← Quay lại trang sách

Chương 1841 Áp lực của Triệu Ngọc

Một giờ trưa, ngoài cửa phòng khám nghiệm tử thi Cục Cảnh sát An Đô“Xin chào, tôi đã nghe danh Triệu đại thần thám đã lâu…” Chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc đồng phục cảnh sát cấp cao, tướng mạo đường hoàng thân thiết bắt lấy tay Triệu Ngọc mà khen: “Hôm nay tôi đúng là vô cùng vinh dự được gặp anh!”

Người này chính là Cục trưởng Triệu Thắng Quân của Cục Cảnh sát An Đô, cùng họ với Triệu Ngọc.

Triệu Ngọc đã quen với những câu xã giao trong giới rồi cho nên chỉ ôn chuyện với Cục trưởng Triệu vài câu là nói ngay vào chính đề.

“Thần thám Triệu, tôi đã phái người đi xác minh rồi” Cục trưởng Triệu Thắng Quân nói: “Người chết ở thành phố quỷ này đúng là Thẩm Văn Tân, chủ tịch tập đoàn Xuyên Hưng. Không giấu gì ngài, tôi đã từng có qua lại với cha của Thẩm Văn Tân là Thẩm Hạo, cho nên cũng gặp Thẩm Văn Tân mấy lần… Haiz! Đúng là gia môn bất hạnh…” Cục trưởng Triệu thở dài một hơi mới dẫn Triệu Ngọc sang một bên, nói hết những chuyện mà ông ta biết cho Triệu Ngọc nghe: “Tập đoàn Xuyên Hưng là xí nghiệp đại biểu cho cả tỉnh Xuyên Tây chúng tôi, có thực lực hùng hậu, đã từng tiến vào bảng xếp hạng năm mươi tập đoàn mạnh nhất trong nước”

“Chủ tịch Thẩm Hạo rất có lý tưởng hoài bão, do tuổi tác xấp xỉ lại có sở thích hợp nhau cùng với nghiệp vụ qua lại cho nên quan hệ của chúng tôi vốn rất tốt. Nhưng tiếc là vào ba năm trước, Thẩm Hạo đột ngột mắc bệnh nặng cần phải an dưỡng trong nhà, không thể quản lý công ty nữa, cho nên mới giao công ty lại cho con trai là Thẩm Văn Tân… Thằng bé Văn Tân này thật ra làm việc còn tạm được, mấy năm nay đã làm nhiều hạng mục lớn, không để cho công ty xuống dốc. Tuy nhiên…” Cục trưởng Triệu Thắng Quân hạ thấp giọng nói: “Cách làm việc của thằng bé này thật sự làm người ta không dám khen tặng”

“Nghe nói Thẩm Văn Tân làm việc rất thích dùng mánh khóe, không chừa thù đoạn nào nhằm đạt được mục đích. Vì muốn lấy được các hạng mục mà mấy năm nay đã đắc tội rất nhiều người!

Trước đây tôi cũng từng thấy đơn khiếu nại, cũng phái người đi điều tra nhưng luôn có người gánh tội thay, hoặc là không đủ bằng chứng để lập án cho nên cuối cùng không thể giải quyết được gì”

“Còn nữa…” Cục trưởng Triệu lại nói tiếp: “Tôi nghe nói đời sống cá nhân của Thẩm Văn Tân cũng chẳng ra sao cả. Mặc dù đã có gia đình rồi nhưng vẫn qua lại với vô số phụ nữ, cũng từng có nhiều tin đồn về con riêng nữa… Tôi đang nghĩ…” Cục trưởng Triệu cân nhắc rồi nói: “Có khi nào nguyên nhân khiến cậu ta chết có liên quan tới đời sống cá nhân hỗn loạn không?”

“Cậu xem, Đậu Thị Nữ bị đàn ông vứt bỏ mới biến thành ác quỷ, vậy thì… Hung thủ giết cậu ta xong lại hóa trang cậu ta thành Đậu Thị Nữ như vậy, có phải đang ám chỉ nguyên nhân cái chết của cậu ta có liên quan tới phụ nữ hay không? Hung thủ có thể là một trong những người phụ nữ mà Thẩm Văn Tân đã từng gieo họa? Hoặc là có liên quan tới những người phụ nữ đó?”

