← Quay lại trang sách

Chương 1880 Mục đích của vụ án quỷ vương

Ba giờ chiều, trong văn phòng của tổ điều tra đặc biệtTriệu Ngọc ngồi trước bàn làm việc của mình, bắt tréo chân, đang nhắm mắt suy tư.

Nhắm mắt lại là hắn có thể nhìn thấy rõ giao diện hệ thống hơn, lúc này thì khu gieo quẻ đã không còn cooldown nữa, nó không ngừng nhấp nháy giống như là những ngôi sao trên trời vậy, vô cùng thu hút sự chú ý của Triệu Ngọc.

Triệu Ngọc cũng biết rõ là bây giờ chỉ cần hắn mở một quẻ ra thì ngay lập tức biết được manh mối mới nhất mà hắn phát hiện có chính xác hay không!

Hơn nữa, gieo quẻ sẽ có được nhiều cái lợi hơn, không chỉ cung cấp cho hắn hướng phá án mà còn có thể giúp hắn kiếm được điểm tích lũy cao và các loại đạo cụ.

Có một, hai lần, hắn thậm chí đã không nhịn được mà có ý định chỉ con trỏ vào nút gieo quẻ.

Nhưng cuối cùng thì hắn vẫn nhịn được!

Nói là hắn ngoan cố cũng được, cố chấp cũng thế, dù sao thì lần này Triệu Ngọc đã quyết tâm rằng nhất định phải dựa vào năng lực của chính hắn để giải quyết vụ án.

“Sếp à” Người về báo cáo đầu tiên là Thôi Lệ Châu, cô ta đẩy cửa ra, vẻ mặt nghiêm túc, nói với Triệu Ngọc: “Tôi vừa điều tra về tình hình của khu miếu Quan Đế rồi, vì xảy ra vụ án quỷ vương nên bây giờ việc phá dỡ và di dời đã tạm ngưng lại!”

“Tôi làm giả họ tên, trà trộn vào khu cư dân ở đó, vụ án quỷ vương… quả nhiên đã bị lan truyền gây xôn xao ở đó rồi…”

“Ừm… Người dân quả thật đã bị dọa sợ chết đi được, mấy hôm nay, cho dù là nam, nữ, già, trẻ, trời vừa tối là không có ai dám ra ngoài cả! Thậm chí còn có vài người nhát gan đã trốn đến nhà người thân…”

“Tôi không biết là tin tức này có chính xác hay không, nhưng mà tôi nghe nói, thậm chí là vài hộ dân sống khá gần miếu Quan Đế còn không ngần ngại chi tiền thuê hẳn một căn nhà ở bên ngoài nữa đấy! Họ hoàn toàn không dám về nhà ở…”

“Vậy…” Triệu Ngọc hỏi: “Việc phá dỡ và di dời thì thế nào? Bọn họ có nói gì về việc đó không?”

“Ừm… Tôi cố ý tìm vài hộ không chịu di dời để hỏi thăm xem sao” Thôi Lệ Châu nói: “Giống như anh đã dự đoán trước đó, cho dù là tiền nhiều hay ít thì bọn họ đều muốn sớm phá dỡ và di dời nơi đó, không dám phản đối nữa!”

“Chẳng qua là thời gian cấp bách nên tôi không hỏi chi tiết được, nhưng mà cơ bản đã có thể phán đoán rằng sau khi khôi phục lại, chắc chắn là việc phá dỡ và di dời sẽ thuận lợi hơn lúc trước!”

“Vậy… Bên phía tổ chức phá dỡ và di dời thì sao? Bây giờ, thái độ của họ như thế nào?” Triệu Ngọc lại hỏi.

“Không có” Thôi Lệ Châu trả lời chắc chắn: “Chẳng có thái độ gì cả, nhìn bề ngoài thì cơ bản là không có bất kỳ ảnh hưởng nào cả”

“Vậy à?” Triệu Ngọc hỏi: “Không xảy ra chuyện thừa cơ ép giá gì đó à?”

“Không biết nữa, họ vốn chưa xác định giá cả đâu!” Thôi Lệ Châu nói: “Nếu như muốn điều tra sâu hơn nữa thì anh phải cho tôi thêm chút thời gian!”

