← Quay lại trang sách

Chương 1776 Mahazaya

Ba ngày sau, tại sân bay Hương GiangTriệu Ngọc đang đợi chuyến bay đến Mahazaya.

“Nói thật…” Đinh Lam đang tựa sát vai vào người hắn, uể oải nói: “Em rất không thích người phụ nữ Pháp đó!”

“Ừ, anh cũng không thích gì mấy!” Triệu Ngọc vỗ nhẹ vào vai cô em vợ, xoay người nói: “Anh nói nè, ấn tượng của anh đối với đặc công chính là kiểu người ngồi vô cùng thẳng, đứng vô cùng nghiêm, nhưng em… hôm nay sao giống như người không xương vậy? Có phải mệt không?”

Mỗi khi Đinh Lam đến gần mình, làm những hành động thân mật, Triệu Ngọc luôn cảm thấy tim đập thình thịch.

Hắn tự cho rằng bản thân có đủ khả năng miễn dịch đối với những người đẹp, nhưng đối mặt với người đẹp cao cấp như Đinh Lam thì vẫn có chút lực bất tòng tâm.

“Đừng ngốc nữa…” Đinh Lam thân mật ôm lấy cánh tay Triệu Ngọc, nằm vào lòng hắn, nhắm mắt say sưa nói: “Đặc công cũng là người, làm nũng chút không được à? Anh rể này, lần này chúng ta đi Mahazaya, không giống như lần đi Maroc, hay là chúng ta lấy thân phận người yêu để che giấu đi?”

“Người yêu… ừm…” Triệu Ngọc nói ra lời trong lòng: “Chỉ e là phim giả thành thật đó… con người anh chẳng có định lực gì cả, em đừng thử thách anh nữa! Nếu lỡ như anh không kiềm chế được, vậy thì bên chị em anh phải ăn nói làm sao? Vả lại, cha nuôi em phái em đi chung với anh là để em giám sát anh, không bảo em trêu chọc anh chứ?”

“Ha ha…” Ai ngờ, Đinh Lam như là cố ý, lại rúc vào trong lòng Triệu Ngọc nói: “Em thích điểm này của anh rể nhất đấy, nhìn vẻ ngoài muốn lưu manh cỡ nào thì có cỡ đó, nhưng lần nào anh cũng giữ vững nguyên tắc. Nếu không anh đã giải quyết Amerola và Jenna từ lâu rồi… Thực ra, em có thể thấy được anh tuyệt đối một lòng chung thủy với chị Miêu của em, thật đúng là ngưỡng mộ chết em rồi, còn hơi ghen tị nữa chứ…”

“Thật à?” Triệu Ngọc đẩy Đinh Lam đang nằm trong lòng ra, nói: “Vậy thì em đừng có thử thách anh nữa được không?”

“Không được” Đinh Lam đẩy Triệu Ngọc ra, lại chui vào lòng hắn một lần nữa, nói: “Khó khăn lắm mới được đi làm nhiệm vụ với anh rể, không có chút mập mờ nào thì sao được?”

“Em đúng là… ừm…” Triệu Ngọc líu lưỡi: “Logic gì vậy?”

“Lần đi Mahazaya hành động này…” Đinh Lam nằm trong lòng Triệu Ngọc nói: “Phòng Đặc Cần chỉ phê duyệt cho ba đặc công đi theo, họ đều là những tay già đời quanh năm làm việc ở Đông Nam Á, sau khi chúng ta đến nơi, họ sẽ tiếp ứng chúng ta!”

“Vậy…” Triệu Ngọc hỏi: “Người phụ nữ Pháp kia cũng ở sân bay đợi chúng ta, như vậy… có thích hợp không?”

“Có gì không thích hợp đâu chứ” Đinh Lam thờ ơ nói: “Chỉ là đi điều tra một vụ án mà thôi, đến lúc đó xem thử cô ta nói thế nào trước đã…”

“Ừ, anh không quan tâm những chuyện khác” Triệu Ngọc lấy cuốn sổ ghi chép của mình ra: “Chỉ tập trung điều tra vụ án của anh!”

“Đúng vậy, làm tốt công việc thần thám của anh là được” Đinh Lam hỏi: “Anh đã suy nghĩ đến đó chúng ta sẽ làm gì trước tiên chưa?”

“Điều đầu tiên chính là tìm người nói chuyện với Mia qua điện thoại, người này là nhân tố quan trọng của nhiệm vụ lần này!” Triệu Ngọc nói: “Sau đó anh muốn đến hiện trường xảy ra vụ án Kuman Thong giết người năm đó, vụ án Kuman Thong giết người cuối cùng vào năm 2015 đã xảy ra tại đó!

“Mấy bữa nay anh luôn nghĩ lại tình tiết khi nói chuyện với Mia, anh nhớ khi anh nhắc Mia điều tra mấy vụ án cuối cùng đó, vẻ mặt ông ta chắc chắn có sự thay đổi, giống như nhớ ra điều gì đó!”

“Cho nên anh cho rằng vụ án Kuman Thong giết người xảy ra ở Mahazaya có điều gì đó đáng nghi?” Đinh Lam hỏi.

“Có lẽ là vậy!” Triệu Ngọc trả lời một cách chắc chắn: “Nếu không đợi sau khi anh đi rồi, Mia cũng sẽ không vội vàng liên lạc với cảnh sát Mahazaya…”

“Điều em lo lắng không phải chuyện này, mà là…” Đinh Lam nói: “Sau khi Mia gọi điện thoại xong liền bị người khác giết chết, đây mới là điểm đáng sợ nhất! Thử nghĩ xem, cho dù Mia biết được sự thật của vụ án Kuman Thong giết người, cũng không đến mức bị người khác giết chết chứ?”

