Chương 1562 Quỹ đạo hoàn mỹ
“Lý Phi Phàm, người của thành phố Lâm Xương tỉnh Tây Giang, 57 tuổi…” Trong phòng làm việc, Miêu Khải chỉ vào tư liệu trên màn hình lớn, trình bày với mọi người: “Đạo diễn điện ảnh nổi tiếng, người chế tác, chủ tịch danh dự của công ty điện ảnh Quang Huy, hội viên hiệp hội điện ảnh Trung Quốc…”“Từng là đạo diễn của các tác phẩm điện ảnh ‘Công chiếm’, ‘Kinh thiên động địa’, ‘Tùy Dương Đế’, ‘Tìm người’… Trong đó, bộ phim ‘Nộ hỏa bạo long’ do ông ta làm đạo diễn năm 2009 được đề cử giải Oscar bộ phim nước ngoài hay nhất, năm 2010 bộ phim ‘Hồ sơ số 6’ của ông ta đoạt được giải Kim Hùng lễ điện ảnh Berlin…”
“Lý Phi Phàm hiện tại sống ở biệt thự Liêu Thủy Đàm ở thủ đô, vợ là nữ minh tinh nổi tiếng Vân Đóa Nhi, con trai Lý Hưng Hồng 15 tuổi, học ở trường trung học Thanh Hoa…”
“Tổ trưởng” Sau khi Miêu Khải trình bày xong, Ngô Tú Mẫn đi đến nói nhỏ bên tai Triệu Ngọc: “Tôi đã tra được lộ trình của Lý Phi Phàm, ông ta đang ở Thái Lan tham gia hội giao lưu điện ảnh Châu Á Thái Bình Dương ở Thái Lan, khoảng ba ngày sau sẽ trở về thủ đô, chúng ta có phải…”
“Đừng vội” Triệu Ngọc khoát tay nói: “Lý Phi Phàm không phải người bình thường, chúng ta không nên tùy tiện bắt giữ ông ta, tìm ông ta hỏi chuyện thôi cũng sợ đánh rắn động cỏ rồi”
“Cho nên, từ trước đến giờ, tôi không làm chuyện mà mình không nắm chắc, đối mặt với lão già gian xảo quỷ quyệt này, chúng ta buộc phải thu thập chứng cứ hoàn chỉnh, sắp xếp toàn bộ quá trình cho thật rõ ràng mới có thể trúng đích bằng một phát duy nhất, hạ bệ ông ta!”
“Đúng vậy!” Thôi Lệ Châu vén tay áo lên nói: “Lý Phi Phàm là nhân vật công chúng có tiếng, nếu chúng ta đã nắm chắc ông ta, vậy thì ông ta không thể thoát nổi! Cũng không cần để bụng cho ông ta tiêu dao vài hôm…”
“Có điều…” Ai ngờ, cô ta lại bắt đầu do dự: “Hung thủ của vụ án video giết người thật sự là ông ta sao? Đừng quên, ông ta là một đạo diễn nổi tiếng, tính cách hướng ngoại, cười cười nói nói, so với bản ghi chép tâm lý mà chị Ngô làm thì không giống lắm!”
“Cũng chưa chắc” Ngô Tú Mẫn giải thích: “Bây giờ chúng ta vẫn chưa biết được vị đạo diễn nổi tiếng này rốt cuộc có tính cách như thế nào!”
“Cho nên, chúng ta cần phải lấy sự thật để nói chuyện” Triệu Ngọc vô cùng tự tin nói: “Trước tiên, chúng ta hãy lấy quỹ đạo sinh hoạt của ông ta ra so sánh với video giết người xem thế nào? Liệu có khác gì với Khang Tử Thanh không…”
“Sếp ơi, gần như là…” Triệu Ngọc vừa dứt lời, Đoàn Phi bên cạnh đã mở màn hình lớn ra, nói với mọi người: “Thông qua chứng cứ mà Đinh Dương cung cấp, chúng tôi gần như đã tái hiện lại quỹ đạo sinh hoạt của Lý Phi Phàm về như cũ, các sếp nhìn xem, đây là quỹ đạo của Lý Phi Phàm, đây là thời gian và địa điểm xảy ra vụ án giết người trong video…”
Màn hình công nghệ cao là vậy, Đoàn Phi tay trái quẹt, tay phải lướt, hai bên lấy trục thời gian làm đơn vị số liệu, tập hợp một chỗ vô cùng hoàn mỹ, giúp mọi người chỉ cấn liếc qua là hiểu.
Kết quả, sau khi hai nhóm số liệu gần như hoàn mỹ được dán sát vào nhau, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến nỗi há to miệng!
“Ôi trời ơi…” Thôi Lệ Châu trợn tròn mắt, nổi da gà khắp người: “Độ ăn khớp gần như 100%… Thế… thế này chẳng phải chứng tỏ hung thủ thật sự… chính là ông ta sao?”
