← Quay lại trang sách

Chương 2038 Hành vi đáng nghi

A…Ái chà…

Ui chao…

Đừng có chạy…

Bệnh viện vốn dĩ yên tĩnh đột nhiên vô cùng dị thường náo nhiệt.

Dưới diễn xuất cao siêu của Triệu Ngọc, các nhân viên điều tra chỉ cho là những tên hung đồ kia đều đến bắt tài xế của Kwon Yoo Dong, cho nên không nói hai lời đã trực tiếp đánh nhau với những tên hung đồ kia!

Trong tay các nhân viên điều tra phần lớn đều có súng, khiến những tên hung đồ kia thực sự khó chịu và bực bội, bọn họ thật không ngờ mình chỉ đi trả thù mà sao đột nhiên lại gặp phải một đám người độc ác đến vậy chứ?

Trong lúc giãy chết còn suy nghĩ tại sao trong tay bọn họ lại có súng thế?

Ái chà… Bởi vì nhìn có vẻ quen mắt, cho nên đám hung đồ nhanh chóng nhận ra đám người này thực chất là đội điều tra diện rộng!

Nên bọn chúng đâu dám ra tay nữa, nhất thời toàn quân tan tác, chạy trốn khắp nơi…

“Bắt lại, bắt lại, bắt hết lại!” Đội trưởng Ku quát lên với tất cả nhân viên điều tra: “Bắt lại hết, không được để bất kỳ ai chạy trốn! Bắt lại hết cho tôi…”

Thế là tình hình lại càng náo nhiệt hơn…

Vụ đánh nhau nhanh chóng biến thành vụ đuổi bắt, các nhân viên điều tra liều mạng chạy theo bắt người trong bệnh viện, khiến mấy tên hung đồ kia ô hô kêu rên, kêu cha gọi mẹ…

Thì ra là thế…

Mãi đến lúc này, Lee Jin Ju mới suy nghĩ thấu đáo mọi chuyện, thảo nào mấy tên hung đồ kia trông quen mắt làm sao! Hóa ra bọn chúng đều là người của Hội thương nghiệp Geum Soo, đều là cấp dưới của Ahn Seon Soo!

Phải biết rằng lúc trước, Ahn Seon Soo và người tài xế cùng được đưa đến bệnh viện cấp cứu, cho nên họ ở cùng một bệnh viện.

Phòng bệnh của Ahn Seon Soo nằm ở ngay tầng trên.

Haizz…

Lee Jin Ju buồn bực nghĩ, hóa ra Triệu Ngọc đã nhận ra hai tên đùa giỡn cô ta là cấp dưới của Ahn Seon Soo từ lâu. Cho nên, hắn mới không để mình rút súng mà cố ý xảy ra xung đột với bọn họ, dùng việc này để điều mấy người đội trưởng Ku đi.

Triệu Ngọc này… Đúng là xấu xa quá đi mất!

Triệu Ngọc… Ừm…

Lúc Lee Jin Ju lại nhìn Triệu Ngọc, phát hiện Triệu Ngọc đã lén lút lẻn vào phòng bệnh nói chuyện với tài xế từ lâu rồi.

“Ông hãy kể tường tận cho tôi biết tình hình tối hôm Kwon Yoo Dong gặp chuyện đi” Triệu Ngọc vội hỏi: “Bình thường Kwon Yoo Dong đi đâu cũng có vệ sĩ, nhưng vì sao ngày đó lại không có?”

“Có… Có mang theo…” Tài xế cố nhớ lại, thành thật trả lời: “Nhưng mà đến lúc đi chơi thì Hội trưởng Kwon đuổi tất cả bọn họ đi!”

“Đuổi đi?” Triệu Ngọc nhận ra tính quan trọng của vấn đề, vội hỏi: “Vì sao vậy?”

