← Quay lại trang sách

Chương 1717 Cơ hội phản kích tốt nhất

Lần này, Triệu Ngọc nhận được độ hoàn thành khổng lồ 721%, lấy được bốn mươi lăm món đạo cụ phần thưởng, cùng với gần mười nghìn điểm tích lũyMặc dù, trước đó hắn đã quên đặt cược điểm tích lũy và đạo cụ nhưng vẫn khá hài lòng với kết quả như thế này.

Cứ nói về điểm tích lũy trước, tổng điểm tích lũy hiển thị trong cột hiện giờ là 29720 điểm, lại gần thêm một bước với một trăm nghìn điểm tiêu chuẩn thăng cấp rồi.

Phải biết rằng lúc ở ngôi nhà tội ác để cường hóa các loại đạo cụ mà Triệu Ngọc đã từng tiêu hao quá nhiều điểm tích lũy, bây giờ chẳng những bổ sung điểm tích lũy đã tiêu hao về, mà còn nhiều hơn trước kia khoảng mười nghìn điểm nữa, đương nhiên Triệu Ngọc rất hài lòng rồi.

Lại nhìn bốn mươi lăm món đạo cụ phần thưởng cũng rất có giá trị: năm áo chống đạn tàng hình, ba chiếc máy bay tàng hình, hai bộ quần áo ẩn thân, bốn máy báo động tàng hình… Gần như tất cả đều là đạo cụ thường dùng cả.

Nhất là máy báo động khẩn cấp, thật ra thì lúc gặp phải đạn lửa lần cuối cùng cũng không phải do máy báo động khẩn cấp đã mất đi tác dụng, mà là vì lúc ấy hắn đã dùng hết toàn bộ rồi.

Nhưng lần này hệ thống lại tặng bốn món, cũng xem như là bạn chí cốt.

Ngoài ra, Triệu Ngọc còn phát hiện trong những đạo cụ mà lần này hắn nhận được, thì tỷ lệ nhận được đạo cụ có tính công kích màu đỏ nhiều hơn trước kia nhiều, gần như có thể chiếm một phần ba trong số đó.

Các đạo cụ có tính tấn công như búa, máy mài vũ khí, máy tăng cường viên đạn, máy gây ngứa tàng hình… có rất nhiều.

Lợi hại hơn chính là hắn còn nhận được hai ống ngắm chuẩn vạn năng mà hắn tha thiết cầu mong. Có món đạo cụ này thì sau này dù gặp phải vấn đề nổ súng thì hắn cũng không sợ nữa.

Đương nhiên là thứ này vẫn chưa phải lợi hại nhất, trong đống đạo cụ màu đỏ lại xuất hiện đạo cụ cấp bậc đặc biệt, tên là gậy điện tàng hình!

Triệu Ngọc thấy cái này thì vô cùng hưng phấn.

Có thể thấy được vũ khí này đã lật đổ hoàn toàn cái nhìn của hắn về đạo cụ của hệ thống rồi.

Thử nghĩ mà xem, hắn có thể lặng yên không gây tiếng động phóng dòng điện ra làm kẻ địch tê liệt. Thì há có thể chỉ dùng hai từ “trâu bò” để hình dung về món đạo cụ cấp bậc này chứ?

Tuy nhiên, thu hoạch thì thu hoạch, bởi vì lần này đã mở ra một quẻ biến dị của “Khôn Càn”, vả lại còn xuất hiện hai hậu tố thì sau khi kết thúc sẽ tới thời kỳ cooldown cũng nằm trong dự đoán của Triệu Ngọc.

Hệ thống hiển thị thời gian cooldown lần này là hai mươi ngày, sau hai mươi ngày mới có thể gieo quẻ trở lại.

Hai mươi ngày nhìn thì không ngắn, nhưng nếu đem so với quẻ biến dị “Càn Khôn” tận bốn mươi ngày thì đã ít hơn một nửa rồi, cho nên Triệu Ngọc cũng không oán thán câu nào cả.

Nhưng hắn vẫn âm thầm nhắc nhở bản thân, đợi sau khi về nhà phải nghỉ ngơi cho thật tốt mới được.

Bắt đầu từ sự kiện đội thăm dò ở Vaqueria thì hắn tựa như lên dây cót vậy, không ngừng nghỉ một giây phút nào.