“Ừm…” Triệu Ngọc quả thật không biết phải trả lời những suy đoán của Cục trưởng Triệu như thế nào.

Nếu chỉ dựa vào vụ án thì phỏng đoán này rất hợp lý. Nhưng nếu liên hệ với vụ án đầu tiên thì lại hoàn toàn khác biệt.

Người chết trong vụ án đầu tiên bị hóa trang thành đạo sĩ Quán Tiên, Quán Tiên do bị Quốc vương chém chết mới biến thành quỷ, nhưng Ngưu Kim Khuê chưa từng giết ai, rõ ràng khác biệt với vụ án thứ hai.

Tuy nhiên… Lời Cục trưởng Triệu cũng không sai, bởi vì đời sống riêng tư của nạn nhân Ngưu Kim Khuê trong vụ án thứ nhất cũng chẳng ra sao cả, ông ta cũng từng qua lại với rất nhiều phụ nữ!

Nếu vậy thì có khi nào hai vụ án giết người quỷ vương này đều có nguyên nhân từ phụ nữ không?

“Ừm…” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Xem ra chúng ta phải đặt trọng điểm điều tra lại những người phụ nữ có liên quan tới nạn nhân rồi!”

“Đúng vậy! Tôi cũng có ý này!” Cục trưởng Triệu gật đầu, sau đó nói với đội trưởng Trương: “Ừm, Trương Linh à, cậu phải giúp đỡ thần thám Triệu giải quyết vụ án này đấy! Vụ án quỷ vương không phải là nhỏ, nếu như sau này lại có thêm người chết hoặc là bị truyền thông tuyên bố ra ngoài thì không thể tưởng tượng nổi hậu quả đâu! Cho nên các cậu nhất định phải mau chóng bắt được hung thủ đấy!”

“Vâng!” Trương Linh vội vàng đảm bảo, càng thấy áp lực hơn.

“Tốt lắm” Nói đến đây, Cục trưởng Triệu Thắng Quân lại bắt tay với Triệu Ngọc nói: “Nếu như thần thám Triệu còn cần gì thì cứ việc căn dặn, Cục Cảnh sát An Đô chúng tôi nhất định sẽ cố hết sức hợp tác với ngài!”

“Cảm ơn ngài!” Triệu Ngọc gật đầu: “Có những lời này của ngài đã là sự ủng hộ to lớn dành cho tôi rồi!”

Sau đó hai người lại lịch sự khen nhau mấy câu, Cục trưởng Triệu mới chào Triệu Ngọc rời đi.

Chậc chậc…

Trong lòng Triệu Ngọc tự biết, tuy Cục trưởng Triệu cung kính và vô cùng khách sáo với mình nhưng thật sự là ông ta đang tạo áp lực cho mình.

Bởi vì người phụ trách vụ án này chính là thần thám Triệu hắn đây. Triệu Ngọc đại diện cho Tổng cục Hình sự, mà Cục Cảnh sát An Đô chỉ phối hợp với hắn điều tra thôi cho nên một khi vụ án này mất khống chế thì Triệu Ngọc khó tránh bị chỉ trích.

Mà Cục Cảnh sát An Đô của bọn họ cũng có thêm một lý do để trốn tránh trách nhiệm.

Mọi người thường nói, đấu tranh giành giang sơn thì dễ mà bảo vệ giang sơn mới khó, Triệu Ngọc hiện đang phải đối mặt với tình cảnh lúng túng khó hình dung này đây.

Hiện tại hắn đã nổi tiếng khắp cả nước, trong tay hắn bất luận là vụ án khó phá hay vụ án cũ huyền bí nào đi nữa, cuối cùng đều sẽ được giải quyết.

Nhưng chính mấy dòng chữ như kỳ tích này mới vô tình tạo ra áp lực cho Triệu Ngọc.

