← Quay lại trang sách

Chương 1982 Suy luận cuối cùng (2)

Lời này của Triệu Ngọc hết sức bất ngờ, chẳng những khiến Manhattan phản ứng không kịp mà rất nhiều tên tội phạm cũng chấn động“Cái gì? Cậu nói cái gì?” Manhattan lộ vẻ khác thường, hỏi lại Triệu Ngọc: “Cậu nói như vậy là có ý gì?”

Bốp bốp bốp…

Triệu Ngọc vậy mà tự vỗ tay cho mình, cười nói: “Không phải ông bảo tôi tiến hành suy luận cuối cùng sao? Đây là điều đầu tiên mà tôi suy luận được!”

“Xem ra, tôi không đoán sai, ông chẳng qua chỉ là một kẻ chạy việc mà thôi! Sau lưng ông còn có một ông chủ khác nữa! Mà ông chủ đó mới là chủ mưu của sự kiện Hàn Quốc lần này, đúng không?”

“Cậu…” Manhattan hơi sững sờ, lúc này mới nhận ra mình đã bỏ lỡ thời gian chơi xấu, bởi vì phản ứng đầu tiên của ông ta đã bán đứng ông ta rồi, để cho Triệu Ngọc nhận ra manh mối.

Nhưng mà không thể không nói, lời nói của Triệu Ngọc vẫn chọc vào điểm yếu của ông ta.

Bởi vậy, Manhattan quay đầu nhìn đàn em đang muốn thả cá sư tử vào trong bể, nhưng cuối cùng vẫn không ra lệnh thả cá.

“Thật không ngờ…” Manhattan nghiêm túc suy ngẫm một phen, lúc này mới quay đầu lại hỏi Triệu Ngọc: “Suy nghĩ của cậu đúng là khiến cho người ta cảm thấy bất ngờ. Tốt lắm, nếu cậu đã cho rằng tôi còn có ông chủ, vậy cậu nói thử xem ông chủ của tôi là ai?”

“Đừng nóng vội” Triệu Ngọc nghiêm túc nói: “Tôi phải suy luận từ từ! Lời thoại của ông là, ừm… Ông nên hỏi xem tôi làm sao suy luận được như vậy?”

“Cậu…” Manhattan không nói gì, suy nghĩ vài giây rồi gật đầu: “Được, vậy tôi sẽ hỏi cậu tại sao cậu suy luận được điều này?”

“Rất đơn giản” Triệu Ngọc chỉ vào rất nhiều tên tội phạm trong phòng: “Ánh mắt và động tác của mấy tên đàn em này của ông nói cho tôi biết, sau khi tôi đi vào nơi này, tôi phát hiện không phải tất cả những người này đều là đàn em của ông!”

“Vào lúc ông ra lệnh, chỉ có một phần nhỏ trong số bọn họ nghiêm túc nghe, ánh mắt của những người khác đều phân tán, thậm chí còn có chút khinh thường!”

“Hơn nữa vừa rồi Yusuf thiếu chút nữa nói lỡ miệng” Triệu Ngọc chỉ vào vị tù trưởng đang hôn mê: “Nếu ông là người ra quyết định thì sao không bắn chết ông ta? Mà chỉ bảo tên tóc xoăn đánh ông ta ngất xỉu?”

“Chắc là ông không dám giết Yusuf đúng không?”

“Cho nên, tôi đoán có người không những không nghe sự chỉ huy của ông mà thậm chí còn không thèm nghe theo mệnh lệnh của ông! Sau đó…” Triệu Ngọc chỉ vào mấy tên tội phạm xung quanh: “Tôi lặng lẽ đếm thử thì phát hiện những người không nghe ông chỉ huy chiếm phần lớn, cho nên tôi mới kết luận ông không phải ông chủ thật sự!”

“Ái chà? Thì ra là thế…” Manhattan cũng nhìn đàn em của ông ta, hơi bội phục gật đầu nói: “Năng lực quan sát của nhà thám tử quả nhiên không tầm thường, ha ha ha…”

“Đừng vội vui vẻ” Ai ngờ, Triệu Ngọc lại nghiêm túc ngắt lời Manhattan, nói: “Tiếp theo, tôi sẽ suy luận về lai lịch của ông!”

