Chương 2049 Thế giới rực rỡ
Mưa dầm liên miên, bao phủ cả thành phố to lớn trong khói mù và ẩm ướtMấy chiếc xe cảnh sát chạy trên đường lớn, Heo Mi Na ngồi trên chiếc xe cảnh sát chính giữa, bị áp giải về Sở Cảnh sát Seoul tiếp nhận thẩm tra xử lý.
Mà xe của Lee Jin Ju thì chạy ở vị trí cuối cùng của đoàn xe.
“Rất nhiều năm trước, trong chốn giang hồ từng có một tin đồn…” Lee Jin Ju vừa lái xe, vừa nói với Triệu Ngọc trên ghế lái phụ: “Nói rằng năm đó, Su Min Chul vì muốn leo lên vị trí cao mà không tiếc giết chết cha của Heo Mi Na là Heo Son Gook, cướp đi công ty của nhà họ Heo!”
“Thậm chí còn nói rằng Su Min Chul đã chiếm đoạt mẹ của Heo Mi Na…”
“Hả?” Triệu Ngọc cảm thấy bất ngờ: “Tình tiết này sao mà quen thuộc thế nhỉ!”
“Đương nhiên” Lee Jin Ju gật đầu: “Tất cả những tin này đều là tin vịt mà thôi, tôi có điều tra hồ sơ, cũng hỏi thăm các cảnh sát hình sự dày dặn kinh nghiệm rồi, toàn là tin vịt, giả dối hư ảo cả thôi”
“Có lẽ là có kẻ ngứa mắt Su Min Chul, cố ý tạo ra tin đồn chăng?”
“Nhưng mà những lời như thế đã truyền vào tai Heo Mi Na” Triệu Ngọc nói: “Chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến bà ta, khiến bà ta nảy sinh suy nghĩ muốn báo thù…”
“Đáng tiếc, mẹ của Heo Mi Na đã qua đời” Lee Jin Ju lại nói: “Nếu bà ta còn sống, có lẽ có thể nói cho chúng ta biết những chuyện không ai biết năm đó nhỉ?”
“Ừm… Có lẽ vậy…” Triệu Ngọc ấn một dấu tay vào cửa kính thủy tinh của xe, sau đó ngắm cảnh mưa bên ngoài xuyên qua dấu tay của mình.
“Đúng rồi” Lee Jin Ju lại nói: “Anh làm sao mà làm được thế? Danh hiệu ‘thám tử lớn’ đúng là danh bất hư truyền!”
“Không có gì, chỉ là tôi nắm rõ những quy tắc giang hồ này hơn những người khác thôi!” Triệu Ngọc lạnh nhạt nói: “Từ đêm qua, tôi đã bắt đầu hoài nghi Heo Mi Na rồi!”
“Tôi đã điều tra rất nhiều hạng mục mà Kwon Yoo Dong tham dự, tất cả đều được làm rất gọn gàng ngăn nắp, vô cùng sạch sẽ, ai cũng biết Kwon Yoo Dong chỉ là một kẻ mãng phu, ông ta có thể làm được như vậy, chắc là được Heo Mi Na chỉ huy ở phía sau màn”
“Cho nên, tôi bắt đầu phát giác, sự nóng nảy ngạo mạn của Heo Mi Na có thể chỉ là giả vờ. Người phụ nữ này thật ra có lòng dạ rất sâu, tuyệt đối có khả năng làm ra chuyện tinh vi như vậy”
“Sau đó, khi liên hệ với lai lịch đặc biệt của Heo Mi Na, tôi không thể không càng hoài nghi hơn…”
“Mà khi chúng ta tới hiện trường, sau khi nhìn thấy Heo Mi Na chẳng những xuất hiện trong nhà Su Min Chul mà còn đưa di động cho chúng ta xem hình ảnh của Cho Suk, tôi thậm chí có thể kết luận ngay chủ mưu phía sau màn chính là bà ta!”
