← Quay lại trang sách

Chương 1857 Con quỷ cuối cùng

“Tăng Khả, tôi đã gửi ảnh của nạn nhân cho cậu rồi, cậu so sánh nạn nhân và những người lúc trước chúng ta đã tìm kiếm đi” Triệu Ngọc dặn dò Tăng Khả trong điện thoại: “Có khả năng người này sẽ có trong tư liệu mà chúng ta đã điều tra!”Sau khi dặn dò xong, Triệu Ngọc nhìn thấy đội trưởng Trương Linh có lời muốn nói nên vội vàng cúp điện thoại.

“Thần thám Triệu” Trương Linh vội vàng báo cáo lại: “Tôi vừa mới hỏi về tình hình ngày hôm qua rồi, bên khu Bắc Sơn quả thật đang tuần tra, nhưng mà… lại không đặt trọng điểm ở bên tả ngạn sông Sena!”

“Anh cũng thấy đấy” Trương Linh rất thất vọng, nói: “Dù thế nào thì chúng ta cũng không ngờ hung thủ lại ngắm trúng một tiệm trà trăm năm như vậy được!”

Triệu Ngọc không nói gì, đương nhiên là hắn biết chuyện không thể ngăn cản vụ án quỷ vương xảy ra không phải do cảnh sát sơ suất.

Nếu là hắn thì hắn cũng không thể nào ngờ được hung thủ sẽ gây ra vụ án mạng thứ tư ở nơi như thế.

Nhưng mà mục đích của Triệu Ngọc không ở điểm này, hắn lập tức hỏi đội trưởng Trương thêm lần nữa: “Vậy… Những nhân viên tuần tra đó không phát hiện ra chuyện gì khả nghi sao?”

“Không có!” Trương Linh trả lời: “Bọn họ nói rằng đã tuần tra cả đêm hôm qua, không ai nhìn thấy chiếc xe ba bánh nào cả!”

“Vậy được” Triệu Ngọc ra chỉ thị: “Anh bảo bọn họ chỉ rõ phạm vi tuần tra của từng người ra, sau đó kết hợp so sánh với tất cả camera giám sát, xem có thể tìm ra con đường mà hung thủ vận chuyển thi thể hay không?”

“Được” Trương Linh gật đầu: “Tôi đi làm ngay đây!”

Sau khi Trương Linh rời khỏi, Triệu Ngọc đứng yên ở hiện trường xảy ra vụ án, hắn vừa nhìn đội Trương Bồi Bồi kiểm tra thi thể vừa xoa đầu, tập trung suy nghĩ về vụ án.

Lần này, cảm giác của hắn không chính xác nữa, vốn dĩ cho rằng đã cách chân tướng ngày càng gần rồi, nhưng khi vụ án quỷ vương thứ tư xảy ra, cuối cùng thì hắn cũng đã nếm được mùi vị của sự thất bại.

Kể từ sau khi Triệu Ngọc có tiếng tăm, tuy rằng cũng đã trải qua đủ loại khó khăn, nhưng mà trên tổng thể thì vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, từ trước đến giờ vẫn chưa từng gặp phải cảnh khốn cùng như thế này.

Không biết tại sao, kể từ khi vụ án quỷ vương bắt đầu, hắn vẫn không theo kịp tiết tấu, bị hung thủ đi trước một bước khắp mọi nơi.

Không biết là do hắn khinh địch hay là hung thủ của vụ án quỷ vương này tài giỏi quá mức đây?

Tại sao… Tên này có thể liên tục gây án trước mắt hắn, nhưng hắn lại không có cách nào tóm được hắn ta cả.

Rốt cuộc thì hung thủ của vụ án quỷ vương là ai chứ?

Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc không thể không thu lại suy nghĩ của mình, bắt đầu suy xét về vấn đề hiện thực.

Nếu như đã không thể tránh khỏi vụ án quỷ vương thứ tư thì hắn cần phải lập tức phấn chấn tinh thần, tập trung vào công việc sau này.

