← Quay lại trang sách

Chương 1985 (1) Suy luận cuối cùng (5)

“Hả?” Lundy và Manhattan gần như đồng thời lên tiếng: “Manh mối gì?”“Đừng có gấp, từ từ nghe tôi nói đã!” Triệu Ngọc không nhanh không chậm nói: “Những người làm việc suy luận như chúng tôi, phải giảng giải dựa theo trình tự logic, các ông tốt nhất là đừng cắt ngang suy nghĩ của tôi, OK?”

“Ừm…” Hắn ngẫm nghĩ: “Tôi nói đến đâu rồi nghĩ? Ông xem, làm tôi quên mất rồi này!”

“Tôi nhớ lại cái đã, đúng, đúng… Sau này tôi điều tra mới biết được thế thân của ông Lundy được người nhà của ông mời đến, hơn nữa lại không chỉ có một người!”

“Mấy tên thế thân này chẳng những không có thực quyền mà cũng không có phe phái, tổng thể mà nói, không khác gì diễn viên lĩnh tiền lương cả!”

“Cho nên bọn họ vốn không có khả năng làm nên trò trống gì”

“Hơn nữa, sự kiện Hàn Quốc lần này được thiết kế chu đáo chặt chẽ, có thể thấy được thực lực của đối thủ không tầm thường, nếu những tên thế thân đó thật sự có bản lĩnh ghê gớm như vậy thì có thể thay thế ông bất cứ lúc nào, vậy thì còn tìm chúng tôi trả thù làm gì?”

“Ông nói xem, suy luận này có lý không?”

“Đúng, có lý lắm” Lundy gật đầu, sau đó nhìn đồng hồ và nói: “Nhưng sao tôi có cảm giác có vẻ như cậu đang kéo dài thời gian vậy?”

“Ha ha ha…” Manhattan theo quán tính cười nói: “Ông Lundy, ông cứ yên tâm, tôi dám cam đoan trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ không có ai quấy rầy chúng ta đâu!”

“Cho nên…” Manhattan nhìn Triệu Ngọc: “Nhà thám tử à, cậu đừng có ôm bất kỳ ảo tưởng viển vông nào nữa, nếu có thể kéo thì cậu cứ kéo hai mươi bốn giờ cho chúng tôi xem nào!”

Lúc nói chuyện, ông ta cố ý chỉ chỉ vào bể cá, đó là đang cảnh cáo Triệu Ngọc, nếu cậu không chịu phối hợp đàng hoàng vậy thì bọn tôi sẽ tiếp tục thả cá đó!

“Đậu xanh rau má nhà ông, ai kéo dài thời gian hả?” Triệu Ngọc lại trừng Manhattan, nói: “Không phải các ông bảo tôi tiến hành suy luận cuối cùng à?”

“Không phải tôi đang suy luận sao?”

“Có giỏi thì các ông đừng có nghe nữa?”

“Có giỏi thì một súng bắn chết tôi không phải xong rồi à?”

“Cậu…” Manhattan sửng sốt.

“Được, vậy thì thả cá đi!” Ai ngờ, Lundy lại xoay mặt về phía bể cá, không chút để ý mà uy hiếp: “Tôi cũng muốn nhìn thử cảnh tượng tuyệt vời khi nàng tiên cá khiêu vũ với cá sư tử!”

“Đừng! Đừng đừng đừng…” Triệu Ngọc vừa thấy không ổn, căng thẳng ngăn cản Lundy: “Các ông không thể không để ý đến quy tắc được, không phải chúng ta đã thương lượng xong rồi sao? Chỉ khi tôi suy luận sai lầm thì các ông mới thả cá, nãy giờ tôi có sai gì không?”

“Chuyện này…” Manhattan nhíu mày, Triệu Ngọc nói không sai, cho tới bây giờ, tất cả suy luận của hắn đều chính xác.

