← Quay lại trang sách

Chương 1820 Còn vấn đề?

“Vừa rồi, tôi chưa nói rõ lắm… Anh tôi cũng được coi là một kỳ tài phạm tội” Đan Long bỗng nhiên chuyển sang chủ đề khác: “Từ lúc tôi ở Medan, tôi đã sớm lĩnh giáo rồi!”“Khi ông ta ở Medan cầu cứu tôi, tôi vốn cho là ông ta đã bị bắt vào Cục Cảnh sát, nhưng thực ra lúc đó, cảnh sát địa phương mới vừa nhận được báo án, vừa mới chuẩn bị điều tra mà thôi!”

“Ồ…” Đan Long nói như vậy, Triệu Ngọc liền lập tức hiểu được ý của ông ta. Xem ra, hung thủ thủ vụ án Kuman Thong giết người trong truyền thuyết này, quả nhiên không phải dạng thường.

“Lúc đó, sau khi tôi nghe rõ tình hình, trước tiên là đưa ra đề nghị giúp ông ta bỏ trốn, thế nhưng… Ông ta lại nói với tôi…” Đan Long nhìn bệnh nhân trên giường bệnh nói: “Ông ta nói, ông ta không cẩn thận để lại dấu vân tay tại hiện trường, còn không để ý đến một cái camera nào đó, cách nói vô cùng chuyên nghiệp…”

“Còn nữa, ông ta nói trước đây ông ta từng tham dự vào một vụ án, đã để lại dấu vân tay, một khi bị cảnh sát liệt vào danh sách kẻ tình nghi, thì lập tức sẽ bị truy nã toàn cầu! Phải biết là sức ảnh hưởng của hung thủ Kuman Thong giết người là rất lớn, một khi tin tức bị lan truyền ra ngoài, ngay cả tôi cũng sẽ bị liên lụy!”

“Cho nên tôi cũng bất đắc dĩ, mới nhờ quan hệ đi hối lộ cảnh sát địa phương”

“Sau này, mặc dù tôi không hỏi kỹ lắm, nhưng tôi có thể cảm giác được” Đan Long nói: “Anh tôi chắc là tội phạm thiên tài, tất cả những vụ án trước đây ông ta phạm phải đều không để lại bất cứ manh mối nào”

“Vì để giảm bớt nguy cơ bị bại lộ, mỗi lần gây án ông ta thậm chí sẽ cạo trọc đầu, ngay cả một sợi tóc cũng sẽ không để lại hiện trường!”

“Trước mỗi lần gây án, ông ta cũng sẽ tiến hành chuẩn bị chu đáo, bao gồm tuyến đường, xe cộ và sử dụng đạo cụ gì nữa, mỗi một lần đều xử lý hoàn hảo không khe hở, cho nên mới khiến cho vụ án trở thành vụ án chưa giải quyết lớn nhất Đông Nam Á!”

“Ừm…” Triệu Ngọc im lặng gật đầu, quả thật hắn đồng ý với cách nói của Đan Long, hắn đã xem qua không ít lần tài liệu hồ sơ liên quan đến vụ án Kuman Thong giết người, quả thật đúng như Đan Long nói, hung thủ cẩn thận đến mức có chút biến thái.

“Thế nhưng, sau này tôi mới biết được” Đan Long nói: “Từ khi ông ta gây án tại Medan thì đã bị mắc chứng xơ cứng teo cơ một bên. Loại xơ cứng teo cơ một bên mà ông ta mắc phải vô cùng nghiêm trọng, ngoại trừ thần kinh cơ bắp chịu ảnh hưởng ra, thần kinh não cũng bị tổn thương, gây ra tình trạng không tốt như ký ức hỗn loạn, vv…”

“Cho nên ông ta mới thất thủ tại Medan, sau đó cầu cứu tôi. Nhưng thời điểm đó, chính ông ta cũng không biết thật ra mình đã mắc bệnh rồi!”

“Lúc đầu tôi cho là sau khi đưa ông ta đến Cebu (một thành phố nào đó của Philippines), ông ta sẽ dừng lại, nhưng không ngờ ông ta ở Cebu lại để ý đến một người nuôi Kuman Thong, cuối cùng vẫn không chịu được mà ra tay!”

“Thế nhưng, bởi vì căn bệnh chuyển biến xấu, lần đó ông ta ra tay có trăm nghìn chỗ hở, còn xém chút nữa bị người bị hại giết lại…”

“Có điều, cuối cùng dựa vào mối quan hệ rộng rãi của tôi, vẫn dùng tiền giải quyết mọi chuyện êm xuôi. Lại đến sau đó, tôi phát hiện ra căn bệnh kia của ông ta là căn bệnh không thể cứu chữa, từ ngày biết được việc đó, tôi cũng đã dự liệu được hình ảnh ngày hôm nay của ông ta!”

Nói xong, ánh mắt Đan Long phức tạp nhìn thoáng qua Tất Khôn đang nằm trên giường bệnh, làm ra vẻ mặt vô cùng đau khổ.

