← Quay lại trang sách

Chương 1848 Chuyên nghiệp

Tại hiện trường trong thư viện Lan Dương ở trường Trung học số 17 An Đô“Thần thám Triệu” Đội trưởng Trương Linh báo cáo với Triệu Ngọc: “Pháp y đã chứng minh nạn nhân đúng là Đào Yên của trung tâm tắm rửa Xuyên Mỹ! Mà trung tâm tắm rửa này cũng chính là tiệm mà Ngưu Kim Khuê thường đến…”

“Được” Triệu Ngọc gật đầu: “Như vậy tương đương với chuyện các nạn nhân có liên quan đến nhau, đội trưởng Trương, thế này đi, anh đi thay thường phục, cùng tôi đến trung tâm tắm rửa thăm dò tình hình!”

“Ừm…” Ai ngờ, Trương Linh lộ ra vẻ mặt khó xử, nhíu mày nói: “Anh hãy nghe tôi nói đã, tôi vừa mới điều tra xong, trung tâm tắm rửa này đã ngừng kinh doanh, đóng cửa rồi!”

“Cái gì?” Triệu Ngọc sửng sốt: “Đóng cửa rồi hả? Vì sao?”

“Là thế này” Trương Linh giải thích: “Đào Yên không chỉ là mẹ mìn mà bà ta còn là chủ của trung tâm tắm rửa này nữa! Năm ngày trước, bạn bè của bà ta đã báo án, nói bà ta mất tích rồi!”

“Hả?” Triệu Ngọc cảm thấy bất ngờ: “Năm ngày? Chuyện này…”

“Bởi vì bình thường Đào Yên không cho phép người khác nhúng tay vào chuyện làm ăn trong tiệm, người trong trung tâm tắm rửa lại lo sẽ xảy ra vấn đề nên đã đóng cửa ngừng kinh doanh rồi!”

“Không ngờ… lại thế…” Triệu Ngọc nhíu chặt mày, cảm thấy rất kinh ngạc: “Chẳng lẽ… Hung thủ đã bắt cóc Đào Yên từ năm ngày trước, mãi cho đến đêm qua mới sát hại bà ta? Chuyện này…”

“Có… Có khả năng này lắm!” Trương Linh phụ họa: “Từ khi biết Ngưu Kim Khuê có liên quan tới trung tâm tắm rửa này thì tôi đã phái người đi điều tra rồi, bây giờ đã tìm được một số nhân viên làm ở chỗ đó…”

“Thần thám Triệu, trung tâm tắm rửa này chắc chắn có liên quan rất lớn tới vụ án, chi bằng chúng ta hãy tiến hành điều tra toàn diện đi, dẫn tất cả những người có liên quan tới trung tâm tắm rửa này tới Cục Cảnh sát, điều tra từng người xem có thể tìm được manh mối gì hay không?”

“Được rồi, cũng chỉ có thể như vậy thôi!” Triệu Ngọc nhấn mạnh: “Anh cho người làm đi! Phải mau chóng điều tra rõ tất cả mọi chuyện liên quan tới Đào Yên!”

“Vâng!” Trương Linh lập tức lấy điện thoại di động ra, bắt đầu phân công nhiệm vụ.

“Sếp à” Lúc này, Nhiễm Đào chạy từ chỗ cầu thang tới, nhanh miệng báo cáo với Triệu Ngọc: “Tôi đã kiểm tra xong tất cả rồi, chắc là hung thủ đi vào bằng cửa sau của thư viện Lan Dương”

“Cửa sau ấy đã bị bỏ hoang rất nhiều năm, trên cửa chỉ có một cái ổ khóa cũ đã gỉ sét, cái ổ khóa đó đã biến mất không thấy đâu nữa!”

“Còn nữa, kế bên cửa sau là một căn nhà nhỏ đã bị bỏ hoang, ở đó không có camera…”

“Vậy sao?” Triệu Ngọc nhíu mày: “Tôi vừa mới xem xét căn nhà nhỏ ấy, đó là phòng kín, không có cửa! Chẳng lẽ cậu muốn nói hung thủ đã mang theo nạn nhân trèo tường vào trong à?”

