← Quay lại trang sách

Chương 1915 Vụ án thi thể không đầu quay lại

“Đúng thế, quả thật đây không phải tin giả” Tăng Khả nhanh chóng đi đến trước mặt Triệu Ngọc, nhỏ giọng báo cáo: “KBS đã đưa tin rồi, vụ này xảy ra vào đêm qua!”“Đờ mờ!” Triệu Ngọc vỗ gáy, nhíu mày hỏi: “KBS là gì vậy? Có phải giống CCTV của chúng ta không?”

Tăng Khả gật đầu, tiếp tục nói: “Tổ trưởng, việc này đúng là mới mẻ, bây giờ bên Hàn Quốc đang đồn nhau rằng có người đang bắt chước vụ án thi thể nữ không đầu – một trong năm vụ án lớn huyền bí của nước ta!”

“Không ngờ lại có chuyện này…” Triệu Ngọc nắm chặt quả đấm, máu nóng trong người âm thầm chảy nhanh hơn.

“Em có đọc rồi” Tăng Khả không nhận ra Triệu Ngọc khác thường, vẫn tiếp tục nói đùa: “Chắc không bao lâu nữa là cảnh sát bên Hàn Quốc sẽ gửi thư mời anh đến Hàn Quốc phá án đấy!”

“Đến lúc đó, anh nhất định phải mang bọn em cùng đi nhé! Bồi Bồi rất thích đồ ăn kiểu Hàn!”

“…” Triệu Ngọc nghẹn lời, chỉ túm lấy cánh tay của Tăng Khả mà quát: “Nói mau, cậu còn điều tra được chuyện gì nữa hả? Có tìm được đầu không? Đã xác nhận thân phận nạn nhân chưa? Còn nữa… Thi thể có bị xử lý chống phân huỷ hay không, có khác gì vụ án thi thể không đầu mà chúng ta từng điều tra không?”

“Chuyện này… Chuyện này…” Tăng Khả hoảng sợ, run rẩy trả lời: “Em không biết nữa! Sao chúng ta có thể công bố tư liệu bí mật của vụ án ra ngoài được chứ?”

“Cậu không phải hacker à? Hack bên đó một phen, điều tra thêm cho tôi…” Triệu Ngọc ra lệnh.

“Cái gì? Tổ trưởng, anh không bị ấm đầu đấy chứ?” Tăng Khả mở to mắt, vẻ mặt không thể tin nổi: “Anh bảo em xâm nhập vào hệ thống của cảnh sát Hàn Quốc sao? Anh có biết chuyện này sẽ gây ra hậu quả gì không?

“Em… Chúng ta phải có chứng cứ đặc biệt mới được!”

“Chậc chậc…” Đương nhiên Triệu Ngọc biết, việc xâm lấn hệ thống cảnh sát của nước khác không phải chuyện đùa, cho dù kỹ thuật có thể làm được thì cũng tuyệt đối không thể làm.

“Tổ trưởng” Tăng Khả lo lắng hỏi: “Anh làm sao vậy? Sao lại căng thẳng vì vụ án của nước khác như vậy?”

“Nếu anh muốn biết thêm về vụ án thì có thể nhờ văn phòng ngoại giao của Tổng cục Hình Sự chúng ta tiếp xúc với bên Hàn Quốc một phen mà?”

“Tổ… Tổ trưởng… Này này… Anh không sao chứ?”

Tăng Khả vẫn đang nói chuyện, nhưng lại nhìn thấy Triệu Ngọc lấy điện thoại di động ra và chạy tới phòng trà nước. Cậu ta biết Triệu Ngọc muốn gọi điện thoại nên đành thức thời về bàn làm việc của mình.

Triệu Ngọc chạy vội vào phòng trà nước, đầu tiên là bật điện thoại lên gọi cho Miêu Khôn.

Bây giờ, hắn vô cùng vô cùng muốn biết về vụ án thi thể nữ không đầu của Hàn Quốc.

Nguyên nhân đầu tiên là vì trước đó, vụ án chặt tay và vụ án ác ma từng xảy ra ở Hàn Quốc rồi, bây giờ đột nhiên lại có một vụ án thi thể nữ không đầu như vậy, rõ ràng đã khiến tình hình càng thêm căng thẳng.

Nguyên nhân thứ hai là chuyện khiến Triệu Ngọc lo lắng nhất bây giờ.

Phải biết rằng, trước đó hắn đã gieo ra một quẻ “Khôn Khảm”, bây giờ hắn càng nghĩ càng cảm thấy bất thường, cứ có cảm giác rằng quẻ “Khảm” ấy đại diện cho thi thể nữ này!

Hắn lo lắng, người phụ nữ chết ở xứ người này có thể là người quen, hoặc là bạn bè của mình!

Bởi vậy, bây giờ hắn đang vô cùng nóng lòng muốn biết tình hình bên kia, cho nên mới không nhịn được gọi điện thoại cho Miêu Khôn.

Nhưng mà chuyện kỳ dị hơn nữa đã xảy ra, Triệu Ngọc gọi mãi nhưng không kết nối được.

“Đậu xanh rau má nhà nó!” Triệu Ngọc tức giận đến mức suýt nữa đã đập vỡ di động, trong lòng buồn bực, sao mỗi lần đến thời khắc mấu chốt là cha vợ lại cứ mất liên lạc thế?

Vì sao lại không nghe điện thoại?

Chẳng lẽ… Lại đang trên máy bay à?

Không được, không được…

Triệu Ngọc không ngừng lẩm bẩm trong lòng, nghĩ một lúc, lại gọi điện thoại cho em vợ Đinh Lam của mình.