“Nếu tôi không đoán sai, chắc ông là một tội tên phạm truy nã trường kỳ hoạt động tại khu vực Nhật Hàn đúng không?”

Nghe nói như thế, Manhattan lập tức sầm mặt xuống.

Những tên tội phạm ở đây bỗng nhiên yên tĩnh lại, ánh mắt bọn chúng nhìn về phía Triệu Ngọc cũng lộ ra vẻ khác thường.

“Tội phạm truy nã…” Tay Manhattan nắm chặt thành quyền: “Được, lần này tôi không cần cậu nhắc thoại nữa, tự tôi hỏi đi, nhà thám tử, bằng cách nào mà cậu nhận ra tôi là tội phạm truy nã?”

“Chuyện này không phải rất đơn giản sao?” Triệu Ngọc nói: “Ông có thể lợi dụng hầm trú ẩn từ thời kỳ chiến tranh làm nơi ở của mình, còn dùng nước biển nuôi cá kiểng ở nơi này, bởi vậy có thể thấy được ông đã ở nơi này rất nhiều năm rồi!”

“Mặt khác, các ông có thể giả tạo trang bị của quân cảnh, ngay cả máy bay trực thăng mà cũng làm ra được, như vậy xem ra, các ông chắc chắn là đội ngũ phạm tội cao cấp nhất rồi!”

“Không thể không nói, tuy ông chỉ là một kẻ chạy vặt nhưng tuyệt đối không phải nhân vật bình thường” Triệu Ngọc phân tích: “Ít nhất, chuyện tòa nhà khoa học kỹ thuật và căn cứ dưới đáy biển là do ông tự mình gây ra, không có chút bản lĩnh thì ông chủ của ông sẽ không tìm ông đến hợp tác!”

“Ừm…” Nói xong, hình như Triệu Ngọc đột nhiên nhận ra điều gì, lại nói: “Quan hệ giữa ông và ông chủ của ông rất chặt chẽ, các ông chắc là đồng bọn đã hợp tác được vài thập niên đúng không?”

“Có lẽ, ông cũng có quan điểm riêng trong nhiệm vụ lần này, nhưng mà người ta là ông chủ của ông, ông không thể không nghe, không thể không làm theo mệnh lệnh của ông ta!”

“Cậu… Cậu…” Manhattan bỗng dưng mở to hai mắt nhìn, có vẻ vô cùng kích động.

Phân tích của Triệu Ngọc vậy mà lại chọc trúng điểm yếu của ông ta.

Mà sau khi Triệu Ngọc nói xong, mấy tên tội phạm ở đây cũng dần dao động, mơ hồ nghi ngờ lẫn nhau.

“Cho nên” Triệu Ngọc lại tiếp tục nói: “Người có thù oán với tôi, Tịch Mộng Na, Miêu Khôn và đám người Yusuf thật ra không phải là ông, mà là ông chủ của ông! Là ông chủ của ông muốn dồn chúng tôi vào chỗ chết! Mà ông thì chỉ là một đứa bé ngoan biết nghe lời, bé cưng ngoan ngoãn quá nhỉ!”

Rầm!

Nghe thấy lời này, Manhattan nhịn không được vỗ bàn, tức giận đến cả người run rẩy, sau đó xua tay với tên tội phạm trên bể cá, ra hiệu cho bọn chúng thả cá vào bể!

“Này!” Triệu Ngọc vội vàng ngăn cản: “Tôi còn chưa nói xong mà? Một suy luận hợp lý thì phải phân tích biết bao nhiêu lần mới có thể đưa ra kết luận!”

“Ông thả cá gấp gáp như vậy, có phải muốn phá hoại nguyên tắc hay không?”