Vụ án video giết người, vụ án ví tiền giết người, vụ án Miêu Khôn mất tích, rồi đến một trận chiến vượt ngục ở ngôi nhà tội ác, hắn cảm thấy tinh thần và thể lực của mình đã bị sử dụng không còn một mống rồi.

Cho nên, lần này dù vụ án gì hay nhiệm vụ gì mình cũng không nhận, phải nghỉ ngơi thật tốt mới được.

⚝ ✽ ⚝

Mấy tiếng đồng hồ sau, máy bay vẫn còn đang bay trên không trung.

Triệu Ngọc đã thay đổi bộ quần áo sạch sẽ đang tựa trên chỗ ngồi nghỉ ngơi một lát. Hắn vốn dĩ có thể ngủ nhưng cảm giác bỏng rát từ sau lưng truyền tới làm hắn vô cùng khó chịu.

Thì ra lúc hắn đang né tránh chiếc xe hơi bốc cháy thì sau lưng đã bị phỏng, lúc trước không để ý nhưng bây giờ đã càng ngày càng đau rát rồi.

Bên ngoài khoang máy bay bị tầng mây giăng kín cho nên hắn không thể nhìn thấy cái gì cả.

Hắn vẫn không rõ chiếc máy bay này sẽ bay tới nơi nào? Máy bay nhỏ thế này chắc không thể bay thẳng về Trung Quốc đâu nhỉ?

Vả lại, Miêu Khôn cũng đã đồng ý đưa Jenna về nhà rồi.

Nhưng khi Triệu Ngọc hỏi mấy nhân viên công tác thì cũng không nhận được câu trả lời nào cả.

Miêu Khôn nghe thấy Triệu Ngọc nói chuyện thì lập tức đứng dậy đi từ khoang máy bay trước mặt tới bên cạnh Triệu Ngọc.

“Được rồi” Miêu Khôn chỉ trước mặt hắn nói: “Ta đã giải thích rõ với cô Jenna rồi, nhưng… các con ở Maroc chơi phấn khích quá nhỉ! Lại còn xảy ra án mạng nữa chứ! Xem ra lần này, ta lại phải bỏ ra một khoản tiền nữa rồi, bởi vì ta không thể để mất những vụ làm ăn đó được!”

“Cha vợ” Triệu Ngọc thấy xung quanh không có người thì mới thấp giọng hỏi: “Chúng ta sắp bay tới chỗ nào vậy? Amerola cũng cần phải chữa trị nữa đấy!”

“Ha ha, yên tâm đi, ta đã làm mà con còn lo lắng à?” Miêu Khôn cười nói: “Chúng ta cất cánh ở Algeria, nếu như Juliet còn theo dõi chúng ta thì đương nhiên sẽ cho rằng chúng ta sẽ đi tới sân bay Algeria. Nhưng sự thật là chúng ta đã bay trở về Maroc rồi!”

“Hả? Lại đi Maroc à?” Triệu Ngọc nhíu mày lại: “Đưa Jenna về thì được nhưng mà con không cho rằng trở về Maroc là ý kiến hay, cái tên Tisamo gì đấy còn đang truy nã tụi con kìa!”

“Ha ha, ta có ngu như vậy đâu! Ta nói cho con biết” Miêu Khôn hạ thấp giọng xuống trả lời: “Chúng ta phải bay qua Địa Trung Hải, đi Sevilla! Mà bây giờ chúng ta đã ở biên giới Tây Ban Nha rồi!”

“Ôi mẹ ơi, Tây Ban Nha?” Triệu Ngọc liên tưởng tới bản đồ thế giới, cảm thấy hơi xa.

“Lại nói thêm một tin tức mới cho một mình con nghe thôi nhé” Miêu Khôn nói tiếp: “Vừa rồi Lundy nói với ta rằng ông ta biết một bí mật của Tịch Vĩ cho nên có thể cung cấp trợ giúp cho kế hoạch trả thù của chúng ta”

“Ồ…” Triệu Ngọc gật đầu: “Xem ra quan hệ của Lundy và Tịch Vĩ cũng không tệ đâu!”

