← Quay lại trang sách

Chương 2022 Học trò của ai?

“Nhờ có sự trợ giúp của các chuyên gia phía Nhật Bản” Lúc này, cảnh sát Ryoo vẫn đang tiếp tục giảng giải vụ án. “Chúng tôi đã so sánh đôi mắt giả mà hung thủ đã thay vào cho người bị hại!”“Dựa theo so sánh… Ừm…” Cảnh sát Ryoo trầm ngâm một chút rồi mới chỉ vào màn hình lớn và nói: “Bây giờ chúng tôi có thể xác nhận bốn con mắt giả của người bị hại và tất cả những con mắt giả trong vụ án Yokohama năm đó đều là viên đá thạch anh màu đen!”

Lời này vừa nói ra, quả nhiên cả phòng đều ồ lên.

Dù sao, vụ án con ngươi đen Yokohama đã xảy ra vào tận 45 năm trước, hơn nữa người bị tình nghi quan trọng Takaki Iwata còn nhảy xuống vực mất tích, đến nay vẫn chưa tìm thấy!

Bây giờ lại đột nhiên xuất hiện, sao có thể không làm người ta kinh ngạc cho được?

“Quan trọng hơn nữa là…” Cảnh sát Ryoo nhìn hai chuyên gia phía Nhật Bản một cái và nói: “Thông qua xem xét, chúng tôi đã chứng minh được bốn con mắt giả này được mài từ hàng chục năm trước!”

“Nói cách khác… Bốn con mắt giả này rất có khả năng được mài cùng lúc với các con mắt trong vụ án con ngươi đen tại Yokohama!”

Xôn xao…

Lần này, căn phòng càng khó khống chế hơn, tất cả các viên cảnh sát điều tra tham dự cuộc họp đều vô cùng kinh ngạc.

“Sao có thể như vậy được?” Một cảnh sát điều tra ngồi gần Triệu Ngọc nói: “Chẳng lẽ tên Takaki Iwata kia thật sự chưa chết? Hắn ta mang mấy con mắt giả đã làm xong từ mấy chục năm trước đến chỗ chúng ta gây án sao?”

“Không thể nào?” Người khác phụ họa. “Takaki Iwata mất tích năm hai mươi bảy tuổi, 45 năm qua đi, giờ đã bảy mươi hai tuổi rồi!”

“Một ông già bảy mươi hai tuổi sao có thể giết được Kwon Yoo Dong chứ?”

“Đúng rồi…” Còn có người phỏng đoán. “Các anh nói xem, có khi nào… Takaki Iwata nhận học trò hay không?”

“Còn nữa…” Người đề ra nghi vấn đầu tiên lại nói: “Nếu thật sự liên quan tới Takaki Iwata thì trong 45 năm qua, hắn ta làm cái gì?”

“Đúng rồi!” Có người vò đầu thở dài. “Nếu Takaki Iwata thật sự chưa chết, thì vụ án con ngươi đen đâu cần chờ tới bây giờ mới xuất hiện chứ?”

“Thôi đi, thôi đi!” Lúc này, viên cảnh sát râu ria xồm xoàm kia bỗng nhiên đứng lên, xông vào giữa các viên cảnh sát điều tra, không chút khách sáo gầm lên một tiếng. “Ngậm miệng hết lại cho tôi!”

Sau khi rống xong, căn phòng quả nhiên yên tĩnh trở lại.

Ái chà…

Triệu Ngọc nhận ra, hóa ra viên cảnh sát lôi thôi lếch thếch này chính là người dẫn đầu của đội điều tra diện rộng!

“Thôi đi” Người này nói: “Dù thế nào đi nữa, hung thủ của vụ án này chắc chắn có liên quan đến vụ án con ngươi đen xảy ra tại Yokohama 45 năm trước!”

“Chỉ cần bắt được hung thủ là chúng ta có thể biết rõ chân tướng tất cả mọi chuyện. Cho nên…” Người này trừng mắt, khuôn mặt có vẻ rất hung dữ. “Mọi người hãy dốc sức, lấy bản lĩnh xuất chúng của mình ra hết đi!”

“Nếu quả thật là vụ án con ngươi đen thì Kwon Yoo Dong rất có khả năng không phải là nạn nhân cuối cùng, cho nên…” Người này nặng nề nói: “Chúng ta phải bắt lấy hung thủ trước khi có thêm một nạn nhân nữa xuất hiện!”

“Mọi người nghe rõ chưa?”

“Rõ rồi ạ!” Các cảnh sát điều tra nhanh chóng đáp lời.

“Sếp Park nói đúng” Người này lại nói: “Nếu là vụ án giết người hàng loạt thì quan hệ giữa các nạn nhân rất quan trọng, tổ một, chuyện này giao cho các cậu phụ trách, điều tra về hai nạn nhân này một lần nữa đi!”

“Dù chỉ là con của họ trước kia từng học cùng một nhà trẻ; dù chỉ là trước kia bọn họ từng đi chung trong một chuyến thang máy, các cậu cũng phải điều tra rõ ràng cho tôi!”

“Vâng!” Có cảnh sát điều tra nào đó đáp.

“Lee Il Yeon làm việc trong ngân hàng” Cảnh sát Ryoo nhắc nhở. “Điều tra xem Hội thương nghiệp Kim Kyu hoặc là cá nhân Kwon Yoo Dong có từng gửi tiền hoặc là đầu tư vào ngân hàng của họ hay không?”

“Vâng!” Các vị cảnh sát điều tra lại đáp lời.

“Tổ hai” Người đàn ông để râu lại nói: “Mọi người hãy thăm dò tường tận quỹ tích sinh hoạt khi Kwon Yoo Dong còn sống, không được bỏ qua bất kỳ chi tiết nào!”

