← Quay lại trang sách

Chương 1970 Đối thủ là người điên?

Mãi cho đến ba giờ sáng, Triệu Ngọc cuối cùng cũng hoàn thành công việc tại Cục Cảnh sát và trở lại khách sạn nghỉ ngơiThời gian muộn như vậy, đương nhiên là hắn không thể trở về khách sạn Seoul, chỉ có thể tìm đại một khách sạn xa hoa gần Cục Cảnh sát Gwangju mà ở.

Đương nhiên, Triệu Ngọc là nhân vật trọng yếu nên Cục Cảnh sát nơi đó đã sắp xếp một lượng lớn nhân viên cảnh sát đến đây bảo vệ từ lâu.

Cũng giống như mỗi lần mở được quẻ siêu cấp, đều phải mệt bở hơi tai cả một ngày, Triệu Ngọc lao lực quá độ, hận không thể lập tức nằm lên giường và ngủ một giấc thật sâu.

Nhưng mà vừa nghĩ tới vụ án khó giải quyết, tình tiết vụ án phức tạp, kẻ địch có thực lực kinh khủng, và Đinh Lam phải chịu nguy cơ sớm tối, làm sao hắn thản nhiên mà ngủ yên đây?

Hiện giờ, hắn đã tắm xong, đang ngửa mặt nằm trên giường, nhìn trần nhà suy nghĩ mọi chuyện.

Thứ hắn nghĩ tới đầu tiên chính là quẻ văn của mình, quẻ biến dị song Khôn vô cùng mới lạ vẫn đang vô cùng bắt mắt mà đứng ở trung tâm giao diện hệ thống, không có bất kỳ dấu hiệu biến mất.

Triệu Ngọc biết, có lẽ sự kiện lớn chân chính còn đang ở phía sau! Không bao lâu nữa, mình sẽ phải gặp Kỳ Ngộ rất lớn!

Phù…

Hắn nhắm mắt lại, thở ra một hơi thật dài, rất tự nhiên nghĩ đến một chuyện khác.

Đó chính là hôm nay hắn ngăn cản hai vụ tai nạn liên tiếp!

Nếu mình không kịp thời sử dụng máy chặn tín hiệu ở căn phòng số 11 thì trận hỏa hoạn ở cao ốc khoa học kỹ thuật kia có lẽ đã không thể tránh được?

Nếu hỏa hoạn thật sự bùng lên thì cho dù mình có một nghìn chiếc bình cứu hỏa tàng hình đi nữa, chỉ sợ cũng không làm nên được chuyện gì!

Mà tổn thất kinh tế chỉ là thứ yếu, trong tòa cao ốc nhiều người như vậy, tất nhiên người tử nạn sẽ vô số.

Lúc ấy thì mình không cảm thấy thế nào, nhưng bây giờ cẩn thận nghĩ lại thì không khỏi hoảng sợ.

Căn cứ dưới đáy biển cũng vậy, như không phải mình cố gắng đánh đến cuối cùng, nếu không phải có cậu nhân viên kia trợ giúp thì chỉ sợ là trong căn cứ dưới đáy biển đã không còn một người sống sót!

Thật là nguy hiểm…

Vừa là lửa, vừa là nước, quẻ biến dị song Khôn, quả nhiên là không thể coi thường!

Không biết tiếp theo sẽ còn xảy ra chuyện kinh thiên động địa gì, cho nên mình nhất định phải mau chóng khôi phục tinh lực, chuẩn bị thật tốt.

Ngoại trừ quẻ văn ra, Triệu Ngọc cũng đem kẻ địch thần bí này ra nghiêm túc phân tích một lúc.

Không thể phủ nhận, đây là kẻ địch có thực lực mạnh nhất mà Triệu Ngọc đã từng gặp phải từ trước tới nay, hắn ta chẳng những có thể hành động tự nhiên tại Hàn Quốc mà còn có thể cùng bắt được đám người Miêu Khôn, Đinh Lam, Lee Bon Seong, Yusuf, thực lực này thực sự khó có thể tưởng tượng được.

