Chương 2048 Chuyện cũ của nhà giàu (2)
“Kwon Yoo Dong đột nhiên bị hại, khiến tôi vô cùng kinh ngạc!” Heo Mi Na run giọng nói: “Không, phải là sợ hãi mới đúng! Lúc ấy tôi nhận định, chắc chắn ông ta đã bị Su Min Chul giết chết!”“Bởi vì, việc để cho ông ta chết trong nhà mình rõ ràng là một lời cảnh cáo!”
“Cảnh cáo tôi rằng kế hoạch giết người của chúng tôi đã bị ông ta biết rồi!” Heo Mi Na mở to mắt như bị thần kinh: “Lúc ấy, tôi thậm chí tuyệt vọng muốn tự sát”
“Tôi phát hiện mình vừa đáng cười lại vừa đáng buồn, thật sự không muốn sống nữa…”
“Vào lúc đó, chỉ có một việc là tôi không rõ” Heo Mi Na ngẩng đầu lên, ánh mắt tan rã, nói: “Tôi từng nghe nói tới vụ án con ngươi đen, hơn một tháng trước, trên đường Kim Kang có một nữ nhân viên ngân hàng bị hại!”
“Hung thủ lấy mắt của cô ta đi, đổi thành một viên đá màu đen”
“Tôi rất tò mò, không hiểu vì sao chồng của tôi chết theo kiểu này?”
“Mới đầu, tôi cho rằng do Su Min Chul cố ý, ông ta cố ý bắt chước thủ pháp gây án của hung thủ con ngươi đen để giết chết Kwon Yoo Dong, khiến cảnh sát cho rằng vụ án này có liên quan tới vụ án con ngươi đen, dời tầm mắt của cảnh sát đi…
“Nhưng mà, sau này tôi càng nghĩ càng cảm thấy không đúng” Heo Mi Na nói: “Nếu chỉ là bắt chước sát thủ con ngươi đen thì cảnh sát chắc đã sớm kết án mới đúng chứ?”
“Chẳng lẽ là Su Min Chul quen biết tên sát thủ con ngươi đen, cho nên thuê tên sát thủ con ngươi đen kia giết chết Kwon Yoo Dong?”
“Sao đó, tôi từ từ bình tĩnh lại, khi đó, Wang Yarn đã về đây!” Heo Mi Na tiếp tục nói: “Lúc này tôi mới nhận ra có thể mọi chuyện không tồi tệ như tôi nghĩ”
“Nếu Su Min Chul thật sự đã biết kế hoạch của chúng tôi, như vậy tại sao Wang Yarn vẫn an toàn trở về?”
“Cho nên, tôi bảo Wang Yarn đi qua chỗ Su Min Chul tìm hiểu tin tức, kết quả, Wang Yarn trở về nói cho tôi biết, hình như Su Min Chul không biết gì cả, ông ta cũng đang phái người điều tra hỏi thăm xung quanh!”
“Hơn nữa…” Heo Mi Na lại nhìn Triệu Ngọc, nói: “Tôi cũng nghĩ giống như cậu, nếu Su Min Chul đã liên hợp đại bộ phận cổ đông, đối phó với chúng tôi trong lúc mấu chốt này thì ông ta càng không nên mạo hiểm giết chết Kwon Yoo Dong, tự nhóm lửa đốt lên người mình chứ?”
“Tôi biết, tài liệu tôi đưa cho Ban Tình báo quốc gia tuy không thể khiến Su Min Chul sụp đổ, nhưng mà ông ta đã bị bên cảnh sát theo dõi rồi!”
“Nếu ông ta biết Kwon Yoo Dong muốn hạ độc hại chết ông ta, vậy thì ông ta càng không nên giết người! Chỉ cần lấy thuốc độc ra là có thể dễ dàng buộc tội Kwon Yoo Dong!”
“Vì thế, tôi bắt đầu suy xét…” Heo Mi Na lại nói: “Có khi nào Su Min Chul vốn dĩ không biết chuyện hay không? Có khi nào đây là âm mưu của những người khác, giết chết Kwon Yoo Dong, khiến Kim Kyu nội loạn?”
