Chương 1856 Vội vã
Tám giờ mười lăm phút sáng, tại khu chung cư tả ngạn sông Sena, khu Bắc Sơn, thành phố An ĐôThời tiết hôm nay rất tệ, mây đen phủ đầy cả bầu trời, áp lực không khí thấp đến nỗi làm cho mọi người ngộp thở, giống như sắp có một cơn mưa to vậy…
Xe chỉ huy của cảnh sát từ từ chạy qua, dừng lại bên cạnh một toà nhà cổ kính cạnh cổng chính của khu chung cư đó.
Tòa nhà này tổng cộng có ba tầng, trên tấm biển đề bốn chữ to “Tiệm trà Xuyên Thái”, nghe nói là một tiệm trà có lịch sử lâu đời, khá là có tiếng ở địa phương, mà căn gác nhỏ ba tầng này cũng đã có lịch sử trăm năm, thuộc về văn vật được bảo vệ.
Triệu Ngọc và Trương Linh một trước, một sau xuống xe chỉ huy, vẻ mặt của hai người đều rất nghiêm trọng, không chỉ bao hàm cho cả một đêm chiến đấu hăng hái, mỏi mệt mà còn có mất mát cho sự nỗ lực nhưng không đổi được thành quả của bọn họ.
Hai mươi phút trước, cảnh sát nhận được báo án, nói là trong tiệm trà Xuyên Thái này đã xảy ra một vụ án mạng.
Khi nhóm cảnh sát đầu tiên đến hiện trường, sau khi nhìn thấy nạn nhân, họ lập tức gọi điện thoại cho đại đội trưởng Trương Linh.
Bởi vì, bọn họ cho rằng vụ án mạng này hẳn là vụ án quỷ vương giết người thứ tư mà mọi người không muốn nhìn thấy nhất, và vẫn luôn cố gắng ngăn ngừa!!!
Khi Triệu Ngọc và Trương Linh đến nơi, Nhiễm Đào và Trương Bồi Bồi đã đến hiện trường từ lâu do ở gần hơn.
Nhiễm Đào ở bên ngoài nghênh đón, Trương Bồi Bồi thì đã đưa đội pháp y của mình vào hiện trường để tiến hành khám nghiệm từ lâu.
Ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy tiệm trà trăm năm này nằm bên phải cổng chính khu chung cư tả ngạn sông Sena, hơn nữa bên trái cổng chính là phòng giao dịch của khu chung cư này.
Không biết là người xây dựng khu chung cư cố tình hay là có nguyên nhân gì khác, cho dù là cổng chính khu chung cư hay là phòng giao dịch ở một phía khác, tất cả đều mô phỏng theo tiệm trà, xây thành kiểu kiến trúc cổ điển của Trung Quốc, trông có vẻ như là đã nhập thành một thể, ngay ngắn đồng đều, mang theo ý thơ đặc biệt.
Chẳng qua chỉ là khu chung cư này mới vừa bắt đầu xây dựng, phía sau cổng chính vẫn là công trường xây dựng của một dãy nhà cao tầng san sát nhau.
Đi qua cổng chính là có thể nhìn thấy hơn mười căn nhà cao tầng đang được xây dựng, giàn giáo cao vút tầng mây, các công nhân đang hừng hực thi công, có thể nghe thấy tiếng dùi đục leng keng, loong coong khắp nơi…
“Cả khu chung cư đang được dỡ bỏ…” Lúc này, Nhiễm Đào vừa có được tư liệu mới nhất, đang giới thiệu lại cho Triệu Ngọc: “Nhưng vì tiệm trà Xuyên Thái là kiến trúc trăm năm, đã trở thành văn vật lịch sử cho nên vẫn được giữ nguyên.
“Hơn nữa còn được chủ đầu tư tài trợ và tiến hành gia cố, trang trí ngoại thất…” Khi trò chuyện, đoàn người đã đến cửa hiệu trà, Nhiễm Đào tiếp tục giới thiệu: “Ông chủ của tiệm trà cũng nhân cơ hội tiến hành sửa sang lại bên trong tiệm trà, nghe đồn là đã sửa sang xong cả rồi, giờ đang thông gió khử mùi…
“Cho nên hiện nay, trong tiệm không có trà, cũng không thích hợp cho người ở, cho nên ông chủ không xếp người trực ban…”
Lúc này, mọi người cúi người chui qua dây cảnh giới, đi vào trong tiệm trà.
Không cần Nhiễm Đào phải giới thiệu quá nhiều, Triệu Ngọc cũng có thể nhìn thấy rõ vụ án mạng đêm hôm qua chắc chắn đã xảy ra ở tầng một của tiệm trà, bởi vì bọn họ vừa vào đã thấy được hiện trường xảy ra vụ án.
Chỉ thấy phía sau quầy ở tầng một của tiệm trà, một người đàn ông gương mặt vặn vẹo đang ngồi lệch sang một bên. Người đàn ông này bị hóa trang thành quỷ quái, trên đầu có sừng, trong miệng thì nhe ra răng nanh, tà dị hơn là trong lòng của ông ta còn đang ôm một người… phụ nữ!
“Ôi!” Trương Linh bỗng trợn to mắt, hoảng sợ thốt lên: “Giống y như hình minh họa trong ‘Bản ghi chép Quỷ Vương’ kìa! Không ngờ… cũng có một người phụ nữ…”
“Tổ trưởng” Nhiễm Đào vội nói: “Đừng lo, người phụ nữ đó là búp bê bơm hơi, không phải là người thật đâu!”