Dựa theo quy luật, lần phạm án sau của hung thủ chắc chỉ cách vụ án thứ tư một ngày.

Nói cách khác thì qua mười hai giờ đêm nay, hắn ta sẽ giết thêm một người nữa, hơn nữa sẽ hóa trang cho người này thành con ác quỷ cuối cùng trong “Bản ghi chép Quỷ Vương”.

Chuyện đến bây giờ, Triệu Ngọc đã nắm “Bản ghi chép Quỷ Vương” rất rõ, hắn biết, con ác quỷ thứ mười mà trong sách ghi chép lại có tên là… Linh Sát!

Dựa theo ghi chép, thứ gọi là Linh Sát chính là cô hồn dã quỷ chính cống. Trong “Sưu Thần Ký”, “Quảng Lăng Tản” đều có ghi chép lại.

Trong truyền thuyết, lúc còn sống, con quỷ này luôn lẻ loi hiu quạnh, khốn khó và cô độc rồi chết, sau đó hóa thành ác quỷ, du đãng ở nơi dã ngoại, tìm kiếm những người đi đường giữa đêm, vây chặt những người đó lại hoặc là dẫn họ vào huyệt mộ.

Ở khu vực Xuyên Tây, mọi người thường nói khi đang đi mà mất cảm giác phương hướng thì tức là đã gặp phải Linh Sát.

Còn có người nói, Linh Sát vây chặt người đi đường không phải để hại người mà là vì nó quá cô đơn nên chỉ muốn tìm người ở cùng thôi…

Trong tranh minh họa của “Bản ghi chép Quỷ Vương”, quần áo của Linh Sát rách nát, tả tơi, lưng thì còng xuống, vừa giống ăn mày, lại vừa giống quỷ nghèo hay thần suy trong game.

Linh Sát…

Linh Sát…

Triệu Ngọc nghĩ không ra, tình hình của nạn nhân cuối cùng trong vụ án quỷ vương này sẽ là như thế nào đây?

Không biết người thứ năm bị hung thủ chọn trúng sẽ có liên quan gì với cái chết của Mễ Nhu?

“Sếp à” Lúc này, Nhiễm Đào chạy vào từ bên ngoài, báo cáo lại với Triệu Ngọc: “Tôi vừa điều tra bên ngoài hiện trường, bởi vì ở đây vẫn chưa xây dựng xong nên cũng chưa lắp đặt camera. Tôi chỉ có thể cử người đến đường cái tìm kiếm thôi, nhưng mà ở đây sát bên núi, ngay cả trên bản đồ cũng không có đường nhỏ trong núi, nếu như hung thủ ra vào từ lối này thì không dễ tìm đâu!”

Nghe thấy Nhiễm Đào báo cáo, Triệu Ngọc vẫn không phát ra tiếng nào cả.

Xem ra hung thủ đã xử lý xong tất cả các vấn đề có thể làm lộ hắn ta từ lâu, hắn ta đã chuẩn bị chu đáo cả rồi mới gây ra một vụ án lớn động trời như vậy!

Triệu Ngọc nhìn đồng hồ, thời gian còn lại của hắn đã không còn nhiều.

Nếu như tối hôm nay, hung thủ thuận lợi giết chết nạn nhân thứ năm mà hắn vẫn không bắt được hắn ta, như vậy thì thể diện thần thám của hắn cũng hoàn toàn mất hết rồi!

Cho nên, dù thế nào đi nữa, hôm nay cũng phải điều tra ra ngọn ngành của vụ án này.

Nhưng mà hung thủ cẩn thận dè dặt như vậy, làm việc hoàn hảo không chút sơ sót, hắn nên làm thế nào mới có thể ngăn chặn hắn ta đây? Hôm qua chắc chắn là một ví dụ cho sự thất bại, vậy thì hôm nay hắn có nên đổi biện pháp khác không?