“Vậy… Cô có hỏi thăm được tin tức của bên phát triển dự án không?” Triệu Ngọc lại hỏi: “Ai sẽ là người được lợi lớn nhất khi Tập đoàn Xuyên Hưng rút vốn đầu tư?”

“Không phải chứ? Không phải là chúng ta đã từng thảo luận vấn đề này rồi sao?” Thôi Lệ Châu lắc đầu: “Tuy rằng Thẩm Văn Tân chết rồi nhưng không đồng nghĩa với việc Tập đoàn Xuyên Hưng chắc chắn sẽ rút vốn đầu tư!”

“Việc phá dỡ và di dời chỉ mới ở trong giai đoạn khảo sát ý dân, vẫn chưa chính thức bắt đầu đấu thầu đâu!”

“Nhưng vẫn phải điều tra mới được” Triệu Ngọc nói: “Cô đi kiểm tra giúp tôi tất cả những công ty có hứng thú với mảnh đất đó, trò mèo trong đây cũng nhiều lắm đấy!”

“À…” Thôi Lệ Châu gật đầu: “Được thôi!”

“Tổ trưởng…” Cứ như là đã thương lượng với nhau từ lâu, Thôi Lệ Châu vừa mới nói xong thì Tăng Khả đã đẩy cửa đi vào, thần bí báo cáo với Triệu Ngọc: “Em đã điều tra ra vài thông tin mới bên thành phố ma rồi!”

“Hả?” Đôi mắt của Triệu Ngọc sáng lên: “Thế nào hả?”

“Ừm… Có thể là trực giác của anh đã đúng rồi” Tăng Khả nói: “Em nghi ngờ có thể thành phố ma đang dính líu đến hoạt động rửa tiền!”

“Hả!?” Tăng Khả vừa dứt lời thì cả Triệu Ngọc và Thôi Lệ Châu đều vô cùng ngạc nhiên, Triệu Ngọc vội hỏi: “Có ý gì hả? Rửa tiền sao?”

“Sau khi anh giao nhiệm vụ cho em, em đã cẩn thận nghiên cứu và tra xét báo cáo tài vụ của bọn họ, sau đó lại kiểm tra cẩn thận hồ sơ kinh doanh của bọn họ”

“Tổ trưởng, lúc trước, em từng thực tập ở đội cảnh sát điều tra tội phạm về kinh tế, hồ sơ sổ sách và tài sản của thành phố ma có những đặc trưng rõ ràng của các vụ rửa tiền!”

“Hả?” Triệu Ngọc vội hỏi: “Rửa tiền cho ai?”

“Đúng, đây chính là vấn đề mấu chốt” Tăng Khả nói: “Ban đầu thì thành phố ma là hạng mục du lịch do chính phủ đặt kế hoạch xây dựng, nhưng mà sau này bởi vì kinh doanh không tốt cho nên đã bán lại cho một xí nghiệp tư nhân, hơn nữa đã đổi chủ vài lần chỉ trong ba năm ngắn ngủi, công ty đăng ký hiện giờ tên là công ty điện ảnh Bách Lạc”

“Khi em đi sâu vào điều tra thì mới phát hiện ra là cả bối cảnh và kết cấu của công ty này đều rất phức tạp, trên sổ sách có rất nhiều tài khoản trực thuộc nước ngoài, những điều này đều là đặc trưng điển hình của các vụ rửa tiền”

“Cho nên, nếu muốn điều tra rõ ràng tình huống cụ thể của bọn họ thì phải cần rất nhiều thời gian mới được.

Em cần… Ừm…” Tăng Khả đề nghị: “Em cần sự hỗ trợ của đội cảnh sát điều tra tội phạm về kinh tế An Đô!”

“Chuyện này thì dễ nói thôi, nhưng mà…” Triệu Ngọc suy nghĩ một lúc rồi hỏi: “Cậu cảm thấy vụ án quỷ vương có ảnh hưởng gì đến hoạt động của thành phố ma không?”

“Chuyện này… Em đã hỏi thăm rồi” Tăng Khả nói: “Nguồn khách của thành phố ma đều đến từ các công ty du lịch, bây giờ vừa xảy ra vụ án quỷ vương, dù thành phố ma không bị đóng cửa thì chắc chắn là các công ty du lịch cũng không dám đề cử điểm tham quan từng có người chết này đâu!”