“… Đúng là không tìm thấy cửa…” Nhiễm Đào vò đầu theo thói quen: “Tôi đã phái đội kỹ thuật đi kiểm tra tường tận rồi, có lẽ hung thủ đã sử dụng giàn giáo chăng?”

Chậc chậc…

Triệu Ngọc thầm chậc lưỡi, suy đoán trước đó lại dâng lên trong lòng, hung thủ… Có khi nào không chỉ có một người hay không? Có phải vụ án quỷ vương do hai người, hoặc nhiều người cùng gây án hay không?

⚝ ✽ ⚝

Chiều hôm đó, trong văn phòng tổ điều tra đặc biệt tại Cục Cảnh sát An Đô.

Vụ án quỷ vương thứ ba xảy ra, lại thêm việc vụ án bị tung lên Internet đã khiến cho các nhân viên cảnh sát sứt đầu mẻ trán.

Vì thế, Cục Cảnh sát An Đô đặc biệt điều thêm nhân viên điều tra hình sự và nhân viên kỹ thuật tham dự vào vụ án này, quy mô điều tra to lớn đến thế vô cùng hiếm thấy ở đây.

Giờ khắc này, các thành viên của tổ điều tra đặc biệt mỗi người một việc, ai cũng đang cố gắng tiến hành điều tra.

Tăng Khả phụ trách việc truy tìm trên Internet, hợp tác với Cục An ninh mạng để tìm kiếm vị trí của người đăng bài viết.

Nhiễm Đào chủ yếu phụ trách bên phía hiện trường, hợp tác với đội kỹ thuật, tìm kiếm manh mối tại hiện trường cũng như kiểm tra các camera, tìm kiếm tung tích của kẻ bị tình nghi.

Nhiệm vụ của Ngô Tú Mẫn là nặng nề nhất, cô ấy phải hợp tác với bên lãnh đạo của Cục Cảnh sát, ứng phó truyền thông, bình ổn ảnh hưởng tiêu cực do vụ án quỷ vương gây ra.

Mặt khác, cô ấy còn phụ trách công tác điều tra thẩm vấn, kiểm tra video thẩm vấn mỗi người xem có ai nói dối hay không?

Nếu nói về chức trách thì công tác đối ngoại của tổ điều tra đặc biệt vốn do Miêu Anh phụ trách, nhưng lúc này Miêu Anh không có mặt, đành bảo Ngô Tú Mẫn làm cả chuyện này nữa.

Còn Trương Bồi Bồi thì càng không cần phải nói, mấy ngày qua, cô ấy và đoàn đội của mình làm việc từ ngày tới đêm, bận tối mày tối mặt, vừa vô cùng cẩn thận kiểm tra mỗi một thi thể, còn phải kiểm nghiệm rất nhiều chứng cứ khả nghi…

Bởi vậy, người duy nhất làm bạn với Triệu Ngọc trong phòng làm việc bây giờ chỉ có mình Thôi Lệ Châu.

Có điều, Thôi Lệ Châu cũng không được rảnh rỗi, mấy ngày nay, Triệu Ngọc giao cho cô ta một nhiệm vụ quan trọng, đó là sưu tập lại những tin tức liên quan tới vụ án Đào Ngọc Lan năm đó.

Cho tới lúc này, Triệu Ngọc vẫn kiên trì cho rằng vụ án quỷ vương trước mắt có mối liên quan nào đó với vụ án của sáu mươi sáu năm trước.

Cho dù đó là nạn nhân hay hung thủ cũng thế, trong đó có thể có người liên quan tới Đào Ngọc Lan.

“Điều tra theo gia phả…” Giờ phút này, Thôi Lệ Châu đang báo cáo tin tức mình tìm hiểu được: “Tổ tiên của nạn nhân Ngưu Kim Khuê và Thẩm Văn Bân không phải người Xuyên Tây, cho nên hai người bọn họ chắc hẳn không liên quan tới vụ án năm đó!”

