← Quay lại trang sách

Chương 2068 Nói lời động trời

“Anh cảnh sát, anh cảnh sát…” Choi Dong San lắc đầu nói: “Tôi không hề nói dối, tôi thật sự không hiểu anh có ý gì!”“Cái chết của Kwon Yoo Dong không hề liên quan gì tới tôi cả, thật đấy, thật mà…”

“Ồ… Thật sao?” Triệu Ngọc mỉm cười nói: “Nếu như anh đã không chịu thành thật khai báo, vậy thì tôi sẽ thay anh nói ra tất cả nhé!”

“Thật đáng tiếc, nếu anh có thể chủ động khai báo, cân nhắc đến nỗi bất hạnh của người nhà là anh thì tôi thật sự có thể tha cho anh một mạng! Nhưng nếu như anh đã lựa chọn như vậy thì chẳng còn biện pháp nào nữa rồi!”

“Choi Dong San, anh vẫn chưa nhìn rõ sao? Nếu chúng tôi không nắm giữ chứng cứ xác thực thì tại sao lại bắt giữ anh chứ?”

“Trong số những người các anh, đã có người nhận tội rồi!”

“Yoo Wan Jin, Ha Seong, Park Yu Shun, Lee Hyun Mi…” Triệu Ngọc nheo mắt lại: “Anh thử đoán xem, là ai đã nhận tội đầu tiên?”

Ai ngờ, sau khi nghe nói như thế, Choi Dong San chợt bừng tỉnh, không ngờ lại không nói thêm một câu nào nữa.

“Được rồi, được rồi… Anh không tin đúng không?” Triệu Ngọc cười nói: “Vậy thì tôi sẽ lấy lời khai của bọn họ ra đọc cho anh nghe một lần, tôi sẽ nói từ đầu đến cuối cho anh nghe!”

“Ryoo Bul Seong ích kỷ đã hại chết vợ và con của anh, khiến anh thù hận anh ta!” Triệu Ngọc nói: “Đồng thời, nhóm người Ha Seong và Park Yu Shun cũng giống như anh, người thân của họ đều là do Ryoo Bul Seong hại chết!”

“Thế nhưng Ryoo Bul Seong chỉ phải chịu sự khiển trách của dư luận chứ không phải chịu chế tài pháp luật, cho nên lúc đó, trong lòng các anh đã từng nghĩ tới việc phải dùng biện pháp của mình để trừng phạt anh ta!”

“Nhưng mà các anh đều là công dân tuân theo pháp luật, những suy nghĩ báo thù này chỉ được các anh ấp ủ trong lòng”

“Là thành viên trong gia đình có người bị hại do vụ hỏa hoạn, các anh bị tổn thương nghiêm trọng, mỗi tháng đều cố định đi tới giáo đường để tham gia hội giúp đỡ, ở trong hội này, các anh đã gặp được ‘quý nhân’ của mình!”

“Quý nhân này có thể cảm thông và lý giải nỗi thống khổ của các anh, cũng có thể cảm nhận được nỗi hận thù của các anh, cho nên hắn ta đã đề xuất phải dùng thủ đoạn cực đoan để giúp các anh hóa giải mối hận thù”

“Cho nên hắn ta bắt đầu dạy bảo các anh phải báo thù như thế nào mới có thể giải tỏa được mối hận trong lòng đúng không? Khi nghe xong kế hoạch của hắn ta, các anh đều bị ngọn lửa báo thù làm cho choáng váng đầu óc, đồng ý với kế hoạch của hắn ta, bắt đầu tham dự vào…”

“Các anh cũng biết, sức ảnh hưởng của vụ xe buýt quá lớn, một khi Ryoo Bul Seong tử vong thì cảnh sát tất nhiên sẽ nghi ngờ các anh”

“Cho nên các anh không thể tự mình ra tay, cần trao đổi với người có mối hận thù khắc cốt ghi tâm giống mình, mà người này lại chính là Yoo Wan Jin!”