Nhưng mà rõ ràng Lundy hơi không kiên nhẫn, ông ta lại nhìn nhìn bể cá một lần nữa, xem ra ông ta không để ý tới cảm giác của Manhattan, vẫn muốn thả cá!

“Được, tôi tiếp tục, tiếp tục” Triệu Ngọc phản ứng rất nhanh, lập tức nhận ra Lundy đã bực bội, khẩn trương nói: “Thật ra, manh mối mà tôi nói rất đơn giản, chỉ là một câu mà thôi!”

“Hửm?”

Quả nhiên, lời của Triệu Ngọc đã dời tầm mắt của Lundy trở về.

“Thật ra, trong căn cứ dưới đáy biển, quả bom mà các ông chuẩn bị trước đó xảy ra vấn đề” Triệu Ngọc nói nhanh: “Sau cùng là tên lùn kia tự mình vặn chốt khởi động trên quả bom nên mới khiến bom nổ được!”

“Nhưng mà trước khi kích nổ…” Triệu Ngọc nói: “Tôi tinh tường nghe thấy hắn ta hô một câu! Ái chà, manh mối mà tôi nói là những lời hắn ta hô lên đó!”

Triệu Ngọc vừa nói như vậy, mọi người càng cảm thấy tò mò.

“Lúc ấy, tôi cũng không biết rốt cuộc hắn ta sử dụng tiếng nước nào…” Triệu Ngọc nhớ lại: “Nhưng mà tôi vẫn lặng lẽ nhớ kỹ câu nói đó”

“Sau này, thông qua tra cứu và so sánh, cuối cùng tôi cũng hiểu câu nói kia nghĩa là gì, ý của nó là: ‘Vì vinh quang’!”

“Ngôn ngữ mà tên lùn đó dùng là tiếng Slovenia của khu vực Đông Âu”

“Tôi điều tra dựa theo manh mối này, nhanh chóng điều tra ra giáo phái Seraph.

Giáo phái Seraph là một tổ chức phản động hoạt động mạnh tại khu vực Trung Đông Âu, vô cùng nổi tiếng vào thập niên 80, 90 của thế kỷ trước, từng liên quan tới rất nhiều sự kiện tấn công khủng bố và ám sát!”

“Bọn họ không chỉ tôn thờ bạo lực, làm việc cực đoan mà còn có hệ thống quản lý toàn diện, chiêu mộ nhân tài từ khắp nơi trên toàn thế giới, sau đó tẩy não những người này làm việc cho bọn họ”

“Câu ‘Vì vinh quang’ chính là khẩu hiệu của tổ chức này…”

“Đương nhiên, dựa theo tài liệu ghi chép thì tổ chức này về sau bị EU thanh trừ” Triệu Ngọc nói: “Đã tuyệt tích giang hồ gần ba mươi năm”

“Mới đầu tôi thật sự nghĩ không ra, vì sao tên lùn kia lại dùng khẩu hiệu của giáo phái Seraph?”

“Tôi càng không rõ, sự kiện Hàn Quốc lần này có liên quan gì tới tổ chức này?”

“Hay là tổ chức này vẫn chưa diệt vong? Độc thủ sau màn chính là người của tổ chức này, hay bị người ta sai khiến?”

“Kết quả, tôi suy đi nghĩ lại thì bỗng nhiên nhớ tới một việc! Lúc này tôi mới biết kẻ địch của tôi rốt cuộc là ai!”

Nói xong, Triệu Ngọc nhìn Lundy và Manhattan, chỉ thấy này hai người đã nghe đến nhập thần, nhìn đăm đăm vào hắn.

“Cậu…” Lundy nhướng mày, lạnh giọng hỏi han: “Cậu nhớ tới chuyện gì?”

“Landing Island!” Triệu Ngọc gằn từng chữ nói ra hai chữ này, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lundy: “Tôi nhớ tới tôi đã từng tung hoành ở Landing Island, đại chiến với một tập đoàn tội phạm đến từ phương Tây!”