Kết quả, chuyện khiến hắn buồn bực hơn nữa xảy ra, số di động mà Đinh Lam cho hắn đột nhiên biến thành số máy không có thật!

Triệu Ngọc biết, bởi vì Đinh Lam thường xuyên đi làm nhiệm vụ nên đôi khi sẽ không nghe điện thoại, nhưng lần nào gọi điện thoại cho cô thì ít nhất đều có chuông reo, nhưng sao lần này lại đột nhiên biết thành số không có thật?

Chậc chậc…

Hai người cùng lúc không nghe điện thoại, chuyện này không khỏi khiến Triệu Ngọc càng thêm sốt ruột.

Hắn thật sự không còn cách nào khác, đành phải lại cầm lấy điện thoại di động, gọi cho Lê Tịnh.

“Alo?” May mà không giống mấy lần trước, chuông điện thoại mới reo lên hai tiếng, Lê Tịnh đã lập tức nghe máy, hỏi: “Sao vậy, Triệu Ngọc?”

“Sếp Lê” Triệu Ngọc căng thẳng hỏi: “Tôi muốn hỏi cô một chuyện, có phải Miêu Khôn và Đinh Lam đi ra ngoài làm nhiệm vụ rồi không?”

“Cái gì?” Lê Tịnh thoáng do dự, sau đó trịnh trọng nói: “Triệu Ngọc, có thể anh vẫn chưa rõ nguyên tắc của chúng tôi, những chuyện này đều là cơ mật, không thể hỏi!”

“Chuyện này…” Triệu Ngọc bị chặn lại, nhưng vẫn nói: “Tôi không liên lạc được với bọn họ, lo lắng bọn họ gặp nguy hiểm! Cô mau nói cho tôi biết một chút đi! Nể tình… Ừm, nể tình hai chúng ta là bạn được không…”

“Triệu Ngọc” Lê Tịnh nói: “Có phải anh đã biết tin tức mới bên Hàn Quốc rồi hay không?”

“Lợi hại” Triệu Ngọc thừa nhận: “Nói như vậy, tức là vụ thi thể nữ không đầu đó là thật à?”

“Đúng vậy!” Lê Tịnh nói rõ: “Vụ án đang càng ngày càng phức tạp, chúng tôi đang xác minh tình hình cụ thể với phía Hàn Quốc”

“Nạn nhân đó rốt cuộc là ai?” Triệu Ngọc nặng nề hỏi một câu.

“Trước mắt còn chưa biết” Lê Tịnh nói: “Vụ án vừa xảy ra đêm qua, phía Hàn Quốc vẫn chưa so sánh xong”

“Lần này có phải người Hoa hay không?” Triệu Ngọc vội hỏi.

“Khó nói lắm” Lê Tịnh nói: “Dù sao thì vụ án cũng xảy ra tại Hàn Quốc, chỉ nhìn thì không nhận ra điểm khác biệt”

“Thấy không? Bắt đầu giết người rồi” Triệu Ngọc xoa tay nói: “Hai vụ trước thì ít nhất người vẫn còn sống, bây giờ bắt đầu có người chết rồi, nếu sau đó còn làm ra vụ án giết người trong hợp tác xã nông nghiệp, hoặc là vụ án giết người nào khác thì không dễ khống chế đâu!”

“Chúng tôi đương nhiên biết chuyện này” Sự bình tĩnh của Lê Tịnh hoàn toàn đối lập với sự kích động của Triệu Ngọc: “Nhưng mà càng vào lúc này thì chúng ta càng phải bình tĩnh”

“Sếp Miêu nói không sai” Lê Tịnh thoáng do dự một chút, nói: “Ba vụ án này rất có khả năng không xuất phát từ mục đích thương nghiệp, mà là… nhằm vào anh!”

Cứ như ứng nghiệm vậy, Lê Tịnh vừa mới nói tới đây thì bên ngoài văn phòng bỗng nhiên có tiếng xôn xao.

“Này, mấy anh tìm ai thế?” Tăng Khả ở bên ngoài hỏi: “Hử? Sao lại… Là anh?”

Triệu Ngọc đi tới cạnh cửa hé mắt nhìn, chỉ thấy một chàng trai trẻ mặc quần áo thể thao xuất hiện trong văn phòng, anh ta để tóc húi cua ngắn, sống lưng thẳng tắp, anh khí bức người, đúng là viên đặc công từng hợp tác với mình rất nhiều lần – Tiêu Hàng!

Tiêu Hàng gật đầu với Tăng Khả, khi nhìn thấy Triệu Ngọc, anh ta lập tức lễ phép khoát tay áo với Triệu Ngọc.

Nhưng mà Triệu Ngọc lại không hề để ý đến, “rầm” một tiếng, lập tức đóng cửa phòng trà nước lại và nói với Lê Tịnh: “Được rồi, tôi vừa nhìn thấy bạn lâu năm của tôi, anh ta tới bảo vệ tôi à?”

“Đúng vậy” Lê Tịnh ung dung trả lời: “Triệu Ngọc, nếu muốn phá hoại quan hệ hợp tác thương mại giữa chúng ta và phía Hàn Quốc, chỉ giết mấy người đàm phán thì không ăn thua!”

“Cho nên, bọn chúng gây ra ba vụ án rõ ràng là muốn dẫn anh vào tròng”

“Cho tới lúc này, cảnh sát Hàn Quốc vẫn chưa điều tra được manh mối quan trọng nào của ba vụ án đó, chuyện này có thể chứng minh hung thủ đã chuẩn bị kỹ càng rồi mới ra tay, cho nên… Cho dù xảy ra chuyện gì đi nữa, anh tuyệt đối không thể tới đó!”