← Quay lại trang sách

Chương 1815 Chân tướng

Đan Long không ngốc, tất nhiên hiểu được ý của Triệu NgọcTriệu Ngọc muốn ông ta giải thích rõ ràng những chuyện xảy ra sau đó. Thế nhưng ông ta lại thực sự không muốn mở miệng.

Cho tới bây giờ, Đan Long vẫn âm thầm bấm điện thoại di động của mình đến nát rồi, thế nhưng nhân viên cứu viện của ông ta vẫn chậm chạp chưa xuất hiện.

“Như vậy đi, tôi nhắc nhở ông một câu” Triệu Ngọc nói: “Chúng ta bắt đầu nói từ vụ việc ở Hương Giang đi! Tại sao Thích Khôn lại tái xuất giang hồ, giúp các ông giải quyết Mia?”

“Vì tiền thôi” Đan Long nói: “Thích Khôn là dân cờ bạc, nợ nần rất nhiều, cho nên chúng tôi tới tìm ông ta, ông ta liền vui vẻ đồng ý!”

“Tốt nhất là ông hãy dựa theo trình tự thời gian mà nói cho tôi biết” Triệu Ngọc giơ súng ngắn, nhắc nhở: “Tuyệt đối đừng ra vẻ! Bằng không, tôi sẽ không khách sáo với ông đâu!”

“Được rồi” Đan Long trầm ngâm một chút, sắp xếp lại câu chữ, nói: “Nguyên nhân của sự việc là do Hương Giang đột nhiên xảy ra một vụ án Kuman Thong giết người, khiến chúng tôi bị dọa!”

“Nói thật, ban đầu, chúng tôi đã từng nghi ngờ rằng có thể Marij không chỉ gây án một mình, nói không chừng, ông ta còn có đồng bọn”

“Anh nghĩ thử xem, nếu như quả thật có một đồng bọn như thế, vậy thì chúng tôi gặp nguy hiểm rồi!” Đan Long giải thích: “Lỡ như người đó bị cảnh sát bắt được, liên lụy tới đại biểu Marij thì coi như hỏng hết chuyện lớn!”

“Thế là chúng tôi phái người qua đó, muốn tìm hiểu xem rốt cuộc vụ án đó như thế nào?”

“Kết quả, người của chúng tôi vốn dĩ không thể tới gần, cũng không tìm hiểu được tình báo. Cho nên, rơi vào đường cùng, chúng tôi đành phải đi tìm Thích Khôn, bảo ông ta đi hỗ trợ điều tra”

“Đúng lúc đó, chuyên gia Thái Lan được phái tới Hương Giang cũng chính là đàn em ngày xưa của Thích Khôn, tên là… Tên là…”

“Mia…” Triệu Ngọc nói ra cái tên.

“À, đúng vậy, Mia” Đan Long gật đầu: “Sau đó, Thích Khôn lợi dụng sự hiểu biết của ông ta với Mia, mua chuộc được trợ thủ của Mia, bắt đầu giám sát nghe lén Mia”

“Kết quả, Mia nhanh chóng ra kết luận, rằng đó chỉ là một vụ bắt chước vụng về, vốn dĩ không phải là hung thủ chân chính của vụ án Kuman Thong giết người!”

“Thế là chúng tôi yên lòng!” Đan Long nói: “Lúc đầu, chúng tôi đã thông báo với Thích Khôn, bảo ông ta quay về, thật sự không ngờ rằng cùng ngày hôm đó thì lại đột nhiên xảy ra biến cố!”

⚝ ✽ ⚝

Nghe đến đó, Triệu Ngọc vội vàng vểnh tai, chăm chú lắng nghe.

“Thích Khôn đột nhiên gọi điện thoại cho thư ký trưởng Tô Khôn” Đan Long nói: “Nói rằng Mia được cao nhân chỉ điểm, bỗng nhiên hiểu ra được điều gì đó, còn gọi điện thoại cho Cục phó Cục An ninh chúng tôi là Marge, bắt đầu hỏi thăm về chuyện người tình nghi!”