“Con nói đúng đấy” Miêu Khôn nói: “Cách đây rất lâu, bọn họ là đối tác làm ăn với nhau nhưng sau đó do bất đồng về ý kiến cho nên mỗi người một ngả! Ha ha ha… Câu chuyện này cứ như là tình tiết trong phim truyền hình ấy! Sau đó, Lundy trở thành người giàu nhất thế giới, mà Tịch Vĩ cho rằng Lundy cướp sáng kiến và mối buôn bán của ông ta cho nên ghi hận trong lòng. Mà máu chó nhất chính là Lundy còn cưới người phụ nữ Tịch Vĩ yêu thương nhất nữa…”

“Mẹ kiếp, đúng là rất máu chó!” Triệu Ngọc phát biểu ý kiến: “Tịch Mộng Na đã từng nói báo thù chưa chắc phải giết người, mà là muốn để ông ta phải tuyệt vọng! Cho nên bọn họ mới nhốt Lundy vào trong tù để ông ta chịu đủ mọi loại ngược đãi. Vả lại còn có thể nhân tiện dò la tin tức bí mật từ Lundy nữa…”

“Ông trời phù hộ” Miêu Khôn vui mừng nói: “May mà ta trốn ra được, chứ không thì ta và Lundy đã trở thành người cùng cảnh ngộ rồi!”

“Cho nên, cha phải cảm ơn con mới đúng” Triệu Ngọc nhân cơ hội nói: “Nếu không nhờ con không quan tâm đến sống chết vào tù cứu cha, cha đi đâu mà tìm được một con rể xuất sắc như con chứ?”

“Ha ha… Ha ha…” Miêu Khôn cười ngây ngô: “Người một nhà không nói chuyện hai nhà!”

“Cha thôi đi!” Triệu Ngọc xị mặt ra: “Lúc này mới nói người một nhà à? Ít nhất phải chia cho con một nửa số tiền một tỷ thù lao tìm được Lundy chứ?”

“Con cứ nói thế” Miêu Khôn cười giả tạo: “Ta chỉ có mỗi một đứa con gái là Miêu Miêu, tiền của ta sau này còn không phải là của con à?”

“Cha đừng có diễn nữa!” Triệu Ngọc xua tay: “Xài tiền mình kiếm được vẫn yên tâm thoải mái hơn! Theo con thấy thì chúng ta phải tính tiền cho thật kỹ mới được…”

“Rồi, rồi, rồi, con cứ yên tâm đi!” Miêu Khôn nghiêm túc lại: “Nhất định sẽ không thiếu phần của con đâu, nhưng điều kiện tiên quyết là chúng ta phải giải quyết cho xong chuyện Lundy đã! Cho nên…” Miêu Khôn lại nhìn xung quanh rồi mới dùng âm thanh cực nhỏ nói: “Đợi khi nào tới Tây Ban Nha thì ta sẽ phái người đưa con về nhà! Còn bọn ta… thì sẽ bay thẳng tới Mỹ!”

“Hả?” Triệu Ngọc không hiểu: “Đi Mỹ? Tại sao?”

“Bọn ta tới nhà Lundy trả ông ta về cho người nhà ông ta!” Miêu Khôn nói: “Còn phải tổ chức buổi họp báo lớn để tung tin tức Lundy đã về nhà truyền khắp thế giới nữa!”

“Hả? Gấp gáp như vậy à?” Triệu Ngọc vẫn không hiểu được.

“Đúng vậy” Miêu Khôn nói: “Việc này không nên chậm trễ, Tịch Mộng Na phát hiện không thấy Lundy đâu thì sẽ nghĩ đủ cách ngăn cản, cho nên chúng ta cần phải hành động trước cô ta, đưa Lundy về nhà rồi làm lớn chuyện này lên!”

“À…” Cuối cùng Triệu Ngọc cũng đã hiểu ra, bèn giơ một ngón tay cái lên: “Cao tay, một chiêu này quá cao tay! Chỉ cần Lundy về nhà an toàn là có thể mạnh dạn làm chứng tội ác của Tịch Vĩ, nếu vậy thì sẽ chèn ép được Tịch Mộng Na!”

“Chúng ta còn có thể tiến thêm một bước” Miêu Khôn cười xấu xa: “Tuyên bố chỗ của Tịch Mộng Na còn nhốt những người tương tự Lundy thì cô ta cùng với ngôi nhà tội ác của cô ta sẽ trở thành mục tiêu công kích của mọi người!”

“Hay!” Triệu Ngọc bội phục: “Lundy về nhà chính là cơ hội phản kích tốt nhất của chúng ta…”