Chương 1766 Dương đông kích tây
Vì sao!Vì sao vậy?
Từ trước tới nay Triệu Ngọc chưa từng gặp chuyện vừa khó giải quyết lại vừa kỳ lạ như vậy, chuyện bắt chước vụ án Kuman Thong chưa kết thúc, đã đến lượt chuyên gia Thái Lan bị người ta mưu sát rồi!
Ba vụ án này bị phủ bởi một màn sương dày đặc, nhất thời khiến Triệu Ngọc như rơi vào trong sương mù.
Bởi vì lại có thêm một vụ án nữa, bây giờ không chỉ có bảng trắng dùng để viết vụ án không đủ dùng, ngay cả người cũng thiếu thốn nghiêm trọng.
Triệu Ngọc chỉ có thể phối hợp với Cục Cảnh sát địa phương, phân công các thành viên trong đội của tổ điều tra đặc biệt vào ba vụ án, cùng triển khai điều tra với cảnh sát địa phương.
Giờ phút này, trong văn phòng chỉ còn lại có hai người là Triệu Ngọc và Tăng Khả, tuy đã hai giờ khuya, nhưng hai người vẫn đang căng thẳng làm việc.
“Anh Đào có liên lạc với ngôi trường kia rồi” Tăng Khả báo cáo với Triệu Ngọc: “Đã tìm được cậu bé xuất hiện cùng người bị tình nghi rồi, anh ấy đang nghĩ cách liên lạc”
“Có điều… Bởi vì bây giờ đã khuya, có thể phải chờ tới sáng sớm ngày mai!”
“Vậy người bị tình nghi thì sao? Có phát hiện gì không?” Triệu Ngọc hỏi.
“Không có, họ đang so sánh với kho số liệu, còn cần thời gian…”
Tích tích tích…
Điện thoại của Triệu Ngọc reo lên, Đinh Lam gọi điện thoại cho hắn: “Anh rể, em đã điều tra được mấy số điện thoại trên di động của Mia rồi, đều là người nhà của ông ta ở Bangkok”
“Em cũng điều tra thông qua các mối quan hệ quốc tế, đúng là Mia có cái di động dùng cho công việc, nhưng không đăng ký bằng tên của ông ta!” Đinh Lam nói: “Rất có khả năng cái điện thoại này đã bị hung thủ mang đi rồi!”
“Mà cái điện thoại này có khả năng chính là nguyên nhân khiến Mia tử vong!” Triệu Ngọc vội hỏi: “Như thế… Có định vị được không?”
“Em đã thử rồi, di động hoàn toàn không có tín hiệu! Nhưng mà…” Đinh Lam nói: “Bọn em có thể điều tra lịch sử trò chuyện của cái điện thoại đó, chẳng qua bởi vì vấn đề quyền hạn… nên cần chút thời gian!”
“Được” Triệu Ngọc gật đầu: “Chúng ta không thể buông tha cho bất kỳ manh mối nào”
“Đúng rồi, còn đang tìm kiếm video clip bên sân vận động” Đinh Lam lại nói: “Có điều… Anh cũng biết đấy, hôm nay có hơn một vạn người hâm mộ âm nhạc có mặt, nếu muốn tìm ra Mia cũng cần thời gian!”
“Được, em cứ tiếp tục điều tra…” Triệu Ngọc dặn: “Có phát hiện gì cứ nói cho anh biết!”
“Ừm… Anh rể…” Đinh Lam do dự lại nói thêm một câu: “Anh nói xem… Có phải chúng ta đã quá xem trọng mình không?”
“Hửm?” Triệu Ngọc khó hiểu: “Là sao?”
“Anh nói xem, có khi nào hai vụ án bắt chước vụ án Kuman Thong kia không phải vì chúng ta mới gây ra hay không?” Đinh Lam cân nhắc nói: “Mà là… Mà là vì dụ Mia tới đây? Cạm bẫy này được sắp đặt cho Mia?”
