← Quay lại trang sách

Chương 2242 Nữ sát thủ

Lý Phú Hào bị kinh sợ, lại bị Triệu Ngọc ném mạnh cái ghế tới nên ngã xuống, đã đánh mất năng lực chống cự, mắt thấy nữ sát thủ dùng trâm cái tóc đâm tới!Ai ngờ, loại súng đạn mà trước đó nữ sát thủ sử dụng cũng không lấy mạng người khác, tên vệ sĩ bị bắn trúng phía sau lưng bỗng nhiên ngẩng đầu lên, túm lấy cổ chân của nữ sát thủ!

Nữ sát thủ trừng mắt một cái, lật cổ tay lên, đâm thẳng trâm cài tóc của mình vào mặt tên vệ sĩ!

Giờ phút này, mặc dù Triệu Ngọc đã ra sức đánh tới, nhưng bất đắc dĩ khoảng cách không đủ, căn bản là không có cách nào cứu được.

Có điều, nữ sát thủ này cũng không phải là sát thủ máu lạnh thật sự, khi trâm cài tóc sắp đâm trúng con mắt của vệ sĩ, cô ta bỗng nhiên ý thức được điều gì đó, cổ tay lại lật một lần nữa, đem tay nắm chặt trâm cái tóc thành nắm đấm, hung hăng đánh vào mi tâm của vệ sĩ!

Chỗ mi tâm là huyệt lớn của cơ thể, sau khi tên vệ sĩ bị đánh trúng thì lập tức đánh mất năng lực phản kháng, lại ngã xuống đất một lần nữa.

Nữ sát thủ cũng không dám sơ suất thêm, xoay người lại, đâm trâm cài tóc về phía Lý Phú Hào.

Nhưng lúc này, Triệu Ngọc đã đuổi tới, hắn phi thân bổ nhào về phía nữ sát thủ, nặng nề đặt cô ta ở dưới thân!

“Á! Á!” Nữ sát thủ kinh ngạc hô to một tiếng, nhanh chóng dùng sức giãy giụa.

Thế nhưng Triệu Ngọc thật vất vả mới khống chế được cô ta, làm sao có thể tùy tiện buông tha, hắn vội vã gắt gao ngăn chặn nữ sát thủ, đồng thời duỗi tay lấy đi trâm cài tóc trong tay cô ta!

Một chiêu này, trước đây khi Triệu Ngọc đối đầu với địch dường như đều trăm phát trăm trúng, hắn lợi dụng kỹ thuật khóa mà Miêu Anh dạy cho hắn, lại thêm ưu thế về lực lượng, tự nhận là hoàn toàn có thể khống chế được cô gái này.

Nhưng Triệu Ngọc lại sai lầm một lần nữa, cô gái này giống như không có xương cốt, như người cá lắc lư ở dưới người mình mấy lần, vậy mà chớp mắt đã giãy ra được hơn nửa người!

“Hả?” Triệu Ngọc chấn kinh, rơi vào đường cùng, chỉ có thể vung nắm đấm ra, muốn đành ngất xỉu nữ sát thủ này trước mới được.

Nhưng mà hắn vừa nhấc cánh tay thì lại “gãi đúng chỗ ngứa”, nữ sát thủ xoay tại chỗ một cái, khiến cho Triệu Ngọc bị văng ra một bên, sau đó lấy một tư thế khó có thể tưởng tượng được đá một cước vào trán Triệu Ngọc!

Đậu xanh rau má nhà nó!

Lực đạo của cú đá này không lớn, lại khiến Triệu Ngọc giật nảy mình, còn tưởng rằng cô gái này biết phân thân, liền nhanh chóng đẩy về phía sau, bàn tay đang đè ép cổ tay cô gái cũng buông lỏng ra.

Cô gái này giống như bạch tuộc không xương, lại đánh một cú xoay người không thể tưởng tượng nổi, dễ dàng vòng ra khỏi Triệu Ngọc, lại đứng ở trước mặt Lý Phú Hào một lần nữa.