“Vừa nghĩ đến đây, tôi không thể tránh khỏi mà nhớ tới Ahn Seon Soo” Heo Mi Na nói: “Ahn Seon Soo và Kwon Yoo Dong là một đôi tử địch trời sinh, có lẽ Ahn Seon Soo không muốn nhìn thấy Kwon Yoo Dong trở thành hội trưởng, cho nên đã mưu sát ông ta?”
“Mà trong kế hoạch ban đầu, chúng tôi cũng đã liệt người này vào danh sách mục tiêu, tôi đã sớm sai Wang Yarn dùng thân phận của Hội thương nghiệp Kim Kyu tặng cho ông ta một món quà lớn!”
“Cho nên, sau khi luôn mãi suy xét, tôi quyết định cược một lần, dù Kwon Yoo Dong đã tử vong nhưng kế hoạch vẫn tiếp tục, cho nên mới xảy ra những chuyện sau này…”
“Chuyện tài xế đúng là tôi tự biên tự diễn, mục tiêu của tôi là muốn đập chết Ahn Seon Soo, khiến ông ta vĩnh viễn không thể uy hiếp được tôi nữa!”
“Nếu ông ta chính là hung thủ giết chết Kwon Yoo Dong, tôi đây chẳng khác nào đã báo thù cho chồng mình! Nếu không phải thì tôi cũng nhân cơ hội này để diệt trừ một cái đinh trong mắt…”
“Chỉ tiếc, trời không chiều lòng người, Ahn Seon Soo vậy mà không bị đập chết!”
“Lúc ấy, Wang Yarn đã dùng ống nhòm nhìn thấy Ahn Seon Soo đứng bên cửa sổ mới khởi động quả cầu sắt! Mạng của ông ta quá lớn…”
Nghe đến đó, bỗng nhiên Lee Jin Ju nhớ tới chuyện gì, muốn mở miệng hỏi Heo Mi Na.
Kết quả, Triệu Ngọc mắt nhanh mồm lanh cướp lời của Lee Jin Ju, hỏi Heo Mi Na: “Như vậy… Sau đó thì thế nào? Cái chết của Su Min Chul có nằm ngoài dự liệu của bà không?”
Triệu Ngọc vừa cướp lời như vậy, Lee Jin Ju lập tức hiểu ra điều gì, đành phải im lặng không lên tiếng.
“Vấn đề này thì tôi không biết trả lời cậu thế nào cả!” Heo Mi Na nói với vẻ mặt rét lạnh: “Về cái chết của ông ta, tôi cũng không nói được mình có cảm giác như thế nào! Hình như không có cảm giác gì đặc biệt thì phải?”
“Vậy… Nói về quá trình đi!” Triệu Ngọc nói: “Lần này, tôi lại đoán đúng rồi chứ?”
“Hoàn toàn đúng, thậm chí không sai chút nào!” Heo Mi Na nói: “Tuy tôi không thể xác định liệu Su Min Chul có chết vào ngày này hay không, nhưng mà kế hoạch đã định ra từ trước thì vẫn phải chấp hành đúng hạn!”
“Đêm qua, tôi cố ý phái Cho Suk xuất hiện bên ngoài biệt thự của Su Min Chul, để anh ta bại lộ trong video theo dõi, nhưng mà anh ta chỉ lộ mặt mà thôi, sau đó thì anh ta không làm chuyện gì khác cả!”
“Không thể không nói, trong đêm đó, tôi rất lo âu” Heo Mi Na nói: “Tôi đã sắp xếp cơ sở ngầm chờ sẵn bên ngoài biệt thự của Su Min Chul, bởi vì một khi có người phát hiện Su Min Chul trúng độc thì chắc chắn sẽ đưa ông ta vào bệnh viện”
“Dựa theo kế hoạch ban đầu, Su Min Chul nên phát độc vào lúc nửa đêm chừng mười hai giờ mới đúng, nhưng mà trong biệt thự lại hoàn toàn không có động tĩnh gì…”
“Thời gian trôi đi, bên ngoài lại mưa, tâm lý của tôi càng ngày càng không nắm chắc, tôi còn tưởng rằng đã xuất hiện tình huống gì đó ngoài ý muốn rồi, hoặc là Su Min Chul đã sớm phát hiện, hoặc hôm nào đó ông ta đã quên uống thuốc”
“Đợi đến lúc bình minh, tôi vốn tưởng rằng kế hoạch đã thất bại, nhưng vào lúc đó, người của tôi bỗng nhiên gửi tin về…”
“Vì thế, tôi gấp gáp dẫn người của tôi chạy đến đây, nhưng không ngờ vẫn xảy ra một chút ngoài ý muốn nho nhỏ”
“Dựa theo kế hoạch, hẳn là Kwon Yoo Dong dẫn người chạy qua đó, sau đó thừa dịp hiện trường hỗn loạn, đánh tráo lọ thuốc về.
