Chương 1881 Mục tiêu mới
Không tin người chết rồi sẽ thành quỷ, nhưng lại tin vào luân hồi. Chúng sinh ai cũng có phần xấu xa, thế nhưng cuối cùng vẫn được chia ra là thiện hay ác!Bảy giờ tối, Triệu Ngọc vừa mở hộp cơm do đích thân đội trưởng Trương Linh vừa đưa đến, vừa cẩn thận nhấm nháp câu nói cuối cùng mà Tề Hạo để lại.
Nếu như vụ án thật sự còn có hung thủ khác nữa, vậy thì câu nói đó rất có khả năng đang che giấu những gì mà hung thủ muốn bày tỏ.
Chúng sinh ai cũng có phần xấu xa, thế nhưng cuối cùng vẫn được chia ra là thiện hay ác!
Tuy rằng Triệu Ngọc không thể hiểu hết ý nghĩa của câu nói này, nhưng hắn có thể lĩnh hội được cảm giác trả thù từ trong đó. Có lẽ hung thủ muốn thông qua vụ án quỷ vương để định luận cái thiện và ác của một số người.
Quán Tiên, Đậu Thị Nữ, Thanh Thành Phụ, Trấn Xương và Linh Sát… Nhớ đến lai lịch của năm con quỷ này thì gần như con nào cũng có oan khuất, chứ không phải vừa sinh ra đã là ác quỷ!
Từ đó xem ra thì hung thủ của vụ án quỷ vương hẳn là cũng có phẫn nộ trong lòng, chỉ là sự oán hận đủ để làm hắn ta sát hại năm người này chưa chắc đã vì Mễ Nhu – người đã ôm con nhảy lầu!
Như vậy… Rốt cuộc thì hung thủ làm như vậy là vì mục đích gì?
Và người này lại là ai đây?
Trải qua nhiều cuộc điều tra án như vậy, Triệu Ngọc đã sâu sắc hiểu được một đạo lý rằng bất kể là vụ án nào đi nữa, điểm khó khăn nhất thường nằm ở việc không tìm ra phương hướng điều tra.
Mà một khi đã tìm đúng phương hướng, có mục tiêu nhất định thì tức là sắp điều tra ra chân tướng rồi!
Cho nên, Triệu Ngọc tin chắc rằng nếu như phương hướng điều tra của hắn lần này chính xác thì vụ án sẽ sớm thu được tiến triển quan trọng.
Trừ phi mạch suy nghĩ này không đúng.
“Tập đoàn Xuyên Khải…” Lúc này, Nhiễm Đào vừa gắp đồ ăn trong hộp cơm, vừa chỉ vào màn hình lớn và nói với mọi người: “Tôi thấy nên điều tra kỹ càng về cái công ty này!”
“Ban đầu thì tên là Lập Khải, sau đó đổi thành Xuyên Khải. Tuy tôi chưa điều tra được tư liệu cụ thể, nhưng mà nguyên nhân đổi tên thì rất có thể là vì Tập đoàn Xuyên Hưng”
“Xuyên Hưng, Xuyên Khải nghe thì cũng có ý cạnh tranh đấy!”
“Tôi đã điều tra rồi” Nhiễm Đào nói: “Trong những công ty đấu thầu xây dựng lại trường Trung học số 17 ban đầu, cho dù là thực lực hay là báo giá thì Tập đoàn Xuyên Khải cũng là công ty có cơ hội trúng thầu nhất!”
“Nhưng không biết tại sao mà cuối cùng lại bị một công ty kiến trúc nhỏ không có tiếng tăm gì giành mất!”
“Sếp à” Nhiễm Đào nói với Triệu Ngọc: “Tôi cảm thấy chắc chắn là trong cuộc đấu thầu năm ấy đã có người gian lận, chúng ta phải điều tra cho rõ chuyện này!”
“Ừm” Triệu Ngọc gật đầu: “Nhưng mà đối với nhà phát triển dự án mà nói thì hẳn là công trình xây dựng trường học không kiếm được bao nhiêu tiền cả, dù cho đấu thầu không thành công thì cũng không đến mức phải hao tổn nhiều sức lực đến vậy!”
“Anh Đào” Triệu Ngọc nhìn chằm chằm Nhiễm Đào rồi nói: “Lấy bản lĩnh thật của anh ra đi, rồi đào sâu vào thêm chút nữa!”
