← Quay lại trang sách

Chương 1819 Nỗi sợ đáng sợ nhất

“Khi đó, tôi còn giận anh tôi!” Đan Long nhớ lại nói: “Oán trách ông ta không đến Mahazaya giúp tôi, khi tôi đang trong thời điểm khó khăn nhất, không đến bên cạnh tôi, để hoàn thành sự nghiệp còn đang dang dở năm đó của cha chúng tôi!”“Haizz!” Đan Long bất lực lắc đầu: “Nhưng tôi thật sự không ngờ rằng, ông ta… Vậy mà ông ta… Haizz!”

“Bởi vì tức giận, mà trong mấy năm đó, chúng tôi càng ngày càng ít liên hệ với nhau, ông ta giống như hoàn toàn thay đổi thành một người khác, đối với kinh doanh, đối với tôi, đối với sự nghiệp hoàn toàn thờ ơ, tôi cũng không biết rốt cuộc anh ấy đang làm gì nữa?”

“Khi đó, tôi còn tưởng rằng ông ta đi ăn chơi sa đọa, sống mơ mơ màng màng hưởng thụ cuộc sống! Nhưng bây giờ tôi mới biết được, ông ta… Ông ta vào thời gian đó, đã sớm tẩu hỏa nhập ma rồi!”

“Là người Đông Nam Á, đương nhiên là tôi có từng nghe nói tới vụ án Kuman Thong giết người nổi tiếng. Nhưng mà tôi không nuôi Kuman Thong, tôi cũng không tin tôn giáo, cho nên rất ít khi chú ý tới mấy thứ này:

“Tôi thật sự nằm mơ cũng không thể ngờ… Hung thủ Kuman Thong giết người đó… Lại là… Haizz! Haizz!”

Qua lời than thở của Đan Long, Triệu Ngọc có thể cảm nhận được, Đan Long đúng thật là vô cùng bất lực.

“Cuối cùng, trải qua nhiều năm cố gắng như vậy” Đan Long tiếp tục nói: “Tôi đã có thể đứng vững ở Mahazaya, lúc đó, tôi thậm chí còn gần như quên việc mình còn có một người anh như vậy, chúng tôi dường như đã cắt đứt liên lạc”

“Mãi cho đến một ngày nào đó của năm 2012, lúc ấy là đêm khuya, tôi đột nhiên nhận được điện thoại của anh tôi Tất Khôn, ông ta nói… Ông ta xảy ra chuyện tại Medan, muốn tôi mau chóng tới cứu ông ta!”

“Cú điện thoại đó rất đột ngột, tôi hỏi ông ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ông ta không nói gì cả, còn cúp điện thoại!”

“Tôi không còn cách nào khác, ông ta là anh ruột của tôi, tôi không thể không quan tâm, cho nên tôi bèn dẫn theo vài trợ thủ đắc lực của tôi đi suốt đêm qua đó”

“Chờ đến khi nhìn thấy ông ta, lúc đó tôi mới hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì…” Nói đến đây, Đan Long chớp mắt, dường như rơi vào trong ký ức khó mà mở miệng nói, im lặng mãi ông ta mới tiếp tục nói: “Ban đầu ông ta không chịu nói sự thật với tôi, chỉ nói ông ta không cẩn thận giết người, để lại chứng cứ ở hiện trường, muốn tôi giúp ông ta xử lý!”

“Mặc dù là giết người, nhưng ban đầu tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều, nhờ các mối quan hệ để tìm cảnh sát phụ trách vụ án đó, dùng tiền mua chuộc bọn họ, tiêu hủy chứng cứ về camera và xe ô tô, giúp anh tôi giải quyết ổn thỏa việc đó”

“Cũng may vụ án ấy không có nhân chứng, bằng không chắc chắn sẽ càng thêm phiền phức…”

Con mẹ nó…

Triệu Ngọc thầm mắng trong lòng, chả trách vụ án Kuman Thong giết người lại trở thành vụ án chưa được giải quyết! Rất nhiều chứng cứ vậy mà lại bị tiêu hủy như vậy… Đúng là cạn lời…

“Nếu như sự việc là do tôi xử lý, đương nhiên là tôi phải đi điều tra, rốt cuộc anh tôi đã giết ai, tại sao lại giết người? Kết quả, haizz… Ngày ấy, thật sự đã khiến tôi hoảng sợ!”

“Tôi cũng sắp điên rồi, sao tôi lại không nghĩ ra, anh ruột của tôi lại chính là hung thủ Kuman Thong giết người nổi tiếng, khiến cho cả Đông Nam Á đều rơi vào sự khủng hoảng…!!”

“Sao lại là ông ta!?”

“Tại sao lại là ông ta chứ? Tôi lặp đi lặp lại, nghĩ mãi cũng không nổi!”

“Đương nhiên tôi đã chính miệng hỏi ông ta, ông ta nói với tôi…” Đan Long nuốt ngụm nước bọt, vô cùng khó chịu nói: “Trước đây rất lâu, ông ta đã điều tra được căn bệnh nặng mà cha chúng tôi mắc phải đúng thật là có người lợi dụng Kuman Thong ác ý công kích cha chúng tôi!”

