Chương 1708 Cuồng long vượt ngục (23)
“Lên! Lên! Lên!” Nhìn thấy Triệu Ngọc và Đinh Lam chạy vào bãi đỗ xe, quan quân để râu lập tức đứng lên khỏi công sự che chắn, hét to với binh sĩ cấp dưới của mình: “Tất cả lên hết cho tôi, không thể để cho bọn họ chạy! Nhanh lên! Giết sạch bọn họ, không chừa một ai!”Theo mệnh lệnh của tên để râu, mười mấy tên binh sĩ ập vào bãi đỗ xe từ bốn phương tám hướng, bao vây xung quanh bọn Triệu Ngọc.
Trong bãi đỗ xe có không ít xe, có xe tù của bên nhà tù, có xe tư nhân của bọn quan chức, nhưng nhiều nhất vẫn là xe quân dụng.
Bởi vì xe quân dụng rất quan trọng, cho nên nơi này từ lâu đã có không ít binh sĩ đứng canh gác.
Đám người Đinh Lam nôn nóng muốn cướp xe cho nên mới bị những binh sĩ này phát hiện, hai bên đấu súng với nhau, cuối cùng bị bao vây trong căn nhà nhỏ kia.
Cũng chính vì vậy, sau khi Triệu Ngọc và Đinh Lam chạy vào bãi đỗ xe thì nơi này vốn không phải vùng an toàn gì, vẫn có rất nhiều binh sĩ đứng canh gác.
Hai người bọn họ vừa mới đi vào thì đã giao đấu với mấy tên binh sĩ canh gác.
Có điều may mà trong tay Đinh Lam có súng máy hạng nhẹ, cô vừa nổ súng bắn quét, vừa cùng Triệu Ngọc trốn sau những chiếc xe ô tô.
Hai người chạy điên cuồng trên đường, bỗng nhiên trước mặt xuất hiện vài tên binh sĩ canh gác, bởi vì tốc độ của Triệu Ngọc quá nhanh, bọn họ còn chưa kịp nổ súng thì hai bên đã tiến sát nhau rồi.
⚝ ✽ ⚝
Chuyện xảy ra quá đột ngột, bọn lính cũng sửng sốt, lúc này mới vội lên đạn và chuẩn bị bắn.
Chùy tay Triệu Ngọc chỉ có thể sử dụng trong năm phút ngắn ngủi, giờ đây đã mất tác dụng.
Nhưng mà Triệu Ngọc không phải kẻ vô dụng, hắn nhìn thấy nhiều kẻ địch, bèn đạp ngã một người trước, sau đó ôm lấy một người khác hung hăng ném lên, chặn đòn tấn công của những người khác.
Sau đó, hắn ra sức đẩy binh sĩ mà mình đang ôm, để hắn ta nặng nề va vào những người khác, khiến cho bọn họ không có cách nào nổ súng.
Ngay sau đó, Triệu Ngọc đứng dậy tiến lên đánh nhau với bọn họ.
Lúc này, tên binh sĩ bị đạp đổ trên đất vẫn chưa ngất xỉu, hắn ta nằm trên mặt đất lên đạn nhắm vào Triệu Ngọc.
Nhưng mà hắn ta còn chưa kịp nổ súng thì đầu đã bắn máu tung tóe, bị đạn từ phía sau bắn trúng vào đầu.
Lập tức Đinh Lam ôm súng máy hạng nhẹ xuất hiện phía sau hắn ta.
Đinh Lam vừa thấy Triệu Ngọc và kẻ địch đánh nhau túi bụi, không tiện nổ súng, cô liền ôm súng máy vào lòng, tung chân đá một cú, gia nhập vào trận chiến.
Cô đá bay một người, sau đó ném súng máy hạng nhẹ, “cạch” một tiếng nện lên ót của một binh sĩ khác! Binh sĩ đó còn chưa kịp lên tiếng thì đã ngã xuống đất.
Ô hô!
Triệu Ngọc cũng sức lực dồi dào, quát to rồi cầm đầu một tên binh sĩ đập vào toa xe, sau đó tung chân đá bay hắn ta…
Cứ như vậy, chỉ trong nháy mắt, mấy tên binh sĩ đã bị hai người Triệu Ngọc giải quyết xong!
Nhưng mà tuy kẻ địch trước mắt đã ngã đổ, nhưng từ bốn phương tám hướng lại xuất hiện thêm nhiều kẻ địch.
“Triệu Ngọc, mau tránh ra!”
Đinh Lam bỗng nhiên hét lớn với Triệu Ngọc, nhanh chóng giơ súng máy lên.