“Cebu ở Philippines…” Triệu Ngọc cân nhắc một chút: “Đó chính là vụ án Kuman Thong thứ hai tính từ dưới lên, mà chủ tịch câu lạc bộ đua ngựa ở Mahazaya bị sát hại là vụ án cuối cùng… Chẳng lẽ…”

“Đúng!” Đan Long nắm chặt nắm đấm, vô cùng tức giận nói: “Từ sau khi xảy ra chuyện ở Cebu, tôi không dám lại để tên giết người này rời khỏi tầm mắt của tôi, cho nên liền âm thầm đưa ông ta trở về Mahazaya, ở cùng với tôi, mỗi ngày đều phái chuyên gia tới trông giữ và chăm sóc”

“Lúc đó, cơ bắp của ông ta đã xuất hiện triệu chứng co rút, mỗi ngày đều phải uống thuốc và vật lý trị liệu, thậm chí ngay cả đi đứng cũng xuất hiện vấn đề”

“Cho nên dần dần, tôi cũng buông lỏng cảnh giác, cho là ông ta đã trở nên như vậy, không thể nào làm ra chuyện khác người được nữa, thật sự không ngờ rằng…”

“Haizz!” Nói xong, Đan Long tát mình một cái thật mạnh: “Anh tôi thông qua tin tức và báo chí, lại để mắt tới hội trưởng Marassig, trong thời gian đó thậm chí ông ta còn lén lút chạy ra ngoài nhiều lần, theo dõi Marassig, xác nhận thông tin…”

“Thật sự là ma nhập rồi! Anh tôi đã hoàn toàn bị Kuman Thong làm cho ma nhập đến mất đi lý trí rồi, với điều kiện sức khỏe của ông ta như vậy, mà còn dám giấu tôi ra tay…”

“Mà lần này, ông ta đã gây phiền phức cho tôi, mãi cho đến hôm nay, tôi vẫn chưa xử lý xong, haizz…”

“Sớm biết vậy, lúc trước chi bằng tôi quyết tâm khóa ông ta dưới tầng hầm, để ông ta không nhìn thấy ánh mắt trời nữa!”

“Marassig chết khiến cho toàn bộ Đông Nam Á rúng động, chứ đừng nói gì tới Mahazaya chúng tôi…”

“Phóng viên đến từ các nơi trên thế giới, chuyên gia đến từ Thái Lan và Philippines, tất cả đều chen chúc mà tới tham gia vào vụ án này”

“Mà vụ án này, anh tôi cũng xử lý lộn xộn cả lên, để lại chứng cứ tại hiện trường, xe ô tô lái đi còn bị camera của công trường quay được, mà chiếc xe đó vốn dĩ là của tôi!”

“Tôi thật sự bị ông ta hại chết rồi, tôi từng nghĩ sẽ giết ông ta…” Đan Long kích động nắm chặt nắm đấm nói: “Đó là thời điểm nguy hiểm nhất từ trước đến nay của tôi, quyền lợi của tôi vẫn chưa vững chắc giống như hiện tại, bên trong có Marij, bên ngoài có phe đối lập, còn có rất nhiều nhóm buôn bán ma túy nhìn chằm chằm…”

“Anh tôi làm như vậy đã triệt để buộc sinh mạng của tôi với ông ta, nếu như ông ta bị vạch trần, vậy thì cái mạng nhỏ của tôi cũng xong đời rồi!”

“Cho nên, để sinh tồn, tôi bất đắc dĩ phải thực hiện một loạt biện pháp bù đắp, lúc ấy mới miễn cưỡng đè được chuyện này xuống!”

“Lúc ấy, tôi thuê một nhóm sát thủ lớn ở Đông Nam Á, khai thác hai biện pháp dụ dỗ bằng tiền bạc và uy hiếp sinh mạng cùng lúc, khiến cho Cục trưởng Cục An ninh Mabiu đứng về phía tôi, sau đó kết hợp với Tô Khôn, tiến hành lôi kéo và thu mua nhóm người chuyên gia Thái Lan Thích Khôn và phiên dịch viên Marian…”

“Anh nói không sai” Đan Long nói: “Khi đàm phán với Thích Khôn, chúng tôi đưa cho ông ta hai phong thư, một phong chứa thẻ ngân hàng, một phong khác chứa ảnh chụp người nhà của ông ta, với tình huống này, ông ta chỉ có thể đồng ý điều kiện mà tôi đưa ra…”

“Nói tóm lại, cuối cùng tôi cũng giải quyết được chuyện này, không làm đại biểu Marij nghi ngờ!” Đan Long nói: “Sau đó, tôi một bước lên mây, kế thừa sự nghiệp của Marij, có được tất cả như ngày hôm nay!”

“Ngài thám tử, xin cho phép tôi lặp lại lần nữa, nếu như chuyện Kuman Thong giết người bị vạch trần, Mahazaya sẽ loạn hết cả lên, đến lúc đó, cái chết của những người dân vô tội đều sẽ quy trên người anh, anh sẽ vĩnh viễn bị lương tâm cắn rứt…”

“Hừ hừ…” Triệu Ngọc hừ lạnh một tiếng, híp mắt hỏi: “Sao vậy, ông đang dùng đạo đức để uy hiếp tôi sao? Hay là uy hiếp thẳng thừng?”

“Không, tôi chỉ hy vọng anh có thể cân nhắc kỹ, vụ án Kuman Thong giết người đã không chỉ là một vụ án, mà còn liên quan sâu sắc với chính trị, liên quan sâu sắc với sự an nguy của người dân! Tôi hy vọng anh có thể giơ cao đánh khẽ, buông tha cho chúng tôi, Đan Long tôi…”

“Suỵt…” Triệu Ngọc giơ tay lên nghiêm túc nói: “Ông khoan đừng gấp gáp làm nghiêm trọng hóa vụ án như vậy, để tôi hỏi ông vài vấn đề trước, sau đó chúng ta hẵng thương lượng nên giải quyết chuyện này như thế nào nhé?”

“Hả? Còn… Còn vấn đề sao?” Đan Long sững sờ, trong mắt lóe lên tia sáng bất an, run rẩy hỏi: “Anh… Anh còn muốn biết chuyện gì nữa?”