“Người nuôi Kuman Thong chính là một đối thủ chính trị năm đó của cha tôi, sau này đối thủ chính trị đó cũng không có được kết cục tốt, nhanh chóng bị thất thế trong cuộc đấu tranh quyền lợi, lưu lạc ở nước ngoài”

“Sau đó, anh tôi liền cố ý tìm được gã ta, bắt cóc gã ta, tiến hành bức cung gã ta, lúc này gã ta mới nói ra chuyện lợi dụng Kuman Thong để hãm hại cha tôi! Người kia nói, gã ta cũng không nghĩ rằng Kuman Thong lại linh nghiệm đến như vậy, thật sự hại cha tôi ngã bệnh…”

“Kết quả, anh tôi dưới cơn nóng giận đã siết chết gã ta, từ đây mở màn cho chuỗi giết người của ông ta…”

Nói đến đây, Triệu Ngọc bỗng nhiên cảm giác được cột sống nổi gai óc, không khỏi nhìn về phía người già trên giường bệnh một chút, thấy người này vẫn mở to mắt, lộ ra vẻ tà dị khó nói.

“Anh tôi Tất Khôn nói, việc nuôi Kuman Thong vốn không có tội, nhưng những người lợi dụng Kuman Thong để giết người thì tất cả đều đáng chết!”

“Ông ta muốn lấy lại công đạo cho những người bị Kuman Thong hại chết, chẳng những giết chết mấy kẻ tâm địa độc ác đó, mà còn muốn để cho bọn họ nếm trải nỗi sợ đáng sợ nhất trên thế giới…”

Ồ…

Lời vừa nói ra, Triệu Ngọc liền không khỏi thốt lên một tiếng.

Mia đã từng nói, tất cả những người bị hại trong vụ án Kuman Thong không phải bị dây siết chết mà là bị hù chết, chẳng lẽ…

“Ông ta đã từng nói với tôi về quá trình giết người cụ thể… Nhưng mà…” Đan Long nói: “Đối với loại tà thuật này, tôi đã căm thù đến tận xương tủy, nên cũng không nghe rõ lắm”

“Đại khái là anh tôi tìm được một phương thuốc từ Borneo, người uống loại thuốc này sẽ cảm thấy tim đập nhanh, tinh thần hoảng hốt, hơn nữa sẽ khiến bản thân vô cùng hoảng sợ!

“Cho nên sau khi anh tôi tìm được đối tượng để ra tay, đầu tiên là chui vào nhà của người đó, dùng dây thừng siết cho họ ngất đi, để não của người đó không được cung cấp đủ máu, sau đó lại cho uống loại thuốc này…

“Sau đó, khi người bị siết ngất đi dần dần tỉnh lại từ trong cơn hôn mê, anh tôi sẽ đeo mặt nạ mà đích thân ông ta làm ra, hình ảnh của mặt nạ thường giống hệt với Kuman Thong mà người bị hại đang nuôi, muốn ghê tợn bao nhiêu thì có bấy nhiêu…”

“Thế là dưới tác dụng của loại thuốc đó, người bị hại vừa nhìn thấy Kuman Thong thì sẽ tưởng lầm là Kuman Thong sống lại, mức độ sợ hãi đó không cần nói cũng biết, thực sự có thể hù chết người!”

Ồ…

Rốt cuộc Triệu Ngọc cũng đã hiểu ra mọi chuyện là như thế nào. Xem ra, loại thuốc mà Tất Khôn sử dụng cũng không dễ dàng bị phát hiện khi khám nghiệm tử thi, cho nên mới khiến cho vụ án này khó bề phân biệt, không thể lý giải được.

Biện pháp của Tất Khôn hơi giống với vụ án ác ma của Hàn Khoan, nhưng hiển nhiên là vụ án Kuman Thong giết người phức tạp hơn nhiều.

“Anh tôi thật sự là tẩu hỏa nhập ma rồi” Đan Long lắc đầu thở dài: “Tôi ở Mahazaya mọi việc đều thuận lợi, tận tâm tận lực vì sự phát triển của quốc gia mà cố gắng, nhưng anh tôi lại nghiên cứu làm sao để giết người, làm sao có thể hù chết một người đang sống sờ sờ!”

“Cho nên sau khi biết được sự thật, tôi vừa tức giận vừa sợ hãi!” Đan Long ôm ngực nói: “Nhưng mà, nếu như ông ta thật sự bị bắt, vậy thì tôi chắc chắn cũng xong đời! Có một người anh là hung thủ vụ án Kuman Thong giết người như vậy, thì sau này làm sao tôi có thể tham gia chính trị nữa chứ?”

“Cho nên tôi bèn phái người đưa anh tôi đến Philippines để trông giữ” Đan Long tiếp tục nói: “Tôi có căn biệt thự ở Cebu, là nơi trước kia mẹ tôi ở, nhưng mẹ tôi đã không còn nữa”

“Tôi vốn cho rằng, như vậy anh tôi sẽ dừng lại, nhưng tôi không ngờ rằng… Haizz…” Đan Long bất lực nói: “Sơ ý một chút thì ở Cebu lại xảy ra vụ án Kuman Thong giết người!”

“Tôi về nhà hỏi thì lại là anh tôi làm, mà lần này, manh mối để lại ngày càng nhiều, tôi phải bỏ ra mấy trăm nghìn USD mới có giải quyết xong!”

“Khi đó, sự tức giận của tôi không cần nói cũng biết, tôi cũng từng có suy nghĩ giết chết ông ta! Nhưng khi tôi đối mặt với ông ta lại chợt phát hiện ra, anh tôi dường như không còn giống như trước kia nữa!”

“Khuôn mặt của ông ta dần dần không còn cảm xúc, cũng không biết cười…”

“Kết quả, tôi dẫn ông ta đi bệnh viện kiểm tra, mới biết ông ta bị xơ cứng teo cơ một bên, hơn nữa còn là loại vô cùng ác tính…”