Chương 1735 Chẳng phải là rất quen à?
Hai ngày sau, trong văn phòng của tổ điều tra đặc biệt Tần Sơn, Triệu Ngọc đang gọi video nói chuyện với Nhiễm Đào và Ngô Tú Mẫn ở xa“Lần này phiền toái rồi, sếp” Nhiễm Đào ôm một đống tư liệu, nói ở trước ống kính: “Ba Hồng Tuyết trước kia là một tên lưu manh, đã từng đi theo rất nhiều đại ca”
“Người này tất cả tật xấu đều có đủ, đam mê cờ bạc, bởi vì trốn nợ, hắn ta đã sinh sống ở nhiều thành phố, giống như chơi bịt mắt trốn tìm, điều tra rất phí sức!”
“Tình huống của Vương Bằng Nghĩa cũng không kém nhiều” Ngô Tú Mẫn nói trong video: “Căn cứ vào anh em của anh ta nói, lúc còn trẻ, Vương Bằng Nghĩa cũng là một Cổ Hoặc Tử* rất thích tranh đấu”
* Cổ Hoặc Tử: Nhân vật trong phim “Người trong giang hồ” (古惑仔之人在江湖).
“Mặc dù sau này già rồi đã dần dần ổn định hơn, nhưng vẫn mang tính khí nóng nảy, ba ngày thì hai ngày gây sự với người khác, đắc tội với vô số người, muốn điều tra người có thù với hắn ta, có vẻ như…”
“Quả nhiên đều là tên lưu manh…” Một cảm giác không ổn lướt qua trong lòng Triệu Ngọc, kiểu người giống như du côn lưu manh, số người đắc tội thật sự là nhiều vô số kể, không thể nghi ngờ rằng độ khó của vụ án đã tăng lên.
“Vậy thì…” Hắn nghĩ ngợi, rồi hỏi hai người: “Mọi người tìm được điểm liên hệ giữa hai người này không? Hai người bọn họ có biết nhau không?”
“Ừm…” Nhiễm Đào trả lời trước: “Tôi đã từng hỏi mấy người bạn của Ba Hồng Tuyết, bọn họ đều chưa từng gặp qua Vương Bằng Nghĩa”
“Tôi cũng đã từng hỏi anh em và bạn bè của Vương Bằng Nghĩa” Ngô Tú Mẫn trả lời: “Bọn họ cũng chưa từng nghe nói đến Ba Hồng Tuyết”
“Tôi đã điều tra lịch sử trò chuyện của Ba Hồng Tuyết” Nhiễm Đào bổ sung: “Trong đó không có số điện thoại của Vương Bằng Nghĩa. Hiện giờ tôi đang ở Cục Cảnh sát của nơi này để điều tra lịch sử trò chuyện của hắn ta, xem có người đang mất tích phù hợp với điều kiện không, xem có thể tìm ra được hai người chết còn lại hay không”
“Vương Bằng Nghĩa là người tương đối bảo thủ, không sử dụng QQ hay WeChat, tôi chỉ có thể đi thăm hỏi điều tra, cùng với xem xét lịch sử trò chuyện”
“Sếp à, cần thời gian!” Nhiễm Đào nói: “Ba Hồng Tuyết là người độc thân lâu năm, cha mẹ đã không còn ở trên đời, có người chị cũng cả đời không qua lại với nhau”
“Muốn hiểu rõ quá khứ của hắn ta, chỉ có thể từng bước từng bước đi tìm những anh em Cổ Hoặc Tử năm đó của hắn ta thôi, tôi cần thêm thời gian!”
“Bên tôi cũng thế” Ngô Tú Mẫn nói: “Trước kia, Vương Bằng Nghĩa từng làm ăn buôn bán, vào Nam ra Bắc, tiếp xúc với rất nhiều người, chuyện điều tra cũng rất khó giải quyết”
“Haizz…” Triệu Ngọc bứt tóc, bất đắc dĩ nói: “Vậy thì mọi người cố gắng thăm dò đi, tra xem có lần nào bọn họ từng tiếp xúc với nhau trong cùng một thành phố không, chỉ khi điều tra rõ ràng mối quan hệ của bọn họ thì việc điều tra vụ án này mới có thể tiếp tục tiến hành được!”