“Sau cuộc chiến đấu anh dũng ngoan cường, tôi chẳng những làm thất bại âm mưu của bọn họ mà còn cướp được tài liệu bí mật của bọn họ…”

Nghe thấy Triệu Ngọc nói vậy, rõ ràng Lundy có vẻ ngồi không yên, vặn vẹo cơ thể của mình trên xe lăn, có vẻ rất là mất tự nhiên.

“Tôi bỗng nhiên nhớ tới…” Triệu Ngọc lại nói: “Khi ấy, lúc tôi đánh nhau với tập đoàn tội phạm trên Landing Island, ngôn ngữ của bọn họ rất giống tên lùn kia!”

“Chẳng những ngôn ngữ, diện mạo, mà còn có… Còn có chiêu thức của bọn họ nữa, không ngờ lại hoàn toàn giống nhau!” Triệu Ngọc khẽ gật đầu: “Lúc này tôi mới nhận ra lần này sở dĩ có người nhằm vào tôi và Miêu Khôn có thể là vì sự kiện ở Landing Island!”

“Sau đó, tôi suy nghĩ tiếp dọc theo ý nghĩ này, nhanh chóng lại phát hiện điểm giống nhau” Triệu Ngọc nói: “Tập đoàn tội phạm năm đó thường xuyên sử dụng thủ đoạn đê tiện hạ lưu tiến hành cạnh tranh ác tính và vơ vét của cải”

“Trong đó, sở trường của bọn chúng là… phá hoại! Khi xác định một tập đoàn lớn nào đó là kẻ địch của mình thì bọn chúng sẽ thuê những kẻ trông có vẻ như sẽ không có ác ý phá hoại các hạng mục mà tập đoàn đó tiến hành xây dựng, từ đó làm cho hạng mục đó bị sanh non hoặc thất bại”

“Sau khi tập đoàn của người ta tiêu tùng rồi, bọn chúng lại phái một công ty khác ra mặt, tiến hành thu mua với giá thấp…”

“Có đôi khi, vì muốn chèn ép người cùng đường, bọn chúng thậm chí còn làm ra những chuyện hại người cũng chẳng lợi mình, cách làm vô cùng cấp tiến, vô cùng cực đoan…”

“Này…” Manhattan gật gật đầu, nhịn không được nói: “Nói như vậy thì cậu cảm thấy thủ pháp trong sự kiện cao ốc khoa học kỹ thuật và căn cứ dưới đáy biển giống tổ chức tội phạm mà cậu nói, cho nên cậu càng ngày càng chắc chắn hả?”

“Nhưng mà…” Manhattan liếc nhìn Lundy rồi hỏi Triệu Ngọc: “Sao cậu biết tập đoàn tội phạm kia có liên quan tới ông Lundy?”

“Đúng, chuyện này đúng là một vấn đề!” Triệu Ngọc nói: “Sau khi tôi liên tưởng đến tập đoàn tội phạm có thực lực khủng bố kia, ban đầu thì tôi không nghĩ tới Lundy, tôi chỉ…”

“Tôi chỉ phát hiện những chuyện mà tôi gặp phải không phải một vụ án bình thường mà là một vụ án có quy mô cực lớn!”

“Lần này hoàn toàn khác với những lần điều tra trước kia của tôi”

“Cho nên ánh mắt của tôi không thể chỉ dừng lại trên phán quyết nông cạn của mình được, nếu tôi muốn thấy rõ tất cả chân tướng thì tôi phải đứng ở một độ cao có thể thấy rõ toàn cục mới được!”

“Những chuyện tôi cần biết không chỉ là vụ án và manh mối trước mắt mà tôi còn cần hiểu biết nguyên nhân và hậu quả không dễ phát hiện này nữa!”

“Chỉ có như vậy, tôi mới có thể xác định ai là người muốn hại tôi…”