Chương 1860 Phát hiện quan trọng
Mười giờ rưỡi tối, tại văn phòng tổ điều tra đặc biệtTừ sáng sớm, mây đen đã bắt đầu kéo đến, cuối cùng cơn mưa cũng hình thành, bắt đầu tí tách rơi xuống.
Nhưng mà mưa rơi rả rích vẫn không thể mang đến sự mát mẻ cho thành phố được xưng là lò lửa này, cách tấm cửa kính, người ta vẫn có thể cảm thấy một luồng khô nóng như cũ.
“Sếp à” Thôi Lệ Châu không biết làm sao, báo cáo lại với Triệu Ngọc: “Tăng Khả đã so sánh ADN với kho số liệu rồi, chưa thấy mẫu nào phù hợp!”
“Tôi cũng so sánh với ADN của bốn nạn nhân rồi, con của Mễ Nhu không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào với bốn người này. Cho nên chúng tôi vẫn chưa biết rốt cuộc thì cha của đứa bé là người nào”
“Tổ trưởng” Lúc này, Tăng Khả không nhịn được nói với Triệu Ngọc: “Có chuyện này khá là khó hiểu, nếu như một người phụ nữ mang thai muốn làm giám định ADN cho đứa bé trong bụng thì không cần phải chờ đến lúc sinh đứa bé ra!”
“Thật ra, khi đứa trẻ được mười sáu tuần thì đã có thể lấy nước ối để kiểm tra rồi. Nếu như Mễ Nhu chỉ muốn làm giám định ADN thì vốn không cần phải sinh con ra mà?”
“Hả?” Triệu Ngọc ngẩn ra: “Còn có loại thao tác này nữa à? Sao tôi mới nghe thấy lần đầu vậy? Không phải là lúc trước thấy có người nói khi một cô gái bị cưỡng bức, nếu như muốn tố cáo kẻ phạm tội thì chỉ có thể sinh con ra à?”
“Đó là trước kia thôi” Tăng Khả nói: “Bây giờ, kỹ thuật ADN đã càng ngày càng tiên tiến, kỹ thuật đỉnh lắm, thậm chí dù thai chỉ được một tháng cũng có thể lấy được mẫu ADN của con rồi đấy!”
“Wow!” Thôi Lệ Châu ngạc nhiên: “Tăng Khả, không ngờ anh mới tí tuổi đầu mà còn biết chuyện này nữa đấy! Nói đi, có phải là lúc trước từng ‘gây án’ rồi không?”
“Gì chứ hả?” Tăng Khả đỏ mặt: “Lúc đến trường có học mà, những điều này đều là kiến thức phổ thông đấy!”
“Vậy thì thật kỳ lạ!” Triệu Ngọc lắc đầu, sau đó hỏi Thôi Lệ Châu: “Có phải là sau khi Mễ Nhu sinh con xong mới làm giám định ADN không?”
“Đúng vậy!” Thôi Lệ Châu gật đầu: “Trên camera giám sát, tôi thấy rất rõ rằng Mễ Nhu ôm con đi làm giám định ADN!”
“Vậy thì thật khó hiểu” Triệu Ngọc bối rối: “Do cô ta không biết loại kỹ thuật này hay là… cô ta vốn muốn đứa trẻ này? Chẳng lẽ… Việc Mễ Nhu nhảy lầu còn có ẩn tình gì khác hay sao?”
“Sếp à” Nhiễm Đào nói: “Lúc trước, tôi đã điều tra lại vụ án Mễ Nhu nhảy lầu rồi, camera giám sát trong cao ốc Thiên Đỉnh hiển thị rất rõ ràng, Mễ Nhu ôm con đi thang máy lên thẳng tầng cao nhất, trong khoảng thời gian ấy không hề tiếp xúc với bất kỳ người nào cả…”
“Mà vẻ mặt chết lặng của Mễ Nhu quả thật là điểm đặc trưng rõ ràng của người tự sát, hơn nữa, dựa theo xác nhận của người chứng kiến, trong cả quá trình Mễ Nhu tự sát, không có ai khả nghi cả…”
⚝ ✽ ⚝
Triệu Ngọc gật đầu, trước đó, quả thật là hắn đã nghiêm túc nghiên cứu vụ Mễ Nhu nhảy lầu, cũng không phát hiện ra dấu vết bị sát hại.