“Chuyện này hả…” Triệu Ngọc suy nghĩ một phen, nói: “Không giống cho lắm? Đừng quên, vụ án thứ hai mới vừa xảy ra không lâu, Mia đã xảy ra chuyện ngay rồi!”
“Nếu như nhằm vào ông ta, như vậy vì sao phải gây ra vụ án thứ hai?
“Còn nữa…” Triệu Ngọc lại nói: “Nếu muốn giết Mia, ở đâu không được? Vì sao nhất định phải chọn Hương Giang?”
“Ừm… Cũng đúng…” Đinh Lam buồn bực: “Em không hiểu gì cả! Cái chết của Mia rốt cuộc có liên quan tới hai vụ án kia hay không?”
“Đừng có gấp” Triệu Ngọc nói: “Anh có cảm giác, chúng ta sẽ biết đáp án rất nhanh! Chẳng lẽ em quên anh rể của em là một vị thần thám à?”
“Ha ha…” Đinh Lam cười gượng vài tiếng, sau đó cúp điện thoại vô cùng tự nhiên.
Triệu Ngọc thì lại thu khuôn mặt tươi cười, đứng trước bảng trắng tiếp tục suy nghĩ về vụ án.
Nhưng không bao lâu sau, pháp y Trương Bồi Bồi và Ngô Tú Mẫn lại lần lượt gọi điện thoại cho hắn.
Trương Bồi Bồi nói cho Triệu Ngọc biết, nạn nhân của vụ án thứ hai Hoàng Lập Xán đúng là chết vì ngạt thở chứ không phải bị rách cơ tim.
Cho nên, bây giờ có thể khẳng định không phải do sát thủ Kuman Thong thật sự gây ra.
Có điều, về thi thể của Mia thì chưa thể bắt đầu giải phẫu, bởi vì dù sao ông ta cũng là người nước ngoài, còn cần tiến hành thủ tục tương quan mới có thể tiến hành giải phẫu khám nghiệm.
Mà Ngô Tú Mẫn thì lại thông báo cho Triệu Ngọc, thông qua camera trong khách sạn đã chứng minh trong sạch của trợ lý Mia, vào đêm ấy, cậu ta vẫn luôn ở trong khách sạn, hơn nữa còn chat webcam với người nhà.
Bởi vì chứng cớ rõ ràng cho nên đành phải thả người…
Sau khi đặt điện thoại xuống, cuối cùng văn phòng cũng yên tĩnh lại, Triệu Ngọc lại tập trung suy nghĩ quan hệ giữa ba vụ án này một lần nữa.
Vụ án đầu tiên, phố Lam Thụ Hương Giang, nạn nhân là thành phần tri thức làm quản lý cao cấp, chết vào ban đêm, hơn nữa bị hung thủ nhét cho một con Kuman Thong…
Nhưng mà đến vụ án thứ hai, một khu chung cư tại Tiêm Sa Chủy, nạn nhân cũng là thành phần tri thức làm quản lý cao cấp, chẳng qua ông ta chết vào xế chiều, còn Kuman Thong là của chính ông ta nuôi dưỡng.
Tới vụ án thứ ba, đường Nam Phong, nạn nhân là chuyên gia Thái Lan – Tiến sĩ Mia, chết trong xe mình mượn vào buổi chiều, nhưng trong lòng không có Kuman Thong…
Không biết vì sao, ba vụ án này… Nhìn như có liên hệ chặt chẽ, nhưng nếu đặt vào một chỗ tiến hành phân tích thì lại có quá nhiều điểm khác biệt…
Thời gian không giống nhau, địa điểm không giống nhau, thân phận không giống nhau, khoảng cách thời gian cũng không giống nhau, Kuman Thong cũng không giống nhau, có vụ khóa cửa, cũng có vụ mở cửa, còn nữa, vứt xác trong xe…
Rốt cuộc hung thủ định làm gì?