“Vâng ạ…”
“Hiểu rồi!”
Sau khi hai người đáp lại, cuộc gọi video kết thúc, Triệu Ngọc tắt điện thoại đi.
Haizz!
Triệu Ngọc thở dài, thật sự là ứng với câu tục ngữ: Dục tốc bất đạt.
Hắn càng vội vàng muốn hoàn tất vụ án này, nhanh chóng điều tra vụ án “Hồi ký giết người”, nhưng lại càng ngày càng rơi vào khó khăn.
Lai lịch của hai người bị hại vô cùng phức tạp, người có hiềm khích cũng nhiều, nếu như muốn tìm được lai lịch của hai người chết khác và lai lịch của hung thủ, thì không phải là chuyện có thể giải quyết được trong thời gian ngắn.
Thế là Triệu Ngọc trở nên nôn nóng.
Mặc dù chuyên gia chân dung đang dốc hết công sức để khôi phục lại ảnh chân dung của hai người chết, nhưng mà Triệu Ngọc không xem trọng việc này.
Bởi vì nếu như ADN của hai người chết chưa từng xuất hiện trong kho số liệu của người mất tích, thì không thể nghi ngờ rằng không có người nào báo án cho bọn họ, mà đã không có người báo án thì cũng chứng tỏ không ai quan tâm đến bọn họ cả.
Nếu như đã không có ai quan tâm đến bọn họ, vậy thì cho dù khôi phục được ảnh chân dung, dán ảnh bố cáo, cũng chưa chắc có thể có người hợp tác.
Còn nữa, loại ảnh chân dung 3D được khôi phục này, cho dù thế nào cũng sẽ có sai lệch nhất định so với người thật, nếu như dựa vào ảnh chụp trong thẻ căn cước để so sánh thì rất có thể sẽ xuất hiện sai sót, khiến mọi thứ trở nên vô dụng.
Cho nên, nếu muốn tìm được lai lịch của hai người chết kia, thì chỉ có thể bỏ công sức trên người chết, nếu như bọn họ đều chết trong giếng nước kia, thì tất nhiên là sẽ có mối liên hệ trọng yếu.
“Chắc chắn phải là… là thù sâu hận lớn!” Lúc này, Miêu Anh đối mặt với bảng trắng, nói: “Mặc dù Ba Hồng Tuyết và Vương Bằng Nghĩa đắc tội với rất nhiều người, nhưng mà chỉ có thù sâu hận lớn thực sự mới có thể dẫn tới sự trả thù như vậy!”
“Tổ trưởng” Tăng Khả bên cạnh nói: “Anh hiểu khá rõ ân oán giang hồ, liệu vụ án giếng nước có khả năng giống như trong phim ảnh, tức là bọn họ trộm hàng của người khác, đắc tội với đại ca giang hồ nào đó, cho nên bị giết hại không?”
“Cho nên, mới sử dụng phương thức tử hình như chôn sống này?”
“Trước đó, tôi cũng từng nghĩ tới loại khả năng này” Triệu Ngọc nói: “Nhưng mà bốn người này lần lượt bị vùi trong giếng nước, cách thức này không hợp lý lắm với khả năng giết người diệt khẩu”
“Nếu như là để diệt khẩu, thì chắc phải lựa chọn một phương thức càng bảo thủ hơn, hung thủ sẽ không chôn ở trong một cái giếng nước dễ thấy như vậy, cũng sẽ không qua loa chặn một khối đá ở phía trên miệng giếng là xong…”
“Ồ…” Tăng Khả gật đầu: “Nếu vậy thì khả năng báo thù vẫn tương đối lớn!”
“Đúng vậy” Triệu Ngọc chỉ vào bảng trắng, chăm chú suy tư, nói: “Giết người trong ba năm, sát hại bốn người, khiến tôi cảm thấy dường như hung thủ không hiểu rõ tình huống của người bị hại cho lắm!”
