạn dẫn mình ra nơi đó đi. Rùa Cạn và Thỏ Trắng nữa, hãy cùng đi với mình.
Các bạn đồng ý ngay. Ếch Xanh, bạn Rùa Cạn, bạn Thỏ Trắng và toàn bộ cư dân của Đồng Cỏ Xanh cùng đi về phía Ao Êm Đềm.
Từ Đồng Cỏ Xanh đến Ao Êm Đềm chỉ mất một quãng đường ngắn, vì vậy một lúc sau tất cả mọi người đã đến bên Ao Êm Đềm. Như vậy là sau một năm rong ruổi, Ếch Xanh của chúng ta đã trở lại nơi chú ra đi. Đứng trên bờ, Ếch Xanh không thể ngăn nổi niềm vui mừng:
– Ôi! Mình đã trở về Ao Êm Đềm rồi!
Vừa dứt lời, Ếch Xanh liền nhảy ngay xuống nước. Khung cảnh quen thuộc lại hiện ra trước mắt, làn nước mát trong lành ngày nào lại ve vuốt làn da của chú, làn da của loài ếch. Khi lặn xuống sâu hơn, Ếch Xanh nghe thấy tiếng ai đó gọi chú bằng cái tên Đầu To. Đúng rồi, rất nhiều người đang gọi chú. Bạn bè chú đang gọi chú. Họ vui mừng nhận ra chú, dù giờ đây chú đã thành Ếch Xanh chứ không còn là một anh chàng nòng nọc ngày nào nữa. Ếch Xanh hạnh phúc reo lên:
– Mọi người ơi! Đầu To ghé thăm mọi người đây!
Tất cả đáp lại sau tiếng gọi của chú:
– Chào mừng Đầu To trở về Ao Êm Đềm!
Sự trở về của Ếch Xanh được mọi người chào đón đầy thân thương. Tất cả cư dân của Ao Êm Đềm, từ Cụ Ốc Sên già nua, đến bác Cua Ngang, đến cô Cá Lóc, bác Tép Riu Bố cho đến các bạn của chú là Lòng Tong, Tép Riu, Cá Tràu, tất cả bỏ hết công việc của mình mà quây quần lại bên chú, ai nấy đều mừng vui khi thấy Ếch Xanh khỏe mạnh.
Ba người bạn của chú, cô bạn Lòng Tong, anh bạn Tép Riu và anh bạn Cá Tràu đã thay đổi nhiều. Họ đã trưởng thành, nhưng họ vẫn nhận ra người bạn Đầu To của họ.
– Mừng cậu trở về, Đầu To – Tép Riu ôm lấy Ếch Xanh. Hai người bạn còn lại cũng ôm chầm lấy chú.
Trong vòng tay thân thương của người thân và bạn bè, Ếch Xanh thuật lại cuộc phiêu lưu của mình cho tất cả cùng nghe. Ếch Xanh biết rằng, kể từ ngày rời bỏ Ao Êm Đềm để lên bờ, ai ai cũng lo lắng, cũng ngóng tin chú, không ai là không nhắc đến chú – nhất là những người bạn đã lớn lên cùng chú như Tép Riu, cô nàng Lòng Tong và bạn Cá Tràu. Lúc ấy, không ai là không cầu nguyện cho chú, mong đến ngày Đầu To của họ sẽ trở về. Ếch Xanh hạnh phúc vô cùng khi biết những điều đó. Và trước khi chú trở lên bờ (vì chú giờ đã là một chú ếch trưởng thành mà), mọi người tổ chức một bữa tiệc nhỏ, một buổi tiệc ấm cúng và tràn ngập những tiếng cười, những cái ôm. Sau buổi tiệc, những người bạn của Ếch Xanh tổ chức cuộc thi bơi, Ếch Xanh tìm lại được cảm giác thân quen nồng ấm của ngày nào, cảm giác mà bấy lâu nay chú đã đánh mất ở trên cạn.
Những ngày về sau, cuộc đời Ếch Xanh là những chuỗi ngày ý nghĩa, và đáng trân trọng, vì khi đã trải qua những ngày tháng gian khổ, người ta mới có được những bài học bổ ích cho mình. Ếch Xanh cũng vậy. Từ sau sự tiến hóa, những cuộc khám phá, và cuối cùng là chuyến hành trình trở về đầy nguy hiểm và thử thách, Ếch Xanh của chúng ta đã biết trân trọng tình cảm của mọi người dành cho mình hơn. Chú yêu quý cuộc sống hơn, giờ đây chú còn biết đấu tranh bảo vệ lẽ phải và cái đẹp. Ếch Xanh tự nhủ không bao giờ được quên bạn bè hay những người yêu thương mình, chú hăng say lao động, tìm tòi sáng tạo giúp ích cho cộng đồng Ao Êm Đềm, biết quý trọng những gì đến từ tự nhiên, luôn luôn che chở những kẻ yếu trước kẻ xấu, như vậy chú mới trưởng thành hơn theo thời gian.