Chương 2171 Cô là sếp?
Bởi vì Triệu Ngọc đi làm nhiệm vụ, phải cảnh giác từng giây từng phút nên hắn vẫn luôn mở máy thăm dò trong đầu ra, cho nên khi nhân viên phục vụ kia thoắt ẩn thoắt hiện ở sau lưng mình, hắn đã biết ngay trên người nhân viên phục vụ mang theo camera!Hơn nữa, máy thăm dò thậm chí có thể dò xét được tất cả các loại hình camera, căn bản chạy không thoát mắt thần của Triệu Ngọc.
Sau đó, Triệu Ngọc lại phát hiện ra mỗi khi phát xong át chủ bài, cô gái ở phía đối diện đều cúi đầu nghịch điện thoại, thế là hắn bắt đầu nghi ngờ những người này có thể là một nhóm.
Sau này, trải qua nhiều lần thăm dò, hắn càng xác định thân phận của những người này, thế mới xảy ra tình cảnh như lúc trước.
Giờ phút này, một đám gian lận bài bạc đã bị phía du thuyền khống chế.
Mà trong phòng quản lý sòng bạc của du thuyền, một người đàn ông mặc âu phục đặt một chồng thẻ đánh bạc được xếp chỉnh tề ở trước mặt Triệu Ngọc.
Người này chính là quản lý sòng bạc, hắn ta cung kính nói với Triệu Ngọc: “Tiên sinh, nơi này có gần ba mươi triệu, mong ngài nhận lấy! Chúng tôi vô cùng cảm ơn ngài đã giúp chúng tôi bắt được đội gian lận bài bạc, sau này, chúng tôi nhất định sẽ lưu ý nhiều hơn, ngăn chặn những chuyện tương tự xảy ra…”
“Đúng vậy…” Anh nhân viên chia bài nói theo: “Hiện tại, việc gian lận bài bạc đúng là tinh vi quá, lại có hẳn một đội gây án dù không hề động vào bài, thật sự rất khó để đề phòng được…”
“Gần ba mươi triệu…” Triệu Ngọc nhìn đống thẻ đánh bạc, mí mắt cũng không thèm nháy một cái, lạnh lùng nói: “Trong số này có hai mươi triệu là của chính tôi. Sao vậy? Các anh muốn dùng tiền gian lận đánh bạc để đuổi tôi đi à?”
“Chuyện này…” Quản lý sòng bạc lập tức hiểu ý của Triệu Ngọc, vội vàng nói: “Vị tiên sinh này, về những gì ngài gặp phải, chúng tôi cảm thấy vô cùng xin lỗi!”
“Nhưng mà đội gian lận bài bạc này thật sự tinh vi quá” Quản lý giải thích: “Chúng tôi đã điều tra bản ghi chép lên thuyền của du thuyền, bọn họ đều lên thuyền Uranus lần đầu tiên, hiện giờ không có biện pháp đề phòng!”
“Có phải anh đã quên rồi không?” Triệu Ngọc không chút khách sáo chỉ ra bên ngoài nói: “Nhân viên phục vụ kia là người của các anh, bây giờ tôi đang nghi ngờ kẻ điều khiển phía sau của đội gian lận này chính là bản thân sòng bạc các anh đấy!”
“Họ đều do các anh chỉ điểm! Tin tức này mà truyền khắp du thuyền thì để tôi xem các anh có còn mặt mũi nào để trốn tránh nữa không!”
“Anh…” Quản lý sòng bạc mặt đỏ đến mang tai, nhanh chóng giải thích: “Không phải như vậy đâu, chúng tôi đã thẩm vấn tên kia rồi, nhân viên phục vụ kia đúng là do du thuyền chúng tôi thuê, nhưng hắn ta bị đội gian lận đánh bài lợi dụng, thật sự không có quan hệ gì với chúng tôi, không tin anh có thể tự mình đi hỏi xem sao!”
