← Quay lại trang sách

Chương 1859 Con của ai?

Bốn giờ chiều, tại trung tâm tắm rửa Xuyên Mỹ“Thần thám Triệu, chuyện này quả thật là sơ suất của chúng tôi” Trương Linh mang vẻ hổ thẹn, nói: “Bởi vì mấy ngày qua, lực lượng cảnh sát thiếu thốn nghiêm trọng, cho nên không có ai trông chừng trung tâm tắm rửa Xuyên Mỹ cả, để hung thủ thừa cơ lẻn vào! Thật sự là… Ừm…”

“Không sao đâu, chẳng qua là do hung thủ có kỹ nghệ cao siêu và to gan mà thôi” Triệu Ngọc lắc đầu: “Không liên quan đến cảnh sát chúng ta!”

“Sếp à” Nhiễm Đào vội vàng bước đến báo cáo: “Em vừa kiểm tra rồi, camera của trung tâm tắm rửa đã bị tắt từ lâu, bên trong chẳng có gì cả”

“Đúng” Trương Linh phụ họa: “Vừa rồi người của tôi đã hỏi rồi, kể từ sau khi Đào Yên bị sát hại, trung tâm tắm rửa cũng đã tan đàn xẻ nghé, hoàn toàn đóng cửa!”

“Bởi vì chuyện này có liên quan rất lớn” Trương Linh lại nói: “Chúng tôi vẫn chưa thông báo cho người nhà của Đào Yên! Cho nên chưa có ai đụng vào đồ vật trong trung tâm tắm rửa cả…”

“Tổ trưởng, tổ trưởng…” Lúc này, Tăng Khả vừa mới kiểm tra máy tính xong, đi ra từ trung tâm tắm rửa và báo cáo lại với Triệu Ngọc: “Lần này không sai được nữa rồi, hung thủ đã đăng bài bằng máy tính ở quầy lễ tân của trung tâm tắm rửa!”

“Em đã so sánh IP rồi, vô cùng chính xác, không còn nghi ngờ gì nữa”

“Thủ pháp của hắn ta rất chuyên nghiệp, lợi dụng trojan horse để skip mười mấy lần, nếu như làm lại vài lần nữa thì sợ là có thêm một tháng cũng không điều tra ra được!”

“Haizz!” Nhiễm Đào thở dài: “Thôi Lệ Châu nói không sai chút nào cả, dù chúng ta tìm thấy nơi hung thủ đăng bài cũng chẳng tìm được hung thủ!”

“Không… Không đúng…” Triệu Ngọc suy nghĩ rồi đột nhiên nói: “Thời gian hung thủ đăng bài là vào chín giờ sáng cùng ngày, sau khi chúng ta nhìn thấy bài đăng mới biết Đào Yên bị giết hại ở thư viện Lan Dương!”

“Nói cách khác, vào lúc đó, trung tâm tắm rửa vẫn chưa đóng cửa phải không?”

“Ừm… Khụ khụ…” Trương Linh ho khan một tiếng, nói với Triệu Ngọc: “Xem ra anh không hiểu ngành này lắm nhỉ! Bọn họ không mở cửa vào buổi sáng đâu!”

“Không mở cửa sao?”

Triệu Ngọc nhớ lại một chút, lúc này mới hiểu ra là ở đâu thì sẽ có thói quen ở đó, trong ấn tượng của hắn, một trung tâm tắm rửa có quy mô như vậy ắt hẳn sẽ kinh doanh 24/24.

Nhưng mà…

Triệu Ngọc đảo mắt, nói: “Nếu như lúc ấy, trung tâm tắm rửa chưa mở cửa, như vậy có phải là đã chứng minh rằng… hung thủ rất hiểu rõ nơi này không? Hắn ta… sao hắn ta đi vào được?”

“Ừm…” Nhiễm Đào vội trả lời: “Tôi đã điều tra hết tất cả cửa ra vào và cửa sổ rồi, không tìm thấy vết cạy khóa hay phá cửa sổ nào cả, có lẽ hung thủ… hung thủ đã đánh thêm chìa khóa rồi!”