Quả nhiên…

Tim Triệu Ngọc thắt lại, xem ra, suy đoán trước đó của mình là đúng, cái chết của Mia vẫn có liên quan tới lời nhắc nhở của mình.

“Ở trong điện thoại” Đan Long nói: “Mia thảo luận với Marge về tình tiết vụ án năm đó, sau khi đặt trọng điểm lên năm người tình nghi đó, ông ta muốn điều tra năm người tình nghi lại một lần nữa”

“Tôi không biết, làm sao mà ông ta có thể nghĩ tới điểm này chứ” Đan Long lắc đầu: “Nhưng chuyện người tình nghi này đã trở thành cấm kỵ của chúng tôi, tuyệt đối không được phép đụng vào!”

“Càng hỏng bét hơn là trong tay Mia có một bản ghi chép gốc, trên phần ghi chép đó cũng có tư liệu của người tình nghi!”

“Anh biết đấy, trong số những người bị tình nghi đó, có một người là chúng tôi làm giả! Một khi ông ta điều tra ra được thân phận của người tình nghi này thì sẽ ngay lập tức nghi ngờ đến đám người Thích Khôn, Mabiu và Marian, từ đó liên lụy tới một loạt dây chuyền phản ứng!”

“Cho nên, chúng tôi nhất định phải bóp chết chuyện này từ trong trứng nước, cho nên chúng tôi lại ra lệnh cho Thích Khôn xử lý Mia!”

“Ồ…” Triệu Ngọc gật đầu: “Xem ra, phán đoán của tôi đều là đúng! Chính các ông đã ra lệnh cho Thích Khôn giết chết Mia!”

“Nhưng mà, trong chuyện này xuất hiện một sai lầm nho nhỏ, chính sai lầm này đã dẫn tới một hệ liệt mất khống chế phía sau!” Đan Long nói: “Ý kiến ban đầu của chúng tôi chính là chờ đến sau khi Mia về nước, sẽ để Thích Khôn ra tay!”

“Thật sự không ngờ tới, vậy mà ông ta lại không đợi kịp, giết chết Mia ngay khi ở Hương Giang, thế là hậu quả hoàn toàn khác!”

“Chậc chậc…” Triệu Ngọc chậc lưỡi, nói đến mới biết, lời của Đan Long rất đúng.

Nếu như Mia bị người ta giết hại sau khi về nước thì dù thế nào cũng không tới lượt Triệu Ngọc điều tra.

Cho nên, nếu như Triệu Ngọc không hiểu rõ được nguyên nhân cái chết của Mia thì cũng sẽ không nghĩ tới cái chết của ông ta có liên quan tới vụ án Kuman Thong, cũng sẽ không cố chấp theo đuổi vụ án đến như vậy.

“Lời giải thích của Thích Khôn là…” Đan Long nói: “Ông ta nghe trộm được Mia chẳng những đã bắt đầu nghi ngờ năm người tình nghi kia có vấn đề mà còn nghi ngờ cả Thích Khôn nữa!”

“Khi ông ta tới buổi biểu diễn âm nhạc, Mia đã từng gọi điện thoại cho đồng sự của ông ta tại Thái Lan, yêu cầu bọn họ gửi tư liệu về người tình nghi cùng với tư liệu của Thích Khôn…”

“Cho nên, Thích Khôn không giữ được bình tĩnh, lúc ấy mới bất đắc dĩ giết chết ông ta ngay khi ở Hương Giang!”

Ồ…

Triệu Ngọc cuối cùng cũng hiểu rõ tất cả những chuyện ở Hương Giang đã xảy ra như thế nào.

“Vậy thì… Trợ thủ của Mia cũng bị các ông giết chết?” Triệu Ngọc lại hỏi.

Đan Long gật đầu: “Là Mabiu phái người làm, không thể giữ lại người này được, anh ta biết rất nhiều!”