“Nói nhảm!” Triệu Ngọc hừ lạnh một tiếng: “Các anh đã đạt thỏa thuận từ lâu, chỉ cần nhân viên phục vụ kia phủi sạch quan hệ với các anh thì các anh sẽ cho hắn ta phí trợ cấp chứ gì?”
“Anh… Anh không thể nói như vậy được!” Quản lý du thuyền sốt ruột: “Anh thế này là hơi quá đáng rồi đấy! Anh xem” Hắn ta chỉ vào rất nhiều thẻ đánh bạc: “Trừ đi hai mươi triệu của anh thì anh đã kiếm lời gần mười triệu, chắc là đủ rồi chứ? Anh… Anh còn muốn như thế nào nữa?”
“Ồ?” Triệu Ngọc rướn thẳng cổ, cười nói: “Sao hả? Anh định giở thói ngang ngược với tôi à? Vậy thì được, tôi không nói chuyện với anh, gọi giám đốc du thuyền hoặc là thuyền trưởng, hoặc là những quản lý khác của các anh tới đây, tôi sẽ nói chuyện với bọn họ!”
“Anh thì tính là vai vế gì chứ!”
“Anh…” Quản lý du thuyền mặt đỏ tía tai, uy hiếp: “Tôi khuyên anh thấy lời thì lấy đi! Đội gian lận bài bạc thật sự không có quan hệ với chúng tôi, những cái này là ranh giới cuối cùng của chúng tôi, nếu anh còn không vừa lòng thì anh phải tự mình gánh chịu tất cả hậu quả đấy!”
“Đừng trách tôi không nhắc nhở anh, đến lúc đó, chỉ sợ ngay cả tiền của chính mình mà anh cũng không lấy được về đâu, đừng có hối hận đấy!”
“Oa! Tôi sợ thật đấy!” Triệu Ngọc cười nói: “Anh đang uy hiếp tôi à? Tôi sống hơn nửa đời người, đến bây giờ mới hiểu được, hóa ra trên biển cũng có đậu xanh rau má nhà nó xã hội đen đấy!”
“Nếu đã như vậy thì tôi cũng cảnh cáo anh một câu!” Triệu Ngọc nói: “Đám gian lận kia không chỉ gian lận bài bạc thôi, bọn họ đã bị cấu thành tội lừa gạt rồi!”
“Cho dù đến cuối cùng bọn họ được phán quyết công bằng thì du thuyền các anh vẫn phải chịu trách nhiệm”
“Cho dù các anh có cùng một hội với nhóm gian lận bài bạc hay không, chỉ cần là chuyện xảy ra ở chỗ các anh thì các anh đều khó thoát khỏi bị liên lụy!”
“Thằng nhóc kia!” Triệu Ngọc đứng dậy, nhẹ nhàng đẩy ngã đống thẻ đánh bạc được xếp chồng chất chỉnh tề, sau đó đến trước mặt quản lý du thuyền, ngang bướng nói: “Anh thật sự muốn chơi với tôi à? Vậy thì hiện giờ tôi có thể nói rõ ràng cho anh biết, số tiền này, tôi bỏ!”
“Sau này… Anh phải nhớ, tuyệt đối đừng đến cầu xin tôi lấy lại tiền! Nếu quả thật đi cầu xin tôi, vậy thì tôi muốn anh quỳ xuống dập đầu nhận lỗi với tôi, sau đó tôi mới có thể cân nhắc xem có nhận lại hay không!”
Từng chữ mà Triệu Ngọc nói giống như kim châm, tất cả đều chọc vào tim viên quản lý du thuyền.
Đông đảo nhân viên công tác trong du thuyền này cũng vậy, bọn họ chưa từng gặp phải người nào cuồng ngạo đến vậy, ngay cả tiền của mình cũng không cần!
Nhưng mà, dưới cái nhìn chăm chú kinh ngạc của mọi người, Triệu Ngọc lại tỏ ra thản nhiên đi ra khỏi cửa…
“Chờ… Chờ đã…” Đến lúc này, quản lý du thuyền không thể không cân nhắc thân phận của Triệu Ngọc một lần nữa, mặc dù hắn ta còn trẻ tuổi, nhưng đã từng trải việc đời rồi.