“Tôi cũng cho là như vậy” Đoàn Phi đáp lại, sau đó chỉ vào nhóm số liệu đầu tiên để trình bày: “Khi nạn nhân đầu tiên Ngụy Kỳ Kỳ mất tích, Lý Phi Phàm đang ở tổng bộ công ty điện ảnh Tây Giang, đang trong lúc nghỉ phép, không đi ra ngoài”
“Ngụy Kỳ Kỳ là một ca sĩ đã tham gia chương trình tìm kiếm tài năng, cơ hội tiếp xúc với Lý Phi Phàm là vô cùng lớn…”
“Tiếp tục xem nạn nhân thứ hai Tào Nghệ Nhiên, khi cô ấy mất tích ở Vân Sơn Việt Châu, Lý Phi Phàm đúng lúc lại ở tỉnh lị Việt Châu quay quảng cáo. Tỉnh lị Việt Châu và thành phố Vân Sơn căn bản là một thành phố, cho nên ông ta vẫn có hiềm nghi gây án rất lớn…”
“Ừm” Triệu Ngọc nhớ lại: “Khang Tử Thanh cũng làm việc ở tỉnh lị Việt Châu, có lẽ ông ta và Lý Phi Phàm làm việc chung một tổ!”
“Đúng là như vậy” Miêu Khải gật đầu: “Đinh Dương đã xác nhận rồi, họ quả thật làm chung một đoàn làm phim. Lý Phi Phàm là đạo diễn, Khang Tử Thanh là tài xế”
“Còn nữa, quảng cáo kia chính là quảng cáo sản phẩm sữa, với tư cách là nhân viên tiêu thụ sản phẩm sữa, Tào Nghệ Nhiên đã tham gia cuộc tuyển chọn đó, nhưng cuối cùng vẫn bị rớt”
“Nếu như Lý Phi Phàm chính là đạo diễn của hợp đồng quảng cáo đó, vậy xác suất mà ông ta và Tào Nghệ Nhiên quen nhau là rất lớn…”
“Ồ…” Thôi Lệ Châu thở dài: “Một cô gái thất bại trong cuộc tuyển chọn, nếu như gặp được đạo diễn quay quảng cáo, vậy chuyện này…”
“Tiếp theo…” Triệu Ngọc giơ tay ra hiệu, Đoạn Phi tiếp tục dựa vào tư liệu trình bày: “Nạn nhân số ba là Khuyết Sa bị mất tích ở thành phố Kim Hải tỉnh Nam Giang”
“Hai tháng trước khi cô ấy mất tích, thân là hướng dẫn viên du lịch, Khuyết Sa tham gia ghi hình tuyên truyền các khu du lịch ở thành phố Kim Hải, mà phim tuyên truyền đó do đích thân Lý Phi Phàm làm đạo diễn!”
“Đúng vậy, giống hệt Khang Tử Thanh, khi đó, Khang Tử Thanh cũng ở trong đoàn làm phim!” Thôi Lệ Châu khẳng định.
“Nhưng mà…” Đoạn Phi nói tiếp: “Sau khi ghi hình xong, Khang Tử Thanh liền mang theo thiết bị trở về Bắc Thương! Nhưng… Lý Phi Phàm lại không đi!”
“Hả?” Nghe đến đây, đoàn người Triệu Ngọc đều không kìm được nín thở.
“Bởi vì việc chế tác hậu kỳ ảnh tuyên truyền tốn nhiều thời gian hơn, cho nên Lý Phi Phàm và nhóm chế tác hậu kỳ đều ở lại Kim Hải, làm liên tục hơn hai tháng trời mới xong!” Đoạn Phi nói.
“Vậy thì hợp lý rồi!” Thôi Lệ Châu kinh ngạc: “Khuyết Sa cũng mất tích sau khi chụp xong ảnh tuyên truyền được hai tháng, khi đó… khi đó, những nhân viên cảnh sát kia đều làm cái gì vậy? Sao lại không tra ra Lý Phi Phàm chứ?”
“Như vậy…” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Mối hiềm nghi của Khang Tử Thanh đã được thu nhỏ lại…”
“Nạn nhân thứ tư Miêu Tiếu Văn giống y hệt Khuyết Sa” Đoạn Phi tiếp tục trình bày: “Công ty quảng cáo mà Miêu Tiếu Văn đang làm việc đã hợp tác với đoàn làm phim của đoàn người Lý Phi Phàm để quay quảng cáo, quay xong, Khang Tử Thanh rời đi, Lý Phi Phàm tiếp tục ở lại Việt Châu, mà Miêu Tiếu Văn thì lại mất tích trong khoảng thời gian đó”
“Điểm khác biệt duy nhất là Miêu Tiếu Văn không phải là diễn viên, mà là nhân viên…”
“Xem tiếp phía sau…” Đoạn Phi chỉ hàng tư liệu tiếp theo trên màn hình, trình bày tiếp: “Khi nạn nhân thứ năm, thứ sáu mất tích, Lý Phi Phàm đều có nhiệm vụ ghi hình ở Việt Châu, thời gian và địa điểm ghi hình của ông ta cũng đều trùng khớp với thông tin mất tích của nạn nhân…”
“Từ năm 2002 trở về sau, vụ án video giết người đột nhiên ngừng hai năm” Lý Phi Phàm lại nói: “Mà khoảng thời gian này, Lý Phi Phàm đến Mỹ quay phim, thời gian cũng vừa khớp”
“Chúng tôi đang cho người chứng thực thông tin này, nhưng dựa theo những gì Đinh Dương cung cấp thì trong lúc Lý Phi Phàm đi Mỹ, chưa từng quay trở về lần nào, rất nhiều công việc của công ty đều được giải quyết thông qua điện thoại!”