Thế là, Triệu Ngọc đứng trước ba cái bảng trắng, đi qua đi lại, cố sức suy nghĩ, cảm giác hệt như trước kia vậy, đứng trước bảng trắng, hắn cảm thấy mình đã cách chân tướng vụ án rất gần, nhưng vẫn không thể nghĩ ra điểm mấu chốt là gì!
Điểm mấu chốt…
Điểm mấu chốt…
Trong đầu nghĩ mấy chữ điểm mấu chốt, Triệu Ngọc hết sức tự nhiên mà đưa mắt về phía ba chữ Kuman Thong.
Đúng rồi!
Tất cả các vụ án, đều xảy ra vì Kuman Thong.
Như vậy…
Điểm mấu chốt ở đây, có khi nào là…
⚝ ✽ ⚝
Hắn nhanh chóng nghĩ đến, sau khi Mia bị hại thì trong lòng không có Kuman Thong!
Chuyện này chứng minh điều gì?
Chuyện này chứng minh…
Triệu Ngọc cố gắng suy nghĩ dọc theo điều này, mắt hắn bỗng nhiên sáng lên, lập tức xoay tròn bảng trắng, chuyển bảng trắng Mia bị hại lại.
Thế là, trước mắt chỉ còn hai vụ án bắt chước vụ án Kuman Thong.
Nếu…
Trong lòng Triệu Ngọc nghĩ, có khi cái chết của Mia không liên quan gì đến hai vụ án này?
Vậy mình có thể tìm ra thứ gì hay không?
Mia từng nói, ít nhất trong vụ án của Phạm Bác Vĩ, hung thủ bắt chước vô cùng vụng về, chuyện này chứng minh hắn ta thậm chí không có hiểu biết sâu sắc về vụ án Kuman Thong thật sự!
Như vậy…
Vì sao hắn ta lại giết Phạm Bác Vĩ?
Báo thù sao?
Không…
Suy nghĩ của Triệu Ngọc chuyển động, hình như nghĩ đến điểm mấu chốt gì đó.
Nếu như hung thủ giết chết Phạm Bác Vĩ không phải vì báo thù thì sao?
Vậy… Còn có thể vì nguyên nhân gì?
Còn nữa… Còn có nạn nhân thứ hai Hoàng Lập Xán nữa?
Nếu hai người kia chết không phải vì báo thù, cũng không phải bởi vì Kuman Thong, vậy… vậy còn có thể là vì sao?
Phạm Bác Vĩ… Triệu Ngọc cẩn thận nhớ lại, trong lòng thì thào nói, Phạm Bác Vĩ là chủ nhiệm bộ phận hàng hóa hải quan… Hoàng Lập Xán là người phụ trách container trên bến tàu Hương Giang!
Hải quan… Bến tàu… Hàng hóa?
Leng keng!
Chỉ một thoáng, trong đầu dường như có tiếng chuông vang lên.
Triệu Ngọc lập tức nghĩ tới một điểm quan trọng, hắn kinh ngạc hô to một tiếng, vội vàng chạy tới chỗ Tăng Khả, dồn dập hô với cậu ta: “Tăng Khả, Tăng Khả…”
“Mau… Mau điều tra thêm tài liệu tường tận của Phạm Bác Vĩ và Hoàng Lập Xán, xem kỹ tình hình công việc của bọn họ!”
“Hả?” Tăng Khả sửng sốt, nhanh chóng mở máy tính điều tra tài liệu của hai người.
“Đậu xanh rau má nhà nó…” Sau khi Triệu Ngọc xem qua, mới chỉ vào một tấm bản đồ trên màn hình nói: “Hóa ra, hung thủ chơi chiêu dương đông kích tây với chúng ta!”
“Khiến cho chúng ta chuyên tâm nghĩ về Kuman Thong, mà mục đích thật sự của hắn lại nằm ở chỗ này!”