Chương 1969 Kế hoạch của Triệu Ngọc
“Chúng ta là đồng minh trên một trận chiến, nên phải thẳng thắn với nhau, không nên nghi kỵ lẫn nhau, tại sao lại ra tay chứ?”Trong phòng nghe lén, một quan chức Hàn Quốc đeo kính trách cứ Lee Jin Ju và Triệu Ngọc.
Người này là quan lớn trong Ban Tình báo của Hàn Quốc, là người lãnh đạo trực tiếp Lee Jin Ju – Oh Seung Joon.
Ngoại trừ vị quan lớn này, Lê Tịnh cũng chạy tới hiện trường, đang đứng sau lưng quan chức người Hàn Quốc này, sắc mặt xanh xám, không nói một lời.
Lại nhìn Triệu Ngọc và Lee Jin Ju ở đối diện, quần áo của hai người đều bị xé rách, chật vật đến mức người khác muốn bật cười, tóc tai Lee Jin Ju bù xù, nghiêng lệch rối bời, thậm chí còn rơi một chiếc giày…
Hóa ra, sau khi biết được Lee Jin Ju giấu giếm hắn đưa Miêu Khôn đi, Triệu Ngọc đã không nhịn được mà nổi trận lôi đình, xông ngay vào phòng thẩm vấn, cãi nhau một trận với Lee Jin Ju.
Hai người càng cãi càng kích động, cuối cùng còn xảy ra xung đột chân tay.
Tất nhiên, dù sao đối phương cũng là con gái, Triệu Ngọc không có khả năng dùng võ thuật với cô ta, chỉ có thể thi triển công phu lưu manh của mình để vật lộn với nữ cảnh sát Hàn Quốc này, cuối cùng còn đánh nhau tới mức lăn trên mặt đất.
May mắn là nhân viên cảnh sát ở đây rất nhiều, thấy tình thế không ổn bèn nhanh chóng cùng nhau tiến lên, tách hai người họ ra.
Bằng không, quần áo của Lee Jin Ju có thể đã bị Triệu Ngọc xé nát rồi…
Giờ phút này, Lee Jin Ju tức giận đến mức đỏ bừng cả mặt, ngực phập phồng, nhưng bất đắc dĩ đang có cấp trên ở đây nên không thể bùng phát được. Cho nên dù ấm ức nhưng cô ta chỉ có thể kìm nén lửa giận, nuốt vào trong bụng…
“Tôi cầu xin hai người đấy, chúng ta nên chuyên nghiệp một chút có được hay không” Quan lớn Oh Seung Joon tiếp tục khuyên giải: “Dù sao lợi ích của chúng ta là vì cộng đồng, vì muốn giải quyết đống nguy cơ trước mắt này thôi…”
Nghe thấy lời dạo đầu quen thuộc như thế, Triệu Ngọc đã chuẩn bị tốt bỏ ngoài tai, chỉ cho là ông ta đang nói linh tinh, lời nói gió bay.
Nhưng không ngờ ông ta chợt đổi giọng, trực tiếp đi thẳng vào chủ đề: “Được rồi, những đạo lý này tôi không nói thì hai người đều hiểu rõ rồi, tôi sẽ không làm chậm trễ thời gian nữa” Oh Seung Joon quét nhìn nhóm người trong phòng nghe lén một vòng, nói: “Tôi biết mâu thuẫn của hai người đều đến từ một hiểu lầm, thám tử Triệu bởi vì cứu người mà sốt ruột, về tình thì có thể hiểu được!”
“Mà sếp Lee của chúng ta cũng là vì đại cục mà suy nghĩ, tôi đã nói rồi, đừng tiếp tục so đo lẫn nhau nữa!”
“Tôi thấy, tiếp theo, chúng ta hãy thương lượng về phương án giải quyết đi! Chuyện này nhất định phải mau chóng có kết quả, nếu không… thật sự phiền toái lắm đấy!”