“Sau đó…” Triệu Ngọc cứng nhắc, nói: “Đến năm 2004, sau khi Lý Phi Phàm trở về nước, vụ án video giết người mới tiếp tục diễn ra…”
“Đúng vậy” Đoạn Phi lại chỉ một hàng phía dưới: “Khúc Kiều Nhiên đã mất tích vào cuối năm 2004 ở thành phố Bác Sơn tỉnh Nam Giang”
“Trùng hợp là khi đó, Lý Phi Phàm ở ngay Bác Sơn, quay bộ phim ‘Tìm người’, mà thân phận của Khúc Kiều Nhiên vốn là một diễn viên!”
“Mà khi đó, mặc dù Khang Tử Thanh cũng ở Nam Giang, nhưng không ở Bác Sơn…” Ngô Tú Mẫn bổ sung.
“Trước mắt, chúng tôi vẫn chưa tìm ra được mối quan hệ giữa Khúc Kiều Nhiên với đoàn làm phim của Lý Phi Phàm, nhưng khi đó, Lý Phi Phàm ở Bác Sơn quay phim hơn nửa năm, khả năng mà ông ta và Khúc Kiều Nhiên quen biết là rất lớn!” Đoạn Phi chỉ tiếp dòng bên dưới: “Xem tiếp nạn nhân thứ tám…”
“Cung Dật Lệ mất tích ở thành phố Nam Dương tỉnh Quế Châu vào đầu năm 2005, khi đó, Lý Phi Phàm vẫn đang ở đoàn làm phim ‘Tìm người’, nhưng lại đúng lúc chọn cảnh ở Nam Dương, mặc dù thời gian làm việc không dài, nhưng lại vô cùng khớp với thời gian Cung Dật Lệ mất tích!”
“Mà sau khi chúng tôi tra khắp các bản ghi chép, đều không phát hiện ra Khang Tử Thanh từng đi Quế Châu!” Ngô Tú Mẫn bừng tỉnh: “Thì ra là do chúng ta nghi ngờ sai người”
“Khi đó” Miêu Khải bổ sung: “Lý Phi Phàm đã tách khỏi Khải Minh Tinh ở phía bên này, ‘Tìm người’ hợp tác với truyền thông Quốc Nghiệp, bệ đài vô cùng lớn, cho nên sức ảnh hưởng của ‘Tìm người’ năm đó mới lớn đến vậy, thậm chí phát hành đồng bộ ra nước ngoài…”
“Cung Dật Lệ là một nghệ sĩ bên đường” Thôi Lệ Châu chậc chậc thở dài nói: “Thật không biết cô ấy làm sao mà gặp được vị đạo diễn lớn này?”
“Nạn nhân thứ chín Ngô Ngạo San là diễn viên múa Ca Dao Quỳnh Châu, khi đó, đoàn làm phim mà công ty truyền thông Khải Minh Tinh cử đi vừa lúc ghi hình tuyên truyền Ca Dao Quỳnh Châu, mà Lý Phi Phàm cũng ở trong đoàn làm phim này, có điều, danh hàm của ông ta không phải là đạo diễn, mà là cố vấn nghệ thuật…”
“Lúc nạn nhân thứ mười Mục Tử Tuyền mất tích, Lý Phi Phàm đã thăng chức lên làm nhà sản xuất, mà khi đó, ông ta quả thật đã ở tỉnh Kim Nguyên một khoảng thời gian, mà cụ thể làm gì thì chúng tôi vẫn đang điều tra”
“Do ông ta đã tách khỏi công ty truyền thông Khải Minh Tinh, cho nên Đinh Dương không biết tình hình cụ thể của ông ta vào khoảng thời gian đó”
“Nạn nhân cuối cùng Tào Nhạc Kiều cũng giống vậy, khi cô ấy mất tích ở tỉnh Việt Châu, Lý Phi Phàm đang ở Việt Châu tham gia lễ khai mạc liên hoan phim”
“Các vị” Đoạn Phi tổng kết: “Mặc dù thông tin cụ thể vẫn còn đang được điều tra, nhưng dựa trên so sánh quỹ đạo sinh hoạt này, chúng ta gần như có thể nhận định rằng đạo diễn nổi tiếng Lý Phi Phàm có liên quan rất lớn đến vụ án video giết người, ông ta rất có thể chính là hung thủ thật sự của vụ án này!!!”