Chương 1654 Một con rồng ba con phượng (7)
Thật ra, Tisamo chính là tên gọi tắt Cơ quan Tình báo Maroc, lệ thuộc vào quân đội địa phươngBởi vì bọn họ có phong cách làm việc rất độc ác, cho nên cực kỳ khét tiếng ở Bắc Phi, khiến người khác sợ hãi.
Tuy rằng Triệu Ngọc không nghe nói đến cái tên Tisamo này, nhưng khi thấy Đinh Lam và Amerola kinh ngạc hô to như vậy thì hắn lập tức có thể dự đoán được đám người áo đen mới tới này không phải bọn tốt lành gì.
“Tôi là đặc vụ của Bộ An ninh Quốc gia” Jenna chặn ở cửa, quát kẻ tên là Hassan kia: “Vụ án của chúng tôi không liên quan gì đến quân đội các ông hết!”
“À, cô chính là cái cô Jenna chuyên gây chuyện kia nhỉ?” Hassan nhướng khóe miệng lên, ánh mắt tà dị mà nói: “Cô ngàn vạn lần đừng hiểu lầm nhé, lần này tôi đến đây không phải là để hỗ trợ các cô điều tra, mà là đến… tiếp quản!”
Nói xong, Hassan thô lỗ mà đẩy Jenna ra, sau đó lấy một tập công văn từ trong áo ra.
“Cô xem đi!” Hassan không thèm nhìn Jenna cái nào, khinh miệt mà nói: “Tôi có công văn trao quyền mà ngài tướng quân tự mình ra lệnh, trên đó còn có con dấu của Bộ An ninh các cô đấy!”
“Chuyện này… Không thể nào!” Jenna cực kỳ kinh ngạc, không tài nào tưởng được quân đội lại nhúng tay vào vụ án của mình.
“Tránh ra, tránh ra!” Sau khi xác nhận công văn, đám áo đen cấp dưới của Hassan vọt lên xe chỉ huy, không chút khách sáo mà đẩy cấp dưới của Jenna ra khỏi thùng xe.
“Dừng tay!” Jenna lập tức ngăn lại Hassan, quát: “Các ông đừng làm bừa vội, tôi… tôi phải gọi điện thoại xác nhận đã!”
“Ha ha… Tùy cô thôi…” Hassan cười nói với ánh mắt tà dị: “Chẳng qua, tôi hoài nghi lãnh đạo các cô có bằng lòng nghe điện thoại của cô hay không?”
“Ông… có ý gì?” Jenna cảm thấy bất an.
“Hừ hừ, tôi đã nói rồi, đàn bà khó làm được việc lớn lắm, nhất là đàn bà tự đại như cô! Cô đã thấy cô làm gì chưa? Nếu là chúng tôi thì chúng tôi tuyệt đối sẽ không gây ra cục diện rối rắm như hôm nay đâu!”
Khi nói chuyện, Hassan hung tợn mà trừng Triệu Ngọc một cái.
“À…” Jenna bỗng nhiên hiểu được cái gì, buông di động xuống và nói: “Thảo nào các ông tới nhanh như vậy! Thì ra ‘ô dù’ thực sự của quán bar Vô Danh chính là… chính là…”
“Này này này…” Hassan chỉ tay vào Jenna mà nói: “Những câu như thế mà cô cũng dám nói linh tinh à? Tôi thật sự hoài nghi làm sao mà cô ngồi được trên vị trí này thế?
“Chẳng lẽ… là dựa vào bộ ‘ngực’ rộng lớn của cô à?”
Lúc nói chuyện, Hassan cố ý nhấn mạnh chữ “ngực”, hơn nữa ánh mắt còn liếc về phía bộ ngực đầy đặn của Jenna.
“Ông!” Jenna giận sôi lên, giơ tay định tát Hassan.
Nhưng mà Hassan lại không phải kẻ dễ bắt nạt, lập bắt túm chặt lấy cổ tay của Jenna, hung tợn mà nói: “Đừng có ở đây làm bọn đàn ông mất mặt, về nhà mà sám hối đi!”
“Ông… A!!!”
Trong cơn giận dữ, Jenna ra sức giãy giụa, nhưng bàn tay to của đối phương giống như cái kìm bằng thép vậy, cô ta không thể giãy ra được.
“Ha ha ha…”
Nhìn thấy Jenna bị thiệt, tất cả bọn đàn em của Hassan đều cười vang.
Jenna lại xấu hổ không chịu nổi, mặt đỏ tới mang tai, cô ta hổn hển, vươn tay trái rút súng lục ra, trực tiếp chĩa về phía Hassan!
Răng rắc…
Nhưng mà mọi người chưa kịp có phản ứng gì thì lập tức sợ hãi khi nhìn thấy súng lục của Jenna đã bị một người xuất hiện phía sau cướp lấy rồi!
⚝ ✽ ⚝
Jenna cực kỳ hoảng sợ, vội vàng quay đầu lại nhìn.
Nhưng mà họng súng tối om đã dí vào huyệt Thái Dương của cô ta rồi!
“Không được nhúc nhích” Giọng của một người đàn ông nói bằng tiếng Anh truyền ra từ phía sau Jenna: “Còn dám động đậy một cái là tôi sẽ nổ súng đấy!”
“Hả!?”
Hassan đứng gần nhất, gã hoàn toàn không ngờ người đàn ông vừa giật lấy khẩu súng, hơn nữa còn lấy súng khống chế Jenna vậy mà không phải là đàn em của mình mà là kẻ ban nãy còn đeo còng tay… Triệu Ngọc!!?
Sao… Sao có thể?