“Sau khi trải qua một thời gian dài tìm kiếm, hung thủ mới tìm được người bị hại, sau đó giết bọn họ!”
“Việc này…” Tăng Khả chăm chú suy nghĩ.
Miêu Anh thì tò mò hỏi lại một câu: “Hung thủ và người bị hại không quen thân sao? Vậy thì tại sao… hắn lại muốn giết bọn họ chứ? Còn có mối hận thù lớn đến vậy nữa?”
“Em xem này” Triệu Ngọc phân tích: “Em có nhớ rõ trong vụ án xương trắng, quá trình báo thù của tên sát thủ Vương Nghị Lực như thế nào không? Hắn ta chỉ dùng thời gian mấy tháng ngắn ngủi đã có thể giết chết ba sát thủ khác!”
“Nếu như vụ án giếng nước cũng là loại tình huống này, vậy thì khoảng cách giữa các lần giết người không thể dài như vậy mới đúng!” Triệu Ngọc nói: “Nếu như hung thủ muốn báo thù, vậy thì vì sao sau khi giết chết một người, hắn không ngay lập tức giết người tiếp theo chứ?”
“Hắn ta đang chờ điều gì?”
“Hắn ta không biết rằng thời gian kéo dài càng lâu, thì khả năng gây án thất bại càng lớn sao?”
“Thế nhưng mà, trong chuyện này có phải hơi mâu thuẫn không?” Miêu Anh hỏi: “Nếu như đã không quen biết, vậy thì tại sao lại có mối thù hận lớn đến như vậy chứ?”
“Không, em mới có mâu thuẫn!” Triệu Ngọc thẳng thắn nói: “Em còn nhớ vụ án xác chết trong ngân hàng không? Hung thủ Cầu Tân Dương có quen biết rõ với những người chết đâu?”
“Việc này…” Miêu Anh không phản bác được.
“Giả thiết của chúng ta” Triệu Ngọc vẽ một điểm tròn ở giữa bảng trắng, chỉ vào chấm tròn và nói: “Lúc trước bởi vì liên quan đến vụ việc quan trọng đến mạng người nào đó, bốn người bị hại cố ý hoặc vô ý đã đắc tội với hung thủ, từ đó dẫn tới sự thù hận của hung thủ!”
“Thế nhưng, bởi vì bốn người này đều là loại tiểu lưu manh không dễ tìm hiểu, cho nên hung thủ đã phải mất rất nhiều sức lực mới tìm kiếm được bọn họ, tìm được một người thì giết một người, sau đó chôn sống trong giếng nước kia!”
“Ồ… Khả năng này hình như cũng rất hợp lý” Tăng Khả phân tích: “Cho nên, hành động giết người không có tuần tự”
“Nếu như suy luận của tôi chính xác, vậy thì chứng tỏ mối liên hệ giữa bốn người bị hại không nhiều, nhóm người Nhiễm Đào rất khó thông qua quan hệ của người chết để tìm ra lai lịch của hai người còn lại!”
“Bởi vì…” Triệu Ngọc nói: “Nếu như bọn họ quen nhau thì hung thủ hoàn toàn có thể tìm được một người và tiến hành bức cung, giống như Lương Nghị Lực của vụ án xương trắng vậy, hắn có thể nắm giữ được tư liệu của tất cả mọi người rất nhanh!”
“Nếu như suy luận của anh chính xác” Miêu Anh nói: “Vậy thì việc Nhiễm Đào và Ngô Tú Mẫn đi điều tra sẽ không có ý nghĩa gì!”
“Có ý nghĩa!” Triệu Ngọc lại dùng bút, nặng nề vẽ một vòng tròn lên bảng: “Chúng ta nhất định phải biết được trước đây, tại sao người bị hại lại đắc tội hung thủ!”
“Nếu như có thể biết được mối thù hận của hung thủ rốt cuộc là cái gì, vậy thì chúng ta lập tức có thể giải quyết vụ án này một cách dễ dàng!”