“Anh hiểu!” Triệu Ngọc gật đầu: “Nếu như thật sự vì cuộc điện thoại ấy, vậy có nghĩa là… phía sau vụ án này còn che giấu những thứ đáng sợ hơn nữa! Nhưng mà càng như vậy thì chúng ta càng phải điều tra rõ chân tướng!”

“Lợi hại, không hổ danh là cuồng thám!” Đinh Lam nằm trong lòng Triệu Ngọc, vươn cánh tay thon dài ra vỗ vào trán Triệu Ngọc: “Em ủng hộ anh!”

⚝ ✽ ⚝

Mahazaya nằm ở khu vực Đông Nam Á, là một hòn đảo nhiệt đới có diện tích không nhỏ, tiếp giáp với Indonesia và Malaysia.

Người bản địa thường sử dụng tiếng Malaysia, nhưng tiếng Anh, tiếng Pháp và tiếng Trung cũng rất phổ biến.

Bay từ Hương Giang qua đó không cần đến một giờ đồng hồ, khi Triệu Ngọc và Đinh Lam cùng nhau ra khỏi sân bay, liền cảm nhận được khí hậu nhiệt đới ập vào mặt.

Lúc này là khoảng 7 giờ tối, ngoại trừ khí hậu nóng bức, Triệu Ngọc còn phát hiện một điểm khác với những nơi trước kia hắn từng tới.

Lực lượng cảnh sát ở sân bay nhiều gấp mấy lần so với sân bay thông thường, khắp nơi đều là những binh sĩ súng ống đầy đủ, bên ngoài sân bay cũng đậu rất nhiều xe quân đội trang bị vũ khí tận răng…

Triệu Ngọc biết Mahazaya mặc dù đã thành lập chính quyền mới, nhưng tình thế vẫn chưa ổn định, phe chính trị mới lên nắm quyền đang cố gắng duy trì sự ổn định, nhưng những thế lực cũ vẫn luôn rục rịch, tình hình vô cùng căng thẳng.

Vừa bước ra khỏi sân bay, Triệu Ngọc và Đinh Lam liền hội họp với các đặc công của mình.

Điều khiến Triệu Ngọc bất ngờ chính là ba vị đặc công có cao có thấp, có mập có ốm, trông vô cùng tầm thường, không hề ra dáng đặc công.

Ba người họ có nước da đen nhánh, ăn mặc lôi thôi, nếu không biết còn tưởng bọn họ là người lái xe ba bánh ở địa phương.

Có điều suy nghĩ lại Triệu Ngọc nhanh chóng hiểu ra, đặc công thật sự không thể nào vừa nhìn là có thể nhận ra được. Khó trách Đinh Lam cứ kéo lấy cánh tay mình, trông giống như cô bạn gái nũng nịu!

Năm người gặp mặt, trao đổi đơn giản với nhau, sau đó liền cùng nhau rời khỏi sân bay, đi đến nơi chỉ định để tụ họp với Juliet.

Bên phía Juliet càng kỳ lạ hơn. Bọn họ lái một chiếc xe truyền hình lưu động đến, phía trên còn vẽ logo của hãng truyền thông nổi tiếng nào đó của nước Pháp.

Sau khi lên xe, hắn thấy Juliet dẫn theo nhóm của cô ta đang chờ đợi trong buồng xe.

Nhìn thấy Triệu Ngọc lên xe, Juliet lập tức nhiệt tình ôm lấy Triệu Ngọc, bả vai đầy đặn, cánh tay chắc khỏe của cô ta thiếu chút nữa làm Triệu Ngọc ngộp thở.

“Thần thám Trung Quốc thân mến, giấc mơ thành hiện thực, tôi xúc động quá!” Sau khi buông tay ra, Juliet kích động bày tỏ tâm trạng của mình: “Cuối cùng cũng đợi được cơ hội hợp tác với nhau rồi!”

“Tôi cũng vậy, tôi cũng vậy…”

Triệu Ngọc nhanh chóng tìm chỗ ngồi cách xa Juliet, xe cũng bắt đầu chuyển động, Juliet giới thiệu từng người trong nhóm cô ta với bọn Triệu Ngọc.

Những người này đều ngụy trang thành nhân viên của một đài truyền hình nào đó của Pháp, người nào người nấy đều có vẻ ngoài xấu xí.

Nhưng trong lòng Triệu Ngọc biết rõ, đám người này nhất định là đặc công hàng đầu, không một ai là tầm thường cả.

Theo phép lịch sự, Triệu Ngọc cũng giới thiệu từng người trong nhóm hắn, hai bên gật đầu chào hỏi, bầu không khí coi như hòa hợp.

Giống như những gì mà Đinh Lam đã dự đoán, bọn họ chẳng qua là đến để phá án, chẳng phải hoàn thành nhiệm vụ “Mission Impossible*” gì cả, cho nên không có quá nhiều lợi ích xích mích, đi với nhau đương nhiên không có gì cần lo lắng.

* Nhiệm vụ bất khả thi hay Điệp vụ bất khả thi là một loạt phim hành động Mỹ dựa trên bộ phim truyền hình Mission: Impossible ra mắt năm 1996.

“Ừm… chị Juliet à…” Đợi sau khi ổn định, lúc này Triệu Ngọc mới hỏi thẳng: “Chúng tôi đã nói toàn bộ tình hình cho cô nghe rồi, tiếp theo hay là cô nói thử kế hoạch của cô xem!”