“Trong một vụ tai nạn xe, Yoo Wan Jin đã mất đi vợ của mình, trong bụng cô ấy còn có một đứa con” Triệu Ngọc nói: “Thế nhưng bởi vì vấn đề lai lịch nên kẻ lái xe gây chuyện vẫn ung dung ngoài vòng pháp luật, còn Kwon Yoo Dong thấy chết không cứu kia thì càng thêm đáng hận, thực sự chính là một kẻ cặn bã!”

“Cho nên dưới sự chỉ đạo của quý nhân kia, các anh quyết định làm một vụ trao đổi giết người, các anh sẽ giúp Yoo Wan Jin báo thù trước, giết chết người lái xe gây chuyện là Lee Il Yeon và kẻ thờ ơ Kwon Yoo Dong, sau đó, Yoo Wan Jin sẽ giúp đỡ các anh giết chết Ryoo Bul Seong!”

“Thế là tất cả các anh đều có chứng cứ ngoại phạm, sẽ trốn thoát khỏi sự điều tra của cảnh sát”

“Lại bởi vì các anh không có mối quan hệ mật thiết với Lee Il Yeon và Kwon Yoo Dong, cho nên dù hai người kia chết, cảnh sát cũng không có khả năng nghi ngờ các anh!”

“Không thể không nói rằng kế hoạch đúng là rất kín kẽ, nhưng mà các anh không để ý tới một vụ, đây con mẹ nó chính là vụ án con ngươi đen!” Triệu Ngọc nói: “Kẻ xúi giục các anh chính là sát thủ con ngươi đen!”

“Ba người đều bị đổi tròng mắt, anh nói xem, chúng tôi có thể không liên kết các anh lại với nhau hay sao?”

“Các anh cho rằng đổi đi con mắt của người chết, để người chết mang theo con ngươi đen mà qua đời là sự trả thù tốt nhất! Thế nhưng, các anh hỏi bản thân mình một câu xem, trong lòng các anh thật sự dễ chịu sao?”

Nghe Triệu Ngọc nói như vậy, Choi Dong San lại cúi đầu xuống lau mồ hôi một lần nữa, anh ta có vẻ nhăn nhó, dường như đã bị Triệu Ngọc nói trúng tim đen.

“Được rồi, vẫn không phục đúng không?” Triệu Ngọc cười lạnh: “Tiếp theo đây, tôi sẽ giảng giải cho anh nghe về quá trình phạm tội của các anh, nếu như hôm nay đã đưa anh tới đây thì tôi sẽ nói cho anh biết anh đã giúp đỡ bọn họ giết chết Kwon Yoo Dong như thế nào!”

Nói xong, Triệu Ngọc mở tài liệu ra, nhưng vốn dĩ không nhìn vào mà trực tiếp nói với Choi Dong San: “Đây là những gì đã xảy ra vào ngày mà Kwon Yoo Dong bị sát hại, thực ra, ông ta vốn dĩ không hề chết trong biệt thự của nhà mình mà là sau khi tử vong mới bị người khác di chuyển tới đó!”

“Mấu chốt chính là ở đây!” Nói xong, Triệu Ngọc đẩy tư liệu ra, trên đó có đặt tấm ảnh chụp một chiếc xe ba bánh chạy bằng điện.

“Hả?” Nhưng mà khi nhìn thấy tấm ảnh xe ba bánh, Choi Dong San theo bản năng khẽ run rẩy.

Cùng lúc đó, nhóm người Lee Jin Ju đứng ở trong phòng nghe lén lại cứ như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc, bọn họ không thể hiểu được ý của Triệu Ngọc, Kwon Yoo Dong rõ ràng chết ở trong biệt thự của ông ta, nhưng tại sao Triệu Ngọc lại nói là được di chuyển qua đó chứ?