“Được, được…” Nhiễm Đào vội vàng gật đầu.
“Tổ trưởng, bên tôi cũng đã điều tra được tin tức về Tập đoàn Xuyên Khải rồi” Ngô Tú Mẫn nói tiếp: “Hồi khu chung cư bên tả ngạn Seine kêu gọi đấu thầu thì Tập đoàn Xuyên Khãi cũng có tham gia!”
“Tình hình không khác gì nhiều so với bên trường Trung học số 17, Tập đoàn Xuyên Khải cũng là nhà phát triển dự án có đủ thực lực nhất, nhưng mà cuối cùng lại thất bại bởi một công ty địa ốc nhỏ không có bất kỳ tiếng tăm nào cả!”
“Nghe nói” Ngô Tú Mẫn tiếp tục: “Lúc ấy, Tập đoàn Xuyên Khải rất muốn lấy được dự án này, cho nên đã đầu tư rất nhiều tinh lực vào đó, nhưng cuối cùng lại bị mất tư cách đấu thầu vì một vụ bê bối bằng cấp giả!”
“Ồ…” Triệu Ngọc gật đầu: “Như vậy xem ra thì Tập đoàn Xuyên Khải này thật sự có vấn đề rồi!?”
“Tôi đang cử người điều tra tình hình cụ thể ban đầu xem xem là rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì” Ngô Tú Mẫn nói: “Nhưng nhìn từ mọi dấu hiệu thì sự thất bại này của Tập đoàn Xuyên Khải chắc chắn là do có người cố ý gây ra!”
“Vậy…” Triệu Ngọc hỏi: “Hiện nay, tình hình của công ty này như thế nào?”
“Mùa hè năm trước…” Ngô Tú Mẫn đã chuẩn bị từ lâu, nghe thấy câu hỏi của Triệu Ngọc thì đã trả lời ngay lập tức: “Tổng giám đốc của Tập đoàn Xuyên Khải là Vương Lập Khải bởi vì nguyên nhân sức khỏe nên đã vào viện điều dưỡng.
Trước mắt, tất cả nghiệp vụ của công ty đều là do con trai của ông ta là Vương Chấn xử lý”
“Mấy năm nay” Ngô Tú Mẫn không ngừng lại mà nói tiếp: “Thành tích của Tập đoàn Xuyên Khải suy sút và đã bên bờ vực phá sản, bây giờ phải dựa vào nguồn vốn ban đầu và vài dự án nhỏ mới miễn cưỡng duy trì được!”
“Hey!” Nghe đến đây, Nhiễm Đào bỗng nhiên vỗ tay, hưng phấn nói: “Thấy chưa hả? Chân tướng của vụ án quỷ vương có thể là ở chỗ này đấy!”
“Bởi vì cạnh tranh thương nghiệp nên Tập đoàn Xuyên Khải đã bị Tập đoàn Xuyên Hưng cùng vài công ty kiến trúc và công ty bất động sản chèn ép nên nợ nần chồng chất, vì lẽ đó nên bọn chúng muốn lợi dụng vụ án ma quỷ để trả đũa lại!”
“Thật đúng là… Thừa dịp…” Thôi Lệ Châu nói: “Thừa dịp tiêu diệt tổng giám đốc của Tập đoàn Xuyên Hưng là Thẩm Văn Tân mà trừ khử được một đối thủ cạnh tranh hùng mạnh!”
“Còn tìm được bia đỡ đạn nữa! Kế hoạch này thật là quá hoàn hảo!”
“Cho nên…” Nhiễm Đào vội nói: “Chúng ta cần phải điều tra Tập đoàn Xuyên Khải này, chủ yếu là phải điều tra tên Vương Chấn này!”
“Vương Chấn… Ừm…” Ai ngờ, vừa nói dứt lời thì Tăng Khả lại chỉ vào máy tính của mình rồi nói: “E là mọi người phải thất vọng rồi, trong một lần đánh nhau vào năm năm trước thì Vương Chấn đã bị thương ở chân trái, bây giờ đi đường cũng phải chống gậy!”
“Hả? Thế à?” Thôi Lệ Châu vội chạy đến trước máy tính của Tăng Khả, quả nhiên là như vậy.
