Chương 1651 Một con rồng ba con phượng (4)
“Á!!!”“Á!!!”
Nhanh như chớp…
Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, đám côn đồ ngã nhào từ cầu thang xuống như sủi cảo đang lăn vậy…
Sau khi đám người Triệu Ngọc vọt tới tầng ngầm thứ ba, lại nhìn phía trên cầu thang, một đống người đã ngã trái ngã phải dưới đất.
Cả đám bọn chúng “đầu rơi máu chảy”, đau đớn kêu rên, tình hình cực kỳ thê thảm.
Lúc này, đám côn đồ trên cầu thang đã không còn mấy người, cả bọn đều lộ vẻ sợ hãi, thân thể run rẩy, ánh mắt nhìn về phía đám người Triệu Ngọc cứ như gặp ma vậy.
Tuy rằng bọn chúng cầm dùi cui trong tay, lại chỉ có thể như mấy con dê con, hai chân không ngừng lùi về phía sau, không có một tên nào dám xông lên nữa.
Lại nhìn đám người Triệu Ngọc, cứ như rồng phượng đẫm máu vậy, giữa những tên côn đồ kêu rên thảm thiết, họ ngẩng cao đầu đi tới, hào khí tận mây, khí thế bức người.
“A!!!”
Trong giây lát, Triệu Ngọc há to miệng, gầm rú một tiếng, kết quả là đám côn đồ hoảng sợ tới mức cả người run lên, có mấy tên thậm chí đã vứt vũ khí xuống…
Đinh lang lang…
Dùi cui rơi từ trên cầu thang xuống, mấy tên côn đồ cuối cùng không kiên trì nổi nữa, tất cả đều xoay người chạy trốn.
Nhìn thấy kẻ địch chạy trốn, cảnh sát Jenna vẫn chưa thả lỏng, mà là nhanh chóng rút điện thoại di động của mình ra để gọi tổng bộ, đồng thời nói với Triệu Ngọc và Đinh Lam: “Nơi này là ổ của băng đảng Zack, thế lực của bọn chúng rất lớn, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây mới được!”
Ai ngờ, cứ như ứng nghiệm vậy, Jenna vừa dứt lời thì từ trên cầu thang lại vang lên rất nhiều tiếng động ầm rĩ, mà trong đó còn có cả tiếng lách cách của đồ vật bằng kim loại va chạm nhau.
Triệu Ngọc giương mắt nhìn lại, thấy một đám đông đang lao từ trên cầu thang xuống, vũ khí trong tay đám người này không phải là dùi cui, mà là đổi thành dao rựa dài gần một mét!
Chậc chậc…
Bởi vì có nhiều đạo cụ trong người, Triệu Ngọc tất nhiên không sợ bọn chúng, thế nhưng dù sao hắn không chiến đấu một mình, mà còn có nhiều đội hữu như vậy, nếu đánh giáp lá cà với những tên này thì có thể sẽ không dễ phối hợp tác chiến.
Lúc này, Đinh Lam cũng nghĩ giống Triệu Ngọc, vội vàng chỉ vào đầu cầu thang tầng ba, xua tay nói với mọi người: “Nào, chúng ta đi từ phía đó đi!”
Triệu Ngọc biết nếu đi về phía đó thì sẽ vào sòng bạc, nơi ấy trống trải thoáng đãng, rất nhiều nhân viên, bọn họ chạy trốn sẽ dễ dàng hơn.
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc nhanh chóng cùng mọi người tiến vào tầng ngầm thứ ba, sau khi bọn họ tiến vào hành lang, vừa lúc nhìn thấy có một cánh cửa cuốn bằng kim loại.
Vì thế, hắn lập tức cùng Đinh Lam kéo cánh cửa cuốn xuống, sau đó dùng một cây gậy bóng chày làm then cài để chặn cửa.
Rầm rầm rầm rầm…
Bọn họ vừa mới khóa kĩ cánh cửa cuốn thì đám truy binh lập tức xông tới, bắt đầu phá cửa…
Phù!