“Thế thì chắc chắn rồi, ngay cả thành phố ma mà hung thủ cũng có thể thoải mái ra vào” Trương Linh lắc đầu, nói: “Chứ đừng nói đến một nơi bé xíu như trung tâm tắm rửa!”

“Không… Tôi vẫn cảm thấy không đúng lắm…” Không biết Triệu Ngọc nghĩ đến việc gì, đột nhiên nói với Nhiễm Đào và Trương Linh: “Hai người kiểm tra kỹ lại chỗ này một lần nữa xem sao, đặc biệt là camera theo dõi, sao tôi vẫn cứ cảm thấy hung thủ có thể là người trong trung tâm tắm rửa thế?”

“Không phải chứ?” Nhiễm Đào bất ngờ: “Hung thủ chắc phải biết sớm muộn gì thì chúng ta cũng sẽ điều tra ra chỗ này, cho nên, hắn ta sẽ không phạm phải loại sai lầm cấp thấp như thế này đâu nhỉ?”

“Còn nữa, chúng ta đã điều tra tất cả nhân viên của trung tâm tắm rửa từ lâu rồi, không phát hiện ra chuyện gì khác thường mà?”

“Nếu như bức ảnh thật sự được đăng lên từ chỗ này, vậy thì đã chứng minh là ngày hôm ấy…” Triệu Ngọc nhắm mắt nhớ lại: “Hung thủ đã sát hại Đào Yên ở thư viện Lan Dương trước, sau đó lẻn vào trung tâm tắm rửa, đăng bài và ảnh lên sao?”

“Như vậy…”

“Ồ? Có lý đấy…” Ánh mắt của Trương Linh phát sáng: “Thư Viện Lan Dương chỉ cách trung tâm tắm rửa năm cây số thôi, nếu như chúng ta điều tra video của camera giám sát vào hôm ấy thì có phải là có thể tìm thấy chân dung của kẻ tình nghi rồi không?”

“Đúng, đúng, đúng!” Nhiễm Đào vỗ vào bả vai của Trương Linh một cái: “Đội trưởng Trương, mau cử cho tôi vài người đi, tôi sẽ lo vụ này!”

“Được…”

Tít tít… Tít tít…

Ngay trong lúc nói chuyện, điện thoại của Triệu Ngọc vang lên, lần này là Thôi Lệ Châu gọi đến.

“Sếp à, sếp à, alo alo…” Sau khi nhận điện thoại, chỉ nghe thấy Thôi Lệ Châu thở phì phò, nói: “Tôi vừa mới tìm thấy một manh mối quan trọng. Tôi đã cử người cầm ảnh của Mễ Nhu đến từng công ty giám định để tìm kiếm, cuối cùng tìm thấy một công ty giám định ADN ở khu An Nguyên, có thể bọn họ đã từng tiếp đón một khách hàng rất giống Mễ Nhu!”

“Hả?” Ánh mắt của Triệu Ngọc phát sáng, vội vàng hỏi dồn: “Sau đó thì sao?”

“Bây giờ, tôi đang ở đấy!” Thôi Lệ Châu nói: “Tôi đã xác thực Mễ Nhu đã làm giám định ADN ở đây thông qua video của camera giám sát rồi…”

“Nhân viên tiếp đón cô ta có nói rằng Mễ Nhu đã sử dụng một tấm chứng minh thư giả…”

“Hả?” Triệu Ngọc vội hỏi: “Vậy kết quả thì sao? Có tìm thấy báo cáo không? Đứa bé là của ai?”

“Ừm…” Thôi Lệ Châu khó xử nói: “Người phụ trách công ty có nói công ty của bọn họ là tư nhân, không phải là cơ quan giám định tư pháp, vì để bảo vệ sự riêng tư của khách hàng nên cũng không giữ lại báo cáo kiểm tra!”

