← Quay lại trang sách

Chương 1777 Lần gây án cuối cùng

Xe truyền hình lưu động đưa nhóm Triệu Ngọc đến khách sạn Hilton ở trung tâm thành phố, đây là một trong số ít những khách sạn cao cấp ở MahazayaNhững người ở trong khách sạn này đa phần đều là những thương nhân và những người làm về chính trị đến từ các nước Âu Mỹ.

Mặc dù bây giờ là thời kỳ căng thẳng, nhưng khách sạn vẫn thiếu phòng, khách đông đúc.

Juliet đã đặt phòng cho Triệu Ngọc và Đinh Lam từ trước, vì ba đặc công kia đều tự sắp xếp cho riêng mình, cho nên bọn họ không vào ở chung khách sạn.

Nhưng mà không biết là do cố ý hay do thiếu phòng, cuối cùng Juliet vẫn sắp xếp cho Đinh Lam và Triệu Ngọc ở chung một phòng.

Lúc này, Đinh Lam đang tắm rửa trong phòng tắm, còn Triệu Ngọc thì cầm chai rượu vang đỏ đi đến ban công.

Từ ban công có thể nhìn thấy cảnh đường phố của thành phố Mahazaya.

Do bị cộng đồng quốc tế bài xích lâu năm, trình độ kinh tế của Mahazaya vô cùng lạc hậu, cho dù là thủ đô cũng có rất ít kiến trúc cao tầng.

Triệu Ngọc có thể nhìn thấy những con phố hoang tàn ở phía xa, những con đường đầy rác rưởi, thật sự khác một trời một vực so với nơi mà mình đang ở.

Gần đây, bởi vì tình hình chính trị, địa phương còn thi hành lệnh giới nghiêm vào ban đêm, buổi tối qua 8 giờ thì nghiêm cấm người dân ra khỏi nhà.

Cho nên, khi nhìn từ trên ban công, ngoại trừ xe quân đội và những binh sĩ đứng canh gác ra thì không hề nhìn thấy bóng dáng người nào. Trên đường quốc lộ cũng gần như không có chiếc xe ô tô nào…

Triệu Ngọc không nhìn nữa, vừa uống ngụm rượu vừa suy nghĩ kế hoạch tiếp theo của mình.

Bữa cơm tối vừa rồi, Juliet đã nói rõ kế hoạch của họ với Triệu Ngọc, ngày mai họ sẽ lấy thân phận phóng viên đến Cục An ninh quốc gia Mahazaya, đi tìm nguồn gốc cuộc điện thoại của Mia.

Mặc dù họ đã chuẩn bị từ trước, chào hỏi với đối phương, nhưng nơi đó dù sao cũng là Cục An ninh quốc gia, đến nơi đó làm chuyện gì cũng cần phải cẩn thận.

Huống hồ, nhiệm vụ lần này nhìn có vẻ đơn giản nhưng trên thực tế lại vô cùng nguy hiểm.

Dù sao Mia cũng có thể vì cuộc điện thoại này mà mất mạng, cho nên họ không thể sử dụng cách trực tiếp để đi tìm người đó, chỉ có thể nói bóng nói gió mà âm thầm điều tra.

Thậm chí bao gồm cả chuyện Kuman Thong giết người cũng cần phải biết chừng mực, không thể tùy tiện ăn nói lung tung.

Vì thế, Triệu Ngọc đang suy nghĩ trong đầu, ngày mai rốt cuộc phải hành động như thế nào, nói những gì mới không chuốc lấy phiền phức…

Ngay đúng lúc này, Đinh Lam đã tắm rửa xong đi ra, cô quấn khăn tắm hiện rõ vẻ đẹp vốn có của mình, vóc dáng mê người, quốc sắc thiên hương, cho dù là Triệu Ngọc nhìn thấy cũng không nhịn được mà thèm nhỏ dãi.