“Nhưng mà Kwon Yoo Dong đã chết, chuyện này chỉ có thể do tôi làm”
“Nhưng thật không ngờ, cho dù chúng tôi sống gần nhau như vậy, nhưng chờ lúc tôi chạy tới nơi thì Su Min Chul đã bị đưa đến bệnh viện rồi”
“Bởi vậy, tôi chỉ có thể dùng lá bài tẩy là Cho Suk trước, để cho người của Su Min Chul đi kiểm tra camera, đợi đến lúc bọn họ phát hiện Cho Suk thì sự chú ý cũng bị hấp dẫn qua đó!”
“Mà lúc này, tôi lén lút vào phòng ngủ của Su Min Chul, cầm lọ thuốc chứa thuốc độc và cả lọ thuốc rỗng kia đi…” Heo Mi Na chỉ vào hai lọ thuốc trên bàn trà: “Đồng thời, tôi còn in vân tay của Cho Suk lên cốc thủy tinh của Su Min Chul!”
“Như vậy sẽ tạo thành chứng cứ giả là Cho Suk lẻn vào phòng ngủ của Su Min Chul, giết Su Min Chul bằng thuốc độc!”
“Tôi cho rằng…” Heo Mi Na bất đắc dĩ lắc lắc đầu: “Chỉ cần có thể lén lút xử lý hai lọ thuốc này thì sẽ không có ai hoài nghi tôi nữa!”
“Nhưng thật không ngờ… Haizzz…”
Nghe thấy Heo Mi Na khai báo quá trình giết người, những người tại hiện trường có người cảm thán, lộ ra những vẻ mặt phức tạp khác nhau.
Mấy cấp dưới của Su Min Chul trợn mắt nhìn Heo Mi Na, hiển nhiên vô cùng tức giận.
Nhưng mà cấp dưới của Heo Mi Na thì khác, trong mắt bọn họ lại tràn ngập đồng tình.
Cuối cùng, sau khi Heo Mi Na nói xong, có một cấp dưới lớn tuổi đứng dậy, ngăn Heo Mi Na ở phía sau và nói: “Bà Heo, chúng tôi đều là nhân viên của nhà họ Heo ngày xưa, bà cứ yên tâm, cho dù có xảy ra chuyện gì đi nữa, chúng tôi đều đứng về phía bà!”
“Đúng thế!” Người đứng ở phía trước nói: “Bây giờ chúng tôi sẽ bảo vệ bà rời khỏi nơi này, ai muốn ngăn cản bà thì phải qua được cửa ải của chúng tôi trước!”
⚝ ✽ ⚝
Nghe thấy câu nói này, Lee Jin Ju căng thẳng nắm chặt súng của mình.
“Không!” Ai ngờ, Heo Mi Na lại xua tay nói: “Cảm ơn ý tốt của mọi người, không cần đâu! Nếu kế hoạch của tôi đã bại lộ thì chạy trốn cũng không có ý nghĩa gì nữa!”
“Mọi người đã làm rất nhiều cho nhà họ Heo chúng tôi rồi, không nên kéo mọi người vào vụ này!”
“Bà Heo…” Mấy người cấp dưới sốt ruột.
Heo Mi Na đứng lên, giơ tay ra hiệu im lặng, sau đó mới trịnh trọng nói với Triệu Ngọc: “Cậu cảnh sát, tôi nhận tội, tôi sẽ đi với các cậu!”
“Nhưng mà trước khi đi, tôi có thể nhờ cậu một chuyện hay không? Xin cậu nhất định phải tìm ra hung thủ đã sát hại Kwon Yoo Dong! Làm ơn!”
Nói xong, Heo Mi Na khom lưng chín mươi độ trước mặt Triệu Ngọc…