Hắn ta biết rõ, người dám nói mấy câu này, hoặc là tên điên, hoặc là thật sự có thế lực!
Nếu là vế trước thì không tính, nhưng lỡ như thật sự là vế sau thì hắn ta không gánh nổi hậu quả này.
“Xin… Xin ngài chờ một chút!” Cuối cùng, quản lý du thuyền ngăn Triệu Ngọc lại, cúi đầu nói: “Tôi… Để tôi xin phép giám đốc của chúng tôi! Ngài… Ngài đừng tức giận, chúng tôi… Chúng tôi nhất định sẽ tìm được một biện pháp giải quyết thích đáng!”
“Không cần!”
Ai ngờ, quản lý du thuyền vừa dứt lời thì một cánh cửa nhỏ trong phòng quản lý bỗng nhiên được mở ra, có hai người bước tới.
Trong đó, một người đàn ông đã có tuổi, tóc mai đã nhiễm sương, dáng vẻ đường đường; mà người còn lại thì là một người phụ nữ mặc váy đỏ, mặc dù người phụ nữ này không ăn mặc phục trang đẹp đẽ, nhưng lại là kiểu phóng khoáng tự nhiên.
⚝ ✽ ⚝
Triệu Ngọc nhận ra người phụ nữ này, chính là người phụ nữ mặc váy đỏ đã ngồi cạnh mình trước đó.
“Giám đốc! Hóa ra ngài ở chỗ này!” Nhìn thấy người đàn ông cao tuổi kia, viên quản lý sòng bạc nhanh chóng lên tiếng chào hỏi, sau đó cúi đầu xuống, lộ ra vẻ vô cùng khó xử.
Hiển nhiên, người đàn ông trung niên này chính là giám đốc của Uranus.
“Đi đi!” Giám đốc nói: “Các cậu cứ ra ngoài hết đi! Chuyện ở đây giao cho tôi xử lý!”
“Rõ!” Quản lý sòng bạc mong còn không được, nhanh chóng lui ra ngoài.
Ai ngờ, điều khiến Triệu Ngọc bất ngờ chính là vị giám đốc này vừa nói xong thì cũng đi theo đám người luôn, trong phòng chỉ còn lại hắn và người phụ nữ váy đỏ kia.
“Cô?” Lúc này, Triệu Ngọc cuối cùng cũng ý thức được điều gì, quay người hỏi người phụ nữ váy đỏ một tiếng: “Cô là sếp của bọn họ à?”
“Ha ha, ngài Triệu thật là hài hước!” Người phụ nữ váy đỏ đưa tay phải ra, tự giới thiệu bản thân: “Tôi tên là Chu Vận Địch, trước đó không lâu vừa mua chiếc thuyền này!”
“Ồ…” Triệu Ngọc gật đầu, bắt tay với cô ta: “Hóa ra là chủ thuyền, hân hạnh hân hạnh!”
Nhưng sau khi bắt tay, hắn bỗng nhiên ý thức được điều gì đó, vội vàng hỏi lại: “Sao cơ? Cô biết tôi à?”
“Tôi… Tôi cũng chỉ vừa mới nhớ ra thôi, trước đó chẳng qua là cảm thấy trông anh rất quen mà thôi!” Chu Vận Địch trịnh trọng nói: “Trách tôi thất lễ, thần thám Triệu Ngọc danh tiếng vang dội ghé thăm du thuyền của chúng tôi, thế mà tôi lại không nhận ra, thật sự là thất lễ!”
“Thần thám đúng là danh bất hư truyền, vừa rồi mặc dù tôi cũng cảm thấy có vấn đề, nhưng lại chỉ cho rằng một mình tên đầu trọc kia chơi bẩn, nhưng lại không nghĩ tới bọn họ vốn là một đội…”
“Biểu hiện của anh thật khiến tôi mở rộng tầm mắt!”