Đám người Triệu Ngọc thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhanh chóng rời khỏi nơi đó, tiến vào bên trong sòng bạc.
Ai ngờ, điều khiến Triệu Ngọc bất ngờ chính là sòng bạc bên này lại có vẻ như chẳng xảy ra chuyện gì vậy, dân cờ bạc đang trầm mê trong sự thắng thua vẫn mải đặt tiền xu vào bàn chơi của mình…
Chẳng qua, đám người Triệu Ngọc vừa tiến vào không lâu, bọn họ lập tức rõ ràng nhìn thấy bên kia sòng bạc có vài gã đàn ông khôi ngô vạm vỡ với ánh mắt hung ác, vai rộng eo tròn xuất hiện.
Vài tên gã đàn ông vạm vỡ này rõ ràng khác với bọn côn đồ bình thường lúc trước, bọn chúng mặc âu phục màu trắng phẳng phiu, cả đám mang ánh mắt tà dị, gân xanh ở huyệt Thái Dương nổi lên, nắm đấm cách cách rung lên, vừa thấy là biết đây là cao thủ có võ nghệ cao cường!
Vài gã đàn ông vạm vỡ dùng ánh mắt khinh miệt nhìn chằm chằm đám người Triệu Ngọc, lại không sốt ruột xông tới ra tay.
Thì ra, lúc đám đàn ông vạm vỡ xuất hiện thì bên cạnh đồng thời còn có rất nhiều nhân viên phục vụ chạy tới, bọn chúng bắt đầu nhỏ giọng lại có trật tự mà dọn chỗ, khiến dân cờ bạc rời khỏi sòng bạc.
Dân cờ bạc tuy rằng không cam lòng, lại không dám nói thêm điều gì, tất cả đều thành thật mà thu lại xèng, rời khỏi phòng bằng cửa chính…
Nhìn thấy đường đi đã bị chặn lại, Triệu Ngọc và Đinh Lam, Amerola, Jenna trao đổi ánh mắt một cái, bốn người khá ăn ý mà gật đầu, sau đó dứt khoát đứng tại chỗ để nghỉ ngơi.
Sau trận chiến đấu kịch liệt ở cầu thang kia, dù là bọn họ đạt được thắng lợi tạm thời nhưng cũng phải hao phí không ít sức lực, lúc này khi nhìn thấy đường đi đã bị chặn lại, đối phương đang sơ tán khách hàng, nên dứt khoát nhân cơ hội nghỉ ngơi một lúc, chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến lớn sắp tới.
Lúc này, Triệu Ngọc nhìn thấy trên quầy bar bên cạnh có rượu sâm banh, thuận tay quơ lấy một ly mà uống cạn sạch.
“Ừm… Cũng không tệ lắm!” Triệu Ngọc chậc lưỡi, rồi đưa các ly rượu khác cho đám người Đinh Lam.
Vài quý cô cũng khát nước rồi, lập tức nhận lấy ly, chậm rãi nhấm nháp.
“Được rồi, yên tâm đi!” Jenna nói: “Tôi đã xin trụ sở tiếp viện rồi, tuy rằng băng đảng Zack có thế lực, nhưng dù sao chuyện này vẫn liên lụy đến chuyện ngoại giao, cảnh sát tuyệt đối không dám khoanh tay đứng nhìn, sẽ nhanh chóng phái người bao vây nơi này thôi!”
Nói xong, cô ta vỗ vỗ cô gái mà mình đã cứu ra, lại nói: “Chờ cảnh sát đến đây, em hãy dẫn họ đi cứu các cô gái khác nhé!”
“Vâng…” Cô gái dũng cảm mà gật đầu, nhưng vừa thấy đám người vạm vỡ xa xa, trong mắt vẫn lộ ra vẻ sợ hãi khó có thể che giấu.
