← Quay lại trang sách

Chương 1653 Một con rồng ba con phượng (6)

Sau khi nhìn thấy rất nhiều cảnh sát xông vào sòng bạc, tương phản với cảm xúc tuột dốc của đám người Triệu Ngọc, vị cảnh sát Jenna kia ngẩng đầu ưỡn ngực, hăng hái mà đi từ bên trong quầy bar ra“Là tôi! Là tôi đây!”

Cô ta cầm giấy chứng nhận ra hiệu, một đội cảnh sát nhanh chóng tiến lại gần.

Sau khi thân phận của Jenna được xác nhận, một cảnh sát trong đó lập tức cúi chào cô ta, hiển nhiên cấp bậc của Jenna trong ngành cảnh sát không thấp.

Lúc này, Jenna đầu tiên là ôm lấy cô gái được cứu kia vào trong lòng, sau đó chỉ vào Triệu Ngọc, Đinh Lam và Amerola, dùng tiếng Ả Rập nói với nhóm cảnh sát:

“Ba người này là nghi phạm quan trọng, bắt bọn họ trước đã!!!”

“Cô!?” Tuy rằng biết Jenna tất nhiên sẽ trở mặt, nhưng Triệu Ngọc vẫn cảm giác hơi bất ngờ, vội vàng nói: “Cảnh sát Jenna, chớ quên tôi là đặc phái viên; còn nữa, đừng quên vừa rồi là ai cứu mạng của cô đấy nhé?”

Nhưng mà, nghe được lời chất vấn của Triệu Ngọc, Jenna vẫn không để ý đến, mà là tiếp tục ra lệnh với những cảnh sát đó: “Chú ý, những người này đều là nhân vật cực độ nguy hiểm, nhất định phải tăng số người trông giữ!”

“Vâng!” Nhóm cảnh sát lĩnh mệnh rồi nhanh chóng bắt chéo hai tay của nhóm Triệu Ngọc ra sau lưng, sau đó đeo còng tay vào.

“Ừm…” Jenna nhìn cô gái trong lòng, lại chỉ vào đám người Triệu Ngọc mà dặn dò nhóm cảnh sát: “Các cậu đưa ba người họ ra trước, tôi sẽ giải quyết sau”

“Nhớ kĩ, không có mệnh lệnh của tôi, không được giao bọn họ cho bất cứ kẻ nào!”

“Vâng!”

Thế là nhóm Triệu Ngọc bị nhóm cảnh sát áp tải ra quán bar. Sau khi bọn họ đi ra bên ngoài mới phát hiện trời đã tối rồi.

Họ thấy đầy xe cảnh sát đỗ trước cửa quán bar, nơi nơi đều là cảnh sát.

Tất cả đám côn đồ trong quán bar này cũng đều bị cảnh sát khống chế, đang được lần lượt áp giải ra ngoài…

Rất nhanh sau đó, nhóm Triệu Ngọc bị đưa lên một chiếc xe chỉ huy bọc thép, bị ba cảnh sát “súng vác vai, đạn lên nòng” trông coi.

“Đừng lo lắng quá, chắc anh không có vấn đề gì đâu…” Đinh Lam dùng tiếng Trung nói với Triệu Ngọc: “Còn tôi thì phòng Đặc Cần cũng sẽ nghĩ biện pháp”

Thật ra, đối với chuyện vừa rồi ở quán bar, Triệu Ngọc không lo lắng gì, dù sao Đinh Lam chỉ là phòng vệ chính đáng, bên trong sòng bạc đều có theo dõi, vừa xem hiểu ngay.

Hơn nữa, quán bar Vô Danh này liên quan đến rất nhiều hành vi trái pháp luật, bản thân nó đã đuối lý. Hơn nữa, hắn và Đinh Lam được miễn quyền ngoại giao, cho nên sau khi bên ngoại giao can thiệp, họ tin rằng cuối cùng đều sẽ được giải quyết một cách thích đáng.

Chẳng qua, điều Triệu Ngọc lo lắng chính là cảnh sát Maroc vừa lúc có thể lợi dụng chuyện lần này để gây ồn ào và hủy bỏ quyền của Trung Quốc trong việc điều tra vụ Miêu Khôn mất tích.