“Còn vấn đề con cháu của Đào Ngọc Lan” Thôi Lệ Châu lắc đầu thở dài: “Đây rõ ràng là một nhiệm vụ bất khả thi mà!”

“Tìm lâu như vậy, tôi chỉ điều tra ra năm đó lúc vây bắt Đào Ngọc Lan, tuy có tìm được thuốc độc, quần áo dùng để hoá trang và các loại đạo cụ trong nhà của ông ta nhưng lại không tìm được quyển sách ‘Bản ghi chép Quỷ Vương’!”

“Cho nên, tôi hoài nghi có khi nào Đào Ngọc Lan đã giao quyển sách ‘Bản ghi chép Quỷ Vương’ kia cho người khác, hoặc là giấu ở chỗ nào đó không?”

“Có lẽ ông ta viết vài câu kích động vào trong quyển sách ‘Bản ghi chép Quỷ Vương’, sau đó đến bây giờ, nó bị một kẻ nào đó có vấn đề về mặt tâm lý phát hiện ra? Sau đó bị lời trong sách thuyết phục, cho nên mới muốn kế thừa tư tưởng của Đào Ngọc Lan, tiếp tục giết người?”

“Thôi đi” Triệu Ngọc lắc đầu thở dài: “Đừng có tự bịa chuyện cho mình nghe nữa, càng nhiều suy đoán sẽ chỉ ảnh hưởng đến sức lực của chúng ta thôi!”

“Vụ án này… chắc chắn có một điểm mấu chốt quan trọng nhất” Triệu Ngọc nhíu chặt mày: “Chỉ khi nào tìm ra điểm mấu chốt này mới có thể đưa chân tướng vụ án ra ánh sáng”

“Thần thám Triệu…” Mới vừa nói tới đây, đội trưởng Trương Linh vô cùng lo lắng đi vào phòng và nói: “Chẳng phải hôm nay tôi phái người đi điều tra lại camera của thành phố ma ư? Hầy, anh nói đúng! Bây giờ, bọn họ đúng là đã phát hiện ra vấn đề rồi!”

“Hả?” Triệu Ngọc vội hỏi: “Vấn đề gì vậy?”

“Các chuyên gia mà tôi phái đi nhất trí rằng…” Trương Linh nói: “Lý do hung thủ cắt đứt nguồn điện của phòng giám sát vốn không giống suy đoán trước đây của chúng ta!”

“Thật ra, cách hắn ta tránh máy quay là trực tiếp cắt nguồn điện của cả thành phố ma từ bên ngoài!”

“Cái gì?” Triệu Ngọc không hiểu.

“Là thế này” Trương Linh nói: “Sau khi hung thủ dẫn người đến bên ngoài thành phố ma thì đi đến chỗ tổng áp điện vốn được đặt ở bên ngoài, giở trò khiến hệ thống điện lực của cả thành phố ma bị tê liệt”

“Sau đó, hắn ta cứ thế nghênh ngang lái xe ba bánh chở người vào thôi!”

“Điện lực tê liệt? Giở trò?” Triệu Ngọc vẫn không rõ: “Ra tay như thế nào? Kéo công tắc nguồn điện sao?”

“Không, đương nhiên không phải” Trương Linh nói: “Là thao tác vô cùng phức tạp, các chuyên gia nói, chắc hung thủ sử dụng loại công cụ nào đó có thể lợi dụng sự cộng hưởng của rơ le để tác động đến công suất phát, có thể khiến hệ thống điện lực tê liệt từ mười đến hai mươi phút!”

“Cho nên, sau khi hung thủ đi vào trong thành phố ma, hắn ta không sốt ruột đi giết người ngay mà đi đến phòng giám sát đầu tiên, cắt đứt nguồn điện cho camera ở đó, như vậy thì cho dù hệ thống điện có khôi phục lại thì camera vẫn mất tác dụng!”

“Cho nên…” Trương Linh do dự nói: “Chỉ cần một người là có thể hoàn thành!”

“Chết tiệt… Chuyên nghiệp như vậy sao?” Nghe nói như thế, miệng Triệu Ngọc há rất to: “Tên kia… rốt cuộc làm nghề gì vậy?”