“Hung thủ có thể lấy mắt của ông ta ra thì chắc chắn phải mất rất nhiều thời gian!”

“Điều tra xem có nhân vật nào khả nghi, một mực âm thầm quan sát Kwon Yoo Dong hay không?”

“Vâng!” Một tổ cảnh sát điều tra khác gật đầu đồng ý.

“Được, những chuyện khác thì không cần nhiều lời nữa, mọi người tự biết mức độ nghiêm trọng của vụ án rồi đấy” Ông ta nhìn về phía chuyên gia Nhật Bản, sau đó nói: “Bây giờ bắt đầu làm việc đi!”

Sau khi nói xong, cuộc họp phân tích vụ án tức khắc tuyên bố kết thúc, các cảnh sát điều tra rời khỏi phòng phân tích, đi làm công việc của mình.

“Ôi trời, không biết là ngọn gió nào đã thổi cô Jin Ju của chúng ta đến chỗ này vậy?” Đợi đến lúc đám người đi hết, người đàn ông để râu kia bỗng nhiên bước tới trước mặt Lee Jin Ju, khen tặng nhiệt tình. “Nhiều năm không gặp, cô càng ngày càng đẹp lên rồi đấy!”

“Ha ha” Lee Jin Ju mỉm cười, lễ phép bắt tay đối phương. “Đội trưởng Ku vẫn hài hước như thế nhỉ!”

Ái chà chà…

Triệu Ngọc nghe ra, vị này quả nhiên là đội trưởng của đội điều tra diện rộng, chỉ là họ của ông ta không thường thấy cho lắm.

“Vị này là?” Đội trưởng Ku thấy Triệu Ngọc, trên mặt nhất thời lộ vẻ nghi hoặc.

“Đây là thần thám nước Hoa vô cùng nổi tiếng Triệu Ngọc” Lúc này, Park Hyun Hwa cất bước đến bên cạnh, giới thiệu với đội trưởng Ku. “Chắc ông cũng có nghe nói tới vụ án thi thể nữ không đầu và vụ án ác ma rồi đúng không?”

“À…” Đội trưởng Ku nghiêm túc đánh giá Triệu Ngọc một phen, hai mắt mở to nhưng ánh mắt lại bán đứng ông ta.

Hiển nhiên ông ta chưa từng nghe nói về Triệu Ngọc, nhưng lại không thể không giả vờ như mình từng nghe nói tới, trông có vẻ rất là xấu hổ.

“Ahrle! %¥#…” Ai ngờ, bên này không có phản ứng gì, bên cạnh lại vang lên tiếng hô đầy kinh ngạc của một cô gái, cô gái đó nói tiếng Nhật, trong đám người Triệu Ngọc không ai nghe hiểu cả.

“Triệu Ngọc, anh là Triệu Ngọc sao!” Một giây sau, cô gái đó hưng phấn chạy đến trước mặt Triệu Ngọc, dùng tiếng Trung gượng gạo nói: “Thật không ngờ lại có thể gặp anh ở đây!”

“Hả?”

Triệu Ngọc bất ngờ, quay đầu lại nhìn thì thấy đó là một cô gái nhỏ xinh, dung mạo xinh đẹp, trên người mặc quần yếm, không hợp với nơi này.

Nhưng mà… Triệu Ngọc cẩn thận nhớ lại, mình không hề quen biết người này.

“Bất ngờ quá!” Cô gái đó hưng phấn kinh hô. “Thần thám Triệu Ngọc phá rất nhiều vụ án huyền bí nhiều năm chưa phá được, tôi vẫn luôn muốn tìm anh phỏng vấn đấy!”

“Bên ngoài có người đồn, vụ án Kuman Thong ở Mahazaya cũng là anh phá được, tin tức này có chính xác không?”

“Chuyện này…” Triệu Ngọc và Lee Jin Ju đưa mắt nhìn nhau.

“Qua đây!” Nói xong, cô gái đó tiến sát Triệu Ngọc, không chút kiêng dè ôm lấy cánh tay của Triệu Ngọc, lấy điện thoại di động ra tự chụp một tấm.

“Này Masako” Cuối cùng, một chuyên gia phía Nhật Bản không kìm được, lập tức tiến lên ngăn cản: “Cô làm như vậy là quá thất lễ! Cất di động của cô ngay!”

“Thật xin lỗi!” Một chuyên gia Nhật Bản khác nhanh chóng lễ phép giới thiệu. “Đây là chuyên gia trong đội của chúng tôi – cô Hiyama Masako, nhiều năm qua, cô ấy vẫn luôn nghiên cứu về vụ án con ngươi đen xảy ra tại Yokohama, hơn nữa còn viết rất nhiều bài luận có kiến giải sâu sắc, có giá trị điều tra nhất định!”

“Xin chào mọi người, tôi là Hiyama Masako, xin được giúp đỡ nhiều hơn!” Cô gái nhanh chóng cúi đầu chào mọi người, nói: “Nghề nghiệp của tôi là tác giả tự do, tương đối có hiểu biết về vụ án con ngươi đen và Takaki Iwata!”

“Hy vọng có thể giúp được mọi người!”

Ái chà…

Trong lòng Triệu Ngọc nói thầm, hóa ra cô gái này cũng là một chuyên gia à, nhìn trẻ tuổi như vậy, không biết…

“Đúng rồi” Lúc này, một chuyên gia phía Nhật Bản chỉ vào Masako và nói: “Thầy của cô Masako chính là ngài Tani Ichiro! Cô ấy cũng có tham gia vào quá trình sáng tác tiểu thuyết ‘Con ngươi đen’ đấy!”