Thế thì bọn họ sẽ không thể thông qua cách thức chính quy để điều tra vụ án này.

Hơn nữa, sự can thiệp ngoại giao cần cãi cọ nhau, tất nhiên sẽ làm chậm trễ thời gian quý giá, đến lúc đó, tình hình đối với việc Miêu Khôn mất tích không thể nghi ngờ là họa vô đơn chí, cực kỳ bất lợi.

Còn nữa, bây giờ bọn họ vất vả lắm mới chiếm được tình báo của Hu Lingye, nếu không thể tiếp tục điều tra thì thật sự là không cam lòng.

Chậc chậc…

Triệu Ngọc chậc lưỡi, trong lòng hơi hối hận, nếu sớm biết tình hình sẽ thành ra thế này thì lúc ở tầng hầm, thà không đi cứu Jenna và cô gái kia còn hơn.

Thế nhưng, khi hắn nghĩ lại thì lại không khỏi lắc đầu liên tục, chỉ sợ dù có quay lại quá khứ thì hắn vẫn sẽ lựa chọn cứu người!

Bởi vì lúc ở trong tầng hầm, dù sao Jenna cũng là vì cứu cô gái kia nên mới rơi vào nguy hiểm.

Cô ta biết rõ quán bar Vô Danh có ô dù cực kỳ cứng cáp, nhưng vẫn thấy việc nghĩa không chùn bước mà đi cứu cô gái kia, điều này đủ để chứng minh Jenna là một cảnh sát có lương tâm và ý thức trách nhiệm!

Dù bây giờ cô ta mang thái độ gì với mình đi chăng nữa, nhưng Triệu Ngọc vẫn không hối hận vì sự lựa chọn của mình lúc ấy.

Đúng là Triệu Ngọc không sai, giờ khắc này, Jenna đang sắp xếp bố trí chuyện cứu các cô gái bị trói trong quán bar này ra. Nhưng bởi vì còn có trọng trách trên người nên cô ta chỉ có thể bảo cô gái kia dẫn đường, giao nhiệm vụ cho các cảnh sát khác giải quyết.

Sau khi sắp xếp bố trí xong, Jenna lúc này mới gọi một cậu cấp dưới thân tín tới để dặn dò: “Các cậu xuống tầng ngầm thứ năm cẩn thận tìm tòi cho tôi, bất cứ ngóc ngách nào cũng không được bỏ qua, tôi hoài nghi, nơi đó có manh mối quan trọng về vụ án Hu Lingye bị giết!”

“Vâng!” Cấp dưới nhận lệnh, lập tức bắt tay vào hành động.

Sau khi sắp xếp xong tất cả, Jenna lúc này mới dẫn cấp dưới của mình đi ra quán bar, tới chiếc xe chỉ huy nơi đang chở đám người Triệu Ngọc.

Trước khi lên xe, đầu tiên là cô ta nhạy bén quan sát tình hình xung quanh một lượt, sau khi xác định quanh xe chỉ huy đều là cảnh sát của bọn họ, cô ta mới yên tâm mà lên xe.

“Được rồi” Sau khi gặp mặt, Jenna dùng tiếng Anh lưu loát nói với nhóm Triệu Ngọc: “Bây giờ, cuối cùng chúng ta cũng có thể nói chuyện cho đàng hoàng rồi!”

“Ba người yên tâm, về tất cả những gì chúng ta đã trải qua trong quán bar, tôi nhất định sẽ báo cáo chi tiết lên cấp trên của tôi” Jenna sửa sang lại quần áo của mình một chút, thản nhiên nói: “Còn về chuyện sau đó sẽ xử lý như thế nào thì tôi không đủ quyền hạn để quyết định! Tôi nghĩ, về những quy định đó, chắc hai vị rõ ràng hơn tôi nhỉ?”

Triệu Ngọc nhìn Jenna, nhưng không nói gì.

“Cảnh sát Triệu, cô Đinh Lam” Jenna lại nói: “Tôi cảm ơn hai người đã cứu mạng tôi, cũng hiểu rõ hành động vừa rồi của hai người, nhưng cảm kích thì cảm kích, hiểu rõ thì hiểu rõ, chức trách của tôi vẫn ở đó, hy vọng hai người có thể hiểu cho tôi! Cho nên, chúng ta hãy trực tiếp thẳng thắn mà nói rõ tất cả ra, chẳng phải là một lựa chọn rất tốt ư? Đúng không?”