“Ông ta thường xuyên như vậy” Tài xế trả lời: “Mấy người vệ sĩ đó đều do bà chủ sắp xếp, Hội trưởng Kwon sợ bọn họ bép xép với bà chủ cho nên cố ý đuổi người đi…”

“Hơn nữa, mấy chỗ vui chơi đều là tài sản của Hội trưởng Kwon, không sợ xảy ra chuyện! Với lại…” Tài xế lại nói: “Thể trạng của Hội trưởng Kwon rất cường tráng, là nhân vật lợi hại có tiếng, cho dù không cần vệ sĩ thì người bình thường cũng không làm gì được ông ta cả!”

“Trước đó ông nói…” Triệu Ngọc lại hỏi: “Sau khi về nhà, ông ta cố ý điều cả ông đi luôn? Chuyện này có khác thường không?”

“Đúng, đúng là hơi khác thường!” Tài xế gật đầu: “Bình thường thì tôi lái xe vào biệt thự, đưa ông ta vào tận cửa biệt thự luôn!”

“Nhưng ngày hôm đó, ông ta lại bảo tôi dừng xe ở cửa lớn, sau đó tự mình xuống xe đi vào!”

“Hả?” Triệu Ngọc lại hỏi: “Ông xác định ông nhìn thấy ông ta đi vào trong biệt thự chứ?”

“Đúng” Tài xế nói: “Trên xe có cài thiết bị cảm ứng, cho nên cửa lớn lúc ấy đã mở rồi, nhưng cửa có hơi tối cho nên tôi dùng đèn xe soi đường cho ông ta, nhìn ông ta đi vào trong biệt thự…”

“Vậy… Ông có để ý thấy điều gì khác thường hay không?”

“Không… Không có đâu nhỉ?” Tài xế nói: “Điều khác thường duy nhất chính là ông ta không để tôi lái xe đi vào! Cậu có biết không, từ cửa chính đi đến biệt thự phải đi một khoảng khá xa, bình thường ông ta rất lười, chẳng bao giờ chịu đi một bước!”

“Ngày hôm đó, ông ta uống nhiều không?”

“Chuyện này cũng khó mà nói được” Tài xế nói: “Xem trạng thái ông ta thì hầu như ngày nào cũng như nhau mà? Ngày hôm đó hình như cũng không khác gì, tửu lượng của Hội trưởng Kwon rất cao, tôi chưa từng thấy ông ta say xỉn bao giờ…”

“Lúc ông ta chơi đùa…” Triệu Ngọc lại hỏi: “Có xuất hiện tình hình nào ngoài ý muốn không?”

“Hình như không có thì phải? Cơ bản cũng giống thường ngày, lấy cớ đi nói chuyện làm ăn nhưng trên thực tế là đi tìm mấy cô gái để tiêu khiển…” Tài xế thở dài: “Trước kia thì tôi không dám nói, nhưng mà giờ hội trưởng đã mất, bị phu nhân biết cũng chẳng sao cả!”

“Vậy…” Triệu Ngọc lại hỏi: “Ngày hôm đó có cô gái nào mới tới không? Ông ta xảy ra quan hệ với ai?”

“Ừm… Chuyện này… Chuyện này…” Tài xế bị hỏi ngây người, nhất thời không biết phải trả lời như thế nào.

“Này!” Nhưng đúng lúc này, ngoài cửa lại đột nhiên có một tiếng la: “Mấy người ở trong này làm gì?”

Triệu Ngọc và Lee Jin Ju quay đầu lại, hóa ra là đội trưởng Ku đã quay lại, thú vị nhất là khóe mắt đội trưởng Ku bị người ta đánh trúng, giờ đang sưng lên rất to.

“Không sao đâu” Lee Jin Ju vội vàng chỉ vào tài xế giải thích: “Chúng tôi chỉ muốn xem ông ta có việc gì không thôi! Chúng tôi lo lắng kẻ địch dương đông kích tây, cố ý dẫn các anh đi khỏi…”

Hộc hộc, hộc hộc…

Đội trưởng Ku thở hổn hển, tuy không nhận ra sơ hở gì nhưng vẫn cảm thấy hoài nghi, vì thế hỏi một câu: “Những tên đó là bị mấy người dẫn tới đây à?”