Nhưng mấu chốt là cho đến tận bây giờ, hắn thậm chí còn không biết nạn nhân thứ tư là ai!

Rốt cuộc thì nạn nhân sau khi bị giết và bị hóa trang thành Trấn Xương này là ai?

⚝ ✽ ⚝

Một tiếng sau, Triệu Ngọc quay về văn phòng của Cục Cảnh sát thành phố An Đô.

Tối hôm qua đã bận rộn cả đêm, làm cho hắn cảm thấy mệt mỏi tinh thần, nhưng càng gay go hơn là dù hắn bận rộn cũng không đổi lại được bất kỳ manh mối nào, chuyện này làm cho hắn cảm thấy vô cùng bứt rứt, tức mà không có cách nào trút ra được.

Lúc này, bản tính quật cường và không chịu khuất phục của Triệu Ngọc khiến hắn không thể nghỉ ngơi được, nên hắn vẫn cứ tiếp tục kiên trì như trước, nghiêm túc viết lại tư liệu vừa phát hiện lên bảng trắng.

Việc viết ra như thế này có lợi cho việc suy nghĩ, khi đang thêm tư liệu, Triệu Ngọc vẫn không ngại phiền phức mà bắt đầu suy nghĩ lại về vụ án hết lần này đến lần khác, thử tìm ra bước đột phá mới từ đây.

Kết quả, điện thoại của hắn đột nhiên reo lên, là đội trưởng Trương Linh gọi điện cho hắn.

“Alo, thần thám Triệu, tôi có hai tin tốt” Trong điện thoại bỗng truyền đến giọng nói hưng phấn của Trương Linh: “Tôi đã tìm ra thân phận của nạn nhân thứ tư rồi, anh ta không có tên trong danh sách liệt kê của chúng ta, nhưng mà anh ta cũng là một tên ma cô!”

“Hả?” Triệu Ngọc sửng sốt, vội vàng dò hỏi: “Anh ta là ai?”

“Anh ta tên là Lôi Phi Dực” Trương Linh nói: “Người quen đều gọi anh ta là Lôi Phi Cơ, mặt ngoài thì anh ta là chuyên viên của công ty điện ảnh và truyền hình, nhưng thực tế lại là một gã ma cô cao cấp!”

“Anh biết không? Có một người cảnh sát là cấp dưới của tôi, lúc đang kiểm tra WeChat của Vương Trường Khôn đã phát hiện ra một bức ảnh, cảm thấy anh ta rất giống với nạn nhân thứ tư cho nên đã lập tức báo cho tôi biết, không ngờ sau khi so sánh lại đúng là anh ta!”

“Là ma cô và có quen biết Vương Trường Khôn…” Triệu Ngọc đột nhiên nhận ra điều gì, vội nói: “Tức là… người giới thiệu Mễ Nhu cho Thẩm Văn Tân có thể là anh ta mà không phải là Vương Trường Khôn sao?”

“Có thể lắm!” Trương Linh nói: “Nghe đồn, gã Lôi Phi Cơ này thường xuyên giao du với xã hội thượng lưu, cũng thường giới thiệu gái đẹp cho những cậu ấm con nhà giàu và mấy anh chàng công tử!”

“Tôi đoán… Chắc chắn là anh ta sẽ nói với bên ngoài rằng những người đẹp này đều là nữ diễn viên của công ty điện ảnh và truyền hình. Nhưng trên thực tế chẳng qua chỉ là hợp tác với Vương Trường Khôn, tìm mấy cô gái ‘bán hoa’ từ nơi cấp thấp thôi!”

“Cho nên…” Trương Linh hưng phấn nói: “Chắc chúng ta đã có thể xác định vụ án quỷ vương vẫn liên quan trọng yếu với Mễ Nhu đấy, chắc nạn nhân thứ năm vẫn là người có liên quan với Mễ Nhu rồi!”