Quá kinh ngạc, Hassan nhanh chóng buông ra tay đang túm lấy Jenna, vội vã lui về phía sau.
Cùng lúc đó, tất cả đàn em của Hassan đều duỗi tay đến bên hông, chuẩn bị rút súng…
“Đậu xanh rau má! Không nghe hiểu tiếng người à?” Triệu Ngọc hét lớn một tiếng: “Tôi bảo mấy người không được nhúc nhích! Nếu còn dám cử động thì tôi sẽ nổ súng ngay đấy!”
Dưới tiếng hét to, bọn đàn em của Hassan đúng là dừng tay lại, nhưng bản thân Hassan lại hoàn toàn không để ý sự an nguy của Jenna, vẫn rút khẩu súng của gã ra!
“Đậu xanh rau má nhà mày!” Triệu Ngọc đẩy Jenna về phía trước, sau đó thình lình giơ một chân lên, đá trúng vào người Hassan.
“Á á á…” Hassan như đang bơi ngửa, va mạnh vào thùng xe.
“Hả?”
Vừa thấy Triệu Ngọc giơ chân đá Hassan, bọn đàn em của Hassan không dám chậm trễ nữa, nhanh chóng rút súng lục ra, mắt thấy sẽ nổ súng.
Vào ngay thời khắc mấu chốt này, một bóng dáng thon dài cao lớn lẻn ra từ phía sau Triệu Ngọc, đúng là đặc công Đinh Lam!
Không nghĩ tới còng tay của Đinh Lam cũng bị mở ra không biết từ lúc nào, Đinh Lam vọt mạnh vào đám đông, vươn chân dài mà đá liên hoàn, gần như trong nháy mắt liền đá bọn đàn em của Hassan xuống xe chỉ huy!
“Á!!!”
Cuối cùng, Hassan bị ngã trên mặt đất cũng định thần lại, lập tức đứng dậy muốn bắn Triệu Ngọc.
Nhưng mà tốc độ của Đinh Lam nhanh hơn, lập tức vươn một chân đá trúng cánh tay của Hassan.
Đoàng!
Viên đạn của Hassan bắn vào nóc thùng xe.
A!!!
Hassan cũng là đặc công đã được huấn luyện bài bản, tuy gã trúng chiêu, nhưng súng lục vẫn chưa rời tay. Vì thế gã lập tức xoay người, đánh nhau với Đinh Lam.
Thế nhưng, tuy rằng trong tay gã có súng, nhưng căn bản không phải là đối thủ của Đinh Lam, hai người chỉ đấu hai, ba hiệp trong không gian nhỏ hẹp của thùng xe. Đinh Lam lập tức siết chặt cánh tay của Hassan, sau đó đá gã xuống xe chỉ huy.
“Chết tiệt, đóng cửa!”
Triệu Ngọc vốn có kinh nghiệm phong phú, Hassan vừa bị Đinh Lam đá xuống xe, hắn lập tức nhắc nhở Đinh Lam nhanh chóng đóng cửa.
Đinh Lam đương nhiên biết tình hình nguy hiểm, lập tức kéo cửa xe chỉ huy, dùng sức đóng kín.
“Nổ súng! Nổ súng!! Nổ súng ngay cho tao!!!”
Ngay tại lúc đóng cửa, tiếng gầm gừ đầy giận dữ của Hassan vang lên bên ngoài.
“Nhưng… nhưng mà…” Trong đám người có người hô: “Cảnh sát Jenna vẫn còn ở trên xe!”
“Không quan tâm được nhiều như thế đâu!” Hassan điên cuồng hét to: “Phạm nhân chạy mất rồi! Không ai gánh nổi trách nhiệm này đâu! Nổ súng mau!”
Nói xong, Hassan và đàn em của gã lập tức chĩa súng về phía xe chỉ huy mà bắn.
Đoàng đoàng đoàng!
Mưa đạn dày đặc liên tục lao tới, bắn trúng vào cửa xe, tình hình cực kỳ nguy cấp.
Leng keng!
Mấy viên đạn bắn xuyên qua khe cửa bắn vào thùng xe, bay qua đỉnh đầu Triệu Ngọc và Jenna, trúng vào trần xe.
“Ôi ôi chết tiệt…” Triệu Ngọc đành phải đặt Jenna ở dưới người, song song ngã xuống đất…
May mà xe chỉ huy có cấu trúc chống đạn, hơn nữa Đinh Lam tay dài chân dài, cuối cùng cũng khép kín cửa xe dưới làn mưa đạn!
Nhưng mà dù sao bọn họ cũng chỉ có thể khép kín cửa xe dưới sự bao vây của vô số cảnh sát, vốn dĩ không có tác dụng gì lớn.
“Amerola, cửa trước!”
Triệu Ngọc biết xe chỉ huy không chỉ có cửa sau mà phía trước còn có hai cánh cửa nữa, nếu có người vọt vào từ nơi đó thì bọn họ xong đời rồi.
Nhưng mà Amerola không ngốc, từ lúc Triệu Ngọc và Đinh Lam đánh nhau với Hassan, cô ta đã sớm mở cửa vào khoang điều khiển của xe và chui vào đó.
May mắn là trong khoang điều khiển không chỉ không có tài xế mà chìa khóa còn vừa lúc đang cắm trong ổ.
Vì thế, khi vừa nghe thấy Triệu Ngọc nói như vậy, Amerola lập tức xoay chìa khóa, khởi động xe.
Nếu sự tình đã tới tình trạng này rồi, cô ta đã không còn lý do để do dự nữa, lập tức giẫm lên chân ga, lái chiếc xe chỉ huy vũ trang khổng lồ đâm thẳng về phía đám đông…