Oh Seung Joon thở dài vài tiếng, tiếp tục nói: “Về tin tức thì tôi đều đã nhận được rồi, tôi cũng đã hiểu rõ tình hình hiện tại…” Nói xong, ông ta nhìn thoáng qua Amerola phía sau tấm kính, sau đó quay sang Lê Tịnh và nói: “Vừa rồi tôi có trao đổi một số ý kiến với sếp Lê Tịnh, lần này kẻ địch dám mạo hiểm làm ra hành động lớn như vậy trong khu vực của chúng ta, chắc hẳn đã chuẩn bị vô cùng chu toàn…”
“Các anh chắc cũng lo lắng bên phía chúng tôi hoặc là bên các anh sẽ bị kẻ địch thâm nhập, cho nên lúc này, tôi tạm thời quyết định chúng ta sẽ thương lượng đối sách, giải quyết một vấn đề thực tế ở ngay trong căn phòng này”
“Nếu tương lai có tin tức bị tiết lộ ra ngoài thì vấn đề sẽ nằm trong mấy người chúng ta!”
Ông ta vừa nói vậy, tất cả mọi người đều quan sát lẫn nhau một cái.
Giờ phút này, trong phòng ngoại trừ vị quan lớn Oh Seung Joon, Lê Tịnh, Triệu Ngọc, Lee Jin Ju, Park Hyun Hwa cùng Tiêu Hàng ra, còn có một nhân viên công tác người Hàn Quốc do Lê Tịnh dẫn tới làm trợ thủ.
Bởi vì trình độ tiếng Hàn của Tiêu Hàng kém cỏi nhất, cho nên anh trợ thủ này luôn làm phiên dịch giúp Tiêu Hàng.
Lúc này, Oh Seung Joon ra hiệu một cái, anh nhân viên người Hàn nhanh chóng đóng tất cả thiết bị trong phòng nghe lén lại, sau đó anh ta lấy ra mấy cái túi nhựa trong suốt, đi tới trước mặt mọi người.
Mọi người tất nhiên đều hiểu được có ý gì, lập tức gỡ hết tất cả những thiết bị điện tử trên người mình xuống, cho vào túi nhựa.
Sau đó, vì đề phòng bất trắc, nhân viên công tác còn lấy ra một cái máy để quét mọi người một lượt, sau khi xác nhận trên thân mọi người không còn thiết bị nghe lén nào khác, mới cầm những chiếc túi nhựa kia ra khỏi phòng.
Thế là trong phòng chỉ còn lại bảy người.
“Được rồi” Oh Seung Joon nói với mọi người: “Hiện giờ, chúng ta có thể thẳng thắn nói chuyện với nhau rồi! Cảnh sát trưởng Lee, thám tử Triệu, hai người là quan chỉ huy song phương, hiện giờ, tôi muốn nghe kế hoạch của hai người!”
Nghe đến đây, Lee Jin Ju dẫn đầu tiến về phía trước một bước, cúi chào với Oh Seung Joon, sau đó chỉ vào Amerola phía sau tấm gương và nói: “Thưa sếp, người phụ nữ Trung Đông nói rằng cô ta có tin tức trọng yếu liên quan tới những kẻ địch kia, muốn hợp tác với chúng ta! Kế hoạch của tôi là…”
“Ừm, cái này tôi đã biết rồi!” Oh Seung Joon ngắt lời Lee Jin Ju, gật đầu nói: “Ông chủ của cô ta cũng bị kẻ địch bắt cóc, cho nên cô ta muốn hợp tác với chúng ta, cùng nhau cứu ông chủ của cô ta!”
“Nhưng mà” Oh Seung Joon nghiêm túc hỏi một câu: “Theo tôi được biết, người phụ nữ này đã từng làm gián điệp hai mang, có thể tin được cô ta không?”
“Chuyện này…” Lee Jin Ju nhíu mày, cô ta vẫn chưa kịp điều tra kỹ lai lịch của Amerola.
