Chương 1745 Thân phận quan trọng
Ào ào ào…Buổi chiều hôm đó, quả nhiên sắc trời chợt thay đổi, đổ trận mưa xuân đầu tiên của thành phố Tần Sơn.
Không ngờ rằng cơn mưa này không hề nhỏ, cho dù đang ở trong nhà, nhưng vẫn có thể nghe được tiếng mưa rơi ào ào.
Cũng may, tổ pháp y đã kết thúc công việc khai quật trong ngày, chuyển ba bộ hài cốt mới phát hiện tới phòng nghiệm thi của Cục Cảnh sát Tần Sơn, chờ đợi khám nghiệm.
“Thời gian có thể dài hơn so với suy đoán của tôi…” Trong văn phòng của tổ điều tra đặc biệt, Trương Bồi Bồi đang báo cáo tình hình với Triệu Ngọc: “Quần áo trên người của hài cốt cơ bản đã hư thối không còn nhìn thấy được, nhìn từ góc độ vôi hóa, có khả năng đã gần 30 năm…”
“Nói cách khác, vừa khớp với thời gian xảy ra hiện tượng lở núi…” Triệu Ngọc gật đầu, như đang suy nghĩ điều gì.
“Chắc là như vậy, mặc dù hài cốt đã hư hao rất nghiêm trọng, nhưng vị trí xuất hiện của hài cốt và thành phần bùn đất bao trùm lên hài cốt giống với những nơi khác.
“Điều này có nghĩa là ba nạn nhân này, khả năng chết do lở núi là vô cùng lớn!” Trương Bồi Bồi giải thích.
“Vậy thì… Còn có thể lấy ADN hữu hiệu không?” Triệu Ngọc lại hỏi.
“Cái này không thành vấn đề!” Trương Bồi Bồi khẳng định đáp: “Chỉ là thời gian lâu hơn một chút, nhưng việc lấy được tin tức hoàn chỉnh vẫn không có vấn đề”
“Vậy thì tốt” Triệu Ngọc hạ lệnh. “Trước mắt nhanh chóng tiến hành việc lấy ADN đi so sánh, chỉ cần biết được thân phận của ba bộ hài cốt này thì mới có thể giải đáp được câu hỏi của vụ án giếng nước”
“Hiểu rồi… Vậy tôi đi trước…” Trương Bồi Bồi chỉ vào cửa, ánh mắt nhìn về phía người yêu Tăng Khả.
Câu nói này hiển nhiên là nói với Tăng Khả.
“Ừm… pháp y Trương” Triệu Ngọc đột nhiên nhớ ra điều gì hỏi lại lần nữa: “Cô có thể khẳng định ở nơi đó xảy ra thiên tai tự nhiên nguyên phát không? Thật sự là lở núi đất đá trôi gì đó?”
“Sao lại hỏi như vậy?” Trương Bồi Bồi cảm thấy bất ngờ, sau đó gật đầu nói: “Căn cứ theo tình hình tại hiện trường mà phán đoán, chắc là một trận lở núi do lũ lụt mưa lớn, vết tích dòng nước tại hiện trường hết sức rõ ràng!”
“Ồ…” Triệu Ngọc gật đầu.
“Tổ trưởng” Tăng Khả vội vàng phụ họa: “Theo tư liệu mà em điều tra được, ở núi Đà thường xuyên xảy ra lũ lụt, bởi vì thường xuyên xảy ra cho nên vẫn chưa tìm được ghi chép có liên quan. Anh… Anh không phải cho là… Trận lở núi đó là con người làm chứ?”
“Người làm?” Trương Bồi Bồi sững sờ, sau đó nghiêm túc nói: “Như vậy đi, đợi mưa tạnh, tôi lại phái người đến chỗ sườn núi cao kiểm nghiệm thử, nếu như là có người tàn phá, thì quy mô lớn như vậy, nhất định có thể tìm được thuốc nổ để lại!”