“Cậu? Cậu… Cậu…” Manhattan tức giận chỉ vào Triệu Ngọc, chỉ hơn mười giây, sau đó ông ta mới hoàn toàn tỉnh ngộ, nhanh chóng đặt mông ngồi lên ghế sofa, kìm nén lửa giận mà nói với Triệu Ngọc: “À… Tôi hiểu rồi, cậu làm thế này là muốn châm ngòi ly gián, tôi suýt nữa thì mắc bẫy của cậu rồi…”

“Châm cái gì, ly cái gì, gián cái gì chứ?” Triệu Ngọc tức giận trừng mắt nhìn Manhattan một cái: “Tôi chỉ thuật lại phân tích của tôi mà thôi, là tự ông suy nghĩ nhiều mà?”

“Được, được…” Manhattan xua tay: “Cậu nói tiếp, nói tiếp đi, tôi xem xem rốt cuộc cậu biết được bao nhiêu?”

“Chỗ này…” Triệu Ngọc chỉ chỉ khóe mắt của Manhattan: “Vết sẹo dán trên mặt ông rất là giả, ông biết không? Tóc và cằm của ông cũng đã xử lý đúng không?”

“Cậu?” Manhattan khó khăn lắm mới lấy lại vẻ trấn tĩnh, nhưng Triệu Ngọc chỉ dùng một câu lại khiến ông ta vô cùng căng thẳng, vội vàng sờ sờ vết sẹo trên mặt mình.

“Thôi đi, đừng có giả vờ nữa, tôi đã nhận ra từ lâu rồi!” Triệu Ngọc nói: “Trên mặt có sẹo, người da trắng nói chuyện quái đản, lại thêm một ngón giữa đứt mất, như vậy là có thể hoàn toàn thay đổi vẻ ngoài của tội phạm truy nã đúng không?”

“Cậu…” Manhattan nuốt nước miếng, vẻ mặt rất là quẫn bách.

“Đừng nói nữa” Triệu Ngọc thở dài: “Ngón tay của ông thì tôi thật sự không nhìn ra cái gì, đừng nói là vì thay hình đổi dạng mà ông cố ý cắt luôn ngón tay mình nhé? Vậy thì quá độc ác rồi đấy!”

“Cậu…” Manhattan run rẩy hồi lâu, nhưng mà không còn lời nào để nói.

“Ông cố ý thả tin tức để cho Amerola khai rằng đó là một người đàn ông có sẹo, người da trắng và còn mất một ngón tay” Triệu Ngọc nói: “Như vậy là có thể dời sự chú ý của cảnh sát khỏi lai lịch thực sự của ông rồi!”

“Nhưng ông rất có thể không phải là người da trắng” Triệu Ngọc nói: “Ông là một tội phạm truy nã hết sức quan trọng của Hàn Quốc!”

“Ông sợ lai lịch của mình sẽ ảnh hưởng đến hành động quan trọng lần này, cho nên mới tạm thời ngụy trang, tôi nói đúng không?”

“…” Năng lực điều tiết của Manhattan rất mạnh, ông ta nhanh chóng hoàn hồn lại khỏi cơn hoảng hốt vừa rồi, hỏi Triệu Ngọc: “Nói như vậy là cậu đã biết lai lịch của tôi từ lâu rồi hả?”

“Biết cái đếch gì!” Triệu Ngọc mắng: “Ông động não của mình chút đi, nếu tôi đã biết thân phận chân thật của ông từ lâu thì bây giờ tôi còn chơi trò chơi suy luận cuối cùng với ông à?”

“Nếu như để tôi nhìn thấy ông sớm một chút thì hay rồi!”

“Ừm…” Manhattan bình tĩnh phân tích một phen, cho rằng Triệu Ngọc nói không sai mới yên lòng nói: “Được, được, nếu như vậy thì coi như suy luận này của cậu là đúng!”

“Nhà thám tử, tôi không thể không thừa nhận suy luận của cậu đúng là có chỗ hơn người, nhưng mà tôi cảm thấy nếu cậu muốn suy luận ra tất cả chân tướng thì chắc là không có khả năng đâu!”