“Sau đó, khi tôi xem xét hiện trường xong thì đã đoán được tám, chín phần mười”
“Nếu Wang Yarn và Cho Suk đều được Heo Mi Na thuê thì tôi cho rằng giấu hai người kia ở trong chính nhà bà ta mới là an toàn nhất”
“Cho nên, tôi mới nhắn một tin cho cô em gái đặc công của mình, để cô ấy cùng Tiêu Hàng đến nhà Heo Mi Na một chuyến, không ngờ hai người đó thật sự ở nhà bà ta, thế là bị bắt luôn!”
“Anh…” Lee Jin Ju muốn nói gì đó, nhưng mà không dám mở miệng.
“Tôi biết, Đinh Lam và Tiêu Hàng qua đó bắt người hơi không hợp quy tắc, nhưng mà…” Triệu Ngọc nói: “Không thể tin được đội điều tra diện rộng nữa, người của cô cũng khó mà nói có vấn đề gì hay không, cho nên dùng người của tôi là yên tâm nhất”
“Lỡ như không điều tra được gì thì hai người bọn họ cũng có thể toàn thân mà lui, không gây ra rắc rối gì cho các cô cả.
Cô cứ yên tâm đi” Triệu Ngọc mỉm cười: “Hai người bọn họ chỉ là diễn viên khách mời thôi, chờ đến lúc cô viết báo cáo thì cứ đổi thành người của cô là được!”
“Tất cả những việc này đều được hoàn thành dưới sự chỉ huy anh minh của cảnh sát Lee Jin Ju, hoàn mỹ đến thế nào chứ?”
“Tôi không phải là hạng người tham công” Lee Jin Ju nhấn mạnh, lại nghiêm túc hỏi: “Triệu Ngọc, ban nãy, anh đã ngăn cản tôi mở miệng, có phải anh biết tôi muốn hỏi gì không?”
“Biết, đương nhiên là chuyện của đội trưởng Ku rồi!” Triệu Ngọc nói: “Heo Mi Na cố ý nhấn mạnh là Wang Yarn lợi dụng ống nhòm để quyết định thời gian dùng quả cầu sắt”
“Nhưng trên thực tế, người trong đại sảnh khách sạn nhiều như vậy, lỡ như Ahn Seon Soo không đứng bên cửa sổ thì phải làm sao đây?”
“Ừm, tôi cũng nghĩ như vậy đấy!” Lee Jin Ju nói: “Có lẽ đội trưởng Ku đã biết chuyện gì đó rồi!”
“Vô ích thôi!” Triệu Ngọc nói: “Tôi ngăn cô lại là muốn nói cho cô điều này! Cho dù ba người Heo Mi Na, Wang Yarn và Cho Suk có một mực khẳng định đội trưởng Ku có tham dự vào kế hoạch đó, nhưng mà…”
“Ở trên toà án, lời nói của bọn họ không có hiệu lực!”
“Dù sao thì bọn họ vốn là hai bên đối lập…”
“Tôi biết…” Lee Jin Ju nói: “Sở dĩ Heo Mi Na không nhắc đến đội trưởng Ku, không chừng là muốn bảo vệ ông ta nhỉ?”
“Chúng tôi đã âm thầm điều tra rồi, nếu đội trưởng Ku thật sự có tham gia thì chỉ sợ cũng là vì trừ hại thay xã hội thôi nhỉ?”
“Suy nghĩ thử xem” Triệu Ngọc nói: “Heo Mi Na lén lút gặp đội trưởng Ku, hơn nữa còn nói cho ông ta biết rằng khi ông ta đến khách sạn, chỉ cần ép Ahn Seon Soo đến cạnh cửa sổ là được, những chuyện khác thì không cần quan tâm”
“Nếu sự thật là như thế thì các cô cũng không làm gì được đội trưởng Ku”
“Cho nên…” Triệu Ngọc nói với Lee Jin Ju: “Tôi mới ngăn cản cô, không cho cô nhắc tới đội trưởng Ku. Trong lúc đó, cô không nên liên lụy đến cái tên này thì hay hơn!”