Có điều, lúc này, hiển nhiên là không thể cứu vãn được cục diện nữa.

Hai tên vệ sĩ của Lý Phú Hào không những đã bảo vệ sát người Lý Phú Hào, mà từ bên ngoài quán bar cũng có mấy nhân viên bảo vệ cầm súng ngắn xông tới.

“Không được nhúc nhích, không được nhúc nhích!” Bọn họ bao vây nữ sát thủ lại, dùng súng ngắn nhắm thẳng vào cô ta.

Thấy mình đã mất đi cơ hội ám sát và chạy trốn, nữ sát thủ hiển nhiên đã vô cùng tức giận, cô ta nắm thật chặt trâm cài tóc, trong mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Một giây sau, cô ta đầu tiên là hung hăng trừng mắt với Lý Phú Hào một cái, lại hô lên mấy câu tiếng nước ngoài mà mọi người không hiểu, sau đó khẽ đảo cổ tay, đưa trâm cài tóc trong tay đâm về phía cổ mình!!!

“Này!”

Vào lúc này, Triệu Ngọc đã từ dưới đất đứng lên, hắn vốn dĩ muốn đi qua đó liều mạng với nữ sát thủ, nhưng lại không ngờ tới nữ sát thủ vậy mà lại vung trâm tự sát!

Dưới tình thế cấp bách, hắn nhanh chóng tiến lên, từ phía sau nắm lấy cổ nữ sát thủ, tay phải bắt lấy cổ tay cô ta!

Thế nhưng Triệu Ngọc vẫn chậm một bước, khi hắn bắt lấy cổ tay của nữ sát thủ, trâm cài tóc đã đâm vào cổ cô ta.

Lần này không nghiêm trọng lắm, chỉ đâm rách da, máu tươi chảy ra.

Nhưng chưa đến hai giây, Triệu Ngọc lập tức cảm thấy bất thường, nữ sát thủ mà hắn đang giữ bỗng nhiên run rẩy toàn thân, khóe miệng cũng bắt đầu rỉ máu ra ngoài.

Hả!?

Phản ứng của Triệu Ngọc cũng tính là nhanh, hắn bỗng nhiên ý thức được trên trâm cài tóc của cô gái tất nhiên có tẩm thuốc độc, mà còn là loại thuốc kịch độc chỉ cần gặp máu là phát huy tác dụng!

Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc không chút do dự, lập tức lấy một bình thuốc giải độc tàng hình ở trong cột đạo cụ khẩn cấp sử dụng lên nữ sát thủ.

Kết quả, hệ thống nhắc nhở Triệu Ngọc, nếu muốn giải độc, cần tiêu hao 8400 điểm tích lũy để cường hóa.

Con bà nhà nó!

Triệu Ngọc mắng to ở trong lòng, hệ thống biết lừa đảo nhỉ?

Nhưng mà mạng người quan trọng, Triệu Ngọc lại có nhiều điểm tích lũy, cuối cùng vẫn không keo kiệt, sử dụng hơn 8000 điểm tích lũy cường hóa thuốc giải độc, lúc này mới thành công sử dụng lên nữ sát thủ.

Mặc dù việc ám sát của nữ sát thủ là hành vi phạm pháp, nhưng Triệu Ngọc có thể cảm nhận được một nỗi oán hận sâu sắc từ người cô ta.

Cho nên, hắn nghi ngờ lý do nữ sát thủ ám sát Lý Phú Hào có lẽ liên quan tới nhiệm vụ của mình, cho nên vì cô gái quan trọng này, hắn tuyệt đối không thể để cho cô ta chết được!

Có điều, cho dù Triệu Ngọc rõ ràng mình đã giúp nữ sát thủ giải độc, nhưng không biết nguyên nhân gì, nữ sát thủ vẫn chìm vào hôn mê.

Các nhân viên bảo vệ nhìn thấy nguy hiểm đã được giải trừ thì đồng loạt xông lên, vây Triệu Ngọc với nữ sát thủ lại với nhau.