“Có thể tin được” Triệu Ngọc tiếp lời: “Tôi đã từng hoàn thành nhiệm vụ với cô ta, biết rõ tình cảm giữa cô ta và ông chủ của cô ta rất tốt! Hơn nữa, lợi ích của chúng ta giống nhau, có thể tin cậy được…”
“Ồ… Vậy thì…” Oh Seung Joon lại chỉ vào Amerola mà hỏi Lee Jin Ju: “Hiện giờ cô ta đã khai ra những gì rồi?”
“Chúng tôi vẫn đang trao đổi” Lee Jin Ju tức giận lườm Triệu Ngọc một cái: “Nhưng mà bị thám tử Triệu cắt ngang! Người phụ nữ Trung Đông này và cảnh sát Triệu có quan hệ mật thiết, nhìn thấy hai chúng tôi xảy ra mâu thuẫn nên hiện giờ chẳng chịu nói gì cả!”
“Cô ta nói rõ rằng chỉ khi Triệu Ngọc ra mặt thì cô ta mới hợp tác với chúng ta…”
Bốp bốp!
Triệu Ngọc sảng khoát vỗ tay phát ra tiếng, nhỏ giọng nói thầm, Amerola, đúng là anh em nghĩa khí!
Kết quả, Lê Tịnh lập tức hung hăng trừng Triệu Ngọc một cái, ra hiệu bảo hắn tém tém lại.
“Có điều…” Triệu Ngọc bỗng nhiên nói: “Tôi cho rằng, mặc dù Amerola muốn hợp tác với chúng ta nhưng tôi cảm thấy tin tức mà cô ta biết cũng không nhiều!”
“Ồ? Vì sao vậy?” Oh Seung Joon nghi ngờ.
“Bởi vì cô ta chỉ vì sốt ruột cứu người nên muốn tự mình tham gia vào hành động của chúng ta mà thôi, nếu cô ta thật sự biết tin tức quan trọng thì chắc đã nói cho chúng ta biết từ lâu rồi!”
“Mọi người ngẫm lại xem, cô ta gấp gáp muốn cứu ông chủ của cô ta như vậy, nếu quả thật biết được tin tức quan trọng nào thì làm sao có thời gian cãi cọ với chúng ta chứ?”
“Cô ta là gián điệp chuyên nghiệp, tất nhiên cô ta biết tầm quan trọng của thời gian, chúng ta càng sớm biết được tình báo thì tỷ lệ cứu được con tin càng lớn!”
“Ồ…” Nghe thấy phân tích của Triệu Ngọc, Oh Seung Joon nhẹ gật đầu, sau đó nói: “Vậy thì… Thần thám Triệu, nếu như cậu cho rằng kế hoạch của sếp Lee có chỗ không ổn thì… cậu có kế hoạch gì không?”
“Đương nhiên là có!” Triệu Ngọc lại búng tay một cái, mắt sáng lên nói: “Tôi đã có kế hoạch từ lâu rồi!”
“Thực ra, khi ở chỗ tàu ngầm, tôi đã liên lạc được với kẻ địch, muốn làm một vụ giao dịch với bọn chúng, chỉ cần chúng ta lợi dụng được vụ giao dịch này thì có thể bắt bọn chúng ra ánh sáng và cứu con tin!”
“Anh!?” Nghe thấy lời nói này của Triệu Ngọc, Lee Jin Ju không thể tránh khỏi nổi trận lôi đình: “Được lắm Triệu Ngọc, tôi đã nói rồi mà, cú điện thoại đó là do bọn chúng gọi tới cho anh đúng không? Anh… thế mà anh chết cũng không chịu thừa nhận, anh đúng là…”
“Jin Ju, à… Sếp Lee” Oh Seung Joon nhanh chóng khuyên can: “Thời khắc quan trọng thế này, cô đừng so đo nhiều như vậy, chúng ta hãy nghe xem kế hoạch của thám tử Triệu rốt cuộc là cái gì đã!?”