“Haizzz! Thật ra…” Lee Jin Ju nói: “Đội trưởng Ku thật sự là người tốt đấy, đã bao nhiêu năm rồi, ông ấy vẫn kiên trì trên con đường này, đấu tranh với những phần tử bất hợp pháp, chưa từng nhận hối lộ, chưa từng cúi đầu…”
“Chính vì thế mới rơi vào cảnh cô độc như hôm nay. Ahn Seon Soo thuê kẻ lừa đảo, chẳng những lừa gạt vợ của đội trưởng Ku đi mà cuối cùng còn thiết kế hãm hại, khiến vợ của ông ấy rơi xuống biển…”
“Tôi nghĩ, nếu không phải có thêm mối hận đoạt vợ như vậy, có khi nào đội trưởng Ku sẽ không phối hợp với Heo Mi Na hay không? Người tốt vì sao lại không có kết quả tốt cơ chứ?”
“Nếu như vậy…” Triệu Ngọc nói: “Thì những chuyện này toàn là chuyện nhà của các cô, tôi không quản được! Các cô tự xem thế nào rồi xử lý đi!”
“Trên thế giới này, thật sự không phải cứ không đen thì trắng, mà là màu sắc rực rỡ, đủ mọi màu sắc…”
Nói xong, Triệu Ngọc quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, mưa dầm kín trời, một bầu u ám.
Nhưng hắn biết, sau khi hết mưa, mặt trời sẽ lại xuất hiện, tất cả mọi thứ sẽ trở nên tràn đầy sức sống, sặc sỡ sắc màu…
⚝ ✽ ⚝
Một giờ sau, tại Sở Cảnh sát Seoul, trong một văn phòng nào đó.
“Wow, em đã giúp anh bắt được tội phạm đấy!” Đinh Lam cười nói: “Anh rể à, hôm nay anh phải đi Doota dạo phố với em, quẹt thẻ của anh có được không?”
“Yêu cầu của tôi không cao” Tiêu Hàng nói: “Ăn một bữa hải sản là được, hai cân tôm hùm có được không?”
“Ha ha… Ha ha…” Đối mặt với yêu cầu của hai người, Triệu Ngọc ha ha mấy tiếng nhưng trên mặt không có nụ cười.
“Sao thế anh rể?” Đinh Lam nói: “Hai tên kia khó đối phó lắm đó, toàn là kẻ liều mạng thôi, em và Tiêu Hàng suýt nữa đã bị thương rồi! Chắc là anh không nhỏ mọn như vậy đâu nhỉ?”
“Ha ha…” Triệu Ngọc lại ha ha hai tiếng, nói: “Hai người tự đi đi, tất cả chi tiêu cứ ghi vào thẻ của tôi là được! Muốn bốn cân tôm hùm cũng không thành vấn đề…”
“Không thể nào?” Đinh Lam phát hiện Triệu Ngọc khác thường, lập tức kéo cánh tay Triệu Ngọc vừa làm nũng vừa hỏi han: “Không phải đã phá án rồi à? Sao anh vẫn rầu rĩ không vui vậy?”
“Chuyện bên Hội thương nghiệp thì đúng là đã kết thúc, nhưng mà…” Lúc này, Lee Jin Ju từ bên ngoài đi vào, cầm một xấp tài liệu thật dày và nói với mọi người: “Nhưng vụ án con ngươi đen thì càng ngày càng phiền toái rồi!”
“Hả? Vụ án con ngươi đen?” Đinh Lam mở to mắt.
“Buổi sáng hôm nay…” Lee Jin Ju giao tài liệu cho Triệu Ngọc: “Bên Seongnam lại xảy ra một vụ án con ngươi đen mới rồi!”
“Hả? Không thể nào?” Đinh Lam và Tiêu hàng há hốc mồm.
“Thần thám Triệu à!” Lee Jin Ju mắt hàm kính ý nói: “Có lẽ bây giờ chúng ta phải sang Seongnam một chuyến rồi! Anh nói không sai, cô gái tên Masako kia đúng là không phải nhân vật đơn giản.
“Nói không chừng, khi chúng ta tới nơi thì cô ta đã bắt được hung thủ rồi!”