Những người này tới tương đối trễ, hiện tại còn không hiểu rõ Triệu Ngọc rốt cuộc là cùng một bọn với ai, vậy mà còn hét lớn muốn Triệu Ngọc giơ tay lên.

Hả? Không đúng?

Triệu Ngọc lúc này mới ý thức được, những người này dù sao cũng chỉ là nhân viên bảo vệ mà thôi, làm sao có thể có súng lục chứ?

Cái này… Cái này có được gọi là vũ trang tư nhân không?

“Không liên quan tới anh ta” Lúc này, một trong những tên vệ sĩ của Lý Phú Hào nói chuyện, hắn ta chỉ vào Triệu Ngọc và nói: “Anh ta là người hỗ trợ!”

Nghe thấy vệ sĩ nói vậy, nhân viên bảo vệ lúc này mới buông sự đề phòng với Triệu Ngọc xuống, tất cả đều hướng về phía nữ sát thủ.

“Lệ Nhã! Lệ Nhã! Các người con mẹ nó đều bị ngớ ngẩn hết rồi à?” Đột nhiên, giọng nói đầy tức giận của Lý Phú Hào vang lên: “Còn không nhanh chóng gọi xe cứu thương, gọi xe cứu thương đi!”

Trong tiếng kêu to thậm chí còn pha chút nghẹn ngào.

Triệu Ngọc mau chóng bước lên xem xét, thấy con gái của Lý Phú Hào – Lý Lệ Nhã bị dao của nữ sát thủ phi trúng ngực phải, dao gọt trái cây dường như cắm thẳng chuôi dao, tình huống hiển nhiên đã vô cùng nguy cấp.

Mặc dù Lý Lệ Nhã còn có ý thức, thế nhưng sắc mặt đã trắng bệch, một câu cũng không nói nên lời…

Hỏng rồi!

Hơn nữa, Lý Lệ Nhã bất ngờ bị trúng dao cũng liên quan tới mình, mặc kệ là bởi vì cái gì đi nữa, tuyệt đối không thể để người vô tội chết được.

Thế là Triệu Ngọc nhanh chóng mở cột đạo cụ khẩn cấp ra, lấy thuốc cầm máu tàng hình cho Lý Lệ Nhã sử dụng.

Có điều, dường như thương thế của Lý Lệ Nhã cũng không nghiêm trọng như mắt nhìn, hệ thống không đề nghị Triệu Ngọc cường hóa gì đó, trực tiếp sử dụng thành công.

Nhìn thấy như thế, Triệu Ngọc lúc này mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Thế nhưng Lý Phú Hào lại không biết, vẫn khẩn trương quỳ gối bên cạnh con gái, tức giận kêu gào với đám đàn em: “Nhanh lên! Trước tiên gọi tất cả bác sĩ chuyên nghiệp của cao ốc tới đây, mau cứu người đi!”

Lý Phú Hào kêu gào như thế, tất cả đám đàn em đều bị dọa sợ, đoàn người nhanh chóng chia ra hành động, người thì hô hoán nhân viên tới, người thì gọi điện thoại.

Tít tít tít… Tít tít tít…

Cùng lúc đó, điện thoại của Triệu Ngọc cũng vang lên, Triệu Ngọc di chuyển đến nơi ít người bên cạnh quầy bar nghe điện thoại. Vừa ấn nút nghe, bên trong điện thoại di động lập tức truyền đến tiếng gầm thét và quở trách của mẹ vợ A Cầm: “Triệu Ngọc! Cậu là tên khốn tự làm theo ý mình, hãy nhìn chuyện tốt mà cậu đã làm ra đi, cậu đã làm rối loạn tất cả kế hoạch của chúng tôi rồi! Nhiệm vụ của cậu đã bị hủy rồi, trở về chờ bị xử lý đi!”

Nghe mẹ vợ gào thét, trong lòng Triệu Ngọc một chút gợn sóng cũng không có, trực tiếp trả lời đầy khách sáo: “Tôi đi con bà nhà nó!”

Nói xong, hắn dứt khoát cúp điện thoại…