Nhưng mà, lời nói của Jenna đối với đám người Triệu Ngọc lại không phải tin tức gì tốt. Bởi vì trong tay bọn họ đang nắm manh mối quan trọng về Hu Lingye, tự nhiên không muốn tiếp xúc với cảnh sát Maroc.
Nhất là cô gái Amerola kia, thân phận của cô ta vốn không thể để lộ ra ánh sáng, cô ta không khỏi cau mày.
Vì thế, ba người lén lút liếc nhìn nhau một cái, dùng ánh mắt nho nhỏ để trao đổi, tất cả đều đang cân nhắc, nếu cảnh sát đến đây thì nên ứng đối như thế nào?
Giờ khắc này, cuộc sơ tán sòng bạc được tiến hành cực kỳ thuận lợi, mấy gã đàn ông khôi ngô vạm vỡ kia lại đi lên trước vài bước, rút nhỏ vòng vây.
“Đúng rồi, tôi vẫn chưa biết…” Lúc này, Jenna dường như chú ý tới ánh mắt của nhóm Triệu Ngọc bất thường, vừa nhấm nháp một ngụm rượu sâm banh, vừa chỉ vào Amerola và hỏi: “Cô gái này là ai vậy? Trước kia, tôi chưa gặp lần nào cả!”
Nhưng mà nhóm Triệu Ngọc đều không nói gì, hiển nhiên không có ý định giới thiệu cho Jenna biết.
“Ha ha…” Jenna thấy không thú vị, cười nói: “Để tôi đoán nhé, hẳn là ba người đã tìm được manh mối quan trọng nào đó nên mới đến đây nhỉ? Bằng không, ba người cũng sẽ không bỏ qua việc đến khách sạn Tân Nguyệt để thăm dò hiện trường…”
Nói xong, Jenna nghiêm túc mà nhìn quét đám người Triệu Ngọc một cái, nhưng ba người vẫn không hề nói gì.
“Nhưng mà… Ba người hẳn là không tìm được manh mối quan trọng nào khác…” Jenna mỉm cười, suy đoán: “Bằng không, vừa rồi ba người sẽ không có khả năng mạo hiểm chạy tới cứu tôi, đúng không!?”
“Ừm…” Triệu Ngọc vốn dĩ muốn giải thích vài câu, nhưng nghe được Jenna phân tích như thế, nên đành phải lại nhắm miệng lại.
Giờ khắc này, mối liên quan giữa bọn họ cực kỳ khó nói, ai cũng không muốn nói lỡ điều gì, tránh bị đối phương bắt được nhược điểm.
Cùng lúc đó, khách hàng trong sòng bạc càng ngày càng ít, gã đàn ông khôi ngô vạm vỡ giống như hung thần ác sát lại tới gần hơn, sắp đi đến trước mặt mọi người rồi.
Cô gái sợ tới mức co người lại phía sau Jenna.
“Ừm… Được rồi…” Triệu Ngọc nhanh chóng tỉnh tháo lại, cuối cùng như nghĩ tới điều gì, hắn quơ lấy một chai rượu sâm banh, lại rót một ly cho mình, sau đó nâng chén nói với mọi người: “Các quý cô, vừa rồi chúng ta phối hợp hoàn mỹ như thế, chung quy cũng nên đáng giá chúc mừng một câu chứ nhỉ?
“Nào…” Hắn giơ cao ly rượu: “Cụng ly!!!”
Nói xong, Triệu Ngọc dẫn đầu uống sạch, một giọt cũng không thừa.
“Chuyện này…” Các quý cô hiển nhiên không thể hiểu nổi khi thấy hành động khác thường của Triệu Ngọc, nên vẫn chưa ai hùa theo.
“Như vậy…” Triệu Ngọc lau đi giọt rượu bên khóe miệng, nhìn chăm chú vào đám người vạm vỡ kia với vẻ khinh miệt, nói với các quý cô: “Thế này nhé, mấy tên lính tôm tướng cua này cứ giao cho tôi đi, ba người nhân cơ hội rời khỏi đây là được!”