“Ừm…” Triệu Ngọc mở miệng, lại không biết trả lời như thế nào mới tốt.

“Tôi thấy bọn họ trên hành lang” Lee Jin Ju lại nói ngay không chút nghĩ ngợi: “Tôi thấy bọn họ không giống người tốt cho nên hỏi bọn họ vài câu, kết quả là bị bọn họ đuổi giết!”

“Làm sao vậy, đội trưởng Ku?” Lee Jin Ju nghiêm mặt lên, không chút khách sáo trả lời: “Tôi cứ cảm thấy ông có vẻ bất an trong lòng, có chuyện gì sao?”

“Ừm…” Một câu này chặn ngang khiến đội trưởng Ku không biết nói gì, im lặng hồi lâu mới nói: “Những người đó đều là cấp dưới của Ahn Seon Soo!”

“Tôi đoán chắc là bọn chúng muốn tìm tài xế để trả thù nhỉ?”

“Vậy ông nên tăng số người bảo vệ chỗ này đi” Lee Jin Ju nhân cơ hội ra lệnh: “Không chỉ bảo vệ tài xế mà còn phải khống chế người của Ahn Seon Soo nữa!”

“Nếu bọn họ đến Hội thương nghiệp Kim Kyu gây chuyện thì ông không dễ chịu lắm đâu!”

“Vâng, tôi hiểu!” Đội trưởng Ku nhanh chóng bảo đảm: “Tôi nhất định sẽ làm tốt chuyện này!”

“Được, vậy các ông tiếp tục làm việc đi!” Lee Jin Ju ra hiệu cho Triệu Ngọc đứng dậy: “Chúng tôi không cản trở ông nữa, khi nào về nhớ gửi khẩu cung cho tôi nhé!”

“Vâng…” Đội trưởng Ku nhanh chóng đồng ý.

Thế là Triệu Ngọc và Lee Jin Ju dễ dàng rời khỏi phòng bệnh, họ nhìn thấy bên ngoài đang có rất nhiều người quỳ trên đất.

Tất cả những tên hung đồ kiêu ngạo hung hãn trước đó đã bị nhân viên điều tra bắt lấy, ai cũng thành thật quỳ trên mặt đất, bị đeo còng theo thứ tự…

⚝ ✽ ⚝

“Anh xấu xa thật đấy” Vừa về đến xe, Lee Jin Ju đã không nhịn được nã pháo với Triệu Ngọc: “Anh đã sớm nhận ra hai tên kia là người của Ahn Seon Soo rồi đúng không?”

“Như vậy cũng tốt!” Triệu Ngọc lại cảm thấy mình rất tốt bụng: “Đánh đám cấp dưới này của Ahn Seon Soo một phen, cho bọn chúng biết cảnh sát đang cao độ chú ý bọn chúng!”

“Chỉ cần bọn chúng đừng có tới làm loạn thì mục đích của kẻ chủ mưu sau màn sẽ không thành…”

“Anh lúc nào cũng có lý do!” Lee Jin Ju lắc đầu: “Đội trưởng Ku sớm muộn gì cũng sẽ thẩm vấn rõ ràng mọi chuyện, ông ta sẽ biết tất cả những chuyện này đều là do anh gây ra, đến lúc đó…”

“Đến lúc đó, dù sao vẫn còn có cô mà! Ông ta tuyệt đối không dám làm gì tôi đâu, nhưng nói đi nói lại…” Triệu Ngọc nhìn Lee Jin Ju rồi cười nói: “Hai câu mà cô nói với đội trưởng Ku rất có trọng lượng đấy!”

“Sao hả, cô vẫn cảm thấy vị đội trưởng đội điều tra diện rộng này có vấn đề à?”

“Không nói những chuyện này nữa” Lee Jin Ju hỏi ngược lại: “Tôi hỏi anh, vừa rồi anh thẩm vấn người tài xế như vậy, rốt cuộc là muốn biết chuyện gì?”

“Chẳng lẽ… Anh hoài nghi cái chết của Kwon Yoo Dong có liên quan tới vợ của ông ta – Heo Mi Na à?”