Chẳng qua chỉ là trong vụ án, bởi vì Mễ Nhu nhảy lầu ở cao ốc Thiên Đỉnh, hơn nữa trong lòng còn ôm một đứa trẻ nên cảnh sát và giới truyền thông đã từng nghi ngờ không biết chuyện này có liên quan đến Chủ tịch Tập đoàn Xuyên Hưng là Thẩm Văn Tân hay không?
Nhưng mà sau đó cảnh sát đã điều tra rõ, mối hiềm nghi của Thẩm Văn Tân vẫn được loại trừ.
Mà sau khi giới truyền thông xôn xao thì rất nhanh sau đó đã ngừng công kích, không tiếp tục đăng bài nữa. Triệu Ngọc đoán chừng chắc là Thẩm Văn Tân sợ sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của tập đoàn nên đã âm thầm cho giới truyền thông lợi ích nào đó rồi.
Nhưng sự thật bày ra trước mắt, dẫu sao thì con của Mễ Nhu không phải là con của Thẩm Văn Tân, cho nên Thẩm Văn Tân rất dễ dàng thoát khỏi phiền phức này.
Phù…
Triệu Ngọc thở ra một hơi nặng nề, vụ án quỷ vương thật sự là vụ án hóc búa nhất mà hắn gặp phải trong đời này. Điều tra vụ án cho đến bây giờ, bọn họ đã điều tra ra được nhiều manh mối như vậy, nhưng về việc phá án thì từ đầu đến cuối vẫn chưa có tiến triển nào thực chất cả.
Chuyện cần điều tra thì cảnh sát cũng đã điều tra cả rồi, chuyện nên làm thì cũng đã làm hết rồi, nhưng vẫn cứ không có cách nào cố định hung thủ, thậm chí ngay cả nạn nhân cuối cùng là ai cũng không tìm ra.
“Sếp à” Thôi Lệ Châu nói: “Nếu như muốn lấy ADN của kẻ tình nghi để so sánh thì chắc chắn là một vấn đề lớn đấy, chúng ta đã không còn thời gian nữa rồi!”
Trong lúc nói chuyện, mọi người cùng nhau nhìn đồng hồ, chỉ còn một tiếng nữa là đến mười hai giờ khuya rồi.
“Tôi đã điều tra tất cả nhân viên làm việc ở trung tâm tắm rửa rồi” Nhiễm Đào nói: “Bọn họ đều đang online, không có vấn đề gì cả…”
“Hay là…” Thôi Lệ Châu ra chủ ý: “Thử điều tra nhân viên cũ xem sao? Điều tra những người đã từng làm việc tại trung tâm tắm rửa ấy?”
“Tôi cũng đã điều tra rồi” Tăng Khả nói: “Danh sách mà chúng ta thống kê được lúc trước chắc đã đủ cặn kẽ, từng người một đã được điều tra rồi!”
“Mấu chốt là tên này nhất định phải có quan hệ tốt với Mễ Nhu, mới có thể báo thù cho cô ta mà?”
“Nhưng nhìn chung tất cả những kẻ tình nghi thì vốn không có ai như vậy, kể cả tính cách, tính tình hay là nhân phẩm của Mễ Nhu đều có vấn đề!”
“Chậc chậc…” Thôi Lệ Châu buồn bực: “Làm người ta sốt ruột chết đi được, đã không tìm thấy hung thủ rồi mà ngay cả nạn nhân thứ năm là ai cũng không biết sao?”
“Người này chắc hẳn cũng đã từng mưu hại Mễ Nhu nhỉ?”
“Tên ác quỷ thứ mười là một con quỷ cô độc, bên cạnh Mễ Nhu có ai như vậy không? Người như thế nào mới có thể xem là cô độc? Giống như ông lớn Lý Phi của chúng ta à?”
Rầm…
Chính vào lúc này, cửa lớn của văn phòng đột nhiên bị đá văng ra, chỉ thấy Trương Linh chạy như điên vào văn phòng, thở hổn hển mà gọi Triệu Ngọc:
“Thần thám Triệu, thần thám Triệu… Tìm ra rồi… Tìm ra rồi!”
“Cái gì!?” Triệu Ngọc sửng sốt, vội hỏi: “Đã tìm thấy cái gì rồi? Tìm thấy hung thủ rồi sao?”