Thấy Triệu Ngọc và Đinh Lam vẫn giữ im lặng như trước, Jenna mới tiếp tục nói: “Bây giờ, mời hai người nói cho tôi biết, tại sao hai người lại xuất hiện trong quán bar Vô Danh? Rốt cuộc hai người đang tìm cái gì?”

Vốn dĩ Triệu Ngọc còn muốn nhỏ nhen nhiều lời với cô ta vài câu, nhưng vì vừa rồi đánh nhau nên hắn cảm thấy hơi mỏi mệt, cho nên dứt khoát ngậm miệng lại, một chữ cũng không nói.

“Tôi không rõ, chẳng lẽ chúng ta không phải đồng đội hợp tác với nhau à?” Jenna nói với vẻ thất vọng: “Nếu hai người thật sự phát hiện ra manh mối gì quan trọng, nói không chừng chúng tôi có thể giúp đỡ! Nếu hai người vẫn chưa rõ thì để tôi giảng giải trình tự cho hai người nhé: Kế tiếp, hai người sẽ bị Cục Cảnh sát của chúng tôi bắt giam, xét thấy hai người nổ súng giết người, cho nên dù có được miễn quyền ngoại giao, cũng không có khả năng có được cơ hội nộp tiền bảo lãnh! Cho nên, bước tiếp theo, hai người tất nhiên sẽ bị nhốt vào ngục giam của chúng tôi, chờ đợi bị điều tra xử lý, lại thêm các cuộc đàm phán ngoại giao kéo dài, đến lúc ấy thì đã chậm rồi!”

“Nhưng mà, ngược lại…” Jenna tận tình khuyên bảo: “Nếu bây giờ hai người nói cho tôi biết về manh mối mà hai người phát hiện thì tất cả sẽ khác!

“Ngẫm lại xem, nếu vụ án của Hu Lingye có liên quan đến băng Zack hoặc là quán bar Vô Danh, thì chúng tôi nhất định sẽ cho rằng hai người bởi vì tra án mới nổi xung đột với bọn chúng. Tính chất thay đổi, chuyện hai người được miễn quyền ngoại giao sẽ phát huy tác dụng lớn nhất, khẳng định sẽ không bị ngồi tù, hiểu không? Hơn nữa, tôi cam đoan, chỉ cần hai người nói manh mối cho tôi biết, tôi nhất định sẽ toàn lực ứng phó điều tra vụ án Hu Lingye. Không đến mức bởi vậy mà chậm trễ thời gian!”

“Thế nào, tôi nói…” Jenna nghiêm túc mà nhìn Triệu Ngọc và Đinh Lam một cái: “Đã đủ rõ ràng rồi nhỉ?”

⚝ ✽ ⚝

Triệu Ngọc ở trong lòng cân nhắc đề nghị của Jenna, cảm thấy cô ta nói đúng là cực kỳ thành khẩn.

Vì thế, hắn và Đinh Lam trao đổi ánh mắt, Đinh Lam hơi hơi gật đầu. Thế là Đinh Lam cũng cùng ý kiến với Triệu Ngọc, đồng ý phối hợp với Jenna.

Nhưng mà ngay tại lúc Triệu Ngọc muốn mở miệng kể rõ thì cánh cửa chính của xe chỉ huy bỗng nhiên lại bị người nào đó mở ra một cách cực kỳ bạo lực.

Ngay sau đó, một người đàn ông địa phương từ bên ngoài đi vào, gã mặc âu phục, để râu quai nón. Ở phía sau người đàn ông còn có vài người áo đen hùng hổ nữa!

“Hassan?” Jenna nhận ra người đàn ông này, lập tức chặn ở cửa mà hỏi: “Các ông làm thế này là có ý gì? Đây là vụ án của cảnh sát chúng tôi, Tisamo các ông tới đây làm gì?”

“A!”

Vừa nghe đến “Tisamo”, Đinh Lam và Amerola đồng thời kinh ngạc hô to ra tiếng, sắc mặt lập tức thay đổi…