Nhất là cha vợ Miêu Khôn của mình, lão cáo già này có thể nói là giảo hoạt đến cực điểm, trà trộn trong giang hồ quốc tế mấy chục năm, có thể nói là thành thạo điêu luyện, đây tuyệt đối là cao thủ số một.

Nhưng dù là như thế, ông vẫn rơi vào tay kẻ địch, bị người ta bắt được dễ như trở bàn tay, thật sự là hơi khó có thể tưởng tượng nổi.

Triệu Ngọc biết, từ sau khi thất thủ ở Maroc, Miêu Khôn làm việc càng cẩn thận e dè hơn, mỗi ngày đều ở nơi khác nhau, có đôi khi ngay cả hắn cũng không thể tìm được ông!

Bởi vậy có thể thấy được, kẻ địch chắc đã bỏ ra nhiều công sức để bắt ông.

Vậy thì… Kẻ địch này rốt cuộc là ai?

Nếu con gái của Tịch Vĩ là Tina không biến thành thi thể nữ không đầu thì có lẽ Triệu Ngọc còn có thể cho rằng tất cả những chuyện này đều do thế lực còn sót lại của Tịch Vĩ gây ra.

Thế nhưng theo lời Miêu Khôn thì Tina không chỉ chết rồi mà Tịch Mộng Na cũng bị kẻ địch thần bí kia bắt lấy, thế nên Triệu Ngọc gần như không thể hiểu nổi!

Theo lý thuyết, kẻ địch của kẻ địch chính là đồng minh.

Nếu kẻ địch này có thù với mình thì có lẽ hắn ta phải cùng Tịch Mộng Na đứng trên một chiến tuyến mới đúng?

Sao lại đi bắt cóc nhóm người Miêu Khôn?

Vậy thì… rốt cuộc là vì cái gì chứ?

Chẳng lẽ người này đều có thù với mình và Tịch Mộng Na sao?

Còn nữa, thông qua hai sự việc lớn xảy ra ngày hôm nay thì ngoài nhắm vào mình và chị em Tịch Mộng Na ra, dường như kẻ địch còn có mục đích thương nghiệp rất lớn!

Bọn chúng chẳng những muốn phá hủy phòng nghiên cứu thí nghiệm khoa học kỹ thuật số 11 mà còn muốn thiêu chết tất cả những nhà khoa học đang tham dự nghiên cứu, mục đích của bọn chúng thật sự là ác độc đến cực điểm.

Căn cứ dưới đáy biển cũng vậy, bọn chúng chẳng những muốn cướp đi tư liệu cốt lõi tổng hợp đất hiếm mà còn muốn làm nổ cả căn cứ dưới đáy biển, làm chết đuối tất cả nhân viên công tác, thật sự là lòng lang dạ thú, vô cùng tàn ác.

Vậy thì… Là ai đã ra tay độc ác như vậy?

Là ai lại làm ra hành vi cực đoan như thế chứ?

Triệu Ngọc cho rằng trận nguy cơ khủng bố này giống như phá án, nếu muốn tóm lấy kẻ địch, cứu được con tin thì chí ít hắn phải phân tích được rõ ràng mục đích và hành vi của đối phương.

Cho dù tội phạm gây tội gì thì cũng đều có động cơ.

Dựa theo lẽ thường mà phân tích, cho dù là công ty đa quốc gia có mục đích xấu xa, kẻ kinh doanh máu mặt kiểu cấp tiến nào hay cơ cấu đặc thù của nước nào đó, chỉ cần bọn chúng còn một chút lý trí thì sẽ tuyệt đối không làm ra hành vi mạo hiểm này.

Bởi vì một khi sự việc bại lộ thì bọn chúng sẽ phải chết một cách vô cùng khó coi.

Cho nên Triệu Ngọc cảm thấy kẻ địch mà hắn gặp phải ngoại trừ muốn thu hoạch được lợi ích thương nghiệp ra, chúng còn tràn đầy tàn bạo và thù hận!