“Vào lúc nửa đêm” Triệu Ngọc thu lại ảnh chụp, tiếp tục nói: “Kwon Yoo Dong dựa theo thói quen cố định của ông ta, ăn cơm, tắm rửa, đến vũ trường, nơi cuối cùng mà ông ta tới chính là hộp đêm mà ông ta mở!”

“Các anh đoán chắc thời gian ông ta rời đi nên đã cho ông ta uống thuốc mê từ trước, nhưng liều lượng được điều chế rất chuẩn, khiến Kwon Yoo Dong không hôn mê ngay lập tức mà chỉ cho là uống rượu quá nhiều”

“Sau đó, Kwon Yoo Dong đi về toilet ở phía Đông, các anh đã ra tay vào lúc đó!” Triệu Ngọc nói: “Kwon Yoo Dong lúc ấy đã rơi vào trạng thái nửa hôn mê, khi đi vào toilet, các anh giải quyết ông ta vô cùng nhẹ nhàng, dùng thuốc mê để khiến ông ta hôn mê hoàn toàn!”

“Tiếp theo, chính là đoạn thần kỳ nhất!” Triệu Ngọc trừng mắt với Choi Dong San: “Sau khi Kwon Yoo Dong hôn mê, các anh cởi bỏ quần áo của Kwon Yoo Dong, sau đó là anh – Choi Dong San đã mặc quần áo của Kwon Yoo Dong vào, cầm ví tiền và điện thoại của ông ta, giả trang thành Kwon Yoo Dong!”

Rào…

Triệu Ngọc nói một câu động trời, trong phòng nghe lén lập tức trở nên ồn ào, mỗi người đều giống như nghe thấy truyện cổ tích vậy, hoàn toàn không thể tin được.

“Tôi sao?” Choi Dong San nhíu mày: “Tôi giả làm Kwon Yoo Dong như thế nào chứ?”

“Khổ người của anh!” Triệu Ngọc vẫn bình tĩnh nói: “Khá tương xứng với Kwon Yoo Dong, những nơi như quán bar đó cực kỳ tối mờ, chỉ cần trang phục của anh là của Kwon Yoo Dong thì sẽ không có ai nghi ngờ cả!”

“Còn nữa, Kwon Yoo Dong thường xuyên đeo kính râm to, sau khi đeo lên thì gần như che khuất nửa khuôn mặt…”

“Mặt khác, ai cũng biết Kwon Yoo Dong đã uống quá nhiều, cho nên dù giọng nói có thay đổi thì cũng sẽ không bị chú ý tới…”

“Tài xế nói rằng đêm đó sau khi Kwon Yoo Dong đi toilet xong thì không tiếp tục trở về quán mà là trực tiếp lên xe đi luôn! Lúc ấy, anh đi bằng cửa sau – nơi vừa hay không có camera giám sát”

“Nhìn thấy anh đột nhiên lên xe, tài xế lúc ấy có hỏi anh mấy câu nhưng anh lại chỉ giả vờ đã say khướt và giục tài xế mau lái xe về nhà!”

“Tài xế là người thành thật, ánh đèn trên xe lại lờ mờ, cho nên ông ta cũng không nghi ngờ điều gì”

“Chỉ là khi ở trên xe, anh lại chơi một chút thủ đoạn nhỏ” Triệu Ngọc nói: “Anh cố ý làm rơi ví tiền ở chỗ hơi xa, chờ đến khi lên xe, anh sẽ bảo tài xế của anh đi nhặt ví tiền!”

“Tài xế đi rồi, còn anh thì…” Triệu Ngọc làm một động tác đưa tay: “Nhanh chóng rút lấy thẻ nhớ trong camera hành trình của ô tô!”

“Bởi vì anh biết một lúc nữa khi xe chạy, camera hành trình sẽ soi rõ anh, cho nên nhất định phải gỡ thẻ nhớ xuống!”