“Có thể nào… là giả vờ không?” Nhiễm Đào đưa ra ý kiến khác.
“Giả vờ hay không thì đều không liên quan” Thôi Lệ Châu nói: “Hắn ta có thể thuê sát thủ đi làm mà”
Lúc này, Triệu Ngọc nhìn Ngô Tú Mẫn, sau khi trao đổi ánh mắt thì hắn mới lên tiếng: “Được rồi, Tăng Khả và Thôi Lệ Châu, hai người phụ trách điều tra về Tập đoàn Xuyên Khải và tên Vương Chấn này!”
“Được, không có vấn đề gì…” Hai người thoải mái đồng ý.
“Hơn hết là…” Triệu Ngọc nhìn lên màn hình lớn rồi nói: “Nếu như Xuyên Khải kết thù với Xuyên Hưng, như vậy thì có lẽ đã có thể giải thích được việc giết Thẩm Văn Tân! Việc chèn ép công ty bất động sản nhỏ và làm thất bại dự án tả ngạn Seine cũng có thể giải thích được rồi…”
“Nhưng mà… Dường như vẫn chưa thể giải thích được việc trường Trung học số 17 nghỉ học mà? Dù sao thì trường học đã được xây xong từ lâu rồi, dù xảy ra vấn đề gì thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến bên xây dựng mà…”
“Ngoài ra… Thành phố ma và miếu Quan Đế có liên quan gì đến Tập đoàn Xuyên Khải?”
“Tổ trưởng” Tăng Khả nói: “Về vấn đề sổ sách của thành phố ma thì em đã giao cho đội cảnh sát điều tra tội phạm kinh tế bí mật thăm dò rồi! Nhưng mà bởi vì bọn họ làm sổ sách khá là chuyên nghiệp, cho nên vẫn cần thêm một ít thời gian nữa!”
“Tôi cảm thấy chắc hẳn là cái công ty ở phía sau điều khiển thành phố ma rửa tiền cũng có quan hệ với Tập đoàn Xuyên Khải nhỉ?”
“Vậy… Miếu Quan Đế thì sao?” Nhiễm Đào nhìn Thôi Lệ Châu, hỏi: “Tiểu Thôi, không phải là cô phụ trách vụ miếu Quan Đế sao? Cô có điều tra được gì không?”
“Không có gì hết cả!” Thôi Lệ Châu vò đầu: “Tập đoàn Xuyên Khải không nằm trong những công ty muốn tham gia đấu thầu. Tôi chỉ biết Xuyên Hưng mới là boss thôi!”
“Vậy cũng được rồi” Nhiễm Đào nói với Triệu Ngọc: “Xem ra thật sự là một cuộc trả thù kinh tế đơn thuần! Nếu như vụ án quỷ vương thật sự liên quan đến Tập đoàn Xuyên Khải thì xem ra không phải bọn họ muốn thừa cơ kiếm lời mà chỉ là muốn trả thù thôi!”
Nhiễm Đào vừa nói đến đây thì cửa văn phòng đột nhiên bị mở ra, chỉ thấy đội trưởng Trương Linh vội vã đi vào, trong tay của anh ta vẫn còn đang cầm một cái máy tính bảng khá là khoa trương.
“Thần thám Triệu, các vị cảnh sát” Vừa vào cửa, Trương Linh đã hào hứng nói với mọi người: “Bên Trùng Dương vừa mới tìm được tin mới, bọn họ đã chứng thực được một tin tức đáng ngạc nhiên thông qua một vị nghệ sĩ già đã từng tiếp xúc với vụ án của Đào Ngọc Lan!”
Vừa nói, anh ta vừa giơ máy tính bảng lên và đặt nó đến trước mặt Triệu Ngọc.
“Hả?” Mọi người vội tò mò hỏi: “Tin tức gì?”
“Mọi người xem…” Trương Linh chỉ vào một tấm ảnh trắng đen đã ố vàng trên màn hình máy tính rồi nói: “Đây là bức ảnh chụp đoàn kịch mà Đào Ngọc Lan làm việc vào năm đó!”
“Người này…” Trương Linh chỉ vào một người nào đó trên bức ảnh, thần bí nói: “Chính là Đào Ngọc Lan!!!”