Cả vụ việc giống như đang trả thù, người cũng vậy, kỹ thuật cũng thế, đều là thứ mà hắn ta muốn dùng để trả thù!

Cho nên, Triệu Ngọc thấy hiện giờ hắn cần phải điều tra kỹ quá khứ của nhóm người Miêu Khôn, mình, Tịch Mộng Na, cùng với phòng thí nghiệm số 11 và căn cứ dưới đáy biển, xem xem có người nào, hoặc công ty nào đã từng gây thù chuốc oán với một người hoặc một công ty cơ cấu như vậy hay không?

Theo Triệu Ngọc, kẻ địch này thật sự có khả năng giống như trong video của hắn ta, không chỉ là một phần tử vô cùng tàn ác mà thậm chí còn là… một tên điên!!!

Triệu Ngọc biết, nếu muốn đánh cờ cùng với kẻ địch như vậy thì mình chẳng những cần phải cẩn thận mà còn cần phải sử dụng một vài thủ đoạn đánh bất ngờ, không thể dựa theo khuôn sáo cũ mà ra bài.

Chính vì vậy, Triệu Ngọc mới chọn phương pháp trái ngược khi nhận được điện thoại, hắn mắng kẻ địch một trận rằng bọn chúng đã tự cho mình là đúng, đồng thời bỡn cợt hắn ta không đáng một đồng.

Thế là kẻ địch phải chịu nhục, có lẽ sẽ làm ra hành động nào đó khiến mình có cơ hội để lợi dụng được.

Giờ phút này, Triệu Ngọc càng cân nhắc phân tích nhiều lần thì càng cảm thấy ba ngày sau, kẻ địch chắc sẽ chấp nhận điều kiện mà mình nói, sẽ gọi điện thoại cho mình.

Nói cách khác, kế hoạch mà mình thiết kế hôm nay rất có thể sẽ thành công!

Đương nhiên, kế hoạch dù sao cũng chỉ là kế hoạch, trong ba ngày chờ đợi điện thoại này, kẻ địch cũng có khả năng có hành động mới. Cho nên, Triệu Ngọc quyết định ngày mai nhất định phải nghiên cứu thật kỹ phương diện này, đề phòng rắc rối có thể xuất hiện.

Quan lớn Oh Seung Joon bên Hàn Quốc cũng nói rõ rằng ông ta sẽ xin cấp trên phái ra nhiều cảnh lực và quân lực hơn nữa, tăng cường đề phòng trong phạm vi khả nghi, hạn chế sự tự do của đối phương, đề phòng nguy hiểm lớn hơn sẽ xảy ra.

Đương nhiên, bởi vì dù sao hôm nay đối phương đã lái một chiếc máy bay trực thăng quân đội, bọn họ đã xin mệnh lệnh rồi, yêu cầu từng căn cứ quân sự tiến hành tự kiểm tra lại, đề phòng kẻ địch “vàng thau lẫn lộn”…

Không thể không nói, kẻ địch điên cuồng này đúng là rất táo bạo, sau khi bọn chúng phát hiện ra tàu ngầm bị theo dõi, chẳng những không tẩu thoát mà ngược lại vẫn loanh quanh gần tàu ngầm, dũng khí như vậy thật sự khiến cho người khác sợ hãi.

Càng khả nghi chính là sau khi lái máy bay trực thăng trở về đất liền, bọn chúng dĩ nhiên cứ thế biến mất, cảnh sát và quân đội liên thủ truy lùng lục soát một ngày mà vẫn không tìm được một chút tin tức nào.

Ai cũng không biết rốt cuộc bọn chúng đã bay tới nơi nào rồi…

Phù…

Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc lại nặng nề thở dài một hơi, nếu không tìm được hành tung của kẻ địch thì chỉ có thể đợi tới ba ngày sau, xem xem rốt cuộc hắn ta có gọi điện thoại tới cho mình hay không…