“Cho nên, thành tích của thành phố ma tất nhiên là sẽ giảm xuống, tuy rằng bọn họ không kiếm sống dựa vào vé vào cửa, nhưng mà sau khi thành tích giảm xuống thì tất sẽ ảnh hưởng đến hoạt động rửa tiền của bọn họ!”

“Anh thử nghĩ xem, thành phố ma mà vắng như chùa bà đanh thì thu nhập và lợi ích đến từ đâu được chứ? Nếu như bọn họ còn dám tiếp tục rửa tiền thì chắc chắn sẽ bị các cơ quan có liên quan chú ý đến!”

“Nếu như không rửa tiền được nữa…” Triệu Ngọc gật đầu: “Thì thành phố ma có thể sẽ bị bỏ hoang! Tương tự, những hoạt động của các tập đoàn tài chính phía sau cũng sẽ bị ảnh hưởng!”

“Có khi nào… Mục đích thật sự của hung thủ trong vụ án quỷ vương là nhằm vào những người này không?”

“Tổ trưởng” Tăng Khả vô cùng tự tin nói: “Nếu sự thật là như vậy thì chẳng phải vụ án này đơn giản rồi sao? Chỉ cần có thể điều tra ra ai đang lợi dụng thành phố ma để rửa tiền, sau đó lại tìm kẻ thù của họ thì chẳng phải là đã có thể tìm ra hung thủ rồi à?”

“Đó chỉ là suy đoán mà thôi” Triệu Ngọc nói: “Dẫu sao thì vụ án quỷ vương vốn không phải là chỉ có một vụ, chúng ta còn phải tìm cho ra vấn đề của những vụ án khác nữa!”

Lúc nói đến đây, Triệu Ngọc đã nhìn thấy Nhiễm Đào và Ngô Tú Mẫn song song tiến vào văn phòng. Chẳng qua là nhìn từ vẻ mặt mất mát của bọn họ thì chắc là không điều tra được manh mối gì có ích rồi.

Quả nhiên, Nhiễm Đào báo cáo với Triệu Ngọc: “Sếp à, tôi đã điều tra tỉ mỉ tình hình của trường Trung học số 17 rồi, công ty kiến trúc chịu trách nhiệm xây dựng trường Trung học số 17 không có liên quan gì với Tập đoàn Xuyên Hưng cả!”

“Nơi này thực sự không có liên quan gì đến vụ án quỷ vương sao?”

“Tả ngạn Seine cũng vậy” Ngô Tú Mẫn nói: “Nhà phát triển dự án cũng không có quan hệ gì với Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Đầu tư Xây dựng Xuyên Hưng cả, đó chỉ là một công ty phát triển dự án bất động sản nhỏ ở địa phương!”

“Nhưng mà vụ án quỷ vương quả thật đã gây nên thiệt hại nghiêm trọng cho dự án này” Ngô Tú Mẫn lại nói: “Nếu không bán được nhà, như vậy thì nhà phát triển dự án sẽ phải trực tiếp đối mặt với việc phá sản!”

“Không sao cả” Triệu Ngọc nói với hai người: “Tiếp theo, tôi cần hai người điều tra cẩn thận về tình hình cụ thể của hai công ty này trong cuộc cạnh tranh đấu thầu dự án trường Trung học số 17 và tả ngạn Seine lúc đầu. Đặc biệt là phải cẩn thận xem là bọn họ đã đánh bại ai mới lấy được dự án”

“Hả?” Triệu Ngọc vừa nói những lời này ra thì mọi người đều bất ngờ.

“Sếp à, anh nói vậy là…” Thôi Lệ Châu kinh ngạc hỏi: “Có ý gì vậy hả?”

“Chính vì cái gọi là dù thay đổi đến muôn lần thì bản chất vẫn không thay đổi” Triệu Ngọc híp mắt lại, nói: “Tôi nghi ngờ mục đích thật sự của vụ án quỷ vương có thể chính là cuộc trả thù nhằm che mắt người đời!”

“Chẳng qua là trung tâm của cuộc trả thù này vốn không phải chỉ đến từ Mễ Nhu, mà có thể là một cuộc trả thù kinh tế đầy phẫn nộ!!!”