Chẳng hạn như vụ án trước mắt. Mặc dù vụ án xảy ra vô cùng đột nhiên, cảnh sát đã cố gắng hết sức nhưng nếu như vụ án quỷ vương còn tiếp tục như vậy thì người đời sẽ cho rằng Triệu Ngọc bất lực! Cho rằng vị cuồng thám trong truyền thuyết này chỉ là hư danh thôi…

Vì vậy, Triệu Ngọc đã thụ lý vụ án lâu như vậy rồi mà đây vẫn là lần đầu tiên cảm thấy áp lực lớn đến thế.

Nhớ lại trước kia, ngay cả khi điều tra phá vụ án quan tài treo vô cùng lạ thường đó cũng chưa từng giống như bây giờ.

Bởi vì vụ án quan tài treo là vụ án duy nhất, mà vụ án quỷ vương trước mắt lại là một loạt các vụ án giết người vô cùng tàn nhẫn.

Triệu Ngọc thật sự tò mò rốt cuộc hung thủ bắt chước Đào Ngọc Lan sáu mươi sáu năm trước là người nào?

Hắn ta giết người vì cái gì?

⚝ ✽ ⚝

Một giờ sau, bên trong phòng làm việc tạm thời của tổ điều tra đặc biệt.

Trương Linh phái người đưa tới thức ăn ngon hợp khẩu vị cho các điều tra viên, còn có rất nhiều đồ ăn vặt đặc sản địa phương nữa.

Nhưng Triệu Ngọc vẫn không có lòng dạ đâu mà thưởng thức, hắn còn đang đối mặt với tấm bảng trắng, nghiêm túc ghi chép những manh mối mới phát hiện lên đó.

“Thần thám Triệu…” Trương Linh báo cáo với Triệu Ngọc: “Căn cứ vào tài liệu chúng ta đang có thì dù là công việc, cuộc sống hay cấp bậc thì Ngưu Kim Khuê và Thẩm Văn Tân đều không hề có liên quan trực tiếp với nhau! Điểm giống nhau duy nhất của họ là phụ nữ, nhưng số lượng phụ nữ lại khác nhau” Trương Linh nói tiếp: “Dựa vào tài liệu của chúng tôi thì Ngưu Kim Khuê đã qua lại với mười mấy cô gái… Còn Thẩm Văn Tân thì càng không cần phải nói, từ nữ người mẫu, tiếp viên hàng không đến siêu sao, đúng là nhiều vô số kể. Bây giờ tôi còn phải phái cả cảnh sát nhân dân từ đồn cảnh sát tới hỗ trợ nữa đấy!”

“Có lẽ…” Thôi Lệ Châu suy đoán nói: “Bạn gái hoặc người nhà của hung thủ đã từng chịu tổn thương, sau đó hung thủ hận những người đàn ông đùa giỡn với phụ nữ như Ngưu Kim Khuê và Thẩm Văn Tân cho nên…”

“Tổ trưởng” Tăng Khả bỗng nhiên cắt ngang lời nói của Thôi Lệ Châu: “Tôi có một phát hiện mới, Thẩm Văn Tân vừa mới mua một khoản bảo hiểm kếch xù đầu năm nay, mà người được lợi là vợ anh ta! Nếu như Thẩm Văn Tân gặp chuyện ngoài ý muốn thì vợ của anh ta sẽ nhận được bồi thường lên đến hai trăm triệu! Anh nói xem… Đây có phải là nguyên nhân dẫn tới cái chết của Thẩm Văn Tân không?”

“Ôi trời, đúng là có vấn đề!” Trương Linh vội vàng nói: “Tôi nghe nói Thẩm Văn Tân không hề lén lút ăn vụng sau lưng vợ mình mà là trắng trợn làm ngay trước mặt cô ấy nữa, thậm chí còn dám dẫn phụ nữ về nhà, rất là quá đáng… Có khi nào…”

“Chị Ngô” Triệu Ngọc suy nghĩ một lúc rồi nói với Ngô Tú Mẫn: “Làm phiền chị đi mời vợ của Thẩm Văn Tân tới hỏi chuyện đi!”