“Ừm… Được rồi, đi đi!”
Sau khi Triệu Ngọc gật đầu, Trương Bồi Bồi lúc này mới rời khỏi văn phòng, trở lại khoa Giám định Pháp y để làm công việc của cô ấy.
“Tổ trưởng” Tăng Khả nói với Triệu Ngọc: “Núi Đà là khu bảo tồn thiên nhiên, nơi đó không có tài nguyên khoáng sản, sao lại phá núi chứ? Chẳng lẽ… Anh nghi ngờ nạn nhân mới phát hiện là chết do sự cố người tạo ra à?”
“Ừm…” Tăng Khả vừa nói như vậy, Triệu Ngọc rốt cuộc cũng có phản ứng, lúc này gật đầu nói: “Cũng đúng, chỉ có ba nạn nhân, nếu như muốn giết người thì không cần phá núi chứ?”
“Đúng vậy” Tăng Khả nói: “Phá núi vốn không phải đơn giản đâu, là công việc yêu cầu kỹ thuật cực kỳ phức tạp, khả năng con người làm cũng không lớn…”
Lời của Tăng Khả còn chưa dứt, cửa văn phòng đã bị đẩy vào, chỉ thấy Miêu Anh đang cầm một xấp tài liệu hùng hổ tiến vào.
“Tổ trưởng, bên Ngô Tú Mẫn đã đưa đến tin tức mới nhất” Cô đưa tài liệu trong tay giao cho Triệu Ngọc nói: “Tề Mộc Cách đúng thật là đã mất tích, căn cứ vào người biết chuyện, Tề Mộc Cách đã từng bởi vì say rượu lái xe gắn máy, đâm vào cột điện, hai chiếc răng cửa đã bị gãy mất!”
“Cho nên nếu như dự đoán không sai thì Tề Mộc Cách chính là người bị hại số 4!”
“Ồ?” Triệu Ngọc mở tài liệu ra chăm chú xem.
“Thân phận của người này cũng không sạch sẽ” Miêu Anh giới thiệu nói: “Đã từng làm rất nhiều hoạt động phi pháp. Bị truy nã cũng là thật. Mười năm trước, ông ta đánh trọng thương một nhân viên của rạp chiếu phim ở huyện Phú An, sau đó chạy trốn, đến nay vẫn chưa tìm được tung tích của ông ta”
“Người bị hại số 4 đã chết vào 5 năm trước…” Triệu Ngọc nói: “Xem ra, hung thủ tìm được ông ta chắc đã bỏ ra rất nhiều công sức!”
“Còn nữa” Miêu Anh lại nói: “Ngô Tú Mẫn đã điều tra cặn kẽ về thông tin của Tề Mộc Cách, phát hiện ra Tề Mộc Cách từng làm việc ở một trang trại nuôi bò tại huyện Phú An, hơn nữa còn là một nhân viên quản lý. Mà Vương Bằng Nghĩa lúc ấy đúng lúc chính là người cung cấp thức ăn gia súc, cho nên… Tề Mộc Cách mới có thể xuất hiện trên danh bạ của Vương Bằng Nghĩa”
“Một người bán thức ăn gia súc, một người nuôi bò…” Triệu Ngọc suy nghĩ rồi hỏi: “Có thời gian cụ thể không?”
“Ừm…” Miêu Anh nhớ lại rồi đáp: “Tề Mộc Cách làm việc ở trang trại nuôi bò từ cuối thập niên 80, làm được cũng gần 10 năm”
“Nói cách khác, tại thời điểm lở núi, ông ta còn đang làm việc tại trang trại nuôi bò, vậy thì…” Triệu Ngọc lại hỏi: “Trang trại nuôi bò là trang trại như thế nào?”