“Cút con bà nó đi!” Triệu Ngọc chửi: “Đừng có nghe bọn họ nói lung tung, chắc chắn là bọn họ có sao lưu lại! Giám định ADN không phải là đùa chơi cho vui, một khi không cẩn thận sẽ dính líu đến pháp luật ngay, để tự bảo vệ mình, bọn họ chắc chắn là có lưu hồ sơ lại!”

“Nghe tôi này, lập tức làm khó bọn họ ngay!” Triệu Ngọc đã đổi giọng: “Nếu như không phối hợp thì bây giờ tôi sẽ xin lệnh kiểm soát cho cô, làm ầm lên mà điều tra bọn họ!”

“Ha ha ha…” Ai ngờ, sau khi Triệu Ngọc nói xong, Thôi Lệ Châu lại cười lên, cười một cách tinh quái và đầy thâm ý.

“Ồ…” Lúc này Triệu Ngọc mới hiểu ra, vội nói: “Tiểu Thôi à, có phải là cô đã giải quyết xong rồi không? Đã là lúc nào rồi mà còn có tâm tình đùa giỡn hả?”

“Thấy anh khẩn trương quá nên tôi điều tiết không khí một chút thôi mà!” Thôi Lệ Châu cười nói: “Đúng thế, tôi đã ngả bài với bọn họ từ lâu rồi, giám đốc của bọn họ sợ đến nỗi vội vàng lấy báo cáo kiểm tra cho tôi ngay”

“Tôi đã bảo pháp y Trương gửi số liệu ADN của Ngưu Kim Khuê và Thẩm Văn Tân đến đây và tiến hành so sánh tại hiện trường rồi! Anh đoán xem thế nào?”

“Hả?” Triệu Ngọc vội hỏi: “Đứa trẻ… Rốt cuộc là của ai?”

“Chẳng phải của ai cả” Thôi Lệ Châu trả lời: “Không phải là của Thẩm Văn Tân, cũng chẳng phải là của Ngưu Kim Khuê!”

“Sao cơ!?” Triệu Ngọc cảm thấy vô cùng bất ngờ: “Chẳng phải của ai sao? Sao lại như vậy được chứ? Vậy…”

“Sếp à, lần này thật sự không phải là trò đùa đâu, mấy người bên bộ phận giám định tuyệt đối không làm sai đâu!” Thôi Lệ Châu nói: “Hay là tôi gửi số liệu cho Tăng Khả trước, để anh ấy so sánh với kho số liệu nhé?”

“Xem thử xem có thể tìm thấy cha ruột của đứa trẻ trong kho số liệu hay không?”

“Tôi… Ừm… Được!” Sau khi Tăng Khả ở bên cạnh nghe thấy vậy thì vội nói: “Tôi sẽ về Cục Cảnh sát và lập tức so sánh, lập tức so sánh ngay đây…”

Nhìn thấy Tăng Khả vội vàng rời khỏi hiện trường, Triệu Ngọc bỗng cảm thấy choáng váng một hồi.

Hắn vốn cho rằng cha ruột của con của Mễ Nhu chắc chắn sẽ là một trong hai người Thẩm Văn Tân hoặc là Ngưu Kim Khuê, nhưng lại không phải của người nào cả, vậy sẽ là ai đây?

Chẳng lẽ… Là của hung thủ sao?

Chuyện này… Chuyện này rốt cuộc là thế nào vậy?

Nếu như Ngưu Kim Khuê không liên quan đến cái chết của Mễ Nhu, vậy tại sao hung thủ lại muốn giết chết ông ta? Hơn nữa lại còn là người đầu tiên bị giết?

Chẳng lẽ… Vụ án quỷ vương này không hề xoay quanh Mễ Nhu rồi mở rộng ra sao?

Triệu Ngọc lo lắng nhìn đồng hồ, chỉ còn chưa đầy tám giờ nữa là nửa đêm, nhưng mà vụ án đã rối rắm, phức tạp đến một độ cao mới rồi!

Như vậy… hắn có thể điều tra ra chân tướng trong tám tiếng này không?