Cạch…

Đinh Lam rút khẩu súng từ trong khăn tắm ra, đặt lên bàn trang điểm, sau đó ngồi trước gương bắt đầu trang điểm.

“Đệch…” Triệu Ngọc kinh hãi: “Ngay cả đi tắm em cũng mang theo súng à?”

“Thói quen mà thôi” Đinh Lam nói: “Anh rể, sau này cũng phải chú ý, khi ra ngoài làm việc, súng không thể rời người, cần phải thường xuyên nâng cao cảnh giác!”

“Ừm…” Triệu Ngọc gật đầu.

“Chút nữa chúng ta phải đến phòng người phụ nữ Pháp kia phải không?” Đinh Lam hỏi: “Nghe giọng điệu vừa rồi, có vẻ người ta chỉ muốn mời mỗi mình anh thôi nhỉ? Anh dẫn em theo, có khi nào đường đột quá không?”

“Không được, em nhất định phải đi với anh!” Triệu Ngọc nói: “Cô ta nói muốn thảo luận với anh về tình tiết vụ án Kuman Thong giết người, thuận tiện thưởng thức đồ ăn khuya và rượu vang đỏ gì đó, vừa nhìn là thấy không có ý tốt!”

“Không phải chứ?” Đinh Lam mỉm cười: “Anh không phải là cuồng thám à? Thế mà bị một bà cô người Pháp dọa sợ ư? Chẳng lẽ anh sợ cô ta sẽ ăn thịt anh hả?”

“Không đến mức đó, nhưng mà anh thật sự đánh không lại cô ta, lỡ như cô ta làm căng lên, có thể anh… ừm…”

Ha ha, cô Đinh không nhịn được cười.

⚝ ✽ ⚝

15 phút sau, Triệu Ngọc và Đinh Lam ăn mặc xinh đẹp bước vào phòng của sư tỷ Dagger nước Pháp.

Phòng của Juliet mặc dù không phải là phòng tổng thống, nhưng cũng lớn có chút khoa trương.

Triệu Ngọc và Đinh Lam vừa bước vào trong liền nhìn thấy vài tên tay sai của Juliet đang chơi bài ở bàn ăn, còn có người đang uống bia xem tivi, vô cùng náo nhiệt.

“Đến đây, bên này…” Juliet mặc bộ đồ ngủ bằng lụa màu trắng, vô cùng nhiệt tình dẫn hai người vào trong phòng ngủ.

“Honey” Sau khi vào phòng, Juliet đưa cho Triệu Ngọc một xấp tài liệu rồi thân mật nói: “Đây chính là tài liệu chi tiết của vụ án đó, đặc công của chúng tôi tốn rất nhiều công sức mới tìm được!”

“Ồ?” Triệu Ngọc nhận tài liệu, lật xem một hồi, nhưng ngoại trừ những tấm ảnh ra thì chẳng hiểu gì cả, trên đó toàn là chữ Malay.

“Triệu Ngọc” Juliet cuối cùng cũng thu lại nụ cười, nghiêm túc nói bằng tiếng Trung: “Tiếp theo đây, vì để cho mọi người có thể dễ dàng trao đổi, có thể nói tiếng Anh không?”

“Vậy thì nói tiếng Pháp đi!” Triệu Ngọc thay đổi suy nghĩ, lập tức dùng máy phiên dịch tức thời, sau đó nói bằng tiếng Pháp tiêu chuẩn: “Như vậy sẽ thuận tiện hơn!”

“…” Hắn vừa nói xong, Đinh Lam liền ngẩn cả người.

Cô tưởng rằng bản thân hiểu rất rõ về Triệu Ngọc, nhưng không thể ngờ đến ngay cả tiếng Pháp Triệu Ngọc cũng biết nói.

“Vậy…” Juliet liếc nhìn Đinh Lam.

“Không vấn đề, tôi cũng có thể, cũng có thể…” Đinh Lam vội vàng trả lời bằng tiếng Pháp.