“Trang trại nuôi bò không có tên, thời điểm đó trang trại còn không sản nghiệp hóa…” Miêu Anh trả lời: “Là loại tư nhân nhận thầu, tình huống cụ thể thì Ngô Tú Mẫn vẫn đang điều tra”
“Thôi Lệ Châu lúc này đã đến rồi” Triệu Ngọc nói: “Gửi tài liệu chi tiết cho cô ta, để cô ta đi điều tra đi!”
“Ừm…” Miêu Anh gật đầu.
“Xem ra chúng ta càng ngày càng tiếp cận sự thật rồi!” Triệu Ngọc nói: “Vậy thì… Anh Đào của chúng ta có tin tức mới nhất chưa? Có thể điều tra được nạn nhân số 1 Ba Hồng Tuyết có liên quan gì tới trang trại nuôi bò này hay không?”
“Không có…” Miêu Anh nói: “Nhiễm Đào điều tra được trước kia đúng là Ba Hồng Tuyết từng làm việc tại huyện Phú An, nhưng công việc cụ thể là gì vẫn chưa điều tra được. Có điều theo những người biết chuyện tiết lộ, Ba Hồng Tuyết cũng chưa từng làm công việc liên quan tới trang trại nuôi bò. Việc hắn ta làm nhiều nhất vẫn là loại hoạt động phi pháp của đám lưu manh, ví dụ như đòi nợ thuê hay đánh nhau…”
“Ồ… Vậy thì để Nhiễm Đào nhanh chóng đi xác nhận” Triệu Ngọc ra lệnh: “Ít nhất phải biết được quỹ tích thời gian của Ba Hồng Tuyết tại huyện Phú An, xem thử hắn ta có từng gặp mặt Vương Bằng Nghĩa hay Tề Mộc Cách hay không?”
“Ừm, em đã nói với anh ta rồi, anh ta vẫn đang điều tra…” Miêu Anh gật đầu.
Sau khi Miêu Anh nói xong, Triệu Ngọc lại đi tới bảng trắng viết thêm tư liệu theo thói quen.
Trong lúc hắn đang viết thêm tư liệu, quẻ văn trong đầu của hắn cũng đúng lúc kết thúc, hắn đạt được độ hoàn thành hơn 300%, nhận được hơn 1000 điểm tích lũy, cùng vài món đạo cụ xem như ban thưởng.
Đến bây giờ độ hoàn thành như vậy đối với Triệu Ngọc mà nói đã không có sức hấp dẫn nữa, hắn thậm chí còn không đi xem đạo cụ mình nhận được cụ thể là gì, mà vẫn tiếp tục chăm chú viết thêm tình tiết vụ án lên bảng trắng.
Thời gian trôi qua, mưa bên ngoài chẳng những không ngớt, mà trái lại càng ngày càng nặng hạt.
Nghe tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ, cảm nhận bầu không khí ướt lạnh kia, khiến cho Triệu Ngọc bất giác nhớ về chuyện cũ, giống như rất quen thuộc.
Nhớ lại năm xưa phá vụ án Miên Lĩnh, bên trong cái hang phát hiện ra thi thể của trẻ em, hình như cũng là cơn mưa lạnh lẽo như vậy!
Không biết đây chỉ là trùng hợp, hay là ông trời thật sự đã an bài?
Hôm nay đào được ba bộ hài cốt trong núi, cũng có một bộ thuộc về trẻ con, theo phán đoán của pháp y, đứa bé kia năm đó chỉ có 6 tuổi.
Xem ra năm ấy ba người này tử vong chắc chắn có nguyên nhân nào đó, mới xảy ra vụ án giết người tại giếng nước!
Có thể thử nghĩ, cho dù sườn núi thật sự từng xảy ra thiên tai, trên sườn núi thật sự có tòa miếu thần Núi, thế nhưng, ở ngọn núi hoang vắng vẻ không người như thế, sao ba người kia lại xuất hiện ở chỗ này chứ?
Bọn họ là ai?
Bọn họ đến miếu thần Núi để làm gì!?