“Sau đó thì sao?” Triệu Ngọc lại nói: “Marge…”

“Điểm này thì tôi cần làm sáng tỏ một chút” Đan Long nói: “Tôi không muốn nhìn thấy Marge chết, ban đầu, tôi phái Mabiu đi lôi kéo ông ta, muốn ông ta gia nhập với chúng tôi!”

“Nhưng mà… Tôi quên Mabiu và Marge trước kia từng chất chứa oán hận, mà Marge là người của phe phái cũ, cho nên Mabiu đã nhân cơ hội này để gây chuyện…”

“Vì chuyện này mà tôi đã xử phạt ông ta, nhưng mà ông ta nói với tôi rằng ông ta vốn đã sắp xếp chuẩn thời gian xảy ra hỏa hoạn, nhưng không ngờ vợ và con trai của Marge đột nhiên về nhà, cho nên đã xảy ra chuyện bất hạnh như vậy… Haizz…”

“Mabiu còn nói rằng sau khi Marge nhận điện thoại của Mia, cũng nảy ra hứng thú với vụ án này, bắt đầu chỉnh lý tư liệu và chuẩn bị điều tra một lần nữa…”

“Vậy tư liệu của Cục An ninh thì sao? Khẳng định cũng là ông sắp xếp rồi đúng không?” Triệu Ngọc lại hỏi.

“Ừm… Đó cũng là Mabiu phái người làm” Đan Long nói: “Cục An ninh đều là người của phe phái cũ, vốn dĩ không thể điều tra tư liệu vì chúng tôi đã làm giả, chúng tôi tuyệt đối không thể tiết lộ nó ra ngoài!”

“Được… Được… Ông được lắm đấy, hung ác thật!” Triệu Ngọc nói: “Vậy tiếp theo, chúng ta nên nói về chúng tôi và phóng viên người Pháp nhỉ?”

“Chuyện này…”

Vừa nhắc tới điểm này, Đan Long vô thức rụt cổ, ánh mắt lảng tránh, dường như đang nghĩ đối sách.

“Được rồi” Triệu Ngọc nhắc nhở: “Nếu như đã khai tất cả rồi thì đừng giở chiêu trò nữa, thật vô nghĩa mà! Ông vẫn nên ăn ngay nói thật đi!”

“Được, được…” Đan Long dường như quyết tâm liều mạng, kiên quyết nói: “Từ khi các anh cùng với những người Pháp đó vào ở khách sạn Hilton, Cục Tình báo của chúng tôi đã chú ý tới các anh rồi!”

“Nhất là anh…” Đan Long nhìn Triệu Ngọc một cái: “Từ khi mới bắt đầu, Thích Khôn đã nhận ra anh rồi!”

“Ồ… Thích Khôn…” Triệu Ngọc gật đầu.

“Sau khi Thích Khôn giết chết Mia, biết không có cách nào trở về Thái Lan, cho nên dứt khoát tới Mahazaya tìm nơi nương tựa!” Đan Long giảng giải: “Cho nên, tôi đã bảo ông ta phụ trách vụ án Kuman Thong, giám sát nghiêm mật tất cả động tĩnh liên quan”

“Ông ta biết anh là thám tử nổi tiếng của Trung Quốc, vụ án Hương Giang cũng là anh phá, cho nên ông ta vẫn luôn chú ý tới anh, lại không nghĩ tới rằng anh dám tới Mahazaya!”

“Cho nên, anh vừa đến sân bay, Thích Khôn đã thầm chú ý tới anh, chỉ là có điều…” Đan Long dừng lại một chút, lại nói: “Ông ta chú ý tới anh vì cho rằng anh tới bắt ông ta, nhưng lại không nghĩ tới các anh dám qua lại với đám người Pháp!”

“Chuyện càng đáng sợ hơn là vào ngày thứ hai, các anh đã theo đám người Pháp này tới Cục An ninh, giả vờ phỏng vấn trong Cục An ninh nhưng thực chất là tìm hiểu tin tức về vụ án Kuman Thong, hơn nữa còn có ý định trộm hồ sơ và tư liệu về vụ án…”