“Không… Không, không phải…” Trương Linh lau nước trên trán, không biết là mồ hôi hay là nước mưa: “Chúng tôi đã tìm thấy chiếc xe ba bánh đó rồi!”
“Hả?” Triệu Ngọc vội hỏi: “Tìm thấy ở đâu?”
“Sau khi được anh nhắc nhở, tôi đã cử người điều tra trọng điểm vào sáng sớm ngày Đào Yên bị hại, theo dõi đoạn đường từ thư viện Lan Dương đến trung tâm tắm rửa Xuyên Mỹ!”
“Sau đó… Sau đó… chiếc xe ba bánh đó xuất hiện trong camera giám sát từ đại lộ phía Đông và cổng chào, còn cả trong những cửa hàng gần trung tâm tắm rửa nữa!”
“Hả?” Ánh mắt của Triệu Ngọc sáng lên, hắn vội hỏi: “Có thể thấy rõ khuôn mặt của kẻ tình nghi không?”
“Không… không rõ đâu…” Trương Linh lắc đầu: “Chiếc xe ba bánh được bọc rất kín, tôi đã gửi video cho tổ kỹ thuật rồi, để bọn họ xem thử xem có thể tìm ra được cái gì không!”
Nghe thấy vậy, đoàn người Triệu Ngọc thực sự rất thất vọng, đúng là hưng phấn suông một trận, cuối cùng vẫn chưa có tiến triển gì đáng kể cả.
“Nhưng… Nhưng mà…” Ai ngờ, Trương Linh vẫn nói tiếp, vừa thở hồng hộc vừa nói: “Sau khi chúng tôi xem video giám sát thì phát hiện ra một vấn đề!”
“Chúng tôi đã kiểm tra tất cả camera giám sát ở gần trung tâm tắm rửa, nhưng mà không tìm thấy chiếc xe ba bánh đó lần nào nữa, chỉ thấy hắn ta đi vào nhưng lại không thấy đi ra…”
“Ừm…” Do mệt mỏi nên tư duy của Triệu Ngọc hơi đình trệ một chút, thuận miệng hỏi một câu: “Nghĩa là sao?”
“Chúng tôi nghi ngờ…” Trương Linh nói: “Hoặc là hung thủ không rời khỏi trung tâm tắm rửa trong một khoảng thời gian dài, hoặc là đang ở gần trung tâm tắm rửa!”
“Hả?” Triệu Ngọc ra sức chớp mắt, nói: “Anh chắc chứ?”
“Rất chắc chắn!” Triệu Linh nói: “Sở dĩ tôi kéo dài đến bây giờ mới báo cáo lại với anh là do vẫn đang xác nhận chuyện này!”
“Chúng tôi đã vẽ ra một vòng căn cứ vào vị trí của camera giám sát, nếu như hung thủ lái xe ba bánh rời khỏi thì ắt sẽ bị một trong những camera đó quay được!”
“Nhưng mà… Không có…” Vừa nói, Trương Linh vừa lấy điện thoại của mình để mở một bức ảnh ra: “Thẳng cho đến hai ngày sau, chúng tôi mới nhìn thấy chiếc xe ba bánh đó trong thiết bị giám sát trước cửa của cùng một cửa hàng!”
“Mà hôm đó đúng lúc lại là hôm xảy ra vụ án ma vương thứ tư!”
“Ồ…” Cuối cùng thì Triệu Ngọc cũng đã hiểu phát hiện của Trương Linh quan trọng đến thế nào: “Nói cách khác, hoặc là hung thủ đang ở trung tâm tắm rửa, hoặc là đang ở gần đấy!”
“Hôm Đào Yên bị hại, người ở trung tâm tắm rửa không biết rõ tình hình, hôm đấy vẫn đang kinh doanh như thường” Thôi Lệ Châu phân tích: “Nói cách khác thì hung thủ không thể ở lại trung tâm tắm rửa, trừ phi hắn là nhân viên ở đó!”
“Nhưng mà tất cả nhân viên đều đã được loại trừ mối hiềm nghi rồi!” Triệu Ngọc lắc đầu.
“Cho nên, tôi thấy trọng điểm nằm ở đây!” Trương Linh chỉ vào bản đồ trên màn hình và nói: “Phía sau trung tâm tắm rửa có một dãy nhà mái bằng! Nói không chừng… Hang ổ của hung thủ chính là ở đây!!!”