Khi Triệu Ngọc cúi đầu né tránh, Đinh Lam lập tức nổ súng, đạn thình thịch bắn ra, trúng vào vài tên binh sĩ đang chạy ào tới từ đằng xa, đồng thời cũng ép những kẻ địch khác phải lui lại.
“Đi! Đi mau!”
Đinh Lam gào thét, hai người vội xoay người rời khỏi, chạy dọc theo khe hở giữa các xe ô tô vào chỗ sâu trong bãi đỗ xe.
Nhưng mà kẻ địch bao vây từ bốn phương tám hướng, ngoại trừ sau lưng, ở phía trước cũng xuất hiện không ít kẻ địch.
Bọn họ người đông thế mạnh, cùng nhau nổ súng, uy lực cực mạnh.
Đoàng đoàng đoàng…
Hàng loạt viên đạn bắn tới, đến nỗi trên ô tô toàn là lỗ thủng, bắn vỡ không ít cửa kính và lốp xe ô tô.
Triệu Ngọc và Đinh Lam vừa đánh vừa chạy, đánh du kích với kẻ địch giữa rừng xe ô tô.
Mới đầu, tận dụng điểm mạnh của súng máy hạng nhẹ, Đinh Lam còn có thể áp chế được, nhưng kẻ địch bao vây càng ngày càng nhiều, viên đạn cũng càng ngày càng dày đặc, Đinh Lam càng ngày càng bất lực.
Tệ hơn nữa là đạn của súng máy hạng nhẹ vốn dĩ không nhiều, Đinh Lam kiên trì không được bao lâu, cuối cùng cũng bắn hết đạn.
May mà Triệu Ngọc vừa rồi nhặt được vài cây súng trường, lúc này liền ném cho Đinh Lam một cây.
Kỹ thuật bắn súng của Đinh Lam cực kỳ chính xác, tuy vẫn luôn trong trạng thái di chuyển thần tốc nhưng gần như bắn không trượt phát nào, cứ nã một phát súng thì có thể đánh chết một kẻ địch.
Hai người đang đi bỗng nhiên trên con đường của hai người xuất hiện một đám kẻ địch, chặn đường đi của bọn họ.
Đinh Lam liên tục bắn vài phát, bắn ngã vài kẻ địch, nhưng có quá nhiều kẻ địch, cô đành phải lắc mình tránh né.
Lại là một loạt viên đạn bắn tới, Đinh Lam né tránh không kịp, trên vai đã rỉ máu, cô bị đạn bắn trúng!
A…..
Đinh Lam la lên, cơ thể nghiêng sang một bên.
Hả!?
Triệu Ngọc quá sợ hãi, vội vàng mở hệ thống ra xem, lúc này mới phát hiện, áo chống đạn tàng hình lúc trước hắn sử dụng cho Đinh Lam đã không thấy nữa!
Theo lý thuyết, đến bây giờ vẫn chưa qua mười bảy phút, áo chống đạn của Đinh Lam vẫn còn trên người mới đúng.
Xem ra, vụ nổ trong căn nhà nhỏ trước đó đã phá hủy áo chống đạn của cô rồi.
Đáng chết!
Nếu không có áo chống đạn phòng hộ, như vậy…
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, cùng với tiếng bước chân dồn dập vang lên, trước mắt họ bỗng xuất hiện vài tên binh sĩ, bọn họ vừa thấy Triệu Ngọc và Đinh Lam thì lập tức nổ súng!
Vào lúc này, Triệu Ngọc không thể để cho Đinh Lam có bất kỳ sơ suất nào nữa, vội đứng thẳng người lên chắn giữa Đinh Lam và kẻ địch, sau đó nổ súng bắn trả!
Đoàng…
Đoàng…
Chỉ phút chốc, viên đạn ở cự ly gần vang lên chói tai, hai bên bắn nhau vô cùng mạo hiểm.
“Không…”
Đinh Lam cho rằng Triệu Ngọc chắc chắn sẽ trúng đạn, nhất thời phát ra sự kinh ngạc.
Đoàng…
Đoàng…
Nhưng mà hai giây sau cô lại kinh ngạc phát hiện, sau loạt bắn phá vừa rồi, Triệu Ngọc có thể bắn ngã tất cả binh sĩ đang bao vây, còn hắn thì vẫn đứng vững như núi Thái Sơn.
⚝ ✽ ⚝
Đinh Lam không biết chuyện của áo chống đạn, còn tưởng rằng đã xảy ra kỳ tích gì?
“Triệu Ngọc, anh không sao chứ!?” Đinh Lam vừa hỏi một tiếng thì nhìn thấy sau lưng Triệu Ngọc xuất hiện một bóng người, vội vàng to tiếng nhắc nhở: “Cẩn thận!”