“Tốt lắm” Juliet khâm phục gật đầu, sau đó chỉ vào tài liệu rồi nói: “Tháng 4 năm 2015, ở nội thành thủ đô Mahazaya đã xảy ra một vụ án Kuman Thong giết người! Thông qua giám định của cảnh sát địa phương và chuyên gia quốc tế, mọi người nhất trí nhận định, vụ án này là của hung thủ Kuman Thong tiếng xấu đồn xa! Cảnh sát theo đó triển khai điều tra, nhưng giống như những vụ án khác, cuối cùng không có kết quả, dần bị lãng quên… Nạn nhân là chủ tịch của câu lạc bộ đua ngựa ở địa phương, tên là Marassig, người này có uy tín nhất định ở địa phương, cho nên vụ án đó đã gây nên sự chấn động lớn lúc bấy giờ…”

Trong lúc Juliet giới thiệu về tình tiết vụ án, Triệu Ngọc lật xem hình ảnh, mặc dù đều là bản sao chép, nhưng hắn vẫn có thể thấy rõ, vụ án Kuman Thong giết người thật sự và vụ án Kuman Thong giết người giả mà hắn từng tiếp xúc ở Hương Giang có sự khác biệt vô cùng rõ ràng!

Nạn nhân của vụ án Kuman Thong giết người thật sự, vẻ mặt không chỉ là dữ tợn kinh khủng bình thường, ngũ quan vặn vẹo, xương khớp sai lệch, dường như trước khi chết đã phải chịu sự đau đớn rất lớn!

Ảnh chụp tử vong như vậy khiến người khác nhìn vào liền cảm thấy vô cùng khó chịu…

“Triệu” Juliet nói: “Tôi đã điều tra được tư liệu năm đó, liên quan đến việc điều tra vụ án này, Mia cũng nằm trong đó! Lúc bấy giờ, mặc dù Mia cũng là chuyên gia nghiên cứu vụ án Kuman Thong giết người, nhưng lại không phải là trưởng phòng, ông ta đi theo một tiểu đội hình sự trinh sát của Thái Lan để tham gia vào điều tra, người phụ trách khi đó tên là Thích Khôn!”

“Ngoài ra, ngoại trừ bên phía Thái Lan, Philippines cũng đã phái cảnh sát tham gia vào điều tra, bởi vì trước Mahazaya, bên phía Philippines cũng vừa xảy ra một vụ án Kuman Thong giết người. Khi đó, nhóm Mia ở Mahazaya suốt cả tháng trời, cuối cùng bởi vì không có kết quả nên mới đành về nước. Từ đó về sau, Mia không đến Mahazaya nữa, mà vụ án kia cũng trở thành vụ án Kuman Thong giết người có một không hai, kể từ đó chưa từng xảy ra lần nữa!”

“Ồ…” Nói đến đây, Triệu Ngọc dường như nghĩ ra điều gì, vội vàng nói với Juliet: “Vậy trên tài liệu này có chỉ ra, người phụ trách điều tra vụ án này của Mahazaya bao gồm những ai không? Tôi cảm thấy nếu như Mia nhiều năm chưa đến Mahazaya như vậy, có khi nào người ông ta gọi điện là cảnh sát hình sự địa phương năm đó phụ trách điều tra vụ án này không?”

“Ừm, rất có lý!” Juliet gật đầu nói: “Bây giờ chúng ta sẽ điều tra kỹ xem, nếu có thể tìm ra người này trước, vậy thì đỡ hơn rồi!”

“Ấy?” Nhưng ngay vào lúc này, Triệu Ngọc chợt phát hiện ra điều gì, vội vàng chỉ lên chỗ nào đó trên tài liệu nói: “Chỗ này nói gì, vụ án này năm đó đã từng phát hiện kẻ tình nghi? Còn không chỉ một người?”

“Không phải chứ!?” Juliet xém tí nữa bị lác mắt, kinh ngạc nói: “Đây là chữ Malay, cậu… ngay cả cái này cũng có thể xem hiểu à?”