“Búp bê bơm hơi…”
Triệu Ngọc đến gần nhìn mới thấy quả nhiên người phụ nữ được nạn nhân ôm trong lòng là một búp bê được hóa trang thành một cô gái cổ đại.
Trên cổ của cô ta bị bôi lên một vệt đỏ thẫm, trên khóe miệng nạn nhân cũng dính máu, quả thật giống y như hình minh họa trong “Bản ghi chép Quỷ Vương”.
Trên đầu Trấn Xương mọc một cặp sừng, trong miệng thì mọc răng nanh, chuyên ăn phụ nữ…
“Tổ trưởng…”
Sau khi Trương Bồi Bồi nhìn thấy Triệu Ngọc thì lập tức gật đầu với hắn, ý là không cần nói nhiều, thi thể trước mặt giống y như ba thi thể khác của vụ án quỷ vương.
Cho nên, vốn dĩ không cần kiểm tra chi tiết cũng có thể xác định vụ án trước mặt này chính là vụ án quỷ vương thứ tư, cũng cùng một hung thủ với ba vụ trước.
Mà người đại diện cho Trấn Xương – con ác quỷ thứ chín vẫn bị giết chết rồi!
“Tổ trưởng” Nhiễm Đào lặng lẽ nói với Triệu Ngọc: “Nạn nhân đã được hóa trang rồi, nếu như muốn nhìn rõ khuôn mặt của ông ta để biết thân phận thì e rằng phải cần một khoảng thời gian rất dài”
“Anh xem…” Nhiễm Đào đè thấp giọng xuống, nói nhỏ: “Chúng ta có cần đăng ảnh ông ta lên mạng để những người trên mạng cung cấp thân phận của ông ta không?”
“Cậu đấy, đúng là bị bệnh không nhẹ mà!” Triệu Ngọc lắc đầu: “Tôi đang nghi ngờ cậu có phải là đồng lõa của tên hung thủ đó không đây? Cậu không nhìn ra là hung thủ cũng muốn nhanh chóng đăng ảnh hiện trường lên à?”
“Ừm…” Nhiễm Đào vò đầu, lúng túng giải thích: “Tôi chỉ muốn biết được thân phận của nạn nhân nhanh một chút thôi mà! Sếp à…” Anh ta đè giọng đến mức thấp nhất: “Đừng quên là lần này chỉ còn lại một ngày thôi! Tối nay, rất có thể là hắn ta sẽ giết thêm một người nữa!”
“Ừm” Đương nhiên là Triệu Ngọc sốt ruột hơn bất kỳ người nào rồi, nhưng mà hắn vẫn bình tĩnh nói: “Đừng sốt ruột, cậu xem đi, không bao lâu nữa thì hung thủ sẽ đăng lên thôi!”
“Chẳng qua chỉ là do hắn vừa mới giết người xong, bây giờ còn chưa kịp đăng lên mà thôi!”
“Chỉ mong là vậy” Nhiễm Đào nói: “Tôi nghe Tăng Khả nói, nếu như hung thủ vẫn đăng bài ở địa chỉ cũ thì bọn họ có thể xác định được vị trí!”
“Được rồi!”
Triệu Ngọc xua tay, ra hiệu Nhiễm Đào im lặng, sau đó đi đến bên cạnh thi thể, nghiêm túc kiểm tra.
Nhưng mà sau khi kiểm tra được một lúc lâu, hắn vô thức nhíu chặt mày lại, một chút khác thường vẫn xẹt qua trong lòng.
Bởi vì thoạt nhìn thì thi thể trước mặt quả thật giống y như ba vụ trước đây, gương mặt vặn vẹo dữ tợn, bị hóa trang thành một ác quỷ với dáng vẻ khủng khiếp rợn người.
Nhưng mà… Nếu như cẩn thận kiểm tra lại, Triệu Ngọc sẽ phát hiện ra một vài chi tiết không giống lúc trước.
Ví dụ như hai cái sừng trên đầu nạn nhân, hình như không đối xứng, cái sừng bên phải nghiêng về phía bên trái và trở nên song song với cái sừng bên trái!
Phỏng chừng là do keo dán vẫn chưa dính chặt…
Còn nữa… Cơ thể của nạn nhân thì xiêu vẹo, trên quần áo có nhiều chỗ bị nhăn và quá khổ, thậm chí trên vai trái còn có một lỗ thủng, đây chính là những điểm không giống với trước đây cho lắm.
Nhìn con búp bê bơm hơi trong ngực nạn nhân, tuy rằng trên người con búp bê đang mặc quần áo của phụ nữ cổ đại, nhưng bộ đồ đó trông thế nào cũng có vẻ nửa nạc nửa mỡ, giống quần áo của một cửa hàng đồ cưới, hơn nữa còn mặc xiêu xiêu vẹo vẹo, chẳng ra gì cả…
Chuyện này…
Triệu Ngọc nghiêm túc nhìn những chi tiết này, một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng, dường như hung thủ đã hơi vội vàng khi xử lý cái xác này, có vẻ hơi sốt ruột!
Nhưng ba vụ án trước lại không hề như vậy, hung thủ đều xử lý tương đối hoàn mỹ, từ trước đến giờ chưa từng xuất hiện loại tình huống này.
Tại sao chứ?
Tại sao hung thủ lại vội vã như vậy chứ?
Chẳng lẽ… Là do hắn bắt người tương đối muộn, để lỡ thời gian, vì để có thể hoàn thành việc dàn cảnh giết người đúng hạn nên mới làm vội vã như vậy?
Hay là… Trong lúc xử lý thi thể đã gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn!?