“A…”
Một tên binh sĩ bỗng nhiên lao ra từ khe hở giữa xe ô tô, ôm lấy cổ Triệu Ngọc, đẩy Triệu Ngọc vào chiếc ô tô bên cạnh.
Lạch cạch…
Súng trường của Triệu Ngọc rơi xuống đất.
“Bà nội gấu nhà nó!” Triệu Ngọc xoay người lại, dùng ót đập vào xương sống mũi của gã ta, lập tức khiến cho gã ta chảy máu đầy mặt.
Sau đó, Triệu Ngọc túm lấy tóc của gã ta, đè đầu của gã ta xuống, đồng thời nâng đầu gối lên, phịch một tiếng đập vào trán gã ta, khiến gã ta choáng váng ngã xuống đất.
Nhưng mà vừa mới giải quyết xong người này, từ khe hở ô tô hai bên lập tức xuất hiện ba kẻ địch, bọn họ nhìn thấy Triệu Ngọc liền vội giơ súng nhắm chuẩn!
Lúc này, súng trường của Triệu Ngọc đã rơi xuống đất, hiển nhiên không thể bắn trả cũng không tiện tránh né.
Đoàng!
Ai ngờ, súng của Đinh Lam vang lên đầu tiên, trong chớp mắt cô đã bắn một phát súng, bắn ngã tên đứng đầu tiên.
Nhưng mà khi cô định bắn phát thứ hai thì phát hiện đạn trong súng trường đã hết.
⚝ ✽ ⚝
Hai tên binh sĩ còn lại hơi sững sờ, vội vàng hướng họng súng về phía Đinh Lam.
Cổ tay Đinh Lam lật lại, rút ra con dao găm lạnh băng, đâm vào giữa ngực một người.
Cùng lúc đó, Đinh Lam nhảy lên, dùng cánh tay kẹp lấy súng trường của người còn lại, khuỷu tay thuận thế đánh thật mạnh lên mặt người đó!
Một giây sau, Đinh Lam túm lấy súng trường của người đó, xoay người ầm ầm bắn hai phát khiến hai người này gục ngay tại chỗ!
Tất cả động tác như thủy ngân chảy xuống đất, liền mạch lưu loát, thật sự đẹp đến nỗi tuyệt vời, khiến cho Triệu Ngọc nhìn đến ngây người ra!
Thật không hổ là đặc công ưu tú, trình độ này đúng là không ai sánh bằng!
“A…..”
Nhưng mà sau khi hoàn thành động tác, Đinh Lam bỗng nhiên vịn vào vết thương trên cánh tay nghiêng người ngã xuống, Triệu Ngọc vội vàng chạy tới ôm lấy cô.
“Đinh Lam, sao rồi?” Triệu Ngọc nhìn thấy vết thương của Đinh Lam chảy máu, vội sử dụng thuốc cầm máu tàng hình lên người cô.
“Không sao!” Đinh Lam chỉ vào cánh tay của mình nói: “Đạn xuyên qua rồi, anh rể, chúng ta đi nhanh lên!”
“Ừm, được! Ừm…” Đột nhiên, Triệu Ngọc nhớ ra chuyện quan trọng vội hỏi: “Đúng rồi, Amerola và Jenna đâu? Hai người họ… sao rồi?”
Thật ra từ lâu Triệu Ngọc đã bắt đầu lo lắng cho sự an nguy của hai cô gái này, nhưng bởi vì đang trong tình huống khẩn trương nên hắn chưa có cơ hội hỏi.
“Bọn họ…”
Ai ngờ, ngay lúc Đinh Lam vừa mới mở miệng muốn trả lời thì máy báo động khẩn cấp trong đầu Triệu Ngọc đột nhiên phát ra cảnh cáo, xuất hiện bia ngắm đại diện cho sự nguy hiểm!
Chỉ thấy bia ngắm không ngừng di chuyển, đầu mũi tên đã di chuyển đến chỗ hồng tâm, hiển nhiên có việc nguy hiểm sắp xảy ra.
“Hả?”
Triệu Ngọc vô cùng sợ hãi, vội vàng ôm chặt Đinh Lam, tung chiêu cá nhảy qua thác!
Ngay vào lúc hắn vừa mới bay ra, một tiếng xé gió khiến người ta sợ hãi vang lên, một viên đạn hỏa tiễn bắn trúng vào chiếc xe hơi phía sau bọn họ!
⚝ ✽ ⚝
Tiếng nổ rung trời vang lên, trong chớp mắt chiếc xe ô tô đã phóng lên trời, nổ thành một quả cầu lửa, bao phủ hai người